Vợ xấu phải làm sao

Ngày mình yêu nhau, trong khi đám bạn thân của anh háo hức dẫn bồ ra mắt bạn bè còn anh thì không. Không ít lần trong bàn nhậu, nhiều cậu bạn đã cáu gắt hỏi anh: “Bộ mày có bồ đẹp lắm dẫn ra mắt sợ tụi tao cua mất hay sao vậy?”.

Những lúc như vậy, anh chỉ biết “ngậm hạt thị”. Làm sao anh đủ can đảm để nói với bạn bè rằng “anh không đưa em đi chỉ vì em quá… xấu gái”.

Hình như em cũng cảm nhận được điều đó nên không ít lần em đã nói trước việc em sẽ không đi tiệc tùng cùng anh. Ngày còn tuổi đôi mươi anh vốn nổi tiếng là người “kén cá chọn canh”, bao cô chân dài đến rồi lại đi. Nhưng không hiểu sao từ khi gặp em, một cô gái không có gì đặc biệt về ngoại hình lại khiến anh chao đảo. Lần đầu tiên gặp em nhìn nụ cười đen xỉn cùng nước da lốm đốm tàn nhang của em, thực lòng anh cũng không mấy ấn tượng. Nếu không có buổi trò chuyện vui vẻ, có lẽ anh sẽ không bao giờ vấn vương hình bóng em. Cách kể chuyện có duyên cùng giọng nói trầm ấm, nhỏ nhẹ, những câu chuyện em kể cứ cuốn lấy anh.

Vợ xấu phải làm sao
Nhìn không xứng đôi gì hết” là câu nói anh thường xuyên nghe từ bạn bè, người thân

Anh còn nhớ ngày cưới, không ít bạn bè anh té ngửa khi thấy em. “Nhìn không xứng đôi gì hết” là câu nói anh thường xuyên nghe từ bạn bè, người thân. Cũng chính những câu nói ấy, khiến cả anh và em cùng mặc cảm. Lấy vợ xấu nên anh cũng chẳng cần lo giữ gìn hay sợ người khác “rinh” mất. Những khi công ty vợ đi du lịch, anh để em đi một mình mà chẳng lo sẽ phát sinh những chuyện tình công sở. Anh thong dong với suy nghĩ “vợ xấu an toàn”. Từ suy nghĩ đó, anh cũng chẳng mảy may chăm chút đến đời sống vợ chồng. Những ngày lễ đặc biệt, anh hay nghe em càm ràm chuyện vợ người ta nhận hoa quà chồng tặng còn anh là “đồ vô tâm”. Anh chỉ cười xòa, còn thách thức em: “Muốn có hoa quà thì đi tìm ông nào lãng mạn đi. Anh khô khan lắm”. Em im lặng, gương mặt thoáng buồn, đến lúc đó anh mới biết mình đụng vào lòng tự ái của em.

Ngoại hình không đẹp nhưng trong công việc, vợ anh lại là người đảm đang, tháo vát. Mỗi khi nhà có tiệc tùng hay giỗ chạp chỉ cần có bàn tay của em là mọi thứ đều tươm tất. Nhớ lần đám bạn anh tổ chức họp lớp, nhìn bên ngoài, bà xã anh có vẻ lạc lõng, mờ nhạt trước những cô vợ má đỏ, môi son của đám bạn. Nhưng khi vào bếp chuẩn bị đồ ăn, vợ đã trở thành người nổi bật nhất. Trong khi các chị phụ nữ khác chỉ biết đứng õng ẹo không biết sắp xếp món nào trước, món nào sau, vợ anh bỗng chốc trở thành một người bếp trưởng chỉ huy tài tình. Từng món ăn thuộc đặc sản của ba miền Bắc, Trung, Nam lần lượt được dọn lên bàn trước những đôi mắt tròn, dẹt của các cậu bạn. Có cậu buột miệng nói ngay: “Bây giờ tớ hiểu vì sao cậu đổ kềnh càng trước cô vợ “Thị Nở” ấy rồi. Tình yêu xuất phát từ bao tử mà”. Những lần đi nhậu cùng đám bạn, anh nở mặt nở mày khi đám bạn liên tục hỏi thăm bà xã. Một số bạn còn nhắc vợ họ làm quen với em để học hỏi “bí kíp” nấu ăn.

Mỗi lần về nhà thấy em huyên thuyên chuyện nhận làm đầu bếp cho công ty trong những cuộc thi nấu ăn, anh bắt đầu lo lắng. Nhất là khi lên face thấy hình em chụp chung với nhiều đồng nghiệp nam, họ đang vây quanh chảo đồ ăn em nấu, má anh nóng bừng. Lần đầu tiên sau 6 năm kết hôn, anh mới có cảm giác ghen với vợ. Ngày 20/10, không thấy em nhắc quà, anh hỏi dò: “Có ai muốn nhận hoa không?”. Em trả lời tỉnh bơ: “Không cần đâu, em nấu ăn được giải nhất nên anh trưởng nhóm tặng luôn giỏ hoa nè”. Nhìn giỏ hoa em chưng trên bàn, anh không giấu nổi sự bực bội, đi một mạch vào phòng. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh thấy mình thật vô tâm, chưa bao giờ để ý đến sở thích hay tặng quà cho vợ.

Có lẽ đã đến lúc anh phải thay đổi suy nghĩ không phải lấy vợ xấu là có quyền bỏ bê, chê bai, vì biết đâu trong mắt những gã đàn ông khác em lại là “báu vật”, vì thằng đàn ông nào chẳng có suy nghĩ “một của lạ bằng tạ của quen”.

Có lẽ lúc đó còn nông nổi chưa hiểu hết thế nào về cuộc sống khi có chồng đẹp trai nên tôi đã chấp nhận yêu và lấy, cho dù không phải là dễ dàng chút nào.

Đến bây giờ chúng tôi đã kết hôn được 2 năm và tôi đã “ngấm” thế nào là lấy chồng đẹp. Nếu cho tôi chọn lựa lại, chắc chắn sẽ chẳng bao giờ tôi lấy chồng đẹp trai nữa, cho dù người đó có yêu thương mình.

Vợ xấu phải làm sao

Chuyện tôi kể có lẽ không ai tin, nhưng đó là cuộc sống của tôi bây giờ. Nhiều lúc tôi khổ lắm, nhưng là người sống nội tâm, ít khi tâm sự với ai nên không ai biết là tôi khổ và tôi cũng nghĩ rằng đã lấy nhau rồi mình lại là phụ nữ nên cố gắng 9 bỏ làm 10 để cho cuộc sống vợ chồng được yên ổn.

Chồng tôi rất yêu và tôn trọng tôi nhưng chưa bao giờ đi đâu mà muốn tôi đi cùng, theo tôi nghĩ tất cả cũng chỉ vì tôi là người có hình thức xấu. Nhiều lúc tôi cũng tự an ủi mình rằng thôi mình xấu thế thì cũng không nên đi cùng chồng làm gì, nên tôi chỉ buồn một mình thôi, chứ chẳng nói ra bao giờ, rồi lại tự khóc một mình.

Chưa bao giờ chồng tôi tự hào khoe khoang với ai về vợ, ai hỏi anh ấy cũng chỉ nói qua cho nhanh, với những người chưa biết thì anh ấy cũng không nói là đã có vợ và con. Họ hàng nhà anh ấy tôi cũng không biết ở đâu vì có bao giờ chồng dẫn tôi đến đâu. Mà tôi có phải là người đến nỗi nào, cũng có công việc làm ổn định, lương cao, con nhà đàng hoàng tri thức khá giả, ngoan ngoãn, có học vị tử tế.

Cũng chẳng bao giờ chồng tôi dẫn bạn bè về nhà (trừ những bạn là bạn chung của cả hai, vì ngày xưa chúng tôi học chung với nhau). Còn rất nhiều việc làm khác nữa của chồng mà tôi không thể kể hết ra đây.

Cuộc sống của tôi khi có người chồng đẹp trai là như thế đó. Ở nhà anh ấy rất tôn trọng và rất yêu tôi, giúp đỡ tôi nhiều việc, tối nào ngủ cũng ôm tôi như cái gối ôm, đôi khi cũng rất quan tâm đến tôi (không thường xuyên nhưng tôi nghĩ thế là cũng tốt).

Anh ấy cũng rất thương con và quan tâm đến nhà cửa, nhưng không hiểu sao mỗi khi ra ngoài xã hội và có tôi bên cạnh là anh ấy lại như thế, cứ thể như nếu mọi người biết tôi là vợ anh ấy thì hắn sẽ xấu hổ lắm.

Chính vì thế mà mỗi khi chồng đi đâu tôi cũng chẳng bao giờ có ý định muốn đi cùng và mỗi khi tôi có việc phải đi đâu cũng chỉ rủ chồng lấy lệ thôi chứ tôi thừa biết câu trả lời là KHÔNG. Tôi chỉ ước ao giá như có một ngày nào đó  tôi đủ xinh để chồng có thể tự hào đi bên tôi mà không phải xấu hổ. (Huyền Trang - Thái Bình)
 
Trả lời:

Bạn thân mến!

Đời chẳng có gì hoàn hảo, hạnh phúc lại càng không hoàn hảo. Được cái này thì phải mất cái kia. Ai hiểu được điều đó thì họ dễ hài lòng với cuộc sống. Ai cứ mong hạnh phúc trọn vẹn 100% thì người ấy sẽ khổ dù đã hạnh phúc đến 80% những vẫn còn 20% không toại nguyện. Thế là họ không cảm nhận được cái hạnh phúc của mình, chỉ nhìn thấy cái bất hạnh để mà buồn khổ.

Nếu bây giờ được làm lại, chắc bạn sẽ lấy một anh chồng xấu. Đi đâu anh ta cũng đưa bạn đi đầy hãnh diện. Nhưng đêm đêm anh chồng xấu trai ôm mình vào lòng liệu bạn có thỏa mãn hoàn toàn không hay lúc ấy lại khóc vì lẽ khác? Hay lại thầm mơ những anh đẹp trai? Với những người tham lam hoặc cầu toàn thì không biết đâu là giới hạn!

Đó là tôi nói dựa theo những gì bạn viết trong thư chứ trong thực tế, có thể điều bạn nghĩ chưa chắc đã đúng. Trừ khi người vợ quá xấu đến mức kỳ hình dị tướng thì chồng mới ngại không muốn đi cùng  hoặc không muốn giới thiệu vợ với ai.

Nhưng như bạn nói trong thư thì bạn đâu đến nỗi xấu, bạn là một người hình thức trung bình, không đẹp không xấu. Có lẽ vì thế chồng bạn mới yêu bạn đến mức đêm đêm ôm vợ như ôm cái gối mà ngủ. Người khác mơ cũng chả được. Nếu bạn xấu quá thì khó mà chồng ôm ấp như vậy đâu. Tôi ngờ rằng anh ấy không muốn giới thiệu vợ với ai, không thích đi đến đâu cùng vợ có thể là vì lý do khác, chứ không  phải vì bạn xấu.

Kinh nghiệm nhiều năm làm tư vấn hôn nhân không cho phép tôi chỉ nghe bằng một tai. Bởi vì một là họ không nói hết, hai là họ nhìn sai vấn đề và có những  kết luận sai. Chỉ khi nghe cả hai người nói hoặc có chứng cứ rõ ràng mới tin được sự thật, nhưng trường này hoàn toàn do bạn suy diễn.

Vì thư bạn quá sơ sài nên tôi chưa hiểu hết được vấn đề. Tuy nhiên tôi đã nhận thấy có một số điều bạn cần xem lại. Chẳng hạn bạn tự cho là nhà bạn là trí thức khá giả, bạn lại ngoan ngoãn có học vị đàng hoàng. Tôi chưa biết gia đình anh ấy có tương xứng với gia đình bạn không? Tôi cũng chưa biết chồng bạn có học vị đàng hoàng và có lương cao như bạn không?

Nếu không thì rất có thể vì mặc cảm tự ái là thua kém vợ về nhiều mặt nên anh ấy không muốn giới thiệu bạn với ai vì sợ bị”bẽ mặt” là đàn ông mà thua kém vợ. Đây là một tâm lý khá phổ biến của đàn ông. Nếu người vợ nắm được đặc điểm tâm lý này, biết cách cư xử khéo léo, dịu dàng, khiêm tốn, không tỏ ra hơn chồng, luôn làm cho chồng đẹp mặt trước mọi người thì mới xua tan được mặc cảm này. 

Tôi từng thấy có những đàn ông vợ đẹp hẳn hoi nhưng vì mặc cảm là thua kém vợ, nhất là khi người vợ luôn tự cho là mình hơn chồng thì đàn ông cũng không thích giới thiệu vợ với ai đâu. Tôi từng có những bạn bè khá đẹp trai vẫn vui vẻ đưa vợ đi khắp nơi dù vợ chỉ bình thường không phải là người đẹp. Tôi cũng thường gặp ở ngoài đường nhưng đôi vợ chồng chênh lệch về hình thức hoặc cả tuổi tác nhưng họ vẫn hãnh diện đi bên nhau hạnh phúc mà có thể người ngoài thấy khó hiểu.

Cho nên bạn cần xem lại toàn bộ mối quan hệ của bạn xem có khía cạnh nào chưa ổn không, khiến chồng bạn không muốn giới thiệu bạn với ai không? Vì trong thực tế đàn ông bị bẽ mặt vì vợ không phải ít. Nhưng có thể do đường ăn nết ở chưa khéo chứ chưa chắc đã phải hoàn toàn do hình thức thuần túy như bạn nghĩ đâu.

Còn  nếu như bạn muốn xinh để chồng đi bên bạn mà không xấu hổ như bạn nghĩ thì bạn nên đọc lại câu nói của một triết gia: “Không có người đàn bà xấu chỉ có người đàn bà không biết làm đẹp”. Chúc bạn tìm ra đúng nguyên nhân và có chữa trị kịp thời để  hạnh phúc nốt 20% còn lại.

*** Bạn nghĩ gì về trường hợp này? Bạn có "mẹo" nào để giúp chị Huyền Trang được chồng luôn hãnh diện đưa chị ấy đi cùng trời cuối đất? Hãy gửi những chia sẻ của bạn về địa chỉ email: