Tại sao phải nhường nhịn

Vì Sao Phải Nhường Nhịn Bạn Gái là tựa sách nằm trong bộ sách “Nói sao cho con hiểu?” của tác giả Nguyễn Thụy Anh. Mỗi tựa sách là một bức thư của người cha nói với con trai về những vấn đề quan trọng, cần thiết cho con trẻ về sự an toàn, nhân cách... Những vấn đề rất đơn giản nhưng cha mẹ thường khó trả lời sao cho ổn thỏa với trẻ cùng những vấn đề tế nhị, đã được tác giả trình bày với giọng văn gần gũi, dưới hình thức những lời tâm sự âu yếm của cha dành cho con. Sách rất phù hợp cho các bậc làm cha mẹ đứng trước những thắc mắc thường ngày của trẻ.

Cuộc sống thời buổi kinh tế thị trường ngày một sôi động quyết liệt. Cuộc mưu sinh diễn ra vô cùng khẩn trương, dữ dội đến chống mặt. Trong hoàn cảnh ấy mà đề cập hai chữ “nhường nhịn” có gì lạc điệu chăng?

Nhường nhịn là chịu phần thiệt thòi về mình, để cho người khác được hưởng phần hơn trong quan hệ đối xử (Từ điển Tiếng Việt – Hoàng Phê). Những từ ngữ như nhân nhượng, nhường bước, nhường lời, nhường cơm sẻ áo, nhân nhịn… đều gần nghĩa, cùng trường từ vựng với từ nhường nhịn.

Có người quan niệm nhường nhịn lẫn nhau là sự thua thiệt, là non kém, chịu thất bại, là nhục nhã, mất mặt trước thiên hạ. Tại sao không dám đôi co, tranh giành? Tại sao không dám ăn miếng trả miếng giữ lấy thể diện, để bảo vệ uy tín, danh dự trước mọi cặp mắt đồng loại đang nhìn vào?

Đâu phải thế! Kẻ hiếu thắng, nông cạn mới suy nghĩ và hành xử vội vàng như vậy. Người biết nhường nhịn là người cao thượng, không cố chấp, lúc nào cũng coi trọng chữ “hòa” trong giao tiếp, ứng xử. Trước bất cứ tình huống nào, người biết nhường nhịn có ý thức cao độ làm chủ bạn thân mình, rất bình tĩnh, lời nói, cử chỉ đều từ tốn, nhẹ nhàng. Không tranh chấp hơn thiệt, được thua. Nếu gặp phải một người nào đó nóng nảy, to tiếng, thô lỗ… thì con người có đức tính nhường nhịn vẫn bình tĩnh, nhẹ nhàng, không lời qua tiếng lại, tranh chấp. Lửa không nên đổ thêm dầu. Nóng nảy, nóng giận sẽ mất khôn. Nhường nhịn, nhẫn nhịn để chờ thời gian, lấy tình người, tình nhân ái, ấy tình, lí mà bàn bạc. “Một điều nhịn, chín điều lành” đó là phương châm ứng xử của người biết nhường nhịn.

Đi đường dù có việc cần vội vàng cũng biết nhường trước, không chen lấn. Trong hội nghị, trong bàn bạc, trao đổi công việc hằng ngày cũng biết từ tốn, nhường lời. Có lúc còn chủ động nhường phần lợi cho người, còn mình chịu thua thiệt, mà vẫn cảm thấy vui lòng. Người biết nhường nhịn coi trọng hòa khí, lúc nào cũng đặt tình người, sự đoàn kết lên trên hết, trước hết.

Trong gia đình văn hóa, con cháu sống hiếu thảo với ông bà, cha mẹ; anh nhường em, em kính anh, như thế là hiếu đễ. Anh chị em trong gia đình có yêu thương, đùm bọc nhau mới biết “chị ngã, em nâng”, mới biết “ráng lành đùm bọc, khó khăn đỡ đần”.

Những năm gần đây, giá đất ở các đô thị và vùng ngoại ô, vùng thị xã, thị trấn lên “cao ngất ngưởng”, mỗi mét vuông đất có nơi lên đến hàng chục, hàng trăm triệu đồng. Con cháu, các em một số gia đình, máu tham lam nổi lên đã tranh giành nhau quyết liệt, gây đổ máu, thậm chí xảy ra án mạng. Thật là táng tận lương tâm! Nếu biết nhường nhịn nhau thì đâu xảy ra bao chuyện thương tâm, đau lòng mà báo chí đã nói đến!

Nhường nhịn sẽ biết thông cảm, tha thứ cho nhau, cùng nhau sống chan hòa, thân ái. Nhường nhịn là nhân tố cực kì quan trọng để xây dựng khối đại đoàn kết nội bộ hóa, gia đình hạnh phúc. Vì biết sống nhường nhịn nên mới biết “Bán anh em xa, mua láng giềng gần”, “Láng giềng tắt lửa tối đèn có nhau”.

Đức tính nhường nhịn phải rèn luyện lâu dài. Những kẻ có “máu nóng” như hổ tướng Trương Phi thời Tam Quốc rèn luyện đức tính nhường nhịn đâu dễ. Hàn Tín có biết nhận nhịn luồn trôn anh hàng thịt về sau mới thành đại tướng điều khiển hằng trăm vạn hùng binh.

Cuộc sống ngày một sôi động hơn, dữ dội hơn, chúng ta càng cần phải coi trọng sự nhường nhịn và rèn luyện đức tính nhường nhịn.

Nhường nhịn là khởi đầu cho mọi sự thành công, là chìa khóa vạn năng để rộng cánh cửa cuộc đời. Bàn về hai chữ “nhường nhịn”, xin chép ra đây một đoạn trong bài ca dao dân ca để chúng ta cùng đọc và ghi nhớ:

“Thờ cha mẹ ở hết trong lòng,

Ấy là chữ hiếu dạy trong luân thường.

Chữ đễ nghĩa là nhường,

Nhường anh, nhường chị, lại nhường người trên.

Ghi lòng tạc dạ chớ quên,

Con em phải giữ lấy nền con em”. 

Cuộc sống luôn luôn tồn tại hai mặt đối lập và cái này xấu thì vẫn còn cái kia tốt, bên cái ác vẫn còn cái thiện, bên bóng tối vẫn còn bên là ánh sáng, thất vọng vẫn cho người ta niềm hy vọng. Hai mặt của một vấn đề, ta có thể nhắc tới tranh giành và nhường nhịn.

Xem thêm:  Phân tích hình tượng cây xà nu trong truyện ngắn Rừng xà nu

“Tranh giành” và ” nhường nhịn” là gì? ” Tranh giành” là thành thật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình. Đối lập với nó, nhường nhịn là chấp nhận để người khác hơn mình là thái độ hòa nhã không có ý định tranh giành hơn thua. Nhường nhịn là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn.

“Tranh giành” và nhường nhịn là hai khái niệm hai phẩm chất của con người luôn đối lập nhau. Nhương chúng có cùng chung một điểm đó là đều thể hiện qua hành động, lời nói, giao tiếp từ trong gia đình đến ngoài xã hội. Ngay từ nhỏ, khi còn sống trong gia đình, ta  giành nhau từ cái kẹo, gói bánh hay đơn giản chỉ là chỗ ngồi. Rồi từ cái nhỏ đó cứ lớn dần lên. Khi ta ra ngoài xã hội, những cái nhỏ đó trở thành một tính xấu là ích kỷ, nhỏ nhen, giành giật những thứ không phải của mình. Còn ngược lại nếu từ nhỏ, ta đã biết nhường nhịn người khác thì lớn lên sự nhường nhịn đó trở thành sự yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ mọi người dù ta không quen biết. Từ thời nguyên thủy xa xưa, không thể có sự cạnh tranh, tranh giành hay nhường nhìn, Họ tạo ra được của cải vật chất thì họ được dùng. Nhưng từ khi xã hội hình thành giai cấp, có sự phân biệt giàu nghèo thì sự cạnh tranh, nhường nhịn bắt đầu xuất hiện. Khi những địa chủ, lãnh chúa tìm mọi cách vơ vét của cải của nông dân thì tầng lớp nông dân đã biết yêu thương đùm bọc, bảo vệ lẫn nhau. Sự tranh giành, nhường nhìn ra đời từ đó.

“Tranh giành”, ” nhường nhìn” là hai mặt, hai khái niệm, hoàn toàn trái ngược nhau, đối lập nhau. Chỉ vì quyền lợi cá nhân mà vơ vét sức lao động của người khác thể hiện rõ sự ích kỷ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ. Tranh giành là mặt xấu của xã hội bởi nó mang đến những điều không có lợi cho bất kỳ ai. Ngược lại, nhường nhịn lại là sự cảm thông, chia sẻ với người khác vậy nên ta biết nhường nhịn không màng tới vật chất, không vì quyền lợi cá nhân mà luôn sẵn sàng vì mọi người xung quanh. Bởi họ biết nhường nhìn nhau, biết chia sẻ cho người khác vậy nếu ta biết nhường nhìn hơn là cứ tranh giành nhau thì chắc chắn xã hội này sẽ tốt đẹp hơn. Từ lâu, ông cha ta đã dạy rằng ” Lá lành đùm lá rách – lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Sống trên đời không thể lúc nào cũng sung túc, ai cũng phải có lúc gặp khó khăn. Vậy nên trong một cộng đồng phải biết đùm bọc nhau, yêu thương, chia sẻ với nhau ” Một điều nhịn, chín điều lành”. Điều đó đã khuyên chúng ta nên nhường nhịn nhau sẽ tránh điều bất hòa. Nạn đói năm 1945, hơn hai triệu người đã chết vì nạn đói Bác Hồ đã khơi dậy phong trào ” Hũ gạo chống đói” để giúp đỡ những người đang đói. Mỗi ngày, Bác nhịn một bữa trưa để góp gạo chống đói. Truyền thống nhường nhịn tốt đẹp vẫn luôn tồn tại đến tận bây giờ, gần đây nhất, cả nước đã ủng hộ người nghèo. Tuy có những người đóng góp không nhiều, nhưng họ thể hiện sự sẻ chia, đùm bọc nhau. Đó chính là biểu hiện của sự nhường nhịn. Nếu bạn đã đọc kĩ ở số báo ” An ninh và thế giới”, đều thấy có một phần mục nhỏ dành để nói lời cảm ơn tới những người hảo tâm góp tiền làm từ thiện.

Quan niệm: Tiền bạc, quyền lợi được một số người coi là tất cả. Như vậy, liệu cứ tranh giành mãi thì có tốt hay không? Chúng ta phải làm gì để sự nhường nhịn nhiều hơn? Trong cuộc sống có quá nhiều người chỉ biết nghĩ tới bản thân mình và coi thường người khác. Họ ích kỷ và chỉ nghĩ rằng chỉ họ mới đáng có mọi thứ mà thôi. Vậy làm thế nào để ta biết nhường nhịn nhiều hơn là ích kỷ? Chúng ta nên hướng bản thân mình vào lối sống đẹp, cách sống đẹp ấy là không vì bản thân mà vì mọi người. Ta cần biết nhường nhịn nhường cơm sẻ áo cho người khác.

Lối sống nhường nhịn và không tranh giành là một lối sống đẹp cần phát huy. Ta cần giáo dục cho trẻ em ngày nay đức tính sống ấy.

Nghị luận xã hội về sự tranh giành và nhường nhịn – Bài làm 3

Cha ông xưa từng khuyên: “Một điều nhịn là chín điều lành”. Có lẽ, có lời khuyên ấy cũng là bởi trong cuộc sống có quá nhiều biểu hiện của sự tranh giành. Tranh giành – nhường nhịn, hai vấn đề không phải là mới nhưng cũng không hề cũ.

Vậy tranh giành là gì? Thế nào là nhường nhịn? Tranh giành là giành giật, vơ vét lấy công sức, thành quả của người khác về phần mình. Còn nhường nhịn thì ngược lại. Nhường nhịn là cho, chia sẻ công sức thành quả của mình cho những người có ít hơn mình. Tranh giành là biểu hiện của lòng tham, của lối sống vị kỉ, vun vén cho lợi ích cá nhân; còn nhường nhịn là biếu hiện của tình thương, của lối sống mình vì mọi người.

Xem thêm:  Nghị luận về Sức mạnh của lời nói

Nhìn vào những biểu hiện của từng người qua hành động, lời nói, cách giao tiếp từ trong gia đình đến ngoài xã hội, chúng ta cũng có thể hiểu được rất rõ người ấy sống thế nào.

Lúc bé, tranh nhau một cái kẹo ngon, một chỗ ngồi tốt… Dẫu rất đơn giản nhưng đã là mầm mống của một thói xấu. Không được uốn nắn, tính xấu áy cứ thê lớn dần lên. Đứa trẻ ngày nào tranh kẹo, tranh chỗ ngồi đó rất dễ trơ nên một kẻ ích kỉ, lúc nào cũng chăm chăm đến quyền lợi bản thân, tìm mọi cách vơ vét sức lao động của người khác, giành giật những cái vốn không phải của mình, vẫn còn đó một con Cám lười biếng, tham lam mà ông cha ta đã từng khắc ghi trong cổ tích. Từ chỗ cướp giỏ tôm tép của cô Tấm để giành yếm đào, lòng tham cứ thê lớn lên, nó còn cướp cả niềm vui tinh thần của Tấm, cướp cả hạnh phúc của Tấm nữa. Thật đáng sợ!

Còn ngược lại, nếu từ bé, ta đã biết nhường nhịn người khác thì khi lớn lên, sự nhường nhịn đó sẽ trở thành sự thương yêu, chia sẻ, biết giúp đỡ mọi người ngay cả những người ta không quen biết. Cô Tấm ngày xưa đã biết nhường bớt phần cơm ít ỏi của minh đế mang ra cho cá bống. Một việc làm thật nhỏ nhưng ta hiểu được tình yêu thương trong trái tim cô dào dạt chừng nào. Để rồi, mỗi ngày mới hôm nay, ta lại thật vui khi được biết đến những tấm lòng vàng biết đùm bọc yêu thương, nhường cơm sẻ áo cho những người gặp hoạn nạn, khó khăn. Thật thơm thảo và đáng quý làm sao nhừng nghĩa cử cao đẹp ấy!

Tranh giành, nhường nhịn là hai mặt, hai khái niệm trái ngược nhau. Sự tranh giành làm cho con người trở nên ích kỉ, làm xấu đi nhiều mối quan hệ trong xã hội. Ngược lại, nhường nhịn là sự chia sẻ cảm thông, làm cho con người lớn lên, hoàn thiện hơn về nhân cách. Đó là một phẩm chất cần có của con người mới trong xã hội hôm nay, những con người không chỉ hạnh phúc khi được nhận mà còn biết hạnh phúc khi được trao ban.

Một đồng tiền kinh doanh là đồng tiền sinh lợi, một ánh lửa sẻ chia là ánh lửa lan toả, đôi môi có hé mở thì mới mong nhận được nụ cười. Chỉ biết nhận mà không biết cho, chỉ biết tranh giành mà không biết nhường nhịn thì rồi cũng sẽ như cái biển chết, sẽ tự giết chính mình trong sự cô lập của mọi người, của xã hội. Vậy mà, thật đáng buồn, khi bên cạnh những tấm lòng vàng, nhừng con người biết sống vì người khác, vẫn còn không ít những kẻ chỉ biết nghĩ tới bản thân mình. Nói điều này âu cũng là để mỗi người tự dặn lòng sông sao cho phải, cho hợp với lẽ sống làm người. Mỗi người nên hướng bản thân vào lối sống đẹp. Ta cần biết nhường cơm sẻ áo cho người khác. Hơn nữa, ta cần phải học cách nhường nhịn, học cách sẻ chia và học cả cách yêu thương con người. Tự giáo dục mình thôi chưa đủ mà phải có ý thức giáo dục những người khác, đặc biệt là những người nhỏ tuổi hơn ta. Cha mẹ giáo dục con cái thầy giáo dục trò, anh chị giáo dục em út, người lớn giáo dục người bé… Mỗi người phải thực sự là một tấm gương sáng về thái độ sống biết nhường nhịn, biết yêu thương thì mới thực sự tạo nên cuộc sống tốt đẹp.

Hãy biết sống nhường nhịn và không tranh giành! Đó là lẽ sống của mỗi Con Người theo đúng nghĩa viết hoa của nó.

Nghị luận xã hội về sự tranh giành và nhường nhịn – Bài làm 4

Trong cuộc sống hàng ngày, quan hệ giữa người với người đều có mặt tốt và mặt xấu.  Xã hội cũng thế, trong thời đại từ xưa đến nay, dân tộc ta có truyền thống tương trợ lẫn nhau, giúp đỡ nhau khi khó khăn nhưng bên cạnh đó vẫn có nhiều trường hợp tranh giành nhau một đồ vật hay tình cảm đáp ứng quyền lợi nhu cầu cho cá nhân mình. Vậy các bạn nghĩ sao về vấn đề này?

Tranh giành và nhường nhịn là như thế nào? Tranh giành là đấu tranh bằng lí lẽ hoặc hành động để giành lấy một đồ vật hay một thứ gì đó bao hàm cả vật chất, tinh thần, tình cảm từ một người nào đó. Tất cả đều xuất phát từ lòng ham muốn và tham lam của mỗi con người. Còn nhường nhịn là chịu thiệt về mình, không tranh chấp với ai, đây là thái độ sống được đề cao.

Xem thêm:  Phát biểu cảm nghĩ về bài ca dao: Công cha như núi Thái Sơn, Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra… – Văn mẫu lớp 7

Vậy biểu hiện của tranh giành và nhường nhịn là gì? Trong mối quan hệ bạn bè, chúng ta nên giúp đỡ tương trợ lần nhau mỗi khi gặp khó khăn, không nên vì lợi ích cá nhân mình mà tranh giành những thứ vô bổ, vô giá trị để huỷ hoại tình bạn vốn cao quý và đẹp đẽ. Trong gia đình, anh em nên hoà thuận với nhau không vì những chuyện nhỏ nhặt mà khiến cho anh em tương tàn. Ngoài xã hội cũng thế, nên nhường nhau khi xếp hàng, khi tham gia giao thông tránh gây mâu thuẫn để xảy ra những chuyện đáng tiếc.

Ta có thể hiểu sâu hơn về vấn đề này như thế nào? Tuy tranh giành là không nên nhưng ta vẫn có thể tranh giành nếu như việc đó đem lại lợi ích cho mọi người, cho đất nước; ta nên tự hào vì lịch sử nước ta đã có những vị anh hùng, những vị tướng kiệt xuất đã đúng ra đấu tranh bảo vệ đất nước trước âm mưu xâm lược của nhà Hán, Tống, Mông – Nguyên,… như Trần Hưng Đạo, Quang Trung…. Nhường nhịn tuy là điều cần thiết cho cuộc sống, nhưng không phải lúc nào ta cũng chịu phần thiệt về mình. Như trong công việc, nếu ta có khả năng hoàn thành nhưng, nhường nhịn người khác sẽ làm tổn bao nhiêu công sức và tiền của mà không đạt hiệu quả gì cả.

Tóm lại, tranh giành và nhường nhịn là điều rất cần thiết trong cuộc sống hôm nay. Riêng bản thân em sẽ nhường nhịn các bạn em mà em thấy họ thật sự cần như-em sẽ nhận những công việc thầy cô giao cho theo khả năng của mình.

Nghị luận xã hội về sự tranh giành và nhường nhịn – Dàn ý

I/MỞ BÀI:

“Nhịn điều vinh nhục tấm thân yên

Nhịn sự hơn thua tránh luỵ phiền…”

(Trích “Những điều răn của Phật”)

Từ xưa, đức nhẫn nhịn được các bậc hiền nhân xem là một trong các phương châm xử thế hàng đầu. Nó thể hiện được trí tuệ sáng suốt, tính cách điềm đạm, ý chí bền vững, lòng khoan dung đức tính vị tha của người quân tử. Có biết bao tấm gương để lại cho đời sau về đức tính nhẫn nhịn.

II/ THÂN BÀI:

Thế nào là nhẫn nhịn? Nhẫn nhịn hay nhường nhịn là chấp nhận để người khác hơn mình, là thái độ hoà nhã không có ý định tranh giành hơn thua.

Đây là một đức tính tốt đẹp mà con người cần phát huy.

Trong thực tế không phải ai cũng hiểu và thực hiện được điều đó. Mỗi người đều có lòng tự ái của mình, đôi khi tự ái quá lớn dẫn đến sự kiêu hãnh. Chỉ cần lòng kiêu hãnh ấy bị xúc phạm là xung đột sẽ xảy ra. Hơn nữa, con người ngày nay có thói quen đặt quyền lợi cá nhân lên trên tất cả, cho nên mọi thứ lễ nghĩa trong giao tiếp xử thế thường bị coi nhẹ. Mọi sự nhường nhịn cảm thông được đánh đồng với cảm giác bị thua thiệt, nhục nhã. Thỉnh thoảng chúng ta vẫn thấy những đám đông hiếu kì bu quanh hai người đang đôi co hùng hổ, đó là hệ quả của thói xấu không nhương nhịn.

Thật ra, nhường nhịn không phải là đầu hàng, là thất bại. Nhường nhịn phải được hiểu là sự thông cảm, tha thứ cho nhau trong giao tiếp ứng xử để cuộc sống tốt đẹp hơn. Những ai cho rằng nhường nhịn là thua thiệt, mất mặt tức là họ chưa hiểu hết bài học về lễ nghĩa trong việc xử thế.

Nhường nhịn là một chìa khoá đưa con người đi đến thành công. Vì sao? Vì con người là đối tượng có những mối quan hệ đầy phức tạp , chỉ cần ta sơ xuất sẽ dẫn đến hiểu lầm, tranh chấp thậm chí hoá ra hận thù khó giải. Biết bao nhiêu bi kịch gia đình, bao nhiêu cuộc xô xát diễn ra trong nhà trường, ngoài xã hội cũng vì con người ta không biết yêu thương nhường nhịn Người Trung Quốc có câu ngạn ngữ nổi tiếng : “ Hoà khí sanh tài”, giữ được mối giao hảo tốt đẹp với nhau là cơ hội để phát triển làm ăn buôn bán. Đó là lý do vì sao người Hoa lại có thể xuất hiện và làm ăn lâu dài ở hầu het các quốc ga trên thế giới.

Theo quan điểm Nho giáo, nhường nhịn là một trong những biểu hiện về cái Đức của bậc đại trượng phu. Sách sử Trung Quốc vẫn thường ca ngợi những tấm gương biết nhẫn nhục để mưu đồ việc lớn. Danh tướng Hàn Tín thời Đông Hán là một điển hình. Trong thuở hàn vi, ông dám hạ mình bò qua trôn một tên bán thịt giữa chợ đông. Không phải vì nhân cách thấp hèn mà vì ông biết nhường nhịn việc nhỏ để làm đại sự. Sau nay, tấm gương của ông vẫn được người đời truyền tụng mãi.

Trong gia đình vợ chồng anh em luôn hoà thuận, kính trên nhường dưới cảm thông lẫn nhau thì gia đình sẽ rất hạnh phúc. Nhìn rộng ra xã hội, nếu mọi người thân ái hoa đồng nhường nhịn lẫn nhau thì làm gì xảy ra bất đồng, xô xát, làm gì có chiến tranh binh biến đau thương?

III/ KẾT BÀI:

Tóm lại, cuộc sống con người dù có trải qua nhiều va chạm, ganh đua, ta vẫn phải tôn trọng đạo đức lễ nghĩa. Một trong những bài học lễ nghĩa đầu tiên trong cách đối nhân xử thế là bài học về sự nhường nhịn.

Video liên quan

Chủ đề