Cách xin đổi chỗ ngồi trong lớp

Sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh trong lớp học, một vấn đề cần được quan tâm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (88.32 KB, 4 trang )

Sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh trong lớp học, một vấn đề cần được
quan tâm
Nguyễn Văn Đông
Cứ vào đầu năm học, giáo viên chủ nhiệm lại bắt đầu sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh theo
cách thức của mình. Bởi trong dạy học có quy định chặt chẽ về nội dung, chương trình, chuẩn
kiến thức kỹ năng,…dạy học. Nhưng không có hướng dẫn hoặc quy định nào về việc sắp xếp chỗ
ngồi cho học sinh. Nên việc sắp xếp bàn ghế, chỗ ngồi cho các em là tuỳ thuộc vào cách sắp xếp
của giáo viên chủ nhiệm hoặc có định hướng của nhà trường.
Trong khi đó, chỗ ngồi có tác động rất lớn đối với học sinh trong lớp; nếu không sắp xếp
một chỗ ngồi thích hợp và khoa học có thể gây ra những hậu quả xấu. Trong thực tế dạy học,
chúng ta thường bắt gặp rất nhiều cách sắp xếp chỗ ngồi trong lớp cho học sinh như sau:
1. Sắp xếp chỗ ngồi theo giới tính, cá tính, năng lực học tập, thể chất của học sinh:
- Sắp xếp học sinh nam được ngồi xen kẽ với học sinh nữ: Nhằm mục đích bình đẳng giới,
hạn chế học sinh làm việc riêng, dung hoà cá tính hiếu động trong học sinh nam.
- Sắp xếp học sinh nhỏ, thấp ngồi ở bàn trước, học sinh cao lớn hơn lần lượt ngồi ở các bàn
phía sau: Mục đích là giúp học sinh dễ quan sát bài giảng của giáo viên trên bảng lớp.
- Sắp xếp học sinh ngồi theo nhóm đối tượng, học sinh giỏi, học sinh khá, học sinh trung
bình và học sinh yếu: Nhằm mục đích giúp giáo viên dễ quản lý, giúp đỡ các đối tượng học sinh ở
các mức độ tiếp thu khác nhau và đưa ra các câu hỏi, bài tập phù hợp với từng nhóm học sinh theo
các mức độ từ dễ đến khó để học sinh cùng tham gia làm việc.
- Sắp xếp học sinh khá, giỏi ngồi cùng học sinh trung bình và yếu: Nhằm mục đích để học
sinh khá giỏi giúp đỡ bạn, chia sẻ với bạn các câu hỏi, bài tập khó.
- Sắp xếp học sinh bị cận thị, bị khuyết tật ngồi ở bàn trên: Nhằm giúp các em dễ quan sát
nội dung bài học trên bảng lớp và giáo viên cũng có điều kiện gần gũi, quan tâm các em nhiều
hơn.
- Sắp xếp học sinh ngoan ngồi ở các bàn đầu, học sinh hiếu động, chưa ngoan ngồi ở bàn
cuối lớp: Như một hình thức khiển trách, cách ly để giáo dục các em; khi nào các em ngoan mới
được lên ngồi ở bàn trên…
2. Sắp xếp chỗ ngồi của học sinh dựa theo cơ sở vật chất và phương pháp dạy học.
Hiện nay, cơ sở vật chất ở các trường học đã được nâng cấp hoặc đổi mới rất nhiều. Ở
thành thị phòng học được xây dựng kiên cố, rộng rãi; bàn học một chỗ ngồi được đóng rất quy


chuẩn. Ngược lại, trường học ở vùng nông thôn và miền núi vẫn còn nhiều phòng học cấp 4 chật
chội, ẩm thấp; bàn ghế thường là 4 chỗ ngồi, 2 chỗ ngồi, nhiều cái khập khiễng, xiu vẹo. Việc đổi
mới phương pháp dạy và học cũng không đồng đều ở các vùng miền. Nên đã nảy sinh nhiều cách
sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh khác nhau.
a. Ở thành thị:
- Sắp xếp bàn ghế, chỗ ngồi của học sinh theo hình chữ U.
- Sắp xếp bàn ghế, chỗ ngồi cho học sinh theo hình chữ T.
- Sắp xếp bàn ghế, chỗ ngồi của học sinh vừa theo hình chữ U, vừa theo hình chữ T.
- Sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh khi sử dụng phương pháp học nhóm 2, học nhóm 4,…
Các cách sắp xếp chỗ ngồi của học sinh nêu trên, tạo điều kiện để giáo viên dễ dàng tới tận
chỗ ngồi của từng học sinh, nhóm học sinh nhằm góp ý, giúp đỡ các em học tập. Và giúp giáo
viên sử dụng được các phương pháp dạy học tích cực, thích hợp như: phương pháp thảo luận
nhóm, phương pháp giao tiếp,…
b. Ở nông thôn và miền núi:
- Sắp xếp chỗ ngồi của học sinh theo 4 tổ, ứng với 4 dãy bàn (bàn 2 chỗ ngồi).
- Sắp xếp chỗ ngồi của học sinh theo 2 tổ, ứng với 2 dãy bàn (bàn 4 chỗ ngồi).
Như vậy, do điều kiện về cơ sở vật chất còn thiếu nên cách sắp xếp này giáo viên không thể
quan tâm, giúp đỡ tới từng học sinh. Việc sử dụng phương pháp học tập theo nhóm, tổ, phương
pháp thực hành…cũng gặp những khó khăn nhất định, chủ yếu là sử dụng phương pháp học tập cá
nhân, phương pháp đàm thoại.
3. Qua những cách sắp xếp chỗ ngồi của học sinh nêu trên, chúng ta thấy rất đa dạng và không thể
đánh giá được kiểu sắp xếp nào là tối ưu, là phù hợp với tâm sinh lý học sinh, phù hợp sức khoẻ,
lứa tuổi và phương pháp dạy học cho các em. Vì vậy, việc sắp chỗ ngồi cho học sinh cần xem xét
ở các khía cạnh sau:
a. Về cơ sở vật chất:
Học sinh được học tập trong ngôi trường có đầy đủ cơ sở vật chất, phòng học khang trang,
bàn ghế được đóng đúng quy chuẩn thì rất thuận lợi cho việc học tập của các em. Về bản chất giáo
dục, bàn ghế trong lớp phải di động được mới tạo ra sự năng động trong học tập, chủ động tạo ra
không gian cho những giờ học cần có khoảng trống để thực hành. Trong khi đó phần lớn lớp học
của chúng ta hiện đang sử dụng bàn liền ghế, bàn 2 chỗ ngồi, bàn 4 chỗ ngồi nên phần nào đó đã

hạn chế việc áp dụng các phương pháp, hình thức dạy học tích cực cho học sinh.
Ở các nước có nền giáo dục tiên tiến như Nhật bản, Ôt-xitrâylia bàn ghế thường là một chỗ
ngồi và xoay 360
0
được. Bảng lớp họ gắn ở hai bức tường phía trước mặt học sinh và phía sau
lưng học sinh. Nên cứ hết 1 tiết học, giáo viên và học sinh lại chuyển hướng học tập sang một góc
nhìn khác. Vì vậy, đã tạo nên hứng thú học tập cho học sinh và rất dễ dàng trong việc tổ chức học
theo nhóm. Như vậy, cơ sở vật chất cũng đóng một vai trò rất quan trọng trong việc sắp xếp chỗ
ngồi hợp lý cho học sinh.
b. Về phương pháp giảng dạy:
Trong dạy học, chỗ ngồi có liên quan đến phương pháp giảng dạy của giáo viên. Một giờ
dạy tốt được hình thành từ nhiều khía cạnh khác nhau, trong đó có cách tổ chức lớp học sao cho
hợp lý để học sinh nào cũng được làm việc, cũng được động não và sẻ chia các thông tin, kiến
thức, bổ trợ cho nhau cùng chiếm lĩnh kiến thức mới.
Muốn vậy, cần sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh một cách linh hoạt và sáng tạo, dựa trên môn
học, nội dung bài học rồi lượng hoá cụ thể từng kiến thức- kĩ năng học sinh cần đạt để sử dụng các
phương pháp dạy học và bố trí các hoạt động dạy học thích hợp.
Hiện nay, ở nước ta việc đổi mới phương pháp dạy học đã và đang được giáo viên các cấp
học coi trọng, đặc biệt là ở các thành thị và vùng nông thôn có điều kiện về kinh tế - xã hội nhất
định. Giáo viên là người cung cấp công cụ, phương pháp cho các em khám phá tìm hiểu. Học trò
làm việc theo nhóm, bởi thế cần có sự linh hoạt về chỗ ngồi. Nhưng nếu chậm đổi mới phương
pháp dạy học hoặc không chịu đổi mới phương pháp dạy học, mà vẫn sử dụng phương pháp dạy
học có tính đặc thù là thầy đọc- trò chép; thầy là chìa khoá vạn năng, là trung tâm của giờ học và
kiến thức được truyền đạt chỉ đi một chiều, học sinh tiếp nhận bao nhiêu, như thế nào là tuỳ mỗi
em thì kết quả dạy học chỉ giậm chân tại chỗ.
Vì thế, chúng ta có thay đổi chỗ ngồi liên tục cho các em mà vẫn giữ nguyên phương pháp
giảng dạy cũ thì cũng không mang lại kết quả học tập tốt cho các em. Thật đáng buồn là chỗ ngồi
cố định như hiện nay lại phù hợp với phương pháp giảng dạy mà ta đang có. Nếu học sinh chỉ
ngồi một chỗ để ghi chép và lắng ghe thầy cô giảng bài thì di chuyển chỗ ngồi sẽ không cần thiết.
Bên cạnh đó, sĩ số học sinh trong lớp của chúng ta quá đông nên cũng khó khăn trong việc sắp xếp

chỗ ngồi hợp lý và hạn chế việc giảng dạy của giáo viên.
c. Về sức khoẻ học sinh:
Việc sắp xếp chỗ ngồi không hợp lý sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của học sinh, như bị cận
thị, viễn thị, mỏi cơ, xệ vai, cong vẹo cột sống,…Bởi học sinh từ khi bước vào bậc học Mầm non
cho đến khi kết thúc cấp học Trung học phổ thông, các em phải ngồi miết trên ghế nhà trường 15
năm! Trong vòng 15 năm trời, nếu ít được thay đổi chỗ ngồi, bàn ghế không đúng kích thước,
không phù hợp với lứa tuổi thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ học sinh. Em ngồi ở cuối lớp
luôn phải quan sát bảng ở một khoảng cách xa, em ngồi ở bên trái lớp học phải quan sát bảng ở
một góc nhìn khó và ngược lại. Giữ mãi tư thế ngồi này, lâu ngày sẽ ảnh hưởng đến thị giác của
các em.
Nếu bàn ghế được sắp xếp theo hình chữ U hoặc chữ T (có bàn đặt ngang, có bàn xếp dọc,
ghế không thể xoay được), hay bàn ghế trong lớp học không sắp xếp ngay ngắn theo từng dãy mà
cứ 2 hoặc 3 bàn ghép lại với nhau thành một cụm, các cụm bàn này xoay hướng vuông góc với
bảng lớp. Với cách sắp xếp này, lâu ngày sẽ dẫn đến học sinh bị mỏi cơ, xệ vai, cong vẹo cột
sống, Vì các em luôn phải hướng lên bảng để quan sát ở một góc nhìn 90
0
, có khi phải ngồi dạng
chân ra hai bên ghế để quan sát nội dung bài học trên bảng lớp!
Vì vậy, phải tuỳ vào cơ sở vật chất hiện có để sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh một cách hợp
lý, không nên sắp xếp chỗ ngồi một cách gượng ép theo kiểu “tiên tiến theo chuẩn quốc tế” sẽ dẫn
đến không hợp lý “dở tây, dở ta”, có khi lại khiến học sinh mỏi mệt, giáo viên phải tốn nhiều công
sức giảng dạy vì đi lại nhiều và khó quản lý học sinh trong giờ học của mình.
4. Đề xuất một cách sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh:
a. Cần đảm bảo các yêu cầu sau:
- Tất cả học sinh trong lớp đều có quyền bình đẳng như nhau về chỗ ngồi (vì cùng chung
một nền giáo dục, cùng chung một chương trình dạy học, cùng nạp các khoản đóng góp như
nhau, ).
- Học sinh nữ được ngồi xen kẽ với học sinh nam, nhằm mục đích bình đẳng về giới, giảm
thiểu việc nói chuyện riêng trong giờ học, hạn chế tính bướng bỉnh và hiếu động trong học sinh
nam.

- Xếp học khá giỏi ngồi xen kẽ với học sinh trung bình và yếu; nhằm mục đích giúp đỡ bạn
trong học tập, cùng giải quyết các bài tập khó “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”.
- Ưu tin học sinh có vấn đề về thị giác, học sinh khuyết tật được ngồi ở bàn đầu; nhằm giúp
các em dễ quan sát nội dung bài học. Giáo viên có điều kiện gần gũi và giúp đỡ các em nhiều hơn.
b. Cách thức thự hiện: Sắp xếp bàn ghế theo 4 dãy (bàn ghế 2 chỗ ngồi, tương ứng với 4 tổ trong
một lớp học), tất cả học sinh đều được nhìn đối diện với giáo viên và bảng lớp.
- Cứ hết 2 tuần học: Học sinh được đổi chỗ ngồi 1 lần. Học sinh ngồi ở các bàn dưới theo thứ tự
lên ngồi ở các bàn trên. Và ngược lại, học sinh ngồi ở các bàn trên lần lượt ngồi ở các bàn phía
dưới, mỗi bàn có 2 học sinh (đổi chỗ ngồi vào giờ sinh hoạt 15 phút đầu tuần học).

- Cứ hết 4 tuần học: Học sinh ngồi ở phía bên trái lớp học được chuyển sang ngồi ở bên phải lớp
học; ngược lại học sinh ngồi ở phía bên phải lớp học được chuyển sang ngồi ở bên trái lớp học
(Lưu ý: chỗ ngồi của 2 học sinh trong cùng một bàn, một dãy bàn phải giữ nguyên, không thay đổi
vị trí).

c. Ưu điểm: Qua thực tế dạy học, chúng tôi nhận thấy cách sắp xếp chỗ ngồi cho học sinh nêu
trên có các ưu điểm sau:
- Phù hợp với điều kiện cơ sở vật chất các trường học ở nước ta hiện nay (bàn ghế học sinh
thường là 2 chỗ ngồi). Số lượng học sinh trong mỗi lớp học ở nước ta còn quá đông (từ 25 đến 32
em trong một lớp học).
- Học sinh rất thân thiện, hoà đồng với nhau, tôn trọng thầy cô giáo vì được đối xử công
bằng như nhau.
- Các em rất hứng thú vì được thay đổi góc nhìn. Học sinh nào cũng được ngồi bàn trên,
ngồi bàn dưới; học sinh nào cũng được ngồi bàn bên trái, ngồi bàn bên phải lớp học.
- Việc sử dụng phương pháp học tập cá nhân hay học theo nhóm đều có thể thực hiện được.
Vì trong giờ học, giáo viên dễ dàng đi đến với học sinh ở các nhóm để gợi ý, giúp đỡ các em tiếp
thu bài học. Có thể chia lớp thành 2 nhóm hoặc 4 nhóm để thảo luận bài tập đều thực hiện được.
- Trong quá trình học tập, thảo luận nhóm, học sinh khá giỏi có điều kiện để giúp đỡ các
bạn học sinh trung bình và yếu. Học sinh nữ được thảo luận và cùng hợp tác làm việc với học sinh
nam nên phát huy được tính đoàn kết, bình đẳng, sáng tạo, cẩn thận, nhẹ nhàng trong học sinh.

- Đảm bảo sức khoẻ cho học sinh: giảm thiểu mỏi cơ, lệch vai, cong vẹo cột sống, cận thị,
ở các em.
Trong quá trình giảng dạy, chúng ta có rất nhiều cách sắp xếp chỗ ngồi hợp lý, khoa học
cho học sinh, mang lại hiệu quả giáo dục tốt nhất. Cũng cần tránh việc sắp xếp chỗ ngồi cứng
nhắc, một phần nào đó tác động đến sự hình thành tích cách và hứng thú học tập của học sinh.
Nếu không thể thay đổi phương pháp giảng dạy thì hãy để trẻ được lựa chọn chỗ ngồi theo mong
muốn của các em. Sống cần có kỹ năng thì học cũng cần có kỹ năng. Bản chất của việc tiếp nhận
kiến thức là quá trình tự thân của mỗi em, chúng chủ động lắng nghe, tiếp nhận và phản hồi. Từ
chu trình đó chúng mới thể hiện được thiên hướng riêng của mình và phát triển khả năng đó để
sau này vào đời lập nghiệp.
Nếu có một phương pháp giảng dạy tốt, cộng với một chỗ ngồi hợp lý theo đúng mong
muốn của mình, đương nhiên việc tiếp thu bài học của các em sẽ dễ dàng hơn rất nhiều và đó cũng
là mong muốn của mỗi chúng ta.

TT - Rất nhiều giáo viên chủ nhiệm ít quan tâm đến việc thay đổi chỗ ngồi của các em. Có những lớp từ đầu năm đến cuối năm các em ngồi mãi một vị trí.

Tiết cuối cùng của năm học sau khi đã dặn dò các em những sách cần đọc trong hè, tôi tổ chức một trò chơi nhỏ “Hỏi nhanh đáp thẳng” vừa để tìm hiểu tâm lý của các em, vừa để kiểm chứng mình có phải là đối tượng được các em yêu mến.

Câu hỏi đưa ra: Bộ môn mà em thích học nhất? Thầy, cô giáo trong năm tạo ấn tượng cho em nhiều nhất? Người bạn mà em quý mến nhất? Kỷ niệm đáng nhớ nhất trong năm? Chỗ ngồi mà em cho là lý tưởng nhất? Người bạn ngồi cạnh mà em thích nhất? Món quà đáng nhớ nhất?...

Các em tham gia rất hào hứng, sôi nổi. Những câu trả lời đều rất trung thực và cảm xúc. Tất cả sẽ không có gì khiến tôi phải băn khoăn nếu không có câu trả lời của em P.U.. “Người bạn ngồi cạnh mà em thích nhất?” - “Dạ, bạn P.U. ạ”. Cả lớp bò lăn ra cười. P.U. cúi đầu im lặng, đôi mắt em chất chứa nỗi buồn như chực khóc. Còn tôi thì ngơ ngác vì chưa hiểu câu trả lời. Một em giải thích cho tôi: “P.U. là chính bạn đó cô, cả năm qua xếp chỗ qua lại thế nào cuối cùng bạn ấy cũng ngồi một mình một bàn vì lớp lẻmột người”.

Đến lượt tôi im lặng và trò chơi dừng lại. Tôi trách mình tại sao lại không nhận thấy điều đó vì chính tôi là người luôn chủ trương thay đổi chỗ ngồi cho học sinh hằng tháng với mong muốn không có em nào cô đơn hay bị tổn thương vì chỗ ngồi. Dù không phải là giáo viên chủ nhiệm, nhưng suốt cả một năm học mà không nhận ra em P.U. phải ngồi một mình thì tôi thật là thiếu sót.

Hết giờ tôi gặp riêng P.U., xin lỗi em vì sự vô tình của tôi, hỏi em về cảm xúc tâm trạng suốt năm qua khi thường xuyên ngồi một mình một bàn như thế. Em ôm tôi khóc: “Ai chẳng muốn có bạn ngồi cạnh mình, nhưng bây giờ đã qua rồi cô ạ, cô đừng nhắc tới nữa”.

Trường hợp thứ hai, tôi nhận được một tấm thiệp cưới của học sinh lớp chủ nhiệm cũ kèm theo dòng chữ “Cảm ơn cô đã tạo điều kiện cho chúng em nên duyên”. Khi hai em giải thích tôi mới hiểu: “Ban đầu tụi em vốn chẳng thích gì nhau, ba năm cấp III chỉ một vài lần nói chuyện. Tháng cuối của năm lớp 12 bị đổi chỗ phải ngồi cạnh nhau, tụi em tìm mọi cách nài nỉ xin đổi mà cô không đồng ý nên đành chấp nhận. Lúc đầu ghét nhau thậm tệ, suốt ngày cự nự và cuối cùng...”. Chỗ ngồi cũng có thể xe duyên cho mộtmối tình.

Người lớn chúng ta khi đi học hay đi họp, ai ngồi cạnh mình và ngồi ở vị trí nào đã là vấn đề được quan tâm, đối với các em học sinh lại càng quan trọng hơn bởi các em sống theo cảm tính và cảm xúc mạnh hơn người lớn.

Rất nhiều giáo viên chủ nhiệm ít quan tâm đến việc thay đổi chỗ ngồi của các em. Có những lớp từ đầu năm đến cuối năm các em ngồi mãi một vị trí. Điều đó xét về mặt tâm sinh lý đều không hợp lý. Nên thay đổi chỗ ngồi cho học sinh mỗi tháng một lần, từ trái chuyển qua phải, từ dưới chuyển lên trên và ngược lại để các em điều tiết mắt và các em đều công bằng với nhau về chỗ ngồi tốt và không tốt.

Thay đổi chỗ ngồi không nên chỉ thay đổi vị trí mà nên thay đổi cả bạn ngồi bên cạnh để tạo điều kiện cho các em có dịp gần gũi với nhiều bạn trong lớp hơn. Với những học sinh không chăm học thích ngồi bên dưới để tránh tầm mắt kiểm soát của thầy cô, chuyển đổi chỗ ngồi sẽ tránh được điều đó và giúp các em tập trung hơn. Hơn nữa, được trải nghiệm tất cả chỗ ngồi trong thời học sinh cũng là một sự thú vị của học sinh.

Thỏa nỗi ước mong

Hằng năm khi làm công tác chủ nhiệm tôi thường đổi chỗ ngồi các em theo hướng xoay vòng. Hôm đó vừa đổi chỗ cho các em buổi sáng ở lớp, buổi tối có phụ huynh gọi điện: “Cô ơi hôm nay cháu về vui lắm, vì lần đầu tiên sau suốt 11 năm học cháu được ngồi bàn đầu. Bao năm đi học cháu đều phải ngồi bàn cuối vì hơi cao so với các bạn. Cháu bảo: vậy là thỏa nỗi ước mong”.

Thì ra sự hồn nhiên của tuổi học trò chẳng bao giờ thấy ở Long chính là do bạo lực gia đình, vậy mà cậu vẫn sống và vươn lên như chẳng gì có thể đánh gục được.

Cách xin đổi chỗ ngồi trong lớp

Mấy tháng cuối năm lớp 10, cô chủ nhiệm đảo lại vị trí trong lớp nên Mai được xếp ngồi cùng bàn với Long. Trước kia, Mai chỉ biết Long có tính lầm lì, ít nói nên không hay để ý và chơi cùng; giờ được xếp ngồi cạnh, Mai cảm giác như cả hai mới vừa bắt đầu kết bạn. Vốn tính cách vui vẻ, nhí nhảnh nên những ngày đầu ngồi cạnh nhau, Mai luôn là người bắt chuyện trước.

Nhưng dường như chẳng bao giờ Mai được đáp lại như mong muốn khi Long chẳng thèm nhìn mặt bạn, cứ hỏi gì thì nói đó, trả lời cụt ngủn khiến Mai từ cụt hứng chuyển sang bực mình.

Ngồi cạnh nhau gần 1 tháng chưa bao giờ Mai nhìn thấy Long cười vui vẻ, chỉ có điều Long học rất giỏi, dù không chơi thân với bạn nào trong lớp nhưng luôn sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ giải bài tập nếu các bạn cần. Nếu không vì cảm phục tinh thần học tập chăm chỉ của Long thì Mai đã xin chuyển chỗ ngay từ đầu vì không thể lúc nào cũng nói chuyện huyên thuyên một mình mà chẳng được đáp lại.


Chuyện cô học trò xinh xắn thuộc hàng hot girlNhư Mai chuyển về ngồi cạnh Long, người cá biệt, lầm lì nhất lớp cũng là chủ đề bàn tán của bọn bạn. Lúc nào gặp Mai chúng cũng hỏi thăm tinh thần của cô bé từ khi chuyển chỗ, tò mò xem Mai nói chuyện với Long thế nào, chúng còn trêu đùa biết đâu cả hai lại thích nhau Kiểu quan tâm của lũ bạn làm Mai cũng cảm thấy khó chịu, dù gì ngồi cạnh Long cô bé cũng được hỗ trợ về mặt học tập, học được tính kiên trì, chăm chỉ của bạn.


Nhưng Mai sẽ cứ như thế nếu không có buổi tổ chức trò chơi trên lớp sau đó. Tiết học thể dục hôm đó trời mưa nên cả thầy và trò phải ngồi trong lớp; để học sinh không phí một tiết học nên thầy bày ra trò chơi vận động trong lớp. Cả lớp chia đội chơi, cứ mỗi bàn hai đội để trả lời câu đố vui, đội nào thua sẽ phải làm bất cứ trò gì mà đội thắng yêu cầu.


Mai với Long được chia vào 1 đội, trong khi Mai hào hứng tham gia trò chơi thì Long vẫn ngồi im, chỉ hỗ trợ Mai đưa ra đáp án các câu đố. Tuy nhiên đội của Mai trả lời chậm hơn 1 câu hỏi nên đã thua cuộc, bị đội bên kia yêu cầu phải lên hát và nhảy theo các bài hát thiếu nhi. Mai vui vẻ lên chịu phạt nhưng Long thì chẳng hề nhúc nhích, dù Mai có động viên thế nào cậu cũng nhất quyết đứng im. Xấu hổ với các bạn nên Mai giận dỗi bỏ về chỗ ngồi, mặc kệ Long cứ đứng im đó, các bạn thì trêu đùa ầm ĩ khiến thầy phải dừng trò chơi lại.


Cũng sau buổi hôm ấy, Mai cảm thấy ngồi không gì nhạt nhẽo hơn việc ngồi cạnh một người lầm lì như Long. Mai nhất quyết xin đổi chỗ ngồi. Nhưng sang chỗ ngồi mới Mai lại cảm thấy Long như buồn hơn trước dù cậu vẫn ít nói chuyện như thế; Mai cảm thấy hơi áy náy và luôn tự hỏi mình sao chỉ biết ghét bạn mà không tìm hiểu vì sao bạn lại sống thu mình như vậy.


Thế là Mai quyết tâm tìm hiểu, sau buổi học liền tìm đến nhà Long. Thì ra Long ở với bà nội, hỏi hàng xóm thì ai cũng khen cậu ngoan ngoãn, chịu khó, luôn giúp đỡ mọi người, Mai ra về trong lòng rất nhiều câu hỏi. Chủ nhật ấy, Mai dậy sớm, đạp xe sang nhà bà nội Long, định sang hỏi thăm bà và tìm hiểu hoàn cảnh của bạn.


Đến nơi thì Long đã đi chợ từ sớm, cậu giúp bà chở ít xoài chín trong vườn đi bán. Ngồi nói chuyện, bà nội Long kể: Long mồ côi mẹ từ khi lên hai, bố nó đi bước nữa lại chơi cờ bạc, rượu chè nên hay đánh đập thằng bé. Thương cháu nên bà đón nó về nuôi, nhưng mẹ kế và bố của Long cũng ít khi hỏi han chăm sóc con, thậm chí thỉnh thoảng bố nó sang vay tiền bà cũng chỉ trực đánh nó. Có lẽ biết thân biết phận nên thằng bé lầm lì từ nhỏ, lại hơi nhút nhát; nhưng nó lại luôn biết vươn lên, không gì có thể làm khó được nó, từ học hành đến công việc thường ngày. Đi học về ngoài giúp đỡ bà, nó còn dạy cho bọn trẻ hàng xóm học, ai có việc gì nhờ nó cũng luôn hết mình; thằng bé ngoan nên ở đây ai cũng quý nó.


Nghe bà kể mà không hiểu sao nước mắt Mai cứ trào ra. Thì ra là vậy, không ngờ hoàn cảnh của Long thật đáng thương, vậy mà cậu ấy luôn sống tốt, luôn mạnh mẽ vượt quaMai chào bà rồi ra về, trong lòng đầy chua xót, may mà Mai đã đến tận nhà mới có thể hiểu bạn mình. Cô bé tự nhủ sẽ quan tâm đến Long nhiều hơn nữa, cố gắng giúp Long vui vẻ trở lại, nhất là giúp bạn được cười nhiều hơn.

AN
Cách xin đổi chỗ ngồi trong lớp
Tự cai nghiện game, quyết chí học thi đỗ đại học

Từ một "game thủ" nhiều năm, vượt qua sự chế giễu của bạn bè, Huy đã đỗ vào trường đại học mơ ước.

Chia sẻ:
Từ khóa:
  • Bạo hành,
  • bạn cùng bàn,
  • lớp 10,
  • cô chủ nhiệm,
  • học trò,

Đổi chỗ

Vi Cầm
08:00 05/11/2018

Chỗ ngồi lý tưởng trong lớp học: dãy bàn đầu?

Theo quan điểm của nhiều thế hệ cha mẹ Việt, đi học nên ngồi bàn đầu. Bởi con ngồi bàn đầu có thể nhìn rõ bảng, tập trung học tập hơn, nếu muốn nói chuyện, làm việc riêng trong giờ học cũng khó bởi nằm ngay “tầm chiếu” của thầy cô. Với tất cả những tác động trên thì việc con học tốt hơn, có thành tích học tập cao hơn sẽ là hệ quả tất yếu.

Thế nên có câu chuyện, cha mẹ đến đón con, thấy con ngồi bàn cuối lớp, liền bức xúc bày tỏ thái độ không hài lòng. Câu chuyện này đến tai thầy hiệu trưởng. Và sau buổi nói chuyện, người cha đó mới vỡ lẽ.

Hay như câu chuyện cha mẹ nói con làm “đơn xin đổi chỗ ngồi” vì thấy con học hành không có tiến bộ. Hoặc mẩu chuyện trên đường về tôi vô tình nghe được kể trên.

Tuy nhiên, cũng có rất nhiều cha mẹ không quá đặt nặng về vấn đề này. Họ có quan điểm “thoáng” hơn vì cho rằng ngồi bàn đầu hay vị trí nào không quan trọng bằng ý thức học tập của con.