10 bài hát snoop dogg hàng đầu năm 2022

10 bài hát snoop dogg hàng đầu năm 2022

Một chiều tháng 8 năm 1993, ngay giữa thanh thiện bạch nhật, Snoop Dogg bắt gặp hội băng đảng thù địch ngồi ngay bên cái bàn picnic trong công viên Palms Park. Anh liền bước ra khỏi căn hộ nhảy lên chiếc xe Jeep cùng với Malik, vệ sĩ của anh ngồi ghế bên, tăng tốc tiến tới chỗ bọn nó.

Đám người đó đang nhồm nhoàm món Mễ cay lở mồm. Một trong số chúng, Phillip Woldermariam (hay cũng được biết với cái tên Little Smooth) đứng phắt dậy. Cả Snoop và Malik đều nhìn lại khiêu khích như để nói “Dizzle cizzo mizzle mizzay! Bọn mày làm cái “dizzeo” gì ở đây?”. Thằng Phillip mới nói “Bố mày không định dọa bọn mày đâu. Chỉ là bọn mày nên tự biết vị trí của mình ở cái đất này nhé”.

Malik thấy vấy mới đứng lên, trong chiếc xe mui Jeep mui trần, nhìn xoáy thẳng vào mắt thằng Phillip. Thằng Phillip bắt đầu máu nóng hét lên “Ồ cái củ “cizzle” gì vậy? Thế hóa ra tao là thằng mặt “lizzle” ở đây sao?”. Malik giờ mới mở mồm “Thì sao?”, đồng thời lôi khẩu súng lục ra chĩa về phía Phillip.

Phillip mới liền đưa tay với lấy khẩu .380 đang nhét ở dây nịt. Snoop thấy vậy cúi người xuống, còn Malik thì nhanh tay nổ mấy phát súng. Phillip đổ rập người xuống. Snoop liền nhấn ga chở anh và Malik té khỏi hiện trường. Phillip nằm sấp mặt không cựa quậy một sợi lông.

10 bài hát snoop dogg hàng đầu năm 2022

*****

Vụ việc xảy ra lúc Snoop Dogg còn chưa kịp phát hành album đầu tay Doggystyle cuối năm đó. Những gì anh có được lúc đó là sự ngóng chờ của giới nghe nhạc. Người ta không ngờ chỉ mấy tháng sau đó họ được chứng kiến hiện tượng của một nghệ sĩ trẻ, mới 21 tuổi, lại có được album đầu tay nhảy ngay vào vị trí số 1 trên bảng xếp hạng.

Có điều lúc đó Snoop vẫn đang phân vân giữa 3 việc: (1) hoàn thiện Doggystyle với ông đỡ đầu Dr. Dre, (2) tham gia trao giải MTV Awards và (3) ra đầu thú tại đồn công an nơi gần nhất.

Ở thời điểm thu âm Doggystyle, Snoop đã có được tiếng tăm từ việc làm khách mời trong album The Chronic kinh điển của Dr. Dre. Hình như âm thanh vừa phiêu vừa ngầu của dòng nhà G-Funk mà Dre phát triển lại hợp với giọng của Snoop Dogg nhất. Đúng là cho đến giờ không có rapper nào có kiểu rap mềm mượt như nhung giống Snoop vậy. Ngược lại, ở cái thời Snoop gia nhập làng nhạc, đa phần các rapper đều dùng nhiều nội lực để rặn ra tiếng chắc khỏe và hùng hồn. Thế nên kiểu flow của Snoop nghe khác bọt hẳn.

Nói vậy không có nghĩa Snoop rap kiểu yếu đuối. Giọng của anh bay bổng trên nền beat giống như mấy anh ninja chạy trên nóc nhà hay lướt trên mặt nước, nhẹ như chim. Đã thế nó có một giai điệu ngân nga ở từng từ khi anh rap cả lúc nhanh lẫn lúc chậm.

Trong bài “Deep Cover” mà Snoop Dogg lần đầu xuất hiện trước công chúng với vai trò khách mời cho Dr. Dre, xen giữa giọng rap nam tính của Dre “Yeah, and you don’t stop” là một kiểu phiêu có giai điệu như hát của Snoop “’Cause it’s 1-8-7 on a undercover cop”. Anh đẩy tông giọng lên cao hơn khi đọc “1-8-7” phiêu khó đỡ. Nó có vẻ hơi ai ái nhưng lại cực ngầu, một kiểu giọng mà không thể lẫn đi đâu được.

Nói Snoop là rapper có kiểu rap nhẹ và hơi ái, tôi chắc phải tự vả vào mặt mình mấy cái. Trong đám rapper có tiểu sử bất hảo, Snoop thuộc dạng đáng gờm.

Mặc dù từ bé anh từng học đánh đàn piano, chăm chỉ đi lễ ở nhà thờ và là một trong những học sinh chuyên cần. Thế mà quay đi quay lại thế nào, anh đã tham gia buôn bán hàng cấm, thành một thanh niên “chuyên cần” thực thụ, một bước rẽ khó tránh khỏi ở cái đất được cảnh sát liệt vào hạng nguy hiểm này. Snoop còn nhập hội băng đảng khét tiếng Rolling 20s Crips khi mới còn ở tuổi thanh thiếu niên, là bạn thân với Stanley “Tookie” Williams, đồng sáng lập của băng Crips và vẫn còn giữ quan hệ với tay này sau khi anh bỏ nghề mafia sang làm nghệ sĩ âm nhạc. Chính những tay đàn anh trong nhóm là người đã khuyến khích Snoop chuyển sang làm rapper sau khi anh bị cảnh sát tóm tống vào trại năm 1990 do tàng trữ ma túy.

Do đó không có gì bất ngờ khi Snoop là kẻ bị truy nã cùng với Malik trong vụ án mạng Phillip Woldermariam. Có điều khi đó anh vẫn hai chân bước trên hai con đường: giao du băng đảng và làm nghệ thuật. Sau khi gây án, Snoop và Malik trốn lui trốn lủi để đợi đến buổi lễ MTV Awards, Snoop vẫn đến tham gia như thường, đi lên trao giải thưởng cho hạng mục R&B, tuyên bố trước đám đông “Tôi vô tội”, rồi ló mặt đầu thú vào đêm hôm đó.

Được tại ngoại với giá 1 triệu đô, Snoop tiếp tục công việc hoàn tất album Doggystyle. Sau siêu phẩm The Chronic của Dr. Dre, Snoop Dogg như một ngôi sao sáng nổi bật nhất trong đám khách mời của Dre. Quả không hổ danh nhìn người tài của Dre khi chọn Snoop về với Death Row. Bản track “Nuthin’ But A “G” Thang” là tác phẩm hợp tác thành công tiếp theo của hai người khi không ai lại làm nhạc “băng đảng” như họ. “Ain't nothin' but a "G" thang, baby! / Two loc'ed out n****s so we're crazy! /Death Row is the label that pays me!” Giữa những nội dung không dành cho con nhà lành, những cú kết câu “baby”, “crazy” và “pays me” mà Snoop rap nghe cao vút lên như đang hát.

Snoop có cách gieo vần không phức tạp vì đa phần anh dùng ngôn từ dễ hiểu. Có lúc anh có vần đa âm như “Holyfield” / “how I feel”, hoặc “earnin’ her man” / “burnin’ her man” / “Lieutenant” / “up in it”, dù chúng đều có thể tạo âm sắc tương đồng nhưng Snoop lại không để ý để uốn âm. Phần nhiều cũng vì phong cách ít soạn lời trước và đa phần vào studio mới freestyle của Snoop Dogg, ví dụ như lúc anh thu âm bài “Tha Shiznit” cho album Doggystyle chẳng hạn. Bù lại, kiểu giọng và flow độc đáo của Snoop Dogg như thứ nam châm gây cuốn hút. Nhất là khi hình ảnh anh rapper lúc nào cũng phê pha, ở nhà, ra đường, lên xe ô tô, lên sân khấu, lại gắn liền với kiểu giọng chill độc đáo của Snoop.

Tự dưng người nghe lại tò mò, “nếu tôi mà chăm chỉ chuyên cần như Snoop, giọng tôi có mượt vê “lizzle” như anh ấy không nhỉ?”

Ngoài giọng điệu rất riêng đó, Snoop Dogg còn có công phổ cập thứ ngôn ngữ Slanguage (dịch tạm là “Slôn ngữ”) bắt nguồn từ vùng Bắc Cali nghe như mấy tay phê thuốc đang nói chuyện. Cách thay thế ở giữa mỗi từ bằng âm “izz” như trong bài “Tha Shiznit” ở album đầu tay Doggystyle, Snoop có rap “Is Dr. Drizzay, so lizzay and plizzay / With D-O-double-Gizzay?”. Cái âm “zzờ” phát âm nhẹ kéo dài tiếng ra một chút như rót vào tai phát ra từ mồm của Snoop nghe laị càng ngọt.

Cho đến bài “Snoop Dogg (What’s My Name, Part 2)” phát hành sau này, Snoop lại tiếp tục phổ biến cách phát âm cực bắt tai này bằng kiểu thay thế âm cuối từ bằng “izzle”: “Izzle kizzle, fo’ schizzle / My nizzle, what you sizzle? / Fo’ schizzle bizzle, ha ha”. Không ai dám chắc hết ý Snoop là gì nhưng khả năng cao Snoop muốn nói “I kill, for sure / My n****, what you say? / For sure, b****, ha ha”. Rất đơn giản thôi, nhưng cách thay âm đổi từ này vừa giúp tạo âm vần, vừa không bị kiểm duyệt, lại mang lại khoái cảm cho màng nhĩ. Slanguage này phổ biến đến nỗi không chỉ dùng trong giao tiếp hàng ngày, nó còn xuất hiện trong cả những tạp chí uy tín như Forbes.

Album Doggystyle sau đó phát hành và sớm trở thành một trong những tác phẩm kinh điển. Như diễn viên hài Chris Rock nhận xét, đĩa The Chronic của Dre hay lắm, nhưng không ai lại đi bật trên xe rồi hát vang theo Snoop “Eazy-E, Eazy-E, Eazy-E can eat a big fat dick” được, nhưng Doggystyle là sản phẩm nhạc quẩy thân thiện hơn mà anh có thể rap theo cho tới già. Về mặt thương mại, “danh tiếng” của kẻ từng bị truy nã, đang trong quá trình thụ án với tội danh đồng phạm giết người, cũng giúp Snoop Dogg bán hơn 800 nghìn bản trong tuần đầu, đạt doanh thu vượt xa kỳ vọng. Vụ việc giết người đó cũng là động lực để anh sáng tác một trong những bài hay nhất sự nghiệp “Murder Was The Case”.

“As I look up at the sky / My mind starts tripping, a tear drops my eye / My body temperature falls / I'm shaking and they break in trying to save the Dogg / Pumping on my chest and I'm screaming / I stop breathing, damn I see demons / Dear God, I wonder can you save me / I can't die my boo boo's bout to have my baby”

Nhân vật trong bài với khao khát được cơ hội sống lần hai, sẵn lòng ký giao kèo với quỷ, một phép ẩn dụ của việc Snoop ký hợp đồng thu âm với Death Row và Suge Knight – tay anh chị nguy hiểm có tiếng thời đó. May mắn cho Snoop, anh cũng sớm chạy khỏi Suge không lâu sau khi có kết quả trắng án, thoát tội danh giết người trong phiên tòa xét xử đầu năm 1996. Sự thiếu sót trong quá trình điều tra của đội điều tra lần đó, lời khai thiếu trung thực của đồng bọn nạn nhân rằng Phillip không có vũ trang, luật sư bào chữa cho Snoop và Malik nhấn mạnh trước đó Phillip đã có mấy lần dí súng dọa giết Snoop, cho nên vụ việc xảy ra của Snoop và tay cận vệ được tòa kết luận chỉ là hành vi tự vệ.

Được tự do, Snoop Dogg quyết định làm lại cuộc đời, từ bỏ hoàn toàn quá khứ băng đảng và chỉ tập trung vào ngành giải trí nghệ thuật. Ngoài thành công không tưởng lần thứ hai trong album 2001 với Dr. Dre, Snoop có những sản phẩm solo rất hay như Tha Doggfather (1996), No Limit Top Dogg (1999) Tha Blue Carpet Treatment (2006). Snoop còn hợp tác với các nghệ sĩ đủ thể loại như Justin Timberlake, Katy Perry, Akon, Gorillaz và dĩ nhiên cả “sếp” Sơn Tùng M-TP. Snoop tham gia đóng phim và còn xuất hiện trong chương trình dạy nấu ăn với Martha Stewart - người bạn thân da trắng hơn anh đến vài chục tuổi.

Nhiều người bảo anh “sellout” – làm mất giá trị của một rapper gangsta được kính nể một thời khi những thứ anh làm có vẻ như tạp phế lù. Nhưng có một điều tôi nể ở Snoop Dogg là sự ”chân thật” ở con người Snoop. Nhiều rapper đều phải tạo cho họ một “nhân cách” cho mình. Còn với Snoop, đó mãi luôn là con người anh, một rapper “chuyên cần” vĩ đại.

Hẹn gặp lại!

Kunt