Công thức tính độ hút nước theo thể tích

Skip to content

Trang chủ » Bê tông nặng – Phương pháp xác định độ hút nước

Phương pháp xác định độ hút nước của bê tông nặng dựa trên TCVN 3113:1993 quy định thử độ hút nước của bê tông nặng.

1. Thiết bị thử

  • Cân kỹ thuật chính xác tới 5g
  • Thùng ngâm mẫu
  • Tủ sấy 200^oc
  • Khăn lau mẫu

2. Chuẩn bị mẫu thử

  • Lấy 3 viên mẫu hình dạng bất kỳ theo điều 3.4 của TCVN 3105:1993
  • Lau hoặc rửa sạch bụi bẩn bám trên mẫu

3. Tiến hành thử

  • Đặt các viên mẫu vào thùng ngâm (các viên mẫu lăng trụ và khối trụ đặt nằm). Để ngập nước một phần ba chiều cao mẫu và ngâm như vậy trong một giờ.
  • Tiếp đó đổ thêm nước ngập đến hai phần ba chiều cao mẫu và ngâm thêm một giờ nữa
  • Cuối cùng đổ ngập nước trên mặt trên của mẫu khoảng 5cm và giữ nước ở độ cao này cho đến khi mẫu bão hòa nước.
  • Cứ sau mỗi 24 giờ ngâm nước thì vớt mẫu ra một lần, dùng khăm ẩm lau ráo mặt ngoài rồi cân chính xác tới 0.5%.
  • Mẫu được coi là bão hòa nước khi sau 2 lần cân liên tiếp nhau khối lượng mẫu chênh lệch nahu không quá 0.2%.
  • Các viên mẫu sau khi bão hòa nước được đặt trong tủ sấy với nhiệt độ 105 – 110Oc để sấy khô đến khối lượng không đổi.
  • Khối lượng không đổi là khối lượng mà hai lần cân liên tiếp nhau (thời gian cân cách nhau 24 giờ) không vượt quá 0.2%.
  • Nếu mẫu không dùng vào mục đích khác, sau khi thử độ hút nước thì cho phép đập nhỏ mẫu để sấy cho nhanh. Khi có cần giữ cẩn thận để không bị làm mất các mảnh vỡ của mẫu.

4. Tính kết quả xác định độ hút nước của bê tông nặng

Độ hút nước của từng viên mẫu được tính bằng 5 theo công thức:

Công thức tính độ hút nước của bê tông nặng

Trong đó:

m1: khối lượng viên mẫu ở trạng thái bão hòa nước, tính bằng g.

mo: khối lượng viên mẫu ở trạng thái sấy khô tới khối lượng không đổi tính bằng g.

Độ hút nước của bê tông là trung bình số học của 3 hoặc 2 (nếu tổ mẫu chỉ 2 viên). Kết quả thử chính xác tới 0.1%.

5. Biên bản thử

Trong biên bản thử ghi rõ:

  • Ký hiệu mẫu
  • Ngày thử
  • Ngày và nơi lấy mẫu
  • Khối lượng từng viên mẫu bão hòa nước
  • Khối lượng từng viên mẫu sấy khô
  • Độ hút nước của từng viên và độ hút nước trung bình
  • Chữ ký của người thử.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:

 Quý Khách hàng có nhu cầu Thí Nghiệm Vật Liệu Xây Dựng hoặc tìm Phòng Thí Nghiệm uy tín – chất lượng, hãy liên hệ ngay cho chúng tôi:

TRUNG TÂM THÍ NGHIỆM KIỂM ĐỊNH VẬT LIỆU XÂY DỰNG

Điện thoại: 0979 635 840

Website:  //thinghiemvlxd24h.com/

Email:  

Địa chỉ: KĐT Đại Thanh, Thanh Trì, Hà Nội

1

Bạn cần hỗ trợ?

TCVN 6355-4:2009 quy định phương pháp xác định độ hút nước cho các loại gạch đất sét nung. Tiêu chuẩn này không áp dụng cho gạch đất sét không nung.

2. Nguyên tắc TCVN 6355-4:2009

Ngâm mẫu thử đã được sấy khô vào nước cho tới khi bão hòa. Xác định tỷ lệ phầm trăm lượng nước đã được hút vào so với khối lượng mẫu khô.

3. Thiết bị, dụng cụ

3.1. Tủ sấy: tới 200 0C có điều chỉnh nhiệt độ.

3.2. Cân kỹ thuật: có độ chính xác tới 1 gam.

3.3. Thùng hoặc bể ngâm mẫu

4. Chuẩn bị mẫu thử

4.1. Chuẩn bị tối thiểu 5 viên gạch nguyên đạt yêu cầu ngoại quan (theo TCVN 6355-1 : 2009) để làm mẫu thử. Có thể sử dụng 5 nửa còn lại sau khi thử cường độ nén để làm mẫu thử.

4.2. Dùng bàn chải quét sạch mẫu thử. Sấy mẫu ở nhiệt độ 105 0C đến 110 0C đến khối lượng không đổi (thông thường thời gian sấy không ít hơn 24 h). Khối lượng không đổi là hiệu số giữa hai lần cân liên tiếp không lớn hơn 0,2 %. Thời gian giữa hai lần cân liên tiếp không nhỏ hơn 3 h.

4.3. Đặt mẫu thử vào nơi khô ráo và để nguội đến nhiệt độ phòng thí nghiệm rồi cân mẫu.

5. Cách tiến hành TCVN 6355-4:2009

5.1. Đặt các mẫu thử đã khô và nguội theo chiều thẳng đứng vào thùng hoặc bể nước có nhiệt độ 27 0C ± 2 0C. Khoảng cách giữa các viên gạch và cách thành bể 10 mm. Mực nước phải cao hơn mặt mẫu thử ít nhất 20 mm. Thời gian ngâm mẫu là 24 h.

5.2. Vớt mẫu ra, dùng khăn ẩm thấm bề mặt mẫu thử và cân mẫu đã bão hòa nước, thời gian từ khi vớt mẫu đến khi cân xong không quá 3 min.

6. Tính kết quả

– Độ hút nước từng mẫu thử (X), tính bằng % theo công thức:

Công thức tính độ hút nước

Trong đó:

m0 là khối lượng mẫu sau khi sấy khô, tính bằng gam.

m1 là khối lượng mẫu sau khi ngâm nước, tính bằng gam.

– Kết quả là giá trị trung bình cộng kết quả của 5 mẫu thử, tính chính xác tới 0,1 %.

7. Báo cáo thử nghiệm TCVN 6355-4:2009

Bao gồm những thông tin sau:

  • Đặc điểm của mẫu thử
  • Tên phòng thử nghiệm
  • Điều kiện và môi trường thử nghiệm
  • Các thông số trong quá trình thử và kết quả thử
  • Các ghi nhận khác trong quá trình thử nghiệm
  • Ngày và người tiến hành thử nghiệm
  • Viện dẫn tiêu chuẩn này.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM:

 Quý Khách hàng có nhu cầu Thí Nghiệm Vật Liệu Xây Dựng hoặc tìm Phòng Thí Nghiệm uy tín – chất lượng, hãy liên hệ ngay cho chúng tôi:

TRUNG TÂM THÍ NGHIỆM KIỂM ĐỊNH VẬT LIỆU XÂY DỰNG

Điện thoại: 0979 635 840

Website:  //thinghiemvlxd24h.com/

Email:  

Địa chỉ: KĐT Đại Thanh, Thanh Trì, Hà Nội

Loading Preview

Sorry, preview is currently unavailable. You can download the paper by clicking the button above.

MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa Chương 1 NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VẬT LIỆU XÂY DỰNG I- Các tính chất vật lý chủ yếu của VLXD 1- Khối lượng riêng. a- Định nghĩa Là khối lượng của một đơn vị thể tích vật liệu ở trạng thái hoàn toàn đặc chắc (không có lỗ rỗng). Ký hiệu: a b- Công thức xác định: aaVGγ  (kg/cm3, g/cm3…) (1-1) Trong đó: G :là khối lượng mẫu thí nghiệm ở trạng thái hoàn toàn đặc chắc (kg, tấn ) Va: Là thể tích mẫu thí nghiệm ở trạng thái hoàn toàn đặc chắc (m3, cm3 ) c- Cách xác định Tuỳ theo từng loại vật liệu mà có cách xác định khác nhau * Đối với vật liệu có thể coi là hoàn toàn đặc chắc (như kính, thép…) ta dùng phương pháp cân và đo kích thước chính xác rooit áp dụng công thức (1-1). * Đối với vật liệu rời rạc không đặc chắc và có kích thước hình học không rõ ràng (như cát, gạch , đá) ta tiến hành bằng phương pháp tỷ trọng. + Mẫu được sấy khô cân xác định được G, + Sau đó nghiền mịn phá vỡ kết cấu lỗ rỗng và cho vào bình tỷ trọng ta xác định được Va bằng thể tích nước dời đi khi cho bột thí nghiệm vào. d- Ý nghĩa Khối lượng riêng dùng để tính độ đặc, độ rỗng của vật liệu, phân biệt các vật liệu cùng loại và áp dụng để tính vật liệu thành phần cấp phối cho bê tông xi măng 2- Khối lượng thể tích a- Định nghĩa Là khối lượng của một đơn vị thể tích vật liệu ở trạng thái tự nhiên có cả lỗ rỗng. Ký hiệu: 0 b- Công thức xác định: 00VGγ  (kg/cm3, g/cm3…) (1-2) Trong đó: G :là khối lượng mẫu thí nghiệm ở trạng thái hoàn toàn đặc chắc (kg, tấn ) V0: Là thể tích mẫu thí nghiệm ở trạng thái tự nhiên (m3, cm3 ) c- Cách xác định Tuỳ theo từng loại vật liệu mà có cách xác định khác nhau thông thường xác định khối lượng thể tích có 3 phương pháp * Đối với vật liệu có thể gia công theo kích thước hình học rõ ràng (như khối lập phương, khối hình trụ…) ta dùng phương pháp cân và đo kích thước chính xác rồi áp dụng công thức (1-2). * Đối với vật liệu không có kích thước hình học rõ ràng ta tiến hànhnhư sau MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa + Mẫu được sấy khô ở nhiệt độ 100- 1100c cân xác định được G + Bọc một lớp Paraphin cách nước và ta lại tiếp tục cân xác định được G1 + Sau đó cho nước vào bình lực đầu bình có thể tích nước là V1, sau khi cho vật liệu vào bình có thể tích nước là V2 . ta xác định được V0 V0 = V2 – V1 - VParaphin VParaphin =Paraphin1γGG  (Paraphin = 0.9) Trong đó: V1: là thể tích nước ban đầu trong bình. V2: Là thể tích nước sau khi chop mẫu vào. G1: Là khối lượng mẫu và khối lượng Paraphin. G : Là khối lượng mẫu ở trạng thái khô. * Đối với những vật liệu rời rạc như cát, đá, sỏi… xác định như sau + Sấy khô mẫu thí nghiệm sau đó cân xác định được G + Xác định V0 bằng ca đong, vật liệu rời rạc được thả tự do vào ca đã biết trước thể tích ở một độ cao nhất định (tính đến mép ca) để mức độ lèn chặt của vật liệu luôn giống nhau. d- Ý nghĩa Khối lượng thể tích dùng để tính độ đặc, độ rỗng của vật liệu, tính vật liệu thành phần cấp phối cho bê tông xi măng và đánh giá một số tính chất của vật liệu như cường độ, độ ẩm, khả năng truyền nhiệt của vật liệu. 3- Độ đặc và độ rỗng của vật liệu a- Định nghĩa Độ đặc (đ) và độ rỗng (r) của vật liệu là tỉ số giữa thể tích đặc (Va) và thể tích lỗ rỗng (Vr) với thể tích tự nhiên. b- Công thức xác định đ = 100%γγ100%γG100%γG100%VVa00a0a (1-3) r = 100%VV0r  Vr = V0 – Va  r = 100%γγ-1 100%VVVa00ar (1-4) Độ đặc và độ rỗng của vật liệu rất khác nhau nó phụ thuộc vào tính chất và cấu trúc của mỗi loại vật liệu. + Thép, kính… đ = r = 0. + Gạch ngói …. r = 25 – 35 %. c- Ý nghĩa - Khi độ rỗng của vật liệu càng nhỏ thì cường độ của vật liệu càng cao, khả năng chống thấm tốt. - Khi độ rỗng lớn thì khả năng cách âm, cách nhiệt tốt song cường độ và khả năng chịu lực giảm. 4- Độ hút nước a- Định nghĩa Độ hút nước là khả năng hút và giữ nước trong các lỗ rỗng của vật liệu ở áp lực bình thường. MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa b- Công thức xác định Xác định độ hút nước của vật liệu theo hai dạng. + Theo khối lượng. 100%GGGH1P (1-5) + Theo thể tích: 01VVGGH (1-6) Trong đó: G : Là khối lượng của mẫu thí nghiệm ở trạng thái khô. G1: Khối lượng của mẫu đã hút nước. V1: Thể tích của nước được mẫu hút. V0 : Thể tích tự nhiên của mẫu. c- Cách xác định - Sấy khô vật liệu cân xác định được G. - Ngâm vật liệu từ từ 1/2 sau đó 2/3 và hết vào nước dưới áp xuất không khí bình thường trong một thời gian quy định để vật liệu hút được nhiều nước nhất sau đó cân xác định được G1 và áp dụng công thức (1-5) (1-6). d- Nhận xét Hv luôn nhỏ hơn 1. HP có thể lớn hơn 1 nếu vật liệu nhẹ và rỗng. Độ hút nước phụ thuộc vào độ rỗng và tính chất lỗ rỗng (kín hay hở) Căn cứ vào độ hút nước ta có thể đánh giá được tính truyền nhiệt và các tính chất khác. 5- Độ ẩm a- Định nghĩa Là tỉ lệ nước có thật nằm trong vật liệu, ký hiệu . b- Công thức xác định 100%GGGω1 (1-7) Trong đó: G1: Khối lượng của mẫu khi đã hút ẩm. G: Khối lượng của mẫu ở trạng thái khô. c- Cách xác định - Lấy vật liệu ở điều kiện bình thường cân xác định được G1 - Sấy khô ở nhiệt độ 100 – 1100c cân xác định được G sau đó áp dụng công thức (1-7) để xác định độ ẩm. d- Nhận xét Độ ẩm của vật liệu phụ thuộc chặt chẽ với môi trường xung quanh khi khô ráo thì độ ẩm của vật liệu giảm và ngược lại. Khi độ ẩm tăng thì thể tích của vật liệu nở ra và ngược lại. 6- Sức chịu nước Khi vật liệu bị ẩm, nhất là khi bị bão hoà nước các tính chất của vật liệu sẽ thay đổi đặc biệt là cường độ của vật liệu giảm. Mức độ giảm cường độ của vật liệu khi bão hoà nước được biểu thị bằng hệ số mềm Km. MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa mKmbhmRRK  (1-8) Rmbh: cường độ của mẫu thí nghiệm ở trạng thái bão hoà nước. RmK : Cường độ của mẫu thí nghiệm ở trạng thái khô. Chú ý: - Km luôn luôn nhỏ hơn 1 - Km càng nhỏ thì vật liệu chịu nén kém. - Ở nơi khô ráo cần vật liệu có Km = 0.1 –0.15. - Ở nơi ẩm ướt cần vật liệu có Km = 0.75. 7- Sức chịu lửa của vật liệu Là khả năng của vật liệu chịu được cháy mà ít làm thay đổi đến tính chất của vật liệu trong khoảng thời gian tiếp xúc nhất định với lửa. 8- Tính truyền nhiệt của vật liệu Là khả năng của vật liệu cho nhiệt lượng truyền qua từ bên có nhiệt độ cao sang bên có nhiệt độ thấp. Ký hiệu: Q a).Z.λt-S(tQ12 (Kcalo) (1-9) Trong đó: a: chiều dày của lớp vật liệu (m,cm ) S: diện tích truyền nhiệt (m2, cm2…) t1: nhiệt độ mặt phẳng có nhiệt độ thấp ( 0c) t2: nhiệt độ mặt phẳng có nhiệt độ cao ( 0c) Z: thời gian truyền nhiệt (giờ) : hệ só truyền nhiệt (phụ thuộc vào từng loại vật liệu) 9- Ảnh hưởng của hoá chất Khi vật liệu tiếp xúc với hoá chất thì xẩy ra các phản ứng hoá học làm thay đổi thành phần của vật liệu dẫn tới các tính chất của vật liệu cũng thay đổi như sự ăn mòn của bê tông, sự phá huỷ của thép xây dựng Vì vậy khi xây dựng công trình có ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp với hoá chất ta phải chọn loại vật liệu không bị ăn mòn hoặc phải có biện pháp bảo vệ chống ăn mòn về hoá chất. II- Tính chất cơ học của vật liệu 1- Tính biến hình a- Định nghĩa: Là tính chất đặc trưng cho sự thay đổi về hình dáng và biến đổi về thể tích của vật liệu khi có ngoại lực tác dụng lên vật liệu. Dựa vào đặc điểm quá trình biến hình ta có: + Tính đàn hồi: là tính chất của vật liệu phục hồi được hình dạng và kích thước ban đầu khi bỏ ngoại lực tác dụng. + Tính dẻo: là tính chất của vật liệu không lấy lại được hình dạng và kích thước ban đầu khi bỏ ngoại lực tác dụng. + Hiện tượng trùng ứng suất: là hiện tượng biến hình hình không đổi dưới tác dụng của ngoại lực, ứng suất đàn hồi cũng giảm theo thời gian. + Hiện tượng từ biến: là hiện tượng biến hình tăng theo thời gian khi ngoại lực tác dụng không đổi lâu dài lên vật liệu. b- Các đặc trưng của biến hình MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa * Biến dạng dài truyệt đối: ký hiệu : l l = L1 – L0 (1-10) Trong đó: L1 : Chiều dài của mẫu sau khi thí nghiệm kéo. L0 : Chiều dài của mẫu trước khi thí nghiệm kéo. * Độ giãn dài tương đối: ký hiệu () %100ll (1-11) * Độ thắt tương đối 100%FFFm010 (1-12) Trong đó: F0: diện tích ban đầu của mẫu. F1: Diện tích của mẫu sau khi chịu lực. 2- Cường độ. a- Định nghĩa: Là khả năng của vật liệu chống lại sự phá hoại do tải trọng gây ra đối với vật liệu được biểu thị bằng ứng suất tới hạn khi mẫu vật liệu bị phá hoại. Bao gồm có: Ru; Rk ; Rn ; Rc… b- Công thức xác định + Đối với cường độ chịu nén: FPRn (KG/cm2, kN/cm2) (1-13) Trong đó: P: Lực phá hoại mẫu (KG, kN ) F: Diện tích ban đầu của mẫu(cm2, m2) + Đối với cường độ chịu uốn. wMRn (KG/cm2, kN/cm2) (1-14) Trong đó: M: mô men uốn phá hoại mẫu (KG, kN ) F : mô men chống uốn (cm3, m3) 3- Mác của vật liệu Mác của vật liệu là độ chịu lực giới hạn (cao nhất) của vật liệu được thí nghiệm trong điều kiện tiêu chuẩn (về kích thước mẫu, phương pháp chế tạo, điều kiện và thời gian dưỡng hộ) Thông thường xác định mác bê tông ta có kích thước mẫu thử chịu nén là hình lập phương có kích thức (15 x15 x15) cm bảo dưỡng ở nhiệt độ môi trường 20-250c và có độ ẩm từ 90-100% với thời gian là 28 ngày . Tại sao khi xác định mác của vật liệu phải ở điều kiện tiêu chuẩn vì hình dạng, kích thức và bề mặt mẫu thí nghiệm ảnh hưởng lớn đến kết quả thí nghiệm. - Nếu gọi cường độ bê tông đúc bằng hình lập phương có kích thước là (15 x15 x15) cm là 100% thì kết quả trên mẫu lăng trụ kích thước (15 x 15 x 45) chỉ còn 75 –80%. - Khi mặt thí nghiệm trơn nhẵn thì cường độ sẽ thấp và ngược lại mặt mẫu nhám thì cường độ cao hơn. MÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa 4- Hệ số phẩm chất của vật liệu - Hệ số phẩm chất của vật liệu là một đại lượng không thứ nguyên được đặc trưng bằng tỷ số giữa cường độ tiêu chuẩn (RTC) và khối lượng thể tích tiêu chuẩn (0TC), được ký hiệu KPC. 0TCTCPCγRK  (1-15) Trong đó: RTC : Là cường độ tiêu chuẩn của vật liệu (KG/cm2) 0TC: Là khối lượng thể tích tiêu chuẩn của vật liệu (kg/cm3) - Hệ số phẩm chất của vật liệu chỉ có tính chất tương đối vì thông thường một vật liệu có cường độ cao thì khối lượng thể tích lớn do đó nặng nề thì dẫn tới KPC nhỏ. Muốn KPC lớn thì vật liệu đó vừa có cường độ của vật liệu lớn (khả năng chịu lực tốt) lại vừa phải nhẹ và phải có tĩnh cách âm cách nhiệt tốt. - KPC giao động trong phạm vi khá rộng để cho tiện sử dụng người ta đưa ra về hệ số phẩm chất của vật liệu như sau. Bảng 1-1: Bảng tra hệ số phẩm chất của vật iệu Loại vật liệu Chất dẻo đặc biệt Đua ra Thép tốt Gỗ xoan Thép CT3 Bê tông nặng Gạch xây KPC 2.2 1.61 1.27 0.7 0.51 0.06 0.029 5- Độ cứng của vật liệu a- Định nghĩa Là khả năng chống lại sự đâm xuyên của vật liệu khác rắn hơn nó độ cứng của của vật liệu không phải luôn phù hợp với độ chịu lực của vật liệu ví dụ nhiệu loại gỗ có cường độ chịu lực rất cao nhưng độ cứng lại rất thấp. Để đánh giá phương diện này chúng ta căn cứ vào bảng thang độ cứng MokR (sách giáo trình) 6- Độ mài mòn a- Định nghĩa Là độ hao mòn khối lượng trên một đơn vị diện tích mmonfthis nghiệm của vật liệu (phụ thuộc vào độ cứng, cường độ, cấu tạo nội bộ của vật liệu) b- Công thức xác định FG-GM1mn ( g/cm2…) (1-16) Trong đó: G : là khối lượng mẫu trước khi thí nghiệm (g, kg) G1: là khối lượng mẫu sau khi thí nghiệm (g, kg) F : là diện tích mẫu bị mài mòn (cm2 , m2) MÆt mÉu nh¸m cã lùc ma s¸tMÆt mÉu tr¬n nh½n kh«ng cã ma s¸tMÔN HỌC: VLXD CHƯƠNG 1: NHỮNG TÍNH CHẤT CƠ BẢN CỦA VLXD Tổ bộ môn cơ sở Giáo viên : Hồ Tiến Nghĩa 7- Độ hao mòn a- Định nghĩa: Độ hao mòn đặc trưng cho tính chất của vật liệu vừa bị mài mòn lại vừa bị va trạm ký hiệu: Q b- Công thức xác định %100PP-PQ121 (1-17) Trong đó: P1: Khối lượng ban đầu của mẫu thí nghiệm (g, kg) P2: Khối lượng của mẫu thí nghiệm còn xót lại trên sàng 2mm (g, kgtri c- Cách xác định - Lấy khoảng 5 kg đá và đập thành từng viên nặng 100 gam ( khoảng 50 2 viên) cho vào máy Đờ van quay khoảng 10.000 vòng với vận tốc - Lấy đá ra khỏi máy rồi sàng trên sàng có đường kính là 2mm và cân lại lượng đá còn sót lại trên sàng (P2) - Sau khi tiến hành xác định được P1 và P2 ta áp dụng công thức (1-17) để xác định được độ hao mòn của vật liệu. - Căn cứ vào độ hao mòn của vật liệu ta có nhận xét: + Nếu Q< 4% đá chống hao mòn rất khoẻ. + Nếu Q = 4 - 6% đá chống hao mòn trung bình + Nếu Q = 6-10% đá chống hao mòn yếu + Nếu Q > 10% đá chống hao mòn rất yếu.

Video liên quan

Chủ đề