500 ngày yêu review

Tình yêu vốn đã trở thành chủ đề bất hủ của nghệ thuật kể từ khi nó mới ra đời. Khẳng định ngay từ đầu, 500 Days of Summer không phải một bộ phim tình yêu, mà là một bộ phim về tình yêu. Thứ tình yêu xuất hiện trong 500 Days of Summer hẳn ai cũng từng được nếm trải trong đời. Là tình yêu tuổi trẻ bộc trực, thẳng thắn. Là sự thiếu tự tin, chưa trưởng thành. Là khi ta còn chưa tìm ra chính mình nhưng đã kì vọng vào việc tìm kiếm và trói buộc người khác. Là yêu một người không yêu mình nhưng vẫn hi vọng và tìm mọi cách để với tới. Ta nỗ lực tất cả để được đắm chìm trong ánh mắt của họ chỉ một giây.

500 ngày yêu review

500 Days of Summer được đạo diễn bởi Marc Webb, biên kịch bởi Scott Neustadler và Michael H.Weber. Hai diễn viên chính được chọn mặt gửi vàng chính là Zooey Deschanel và Joseph Gordon–Levitt. Bộ phim này trở thành một trong số những tác phẩm thành công nhất trong sự nghiệp của Zooey, đưa tên tuổi của cô khi đó còn khá xa lạ, tới gần hơn với khán giả. Còn Joseph Gordon–Levitt cũng nhờ vai diễn Tom mà được đề cử giải Quả cầu vàng cho diễn viên nam xuất sắc nhất của thể loại phim hài/ nhạc kịch năm đó.

500 Days of Summer, tóm tắt đơn giản lại, kể về một cô gái tên Summer không tin vào tình yêu đích thực, và một chàng trai tên Tom – người phải lòng cô. Mặc dù mang trong mình một câu chuyện khá kinh điển mà bất cứ cô gái, chàng trai trẻ nào ở thế kỉ 21 cũng từng gặp phải. Nhưng bằng lối thể hiện độc đáo, phá bỏ tuyến thời gian, xen kẽ giọng dẫn truyện và những thước phim theo phong cách retro, câu chuyện về tình yêu giữa Tom và Summer đã được đưa lên màn ảnh một cách bình dị, gần gũi mà cũng thật tỉ mỉ, chi tiết.

500 ngày yêu review
Thước phim tạo nên thương hiệu cho 500 Days of Summer.

Summer, trái với ý nghĩa cái tên của mình – mùa hè ấm nóng, rực rỡ, lại là một cô gái lạnh lùng, tưởng chừng như vô cảm. Cô có đôi mắt xanh như đại dương, thích mặc những bộ cánh gam màu xanh, đen, dường như là dấu hiệu của sự tan vỡ, không thành. Gương mặt cô lạnh lùng và có phần đơ đơ, nhưng khi nở nụ cười lại mang một vẻ duyên dáng khác lạ. Điểm tô cho vẻ ngoài lạnh lùng ấy lại là những câu chuyện tuổi thơ phong phú đằng sau, là cách nhìn khác người của cô về thế giới phần nào làm tăng thêm sự đặc biệt, kì lạ mà cũng quyến rũ của cô gái này. Summer không thích bị trói buộc. Cô thích nổi loạn, điên rồ, thích những cuộc phiêu lưu, và thích cả những thứ không ai thích nữa. Việc Summer không tin vào tình yêu đích thực càng là thử thách, động lực để bất cứ chàng trai nào cũng muốn phá vỡ, thay đổi, chinh phục.

500 ngày yêu review

Trong khi đó, Tom lại là một “nice guy” chính hiệu. Chàng an phận với công việc mình không đam mê, một căn hộ nhỏ và sống chan hòa, tốt bụng với tất cả mọi người. Tom tin vào tình yêu đích thực, nhưng lại không tin vào việc mình sẽ có được nó. Chính vì thế, giây phút anh nhìn thấy Summer, và hẳn cả những cô gái trước kia nữa, là giây phút bùng lên trong anh hi vọng, mà có khi đã trở thành kì vọng. Tuy nhiên, Tom lại chỉ như một chàng trai chưa trưởng thành với ánh mắt lờ đờ và sự thiếu tự tin thấy rõ. Trong suốt quãng thời gian hẹn hò với Summer, Tom chưa bao giờ mặc lên mình một bộ vest tử tế mà luôn là sự kết hợp của sơ mi, cavat, áo phông với áo len và hoodie. Tom chưa bao giờ là người chủ động mà luôn là người bị dẫn dắt. Anh cũng chưa từng có những hành động galant, bảo vệ bạn gái, mà chỉ thực sự tức lên khi cái tôi của mình bị đụng chạm.

Câu chuyện tình của họ cũng như bao người khác, bắt đầu từ những phút để ý, rung động. Rồi tình yêu chớm nở và làm bừng sáng thế giới của cả hai. Cùng nhau, Tom và Summer chơi đùa, nghịch ngợm, trải nghiệm những điều mới lạ. Cũng có những phút cãi vã, đưa tình yêu của họ vào thế thử thách. Rồi sau đó lại quay về bên nhau, nằm gọn trong vòng tay ấm áp. Những ngày nhẹ nhàng, dễ chịu sau đó là sự tin tưởng, thông cảm, là chia sẻ cho nhau về thế giới quan, luyên thuyên về mọi điều trên đời, làm những điều ngốc nghếch cùng nhau. Mà cuối cùng, quan trọng nhất, đặc biệt nhất, là tâm sự về những bí mật trong quá khứ, về nỗi sợ, sự cô đơn, những điều mà “em chưa từng nói với ai cả”. Đây hẳn là giây phút thiêng liêng nhất trong mắt của những kẻ yêu nhau. Nó như một chiến tích, một sự khẳng định hoàn toàn về sự yêu thương, tin tưởng. Trong vài khoảnh khắc, trong vài ánh mắt, ta đã tin rằng hai người này là dành cho nhau. Rằng tình yêu thủy chung, bền bỉ và ấm áp của Tom đã thuần hóa được chú chim tự do như Summer. Nhưng, như một lẽ tất yếu, chuyện tình của họ kết thúc sau những hành động lạnh lùng, hờ hững và cái hôn gượng gạo ở má. Quả thực thế, bởi Summer chưa bao giờ yêu Tom, chưa bao giờ chắc chắn về thứ tình cảm dành cho anh. Vì được kể dưới điểm nhìn của Tom mà đôi khi người ta có cách nhìn không công bằng, phiến diện về Summer. Summer không vô tâm và ích kỉ đến thế. Cô cũng đã cố để thử yêu Tom. Cô cũng đã tin tưởng, thử sự ổn định, chịu đến nhà anh xin lỗi trong một đêm mưa rào. Cô cũng đã cố níu kéo và thử trở thành người mà Tom muốn. Còn Tom, một mặt nào đó, là kẻ ích kỉ. Anh kì vọng và đặt áp lực quá nhiều vào người mình yêu. Anh muốn cô ấy thay đổi để trở thành thứ mình muốn, còn bản thân mình thì không. Anh không thể bảo vệ được cô gái mình yêu, khiến cô ấy cảm thấy an toàn và thậm chí còn chẳng đủ dũng cảm để theo đuổi ước mơ của mình. Bộ phim kết thúc vào ngày thứ 500 sau khi gặp Summer, cũng là ngày cuối cùng anh còn rung động về cô gái này. Bởi Tom đã gặp được Autumn – một niềm hi vọng mới khi cô mặc trên mình chiếc áo sơ mi đỏ, màu của tình yêu và nhiệt huyết, khác hẳn với gam màu xanh và đen của Summer. Tom khi này cũng đã khoác lên mình một bộ vest bảnh bao, chuẩn bị bước vào cuộc phỏng vấn tranh vị trí kiến trúc sư – con người mà anh muốn trở thành.

500 ngày yêu review

Mọi cảm xúc hỉ, nộ, ái, ố của chuyện trước yêu, khi yêu và sau yêu được thể hiện thật gần gũi, chân thực và tỉ mỉ trong 500 Days of Summer. Khó có thể cho rằng đây là một mối tình đẹp, bởi ngay từ đầu hai người đã không dành cho nhau. Nhưng không vì thế mà ta tiếc nuối, buồn bã. Bởi thứ tình yêu đó đã sưởi ấm, thay đổi một phần suy nghĩ trong Summer. Thứ tình yêu đó cũng là động lực to lớn để Tom trưởng thành, tìm ra chính mình và đủ can đảm để theo đuổi nó. Mối tình này, cũng như bao mối tình không thành khác trong những ngày tuổi trẻ bồng bột, đều sẽ trở thành kỉ niệm đẹp và là bước đà, bậc thang đưa ta trở thành người mà ta cần trở thành. Bằng chất liệu gần gũi, nhẹ nhàng, xen lẫn lãng mạn và hài hước, với lối kể chuyện thú vị, mới lạ và màn trình diễn xuất sắc của dàn diễn viên trẻ, 500 Days of Summer chắc chắn là một trong những bộ phim xuất sắc nhất về chủ đề tình yêu trong những năm 2000.