Ánh sao ban ngày review

Khi đọc xong truyện này, tôi nghĩ đây là truyện tôi thích nhất trong tất cả những truyện nói về cùng đề tài này – cuộc sống hôn nhân qua mai mối, bởi lẽ cuộc sống hôn nhân của Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng hiện lên rất chân thực, rất thực tế và cũng rất nhất quán với tính cách của các nhân vật.

Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng vội vã kết hôn với nhau chỉ sau vài ngày gặp mặt. Bắt đầu cuộc sống hôn nhân ấy, mỗi người đều mang theo mình một vết thương lòng. Vết thương ấy mới thôi, thế nên họ tìm đến nhau chỉ để tìm được sự an ổn, một gia đình mà bản thân họ nghĩ rằng họ sẽ không thể vuột mất, và để xoa dịu nỗi đau trong tim ấy. Cuộc sống hôn nhân kéo dài được 2 năm thì những người xưa cũ lại quay về, và cuộc sống của họ lại bị xáo trộn. Những tưởng cuộc hôn nhân ấy kéo dài không được bao lâu, nhưng dần thì Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng cũng tìm được tình yêu thực sự của họ, một cuộc sống an ổn, một hạnh phúc vững bền. Trải qua sóng gió, trải qua yêu thương, họ biết họ cần điều gì và làm thế nào để giữ được hạnh phúc của mình.

Cố Thả Hỷ là một cô gái không có điểm gì đặc biệt, cô giống như một ánh sao giữa ban ngày, không phải cô không đủ sáng mà bởi ánh sáng của mặt trời luôn làm cho ánh sáng của cô không thể rực rỡ và cũng khó nhận ra được đâu là ánh sáng của cô. Tính cách của Thả Hỷ có thể nói là nhu mì, hiện thục, và trong mắt Triệu Vỹ Hàng thì có vẻ dễ bảo. Nhưng đó là biểu hiện của cô, là những thể hiện ra bên ngoài của cô chỉ để níu giữ những điều cô muốn có, trước đây là níu giữ trái tim của Tần Mẫn Dữ, sau là sự yên ổn gia đình của cô. Tình yên của Thả Hỷ dành cho Tần Mẫn Dữ không phải là một tình yêu cuồng nhiệt như những cặp đôi khác, mà nó đền từ từ, dần đến sau một thời gian dài quen biết. Cô cố gắng duy trì và níu giữ quan hệ ấy trong 4 năm, nhưng tất cả đã vụt mất sau một đêm say rượu. Cô chỉ có thể nhìn Tần Mẫn Dữ trốn chạy khỏi cô một cách nhanh chóng mà không thể níu anh ở lại. Cô chờ đợi được anh đáp lại tình cảm của mình trong nhiều năm, nhưng chỉ một lời xin lỗi của anh đã phá bỏ tất cả, vào thời khắc ấy cô biết rằng Tần Mẫn Dữ đã mãi bước ra cuộc đời của cô và cô không thể tiếp tục chờ anh được nữa. Những sai lầm ngộ nhận trong đêm say rượu ấy đã đưa đến một quyết định quan trọng trong cuộc đời của cô – kết hôn cùng Triệu Vỹ Hàng.

Quyết định vội vàng, nhưng không có nghĩa là cô gái này buông xuôi mọi việc. Ở một ngăn nào đó trong tim luôn có hình bóng của Tần Mẫn Dữ, nhưng cô cũng cố gắng duy trì cuộc hôn nhân của họ. Ban đầu đó là cô cần một danh phận, cần một gia đình thực sự của riêng cô, sau là cô nhận thấy Triệu Vỹ Hàng là người cô có thể tin tưởng, có thể giao cuộc đời mình cho anh, và từ một lúc nào đó cô đã yêu anh mà ngay cả bản thân cô cũng không ý thức được. Hôn nhân của họ được dựa trên thỏa thuận giữa hai bên, họ ở bên nhau vì cần cuộc hôn nhân này, nhưng giữa họ luôn có rào cản. Cũng không thể đòi hỏi được nhiều hơn từ những cuộc hôn nhân vội vã như vậy, bởi cuộc sống chung này không hề bắt nguồn từ tình yêu.

Cố gắng duy trì, cố gắng thấu hiểu nhau, lùi bước khi cảm thấy bất an, trốn tránh khi không muốn đau lòng – đó là cuộc sống hôn nhân của Cố Thả Hỷ. Thực ra cô gái này có suy nghĩ đúng mực và cũng rất tinh ý, dễ thấy và cảm nhận được tình cảm của người khác, có một chút gì đó rất lương thiện. Nếu không như vậy thì Thả Hỷ không thể nhìn thấy được những thay đổi trong đời sống tình cảm của những người xung quanh cô, cũng sẽ không thể mở rộng tấm lòng của mình với Ngô Hoạch. Nhưng con người ta luôn như vậy, nhìn rất rõ tình cảm của người khác nhưng lại không thể hiểu được tình cảm của bản thân. Tình cảm của Cố Thả Hỷ và Triệu Vĩ Hàng có lẽ bị chi phối bởi quá nhiều chuyện, họ đến với nhau không phải bởi tình yêu, có sự xuất hiện của Ngô Hoạch làm Thả Hy luôn mặc cảm trong tình yêu của mình, sự nuối tiếc trong tình cảm nhiều năm với Tần Mẫn Dữ, nhưng có lẽ điều quan trọng nhất chia cách tình cảm của Thả Hỷ và Vỹ Hàng là do những thất bại trong tình yêu đầu đời đã khiến họ đóng chặt cửa trái tim và chẳng dễ gì để đối phương có thể cảm nhận được tình yêu của họ.

Không cảm nhận được tình yêu của Triệu Vỹ Hàng, xen lẫn giữa tự ti và cảm động trước mối tình của Vỹ Hàng và Ngô Hoạch đã khiến Thả Hỷ buông tay với gia đình cô đang có. Khi cô đề nghị kết hôn thì cô cũng biết được rằng người đề nghị ly hôn không thể là cô được, vậy mà cô vẫn là người đề nghị ly hôn. Sự việc liên quan đến tiền đồ, đến gia đình của Triệu Vỹ Hàng đã khiến Thả Hỷ không thể không kiên quyết hơn được. Hơn ai hết, cô hiểu được nỗi khó xử của anh, hiểu được sự đánh đổi cũng như bảo vệ của anh dành cho cô, vậy nên cô đành là người đưa ra quyết định. Một cô gái tưởng chừng nhu thuận, yếu mềm ấy thực ra là người nhìn rõ được mình đang đứng ở địa vị nào, thế nên sự dứt khoát ấy là cần thiết cho cả anh và cô, bởi cô biết rằng anh sẽ không chủ động chia tay, sẽ bảo vệ cô đến cùng.

Triệu Vỹ Hàng là nhân vật chính của truyện, nhưng lại rất ít được nhắc đến. Anh là người có địa vị, có tiền tài, có tướng mạo, là người đàn ông mà người vợ nào cũng mong rằng đó là người chồng của mình, nhưng chỉ có người sống trong hoàn cảnh ấy mới biết rõ được, và Cố Thả Hỷ hơn ai hết hiểu rõ về điều đó. Chính trong đêm tân hôn khi anh tưởng rằng mình ôm trọn cô dâu trong lòng là Ngô Hoạch thì cô đã biết rằng anh cũng đã từng trải qua mối tình đau thương như cô.

Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng tưởng chừng như rất khác nhau về cách sống, về lối suy nghĩ nhưng thực ra mục đích trong cuộc hôn nhân của họ cũng giống nhau thôi. Anh chán nản với chuyện tình cảm thế nên anh chỉ cần một người vợ có thể an phận là được, và Thả Hỷ đáp ứng được anh. Nhưng trong khi Thả Hỷ bị ám ảnh rất sâu đậm với mối tình đầu thì Triệu Vỹ Hàng lại rất dứt khoát với quá khứ. Lòng tự tôn và tính tự trọng của Triệu Vỹ Hàng rất cao, thế nên dù yêu Ngô Hoạch thì anh cũng không thể đón nhận cô lại một lần nữa. Sẽ như thế nào nếu nguyên nhân chia cách ngày xưa không bị che dấu? Có yêu nhau nồng nàn thế nào, có sâu đậm ra sao thì việc bị gạt bỏ sang một bên trong cuộc đời của Ngô Hoạch đã tác động rất lớn đến anh. Ngô Hoạch chủ động phối hợp cùng với mẹ của Triệu Vỹ Hàng để chia cách họ. Thực tế là Ngô Hoạch là một cô gái thông minh, dù hoàn cảnh bệnh tật là sự thực đấy nhưng cô vẫn lựa chọn che dấu, vẫn dành một vai ác cho mẹ anh, vẫn tự đẩy mình ra khỏi cuộc đời của anh khi anh đã từ bỏ tất cả chỉ đến sang Đức cùng cô nhưng cô còn nhiều thứ để đắn đo suy nghĩ. Vậy nên lòng tự trọng của anh lại một lần nữa vì cô mà bị tổn thương. Yêu là một chuyện, nhưng với người có thái độ rõ ràng như Triệu Vỹ Hàng thì anh có thể từ bỏ được một tình yêu như vậy.

Nếu nói rằng anh không nhớ đến Ngô Hoạch trong suốt thời gian kết hôn thì không phải, bởi lẽ chẳng ai có thể dễ dàng quên đi được một người đã từng chung sống cùng mình. Đi về nơi đã từng chung sống, đi về nơi đã từng có kỷ niệm của hai người thì anh cũng như một người bình thường khác, cũng có những lúc xao động, thế nhưng sự xuất hiện của Thả Hỷ đã kéo anh về hiện thực, đã mang lại cho anh ấm áp lúc anh cần nhất.

Có thể là do kết hôn không dựa trên nền tảng tình yêu nên cách thức thể hiện tình yêu của Triệu Vỹ Hàng cũng rất khác, nhiều khi đó cũng chỉ là những hành động trong vô thức, những biểu cảm tự nhiên đến, và tình yêu ấy cũng đến một cách rất tự nhiên mà chính anh cũng không biết được đã đến từ lúc nào. Những biểu hiện lo lắng khi anh không thể liên lạc với cô, sự vô tình hờ hững của cô lại khiến anh tức giận, anh muốn hiểu cô hơn, muốn ở gần cô hơn, vậy nên tình yêu của anh cũng bắt đầu từ những việc nhỏ bình thường vậy thôi.

Nhưng khi anh nhận ra rằng anh yêu cô thì cô lại có quá nhiều điều để phải suy nghĩ, có quá nhiều điều làm anh phải suy nghĩ vì cô. Một người chồng sẽ cảm thấy như thế nào khi vợ mình trong vô thức lại nhớ đến người yêu cũ, dù không có tình yêu thì cũng sẽ không thể bằng lòng được, huống chi vào hoàn cảnh đó thì anh đã yêu cô. Anh chỉ có thể tức giận mà hỏi cô rằng anh là ai, chỉ để cô khẳng định rằng người bên cạnh cô là anh chứ không phải một ai khác. Đã từng tổn thương trong tình cảm, anh không muốn tiếp tục yêu thương một ai khác, nhưng con tim không phải lúc nào cũng có thể chịu sự chi phối hoàn toàn của lý trí, bất kể đó có phải là người vô cùng lý tính như Triệu Vỹ Hàng, thế nên đã có những giận hờn, những ghen tuông, những xa cách chỉ để bảo vệ con tim của bản thân anh.

Tình yêu của Triệu Vỹ Hàng dành cô Thả Hỷ được thể hiện trước cô có thể là không rõ ràng, có thể cô không thể cảm nhận được nhưng tình yêu ấy ngày càng lớn dần theo những tháng ngày ở chung. Đã có những lúc anh khao khát cô biết đến tình yêu ấy của anh, đáp lại nó nhưng rồi anh không thể yêu cầu cô yêu anh như anh yêu cô, nhớ đến anh nhiều như anh nhớ cô, vậy nên những giận hờn đã xảy ra. Nhưng rồi bản thân anh lại tự thỏa hiệp với chính mình rằng chỉ cần ở cạnh cô thôi cũng đã thỏa mãn rồi. Có lẽ tình yêu ấy của anh cô cũng sẽ chẳng biết đến nếu như sự cố sau khi anh nằm viện không xảy ra. Triệu Vỹ Hàng đã dùng hết sức mình để bảo vệ Thả Hỷ ra khỏi những rắc rối, những cuộc chiến tranh ngầm nơi chính trường, nhưng anh lại không thể lựa chọn cô khi cán cân bên kia lại là cha mẹ của anh. Họ chia tay trong hòa bình, trong yên lặng, nhưng khiến một người trầm ổn như Triệu Vỹ Hàng lại có thể khóc trong lòng Cố Thả Hỷ. Sự bất lực khi không bảo vệ được hạnh phúc của mình, không cam tâm khi chia cách Thả Hỷ đã khiến một người như anh phải rơi lệ.

Những tưởng rằng xa cách ấy chỉ là nhất thời, rồi sẽ hẹn gặp lại, rồi sẽ lại trở về như xưa, nhưng mỗi người trong họ lại tự chọn cho mình một chiếc kén. Anh có quá nhiều thứ ràng buộc để không thể liên lạc với cô, còn cô thì chờ đợi anh cho đến lúc cảm thấy đã mất đi chính bản thân mình. Một người tự tin như Triệu Vỹ Hàng giờ đây chỉ có thể nhìn ngắm cô từ xa, chỉ có thể ghen tức với Tần Mẫn Dữ, chỉ có thể bảo vệ con tim mình bằng cách rời xa chính người anh yêu. Sự chia cách ấy đã dạy cho Thả Hỷ cách thể hiện yêu thương, cách để cảm nhận tình yêu anh dành cho cô, cách để níu giữ và trân trọng tình yêu với Triệu Vỹ Hàng.

Một tuần chung sống cùng nhau, đó là sự rút ngắn quá trình của ba năm sống chung, là kết quả ngọt ngào trong tình yêu của Cố Thả Hỷ và Triệu Vỹ Hàng. Mọi chuyện gấp rút nhưng họ quý trọng từng giây phút ở bên nhau, trao và nhận được tình yêu của người mình yêu, hai con người tưởng chừng như xa lạ trong chính ngôi nhà của mình lại trở thành những người không thể sống thiếu nhau.

Truyên dài, giọng văn bình thản và không có những chi tiết quá bất ngờ, nhưng với tôi thì những suy nghĩ của Thả Hỷ, những cách thức để níu giữ hạnh phúc của cô giống với một người bạn của tôi, thế nên tôi cảm thấy cuộc sống ấy hiện lên qua từng trang sách rất gần với tôi, cũng rất hiện thực. Sẽ có những tình yêu đầu đời rất khó để quên đi, rất khó để đẩy được hình bóng của một người đã từng rất quan trọng với bản thân ra khỏi cuộc sống hiện tại, bởi lẽ quá khứ là một phần kiến tạo lên hiện tại, nhưng rồi cuộc sống sẽ đưa đến cho ta một người có thể cùng ta đi suốt cuộc đời. Tình yêu là cần thiết trong cuộc sống hôn nhân, nhưng chỉ riêng điều đó thôi thì có lẽ là chưa đủ. Tình yêu, tôn trọng, trách nhiệm, thấu hiểu lẫn nhau, những yếu tố ấy đan cài lẫn nhau để duy trì một cuộc hôn nhân, và đó là những điều tôi cảm nhận được từ cuốn sách này, một cuốn sách hay cho một đề tài ngày càng phổ biến trong cuộc sống thực tại: hôn nhân không bắt nguồn từ tình yêu.

Chủ đề