Bài văn nghị luận về khiếm khuyết tâm hồn năm 2024

(ĐHVO). Sự tự tin là điều cần có ở mỗi người nói chung và người khuyết tật nói riêng. Đôi khi sự tự tin ấy không chỉ giúp người khuyết tật tiếp thêm nghị lực sống mà còn giúp người khuyết tật đi đến thành công.

Cuộc sống của người khuyết tật dù sẽ chậm lại hơn so với những người bình thường, họ sẽ gặp khó khăn trong nhiều vấn đề nhưng không vì thế mà cho phép bản thân không làm, không hành động từ đó ỷ lại, mặc kệ mọi thứ. Nhà diễn giả truyền cảm hứng Nick Vujicic đã từng nói “Ai có sự tự ti mới là người khuyết tật“, hãy tự tin chiến đấu với số phận, hòa nhập với cộng đồng, đón lấy cơ hội bứt phá giới hạn bản thân.

Có một câu nói cho biết khi người khỏe mạnh, họ ước muốn nhiều điều, nhưng khi bị ốm yếu, chỉ mong một điều duy nhất là làm thế nào để khỏi bệnh. Mọi người đều ao ước sức khỏe, nhưng không phải ai cũng may mắn như vậy. Đối với những người có khiếm khuyết, đặc biệt là khi bị tổn thương về cơ thể, việc hòa nhập và được đối xử công bằng trong xã hội trở nên khó khăn. Những người khuyết tật, tàn tật cũng có quyền con người, họ xứng đáng có một cuộc sống như bất kỳ người bình thường nào. Chúng ta cần từ bỏ quan niệm kỳ thị đối với họ. Dưới đây là những bài luận thuyết thuyết phục người khác từ bỏ quan niệm kỳ thị người khuyết tật (Ngữ văn 10) hay nhất.

Kỳ thị người khuyết tật là thái độ khinh thường hoặc thiếu tôn trọng người khuyết tật vì lý do khuyết tật của người đó. Phân biệt đối xử người khuyết tật là hành vi xa lánh, từ chối, ngược đãi, phỉ báng, có thành kiến hoặc hạn chế quyền của người khuyết tật vì lý do khuyết tật của người đó. Người khuyết tật họ cũng giống như bao nhiêu người bình thường khác họ cũng được pháp luật quy định là có quyền con người, họ có những quyền cơ bản của công dân không chỉ có vậy mà người khuyết tật còn được pháp luật quy định là được bình đẳng tham gia vào các hoạt động xã hội mà không phải chịu bất kì sự kì thị và phân biệt đối xử nào của xã hội. Để bảo vệ quyền lợi của người khuyết tật, pháp luật cũng quy định rõ ràng và chi tiết những nghiêm cấm hành vi kỳ thị và phân biệt đối xử với người khuyết tật. Do đó bất kì người nào có thái độ khinh thường, thiếu tôn trọng và có hành vi xa lánh, phỉ báng, có thành kiến, hoặc ngược đãi, hạn chế quyền của người khuyết tật thì đều vi phạm quy định pháp luật người khuyết tật và sẽ phải chịu hình phạt tùy theo mức độ vi phạm của mình.

Vậy nguyên nhân nào dẫn đến quan niệm kì thi người khuyết tật? Có nhiều nguyên nhân dẫn đến sự kỳ thị và phân biệt đối xử với người khuyết tật, trong đó cơ bản từ nhận thức khái niệm khuyết tật. Đầu tiên phải kể đến là do những quan niệm mê tín dị đoan cho rằng người bị khuyết tật là do thuyết nhân quả của người đó kiếp trước ở ác thì kiếp này gặp ác hay là cái quan niệm nếu bố mẹ làm điều xấu thì tội sẽ đến phần con cái gánh và họ sẽ bị khuyết tật xem như là một hình thức trừng phạt. Một số người cho rằng người khuyết tật là một phần hiện thân của điều đen đủi và không may mắn; họ sợ người khuyết tật sẽ đem lại sự đen đủi. Với những người không bị khuyết tật thì người khuyết tật được xem như là những người không bình thường và sự không lành lặn trên cơ thể sự khiếm khuyết đi một bộ phận nào đó chính vì điều này mà những người khuyết tật trong mắt họ luôn là người sống phụ thuộc và là gánh nặng cho gia đình và xã hội. Chính vì những quan niệm đã khiến những người khuyết tật này khó có thể hòa nhập vào cộng cồng và sinh sống như những người bình thường khác được.

Trong cuộc sống, người khuyết tật phải gánh chịu nhiều thiệt thòi do tình trạng khuyết tật gây ra, từ việc thực hiện những công việc sinh hoạt hằng ngày, học tập, việc làm đến tiếp cận các dịch vụ y tế, kết hôn, sinh con và tham gia các hoạt động xã hội.... Kỳ thị và phân biệt đối xử đối với người khuyết tật là những nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc người khuyết tật không được hòa nhập vào các hoạt động văn hóa, chính trị, kinh tế, xã hội của cộng đồng. Tại cộng đồng, người khuyết tật thường bị chế nhạo, bị lăng mạ; người ta thường xa lánh, tránh gặp người khuyết tật trước khi làm việc gì đó quan trọng như đi công tác xa, đi du lịch, đi thi.... Càng khó khăn hơn nữa là người khuyết tật còn bị đối xử bất công ngay trong chính gia đình mình, họ bị bố mẹ, anh chị em trong nhà coi là gánh nặng nên thường xuyên bị lăng mạ, sỉ nhục, thậm chí còn bị bỏ rơi, không chăm sóc. Tuy gặp nhiều khó khăn, vất vả trong cuộc sống nhưng nhiều người khuyết tật vẫn vượt qua thử thách bằng chính nghị lực bản thân, đạt được thành công trên nhiều lĩnh vực: học tập, lao động sản xuất, thể thao, văn hóa nghệ thuật...

Pháp luật Việt Nam quy định cá nhân, tổ chức không được kỳ thị, phân biệt đối xử đối với người khuyết tật dưới bất kì hình thức nào. Người khuyết tật khi được sinh ra không được bình thường như bao người khác, đây đã là một sự thiệt thòi lớn nhất đối với người khuyết tật khi bị khiếm khuyết đi một phần của cơ thể. Những người khuyết tật này họ đã phải rất mạnh mẽ để có thể vượt qua được mọi khó khăn trong sinh hoạt để hòa nhập với xã hội. Chính vì vậy mỗi chúng ta phải biết thông cảm, sẽ chia và giúp đỡ những người khuyết tật khi họ gặp khó khăn, cần từ bỏ quan niệm kỳ thị người khuyết tật ngay từ bây giờ.

Bài văn nghị luận về khiếm khuyết tâm hồn năm 2024

Hình minh hoạ

2. Bài tham khảo số 3

Không ai mong muốn sinh ra với sự thiếu thốn, đặc biệt là về thể xác. Mỗi người đều mong muốn có một cơ thể khỏe mạnh. Tuy nhiên, đối diện với thực tế, có rất nhiều người sinh ra với những khuyết tật khác nhau, từ về cơ thể đến về bộ não. Những người khuyết tật này phải trải qua nhiều khó khăn về thể xác và thường xuyên phải đối mặt với sự kỳ thị và xa lánh từ cộng đồng xã hội. Vấn nạn kỳ thị và xa lánh người khuyết tật có thể gây ra những tác động lâu dài đối với sự phát triển của xã hội.

Kỳ thị người khuyết tật là thái độ thiếu tôn trọng, xa lánh và phân biệt đối xử với họ. Đôi khi chỉ cần một cái nhìn coi thường hoặc thái độ không hòa nhã, không tôn trọng có thể tạo ra sự xa lánh đối với họ. Trong xã hội hiện nay, vẫn còn rất nhiều thái độ và hành vi kỳ thị người khuyết tật diễn ra hàng ngày. Tình trạng này đòi hỏi sự chú ý và xử lý kịp thời.

Pháp luật Việt Nam đã quy định rõ ràng về quyền bình đẳng của người khuyết tật, và họ cần được đối xử như những người bình thường khác. Việc kỳ thị, phân biệt đối xử, thậm chí là phỉ báng hoặc xúc phạm người khuyết tật đều có thể bị xử phạt theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều người với thái độ phân biệt, kỳ thị với những người khuyết tật. Vì sao lại như vậy?

Thứ nhất là do sự hạn chế trong nhận thức của một số người. Nhiều người tin rằng người khuyết tật là kết quả của những việc làm xấu trong kiếp trước và xứng đáng những gì họ đang phải trải qua. Thứ hai, có những người coi người khuyết tật như những người có hình dạng xấu xí, kỳ cục và tin rằng giao tiếp với họ chỉ mang lại điều xui xẻo và đen đủi. Vì lẽ đó, họ giữ khoảng cách và tạo ra ranh giới với những người khuyết tật. Tóm lại, sự kỳ thị này xuất phát từ những quan điểm sai lệch của con người.

Hậu quả của sự kỳ thị này rất nghiêm trọng, đặc biệt là đối với những người khuyết tật. Bị kỳ thị và xa lánh, họ gặp khó khăn trong việc tham gia các hoạt động xã hội và văn hoá, điều này ảnh hưởng đến khả năng kiếm việc làm và làm cho cuộc sống trở nên khó khăn hơn. Đối với xã hội, những người khuyết tật không thể lao động và đó cũng là một gánh nặng. Việc xa lánh và phân biệt đối xử với họ gây ra nhiều vấn đề đạo đức trong xã hội và đòi hỏi sự chấm dứt ngay từ bây giờ.

Tóm lại, kỳ thị những người khuyết tật là một hành vi đáng lên án. Chúng ta cần đặt mình vào hoàn cảnh của họ để thấu hiểu rằng họ đáng được đối xử bình đẳng và chúng ta cần hỗ trợ họ, thúc đẩy họ có thêm động lực để đối mặt với cuộc sống và trở thành những người có ích cho xã hội.

Bài văn nghị luận về khiếm khuyết tâm hồn năm 2024

Minh hoạ hình ảnh

3. Tài liệu tham khảo số 2

Người tàn tật, mặc dù yếu đuối, nhưng lại thường bị xa lánh và bỏ rơi trong xã hội. Sự kỳ thị đối với họ là một hiện thực đen tối cần phải loại bỏ ngay từ bây giờ.

Những người khuyết tật phải đối mặt với đau đớn và khuyết tật trên cơ thể, điều này khiến họ gặp khó khăn trong việc hoà nhập với cộng đồng, bị kỳ thị và trải qua đối xử bất công. Kỳ thị người khuyết tật thể hiện sự khinh thường và xa lánh chỉ vì những khuyết điểm về thể chất. Pháp luật Việt Nam đã quy định rõ trong 'Luật về người khuyết tật' rằng họ có quyền bình đẳng và được nhà nước bảo vệ pháp lý. Vì vậy, bất kỳ hành vi nào xâm phạm quyền lợi của họ đều sẽ bị xử lý nghiêm theo luật lệ.

Ở ngoại ô xã hội, những người tàn tật thường phải đối mặt với sự xúc phạm và lăng mạ thông qua những từ ngữ thiếu tôn trọng. Càng khó khăn hơn khi họ trải qua sự bất công ngay trong ngôi nhà của mình. Họ trở thành nạn nhân của sự hủy hoại, bị đánh đập, không nhận được sự quan tâm và yêu thương.

Làm thế nào lại có quan điểm kỳ thị về người tàn tật? Đầu tiên, nó xuất phát từ quan điểm cũ về họ là biểu tượng của điều xui xẻo và không may mắn. Nhiều người tin rằng họ trải qua những kiếp trước xấu xa, do đó kiếp này phải chịu trừng phạt. Với những người bình thường, họ coi người tàn tật như gánh nặng cho gia đình, cộng đồng và xã hội.

Quan điểm kỳ thị về người tàn tật chỉ phản ánh sự hạn chế trong nhận thức về vấn đề xã hội và cuộc sống. Điều này khiến họ trở nên tự ti và không dám đối mặt với xã hội. Nó cũng làm hạn chế khả năng tiếp cận các dịch vụ y tế, giáo dục, chính trị, kinh tế, văn hóa và xã hội.

Chính vì vậy, chúng ta cần thay đổi và từ bỏ quan điểm kỳ thị này ngay từ bây giờ. Việc từ bỏ quan điểm này sẽ mở ra cái nhìn cởi mở hơn về những người yếu thế. Hãy giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình, và cuộc sống sẽ trở nên tươi đẹp và ý nghĩa hơn! Hãy nhớ rằng, thái độ tôn trọng và yêu thương với người tàn tật không chỉ là trách nhiệm pháp lý mà còn là trách nhiệm đạo đức của chúng ta.

Bài văn nghị luận về khiếm khuyết tâm hồn năm 2024

Minh hoạ hình ảnh

4. Tài liệu tham khảo số 4

Phát ngôn của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam tại buổi ra mắt Ủy ban quốc gia về người khuyết tật, ngày 18/01/2016, đưa ra cái nhìn đẹp về cuộc sống của họ: 'Họ không chỉ là những người khuyết tật về cơ thể mà còn là những tâm hồn cao quý, đáng kính trọng. Họ không cần sự thương hại, họ cần sự tôn trọng, sẻ chia, và điều kiện để tạo ra ý nghĩa cho cuộc sống'.

Ngày nay, sự chênh lệch đối xử với người khuyết tật đã giảm bớt. Họ tham gia hoạt động xã hội, thể hiện tài năng, và nhận được sự sẻ chia từ xã hội. Mặc dù vẫn còn trường hợp bị kỳ thị, nhưng nhìn chung, xã hội đã thay đổi đối với họ. Họ mong muốn sự chia sẻ không theo kiểu hiếu kỳ, tò mò; họ cần sự đồng cảm thực sự, không cần sự thương cảm giả tạo. Điều quan trọng là tạo điều kiện để họ cảm thấy bình thường, không phải là đối tượng thương cảm hay có lỗi.

Hãy hành động thay vì chỉ nói 'Tôi thương bạn'. Sự thực tế của tình thương được thể hiện qua hành động chân thành. Điều này sẽ truyền động lực cho họ vượt qua những thách thức, tăng cường lòng tự tin và sẵn lòng đối mặt với cuộc sống. Đối với những người khuyết tật, sự tự tôn và cảm giác an toàn rất quan trọng. Mỗi dạng khuyết tật đều đòi hỏi sự giúp đỡ khác nhau, và người giúp đỡ cần phải lắng nghe và hiểu rõ nhu cầu của họ.

Không phải tất cả người khuyết tật đều cần sự giúp đỡ vật chất. Họ có thể tự lập, học tập, làm việc và đóng góp cho xã hội một cách tích cực. Khi giúp đỡ, hãy tôn trọng và đảm bảo họ cảm thấy được đối xử bình đẳng và có ích. Cùng nhau, chúng ta có thể tạo ra một xã hội nâng cao những khả năng của họ, tăng cường lòng tự tin và yêu thương cuộc sống.

Hy vọng cộng đồng sẽ cùng nhau hỗ trợ, mỗi người theo cách của mình, để giúp người khuyết tật phát triển khả năng, tìm kiếm niềm tin và tận hưởng cuộc sống.