Laghim là gì

Hôm qua có người bảo mình hãy đọc một bài viết, hảo ý của người gởi cho mình bài viết này cho rằng mình nên nghe những ý kiến trái chiều. Ừ thì đọc! Mình cũng ráng đọc cho hết bài, song do bản lãnh mình không được “cứng cáp” nên cũng chỉ đọc cho vui thôi.

 

Theo tôi người viết bài ấy là người có trình độ văn hóa, vì anh ta mới đi du học ở nước ngoài về, “tức nhiêng” phải có trình độ từ đại học trở lên. Trong bài viết, anh ta đưa ra một mớ tư tưởng giống cái xe đẩy trên đường phố, trên đó có đủ thứ rau củ quả, dân giã gọi là hàng “la-ghim”.

 

“Người có văn hóa” ấy bảo, Việt Nam đưa ra đường lối phát triển kinh tế theo cơ chế thị trường, định hướng XHCN là “không giống ai”. Nhưng theo hiểu biết của tôi thì mục tiêu của đảng Cộng sản là xây dựng xã hội XHCN để tiến lên xã hội Cộng sản chủ nghĩa. Nếu như không xây dựng XHCN thì còn gì là đảng Cộng sản, nó sẽ biến tướng trở thành những đảng dân túy, đảng này đại diện cho đám tài phiệt này, đảng nọ đại diện cho đám tài phiệt nọ. Một khi có điều kiện thì nó lại đi chiếm đoạt nước khác.

 

Chủ nghĩa xã hội cũng như chủ nghĩa CS đi tới cùng là xóa bỏ chế độ người bóc lột người. Nói rộng ra là xóa bỏ tình trạng bất bình đẳng giữa các quốc gia. Đó mới là bản chất của chế độ chứ không phải cái tên gọi. Như vậy là tốt hay xấu? Đương nhiên là tốt với đại đa số nhân dân và là xấu đối với những kẻ bóc lột. Sống trong một xã hội phi XHCN nếu anh không đi bóc lột người khác thì anh cũng sẽ là người bị bóc lột.

 

Thế giới đang ồn ào về xu hướng phát triển kinh tế và xã hội theo hình chữ “K”. Hôm nay (9/9) lại có một ông thuộc đảng Dân chủ của Mỹ nói huỵch toẹt ra, nhánh đi lên của chữ “K” là các nhà tài phiệt phố Wall, còn nhánh đi xuống là đại diện cho người lao động. Đúng sai thế nào không biết hay đó chỉ là trò mị dân trong mùa bầu cử?

 

Đúng là chúng ta đang phát triển đất nước theo cách chưa có tiền lệ, cũng như anh ta nói là “không giống ai”. Đất nước ta đi theo đường lối này tuy chưa đạt trình độ một quốc gia phát triển, đời sống chưa cao; thấp đó nhưng “nhiều nước vẫn phải ngước nhìn”. Vị và thế của đất nước ta đã tiến xa nếu so với những gì ta có cách đây 25 năm.

 

Một điểm nữa, hay nói một cách khác là một loại rau củ trong cái xe hàng “la ghim” của anh ta, đó là phê phán chung chung tình trạng tham nhũng, tình trạng bè phái, thậm chí anh ta còn nói đến việc chia chác những vị trí béo bở nữa. Hiện tượng mà anh ta nêu lên có không? Và chúng có được chế độ này dung dưỡng không? Có đó, song mức độ thế nào thì người ta đang tổng kết. Trả lời được câu hỏi này thì mới nói đó là hiện tượng hay là bản chất của chế độ.

 

Trên VTV1 tối 5/9 đưa ra một con số, trong 4 năm của nhiệm kỳ khóa 12 của đảng Cộng sản đã có 11.000 đảng viên bị kỷ luật về mặt đảng, thấp nhất là phê bình, cảnh cáo, cao nhất là khai trừ khỏi đảng, tình ra đã có 0,3% bị kỷ luật. Trong số 11.000 người bị đảng kỷ luật ấy thì có 5.000 người đã bị chính quyền xử lý hình sự vì các tội như tham ô, lãng phí, thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.

 

Tôi chỉ nêu lại những con số như vậy để mọi người đánh giá và so sánh với đâu đó mà chính quyền không phải do đảng Cộng sản lãnh đạo. Hôm qua sau khi tôi có một bài viết, có bạn không tin con số 0,3% đảng viên đã bị kỷ luật, phải nhiều hơn nữa. Có người hỏi lại, không phải là 0,3% thì là bao nhiêu? Không ai trả lời được.

 

Một loại rau củ trong xe “la-ghim” nữa mà anh ta mời mọi người thưởng thức – anh ta muốn được ứng cử vào bộ máy lãnh đạo đất nước. Xin mời! Có điều, với nhận thức của anh như vậy liệu dưới sự “lãnh đạo” của anh có làm cho đất nước ổn định không? Có diệt được nạn tham nhũng, bè phái không hay lại có những đảng quái thai hình thành, những đảng không phải của những người lao động chân tay và trí óc? Nếu không phải là những đảng xuất thân từ những người lao động thì chúng sẽ được các thế lực nước ngoài nuôi dưỡng để phục vụ cho các tham vọng của họ.

 

Chẳng thiếu gì cán bộ đảng viên có chức có quyền, thời còn tại chức không dám phê phán ai, không dám phê phán một chủ trương nào của nhà nước. Song khi hết quyền hết chức thì bắt đầu thể hiện “năng lực phê phán” của mình mọi lúc mọi nơi. Xin hỏi họ là loại người gì vậy?

 

Một con người tự cho mình là trí thức như anh tôi nói ở trên, song mớ trí thức ấy vẫn chỉ như mớ rau củ quả trên các loại hàng “la-ghim” trên cái xe đẩy trên đường thôi. Đó không phải là một con người có văn hóa. Có văn hóa phải là nắm được quy luật phát triển khách quan, biết chèo lái để đất nước phát triển phù hợp với quy luật để đạt được mục đích của mình.

 

Nói thật, anh chỉ là một xe đẩy bán rau củ quả với tiếng rao rõ to để át đi những tiếng động khác trên đường thôi!./.