Đệ tử chân truyền là gì

Dư Xương Hoa tự nhận là đệ tử đời thứ 3 của Diệp Vấn, đại võ sư từng là thầy của Lý Tiểu Long. Nhưng võ sư họ Dư được cho là kẻ ba hoa, chỉ giỏi nói miệng chứ không có thực tài võ thuật. Và trận tỉ thí mới đây càng củng cố nhận định đó.

Cụ thể, Dư Xương Hoa (găng vàng) thượng đài theo luật quyền Anh với một tay đấm nghiệp dư. Trước đối thủ nặng hơn mình 30 kg, Dư Xương Hoa chỉ biết ôm mặt chịu đòn chạy xung quanh đối thủ và không có pha đánh trả sắc nét nào. “Đệ tử Diệp Vấn” phải xin hàng sau gần 1 phút thi đấu.

Trong quá khứ, Dư Xương Hoa từng bị võ sĩ quyền Anh hạ gục chỉ với 1 tay dù luôn khoe khoang mình có “tuyệt học võ lâm”.

Giới võ thuật Trung Quốc đang nổi lên phong trào tẩy chay những võ sư “dởm” như Dư Xương Hoa để làm trong sạch nền võ thuật nghìn năm của nước này.

Nguồn: Tiền Phong

Trang Chủ

Chương 50: Đệ tử ngoại môn (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Chương 50: Đệ tử ngoại môn (2)

Khoái Xan Điếm

21/09/2013

- Đệ tử ngoại môn?Thiếu niên tên gọi Thường Phi kia đồng dạng sở hữu hạ phẩm linh căn lộ vẻ nghi hoặc trong mắt.- Đệ tử trong tiên môn chia làm ba loại, phân biệt là đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn cùng với đệ tử chân truyền. Đệ tử ngoại môn được hưởng một chút quyền lợi, có thể tu luyện ở trong tiên môn, đọc một ít điển tịch, thỉnh thoảng được nghe sư trưởng truyền đạo. Thế nhưng cũng phải thực hiện với nghĩa vụ tương thích của chính mình, mỗi một đệ tử ngoại môn đều có nhiệm vị công tác riêng, ví dụ như trồng và thu hoạch linh lương, linh thái, lên núi đốn củi, đào đất…Vạn Phúc Sơn nhìn từ trên cao xuống, ưỡn cái bụng phệ ra, bắt đầu giảng thao thao bất tuyệt về sự khác biệt giữa ba loại đệ tử.Đối với những chuyện này, Từ Huyền có ký ức về tiên môn kiếp trước, trong lòng sớm đã tính toán.Đệ tử ngoại môn đẳng cấp thấp nhất, ngoại trừ tu luyện ra còn phải làm rất nhiều việc khổ sai, chỉ có tấn chức lên luyện thể thất trọng, thậm chí trở thành tiên sĩ thì mới có thể chuyển thành đệ tử nội môn.Đệ tử chân truyền có thân phận tối cao, ít nhất được trưởng lão trong môn cấp cho một sư trưởng thu làm đệ tử, tự mình truyền dạy. Ví dụ như Vân sư huynh kia, cùng với Du Cầm sở hữu linh căn thượng phẩm đều là đệ tử chân truyền, thân phận, địa vị, quyền lợi đều hơn xa các địa tử bình thường khác.Đệ tử ngoại môn đẳng cấp thấp đối mặt với đệ tử nội môn và đệ tử chân truyền không thể tranh luận, thậm chí trong phạm vi nhất định còn phải tránh xa không được nghe. Nếu không sẽ bị môn quy xử trí, nặng thì khả năng bị trục xuất khỏi sơn môn.Trong đó có ẩn chứa rất nhiều quy tắc, Từ Huyền không cần tỉ mỉ nghe cũng hiểu được ít nhiều.Nghĩ tới chính mình trước đây cũng vừa mới nhập môn xong đã trở thành đệ tử chân truyền, đó là phong quang cỡ nào, thế nhưng đến đời này…- Ngươi không cần phải nhụt chí, nếu vừa mới vào đã trở thành đệ tử chân truyền, trở thành kỳ tài, ngày sau dương danh lập vạn thì có ý tứ gì? Căn bản không có tính khiêu chiến! Lấy đẳng cấp bình thường lúc này cảu ngươi, khởi điểm tử đệ tử ngoại môn thấp nhất, nếu mà có thể du sơn ngoạn thủy đi tới đỉnh phong, như vậy mới chân chính là có cảm giác thành tựu.Thanh âm tàn hồn kiếp trước dường như lộ ra vài phần tình cảm mãnh liệt cùng chờ mong, phảng phất như tư chất Từ Huyền càng thấp thì hắn càng vui vẻ.Từ Huyền nghe thấy cũng hiểu được chút đạo lý, muốn nói tới tư chất để trở thành đệ tử chân truyền, kiếp trước chính mình đã trải qua một lần, hiện giờ làm thêm lần nữa thì còn ý nghĩa gì?Mà hiện này thiên phú bình thường, trở thành đệ tử ngoại môn tạp dịch thấp nhất trong tông môn, từ tầng dưới mà đi nghịch lưu lên, ngày sau dẫm nát đám đệ tử nội môn, chân truyền dưới chân, lúc này mới có cảm giác thành tựu.

Chỉ trong chốc lát, lấy Vân sư huynh, Vạn Phúc Sơn dẫn đầu chúng đệ tử, đái lĩnh những đệ tử mới nhập môn đi sâu vào trong Tinh Vũ sơn.Tiến nhập sơn môn, mọi người mới chân chính kiến thức được cái gì gọi là tiên môn.Dọc theo đường đi, đủ cá loại linh điện cao to hùng vĩ đứng lặng ở các hiểm cảnh. Bất kỳ một tòa kiến trúc nào cũng đều được xây dựng từ một loại đá đặc biệt của Tu giới.Đối mặt với các lầu các trong tiên môn, Từ Huyền là luyện thể phàm sĩ cũng cảm thụ được một cỗ áp bách.Linh các linh điện ở đây không phải chuyện đùa, ngay cả đá xây cũng ẩn chứa linh tính nhất định, tu luyện trong linh điện, linh các, linh khí càng thông khiến cho người ta muốn hướng đến.Chỉ có điều, những đệ tử ngoại môn như bọn họ đã được định trước là không thể hưởng thụ đãi ngộ bậc này.Mọi người bị an bài tới sau núi, ở đây độ tinh khiết của linh khí kém hơn trong tiên môn một bậc thế nhưng so với Bình Hoa trấn thì còn cao hơn khá nhiều.Cho dù thân ở trong ngoại môn sau núi, những luyện thể phàm sĩ này đều cảm thấy thỏa mãn vui mừng.Dù sao có thể đi vào tiên môn đã là vạn phần may mắn. Chỉ cần thông qua không ngừng nỗ lực thì sẽ có thể trở thành đệ tử nội môn, ngày sau con đường phát triển sẽ rất rộng rãi, đi tới tiên sĩ được người đời tôn sùng.Từ Huyền dừng chân tại một địa phương, đây là một gian phòng ốc bình thường nhưng so với phòng ốc của nhà mình trong thôn thì khá hơn.Tiến nhập vào tông môn xong, mỗi người đều có một khối lệnh bài tượng trưng cho thân phận, một kiện chế phục áo cà sa, mỗi một tháng được hưởng ba khối thứ phẩm linh thạch làm bổng lộc.Từ Huyền mặc vào một bộ chế phục cà sa màu vàng, cảm giác rất thoải mái, ngoại trừ chất liệu bằng gỗ mềm dẻo dị thường ra thì còn không dễ dàng hư hao. Một áo cà sa như vậy, bình thường mặt mười năm sẽ không tổn hại gì.Đây là lần đầu tiên hắn mặc áo cà sa, trước đây gia cảnh bần hàn, căn bản không có hy vọng xa vời.Ngoài ra, mỗi một tháng lĩnh ba khối thứ phẩm linh thạch làm bổng lộc cũng để cho người nhà hắn thu nhập được thêm.- Đệ tử ngoại môn sao?

Khóe miệng Từ Huyền hơi nhếch, lộ ra vài phần hứng thú.Từ hôm nay trở đi, hắn trở thành đệ tử ngoại môn hèn mọn nhất trong Phong Vũ tiên môn, thế nhưng trong lòng Từ Huyền lại vui vẻ dị thường.Đặc biệt khi hắn nhìn xuyên thấu qua cửa sổ, ánh mắt hướng về những linh đền linh các xa xa kia, dưới ánh mặt trời chiếu rọi lóe ra ánh sáng mỹ lệ nhàn nhạt. Thỉnh thoảng có một gã tiên sĩ bay từ vách núi qua, tiêu sái mà thích ý/Trong lòng hắn phập phồng bất định, mơ hồ sinh ra tình cảm và chiến ý mãnh liệt.Nơi đây mới là chỗ ta truy cầu mộng tưởng, dù cho thân là đệ tử ngoại môn hèn mọn.Tinh Vũ sơn trên Phong Vũ tiên môn, trài dài theo linh mạch, ngoại trừ quy mô hơn xa Bình Hoa trấn vài lần. Đặc biệt là hạch tâm của sơn môn, độ tinh khiết của linh khí cực cao, thích hợp tu luyện. Phàm sĩ bình thường dù không tu luyện, ở trong hoàn cảnh này mà lớn lên cũng có thể chất so được với luyện thể tam, tứ trọng.Ngày đầu tiên ở ngoại môn sau núi, bọn người Từ Huyền không bị an bài bất kỳ công việc hỗn tạp nào, chỉ nhẹ nhàng nghe các quy tắc trong tiên môn.Chưởng sự ngoại môn vốn là một vị trưởng bối trong môn, thế nhưng hắn tu luyện quanh năm không lộ diện ra ngoài, căn bản khó có thể tiếp xúc.Vì vậy, chân chính phụ trách ngoại môn chỉ có hai gã phó chấp sự.Nói cũng khéo, Vạn Phúc Sơn mà mấy người tương đối quen thuộc này là một trong hai gã phó chấp sự.Cùng ngày, Vạn Phúc Sơn vô cùng nhiệt tình dẫn sáu gã đệ tử ngoại môn mới gia nhập tiến về sau núi vừa đi vừa giải thích, giới thiệu các quy củ của ngoại môn.Chỉ là khi bọn họ thấy ánh mắt của Vạn Phúc Sơn luôn rơi trên người Dương Tiểu Thiến xinh đẹp động nhân, cả đám không khỏi bừng tỉnh đại ngộ.Dọc theo đường đi, vạn phúc sơn đôi mắt nhỏ của Vạn Phúc Sơn híp lại, cười ha hả đi cùng một chỗ với Dương Tiểu Thiến, có cái gì nghi hoặc, đều đáp lại toàn bộ, vô cùng nhiệt tình.

Thế nhưng, đối đãi Từ Huyền, Từ Nguyên cùng năm tên đệ tử ngoại môn mới khác, hắn dùng một thái độ xa cách để đối đãi, vô cùng lãnh đạm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.com

Chung Ly Quyền thấy Lã Động Tân vẫn chưa đủ điều kiện tu Đạo nên cần phải thử thách xem ông có thực sự quyết tâm hay không, vì vậy đã đặt ra 10 thử thách để khảo nghiệm Động Tân. (Ảnh: Shutterstock)

Đời người ai ai cũng gặp nhiều thử thách, nhưng 10 thử thách như Lã Động Tân gặp phải thì hiếm người có thể vượt qua nổi...

Lã Động Tân là một nhân vật nổi tiếng trong Đạo giáo, ông tu hành đắc Đạo, trở thành một trong số Bát Tiên. 

Tương truyền Lã Động Tân từng đỗ tiến sĩ năm Bảo Lịch thứ nhất đời Đường (năm 825), và được bổ nhiệm làm quan địa phương. 

Một lần tại quán rượu ở thành Trường An, Lã Động Tân được Chung Ly Quyền - người sau này cũng là một trong Bát Tiên, điểm hóa, ông bèn bỏ quan nhập Đạo, bái Chung Ly Quyền làm thầy. Chung Ly Quyền thấy Lã Động Tân vẫn chưa đủ điều kiện tu Đạo nên cần phải thử thách xem ông có thực sự quyết tâm hay không, vì vậy đã đặt ra 10 thử thách để khảo nghiệm Động Tân.

Thử thách thứ nhất

Một hôm Lã Động Tân trở về nhà sau khi đi vân du, thấy tất cả người nhà đều bệnh chết cả rồi. Sự việc này rơi vào thân ai thì người ấy đều thống khổ tan nát cõi lòng. Nhưng Lã Động Tân nghĩ: "Sống chết có mệnh", nên cũng không hối hận mình đã không chăm sóc tốt người nhà, cũng không quá đau lòng, ông liền tất bật lo liệu hậu sự cho gia quyến.

Nhưng đúng lúc này thì người nhà lại lần lượt hồi tỉnh lại. Ông cũng không kinh ngạc và không sợ hãi. Thử thách này là Chung Ly Quyền đặt ra để xem đệ tử đã nhìn thấu lẽ sinh tử hay chưa, có thể đoạn tuyệt được tình cảm thế tục không. 

Thử thách này là Chung Ly Quyền đặt ra để xem đệ tử đã nhìn thấu lẽ sinh tử hay chưa, có thể đoạn tuyệt được tình cảm thế tục không. (Ảnh: Shutterstock)

Thử thách lần thứ hai

Một lần Lã Động Tân lên phố bán đồ, người mua sau khi mặc cả xong, hai bên đồng ý giá cả, nhưng người mua lại đột nhiên nghĩ lại, chỉ muốn trả nửa giá tiền. Lã Động Tân cũng không tức giận, cũng không tranh cãi để người mua đắc thắng vênh vang đem đồ mua được rẻ ra về, còn mình vẫn bán hàng như bình thường.

Người bình thường khi gặp chuyện này thì đại đa số sẽ tranh cãi đỏ mặt tía tai, thậm chí còn gây án mạng. Thử thách này là để xem đệ tử đã thông tỏ lẽ được - mất hay chưa, có thể buông bỏ lợi ích thế tục hay chưa.

Thử thách lần thứ ba

Đúng ngày mồng một Tết, Lã Động Tân đi thăm bạn thân. Vừa ra cổng thì có người ăn xin đứng bên bước tới xin ăn. Lã Động Tân vội vàng lấy bánh bao ra cho anh ta ăn. Nhưng người ăn xin vẫn chưa hài lòng và nói rằng: "Ngày Tết, ông cho miếng thịt ăn chứ"

Lã Động Tân liền lấy miếng thịt đem cho anh ta. Người ăn xin lại muốn có rượu nhắm thịt, Lã Động Tân lại đem cho anh ta một bình rượu. Cầm rượu thịt trong tay, người ăn xin vẫn không rời đi, cũng chẳng nói cảm ơn, mà lại còn nói những lời dơ bẩn, vừa ăn vừa chửi. Lã Động Tân chỉ mỉm cười, không hề trách cứ. 

Đây là thử thách xem đệ tử đã thấu tỏ lẽ nhục vinh chưa, có thể buông bỏ được thể diện hay không.

Thử thách lần thứ tư

Lại một lần khác, Lã Động Tân đang chăn dê trong núi, bỗng nhiên một con mãnh hổ đang đói xông thẳng vào bầy dê. Gặp cảnh như thế này thì có ai là không hoảng loạn cuống quýt? Nhưng Lã Động Tân không hề do dự, xông ra chặn trước đàn dê chặn hổ. Con mãnh hổ này bị bất ngờ khi đột nhiên thấy có người không sợ nó, nên đành hậm hực rời đi.

Thử thách này là để xem đệ tử đã thấu lẽ chân - giả chưa, có thể buông bỏ được thân xác để thấy được chân tính hay chưa.

Con mãnh hổ này bị bất ngờ khi đột nhiên thấy có người không sợ nó, nên đành hậm hực rời đi. (Ảnh: Shutterstock)

Thử thách lần thứ năm

Lã Động Tân sống trong nhà tranh trên núi để đọc sách. Một hôm vào lúc chập choạng tối, bỗng có một cô gái đến. Cô gái có dung mạo như hoa như trăng, rực rỡ tươi sáng. Cô gái nói cô ở trong núi, không biết tại sao lạc đường, muốn xin tá túc một đêm. Lã Động Tân để cô vào ở. Nhưng cô gái này lại không an phận, bày mọi cách để khêu gợi, quyến rũ ông, thậm chí còn muốn ngủ cùng giường với ông.

Đối diện với mỹ nữ tự đến tận nhà như thế, hiện nay có bao nhiêu người có thể vượt qua được cám dỗ? Nhưng Lã Động Tân đã không hề động lòng, ung dung vượt qua thử thách trên.

Đây là thức thách đệ tử xem đã nhìn thấu cảnh huyễn tượng chưa, có thể vượt qua cám dỗ của nữ sắc hay chưa.

Thử thách lần thứ sáu

Một hôm Lã Động Tân đi xa về, thấy đồ đạc trong nhà bị cướp sạch trơn. Người thường ắt sẽ nổi giận rồi đi báo quan, nhưng Lã Động Tân vẫn bình thản ra ruộng trồng rau và lương thực, để cung cấp cho nhu cầu cuộc sống thường nhật.

Một hôm đang cuốc ruộng, Lã Động Tân đào được hơn chục nén vàng. Tài sản lớn bất ngờ, ai thấy mà chẳng nổi lòng tham, nhất là đúng lúc đang đói khổ thiếu thốn. Nhưng Lã Động Tân cứ như là không nhìn thấy vậy, vẫn cứ đều đều cuốc đất tiếp, và đất từ nhát cuốc sau đã vùi số vàng đó lại như cũ.

Thử thách này là để xem đệ tử đã thấu tỏ lẽ được - mất của của cải bất ngờ hay chưa, có thể trừ bỏ được lòng tham hay chưa.

Thử thách lần thứ bảy

Một lần, Lã Động Tân gặp một người bán đồ đồng, thấy những đồ đồng tinh xảo đẹp tuyệt mỹ, ông bèn mua mấy thứ đem về nhà bày biện. Sau khi về nhà, ngắm nghía kỹ mấy món đồ, Lã Động Tân yêu thích chẳng rời tay. Càng ngắm ông lại càng cảm thấy chất liệu không giống đồng mà lại giống vàng. Ông tìm người giám định, quả thực là vàng. Như vậy là vớ bẫm rồi.

Thế nhưng Lã Động Tân lại không nghĩ thế, ông lại lo lắng cho người bán hàng kia. Ông nghĩ người ta buôn bán nhỏ, đi khắp ngõ ngách phố xá thật vất vả. Mà cũng không biết anh ta sơ suất gì lại đem mấy món đồ bằng vàng lại coi là đồ đồng bán đi, lỗ món tiền quá lớn.

Lã Động Tân vội vàng đi khắp nơi hỏi thăm, cuối cùng cũng tìm được người bán hàng kia và trả lại mấy món đồ bằng vàng đó. Người bán hàng vô cùng cảm tạ ông, nhưng cũng nhiều người sau khi biết chuyện lại chê cười ông là đồ ngốc. Ngốc hay không thì ông Trời đều biết.

Lần thử thách này là để xem đệ tử đối đãi với tài sản bất nghĩa như thế nào.

Lã Động Tân vội vàng đi khắp nơi hỏi thăm, cuối cùng cũng tìm được người bán hàng kia và trả lại mấy món đồ bằng vàng đó. (Ảnh: Shutterstock)

Thử thách lần thứ tám

Có một đạo sĩ điên bán thuốc trên phố, ông ta rao khác với mọi người rằng: thuốc của ông ta uống vào thì nhục thân lập tức chết, sẽ thoát khỏi cái bao da giả dày, có thể chuyển thế thành Tiên. Mọi người ai nấy đều chê cười rằng: đạo sĩ này điên rồi, trên đời làm gì có loại thuốc ấy, uống thuốc rồi đi gặp Diêm Vương thì còn nói gì đến đắc Đạo thành Tiên? Nhưng Lã Động Tân trong lòng chấn động, cảm thấy câu nói này chứa huyền cơ, liền không do dự mua luôn một liều. Uống thuốc rồi nhưng vẫn bình an vô sự. 

Thử thách này đã gần hơn một bước, thử xem đệ tử đã phá trừ chấp mê, kiên định tin Tiên Đạo hay chưa.

Thử thách lần thứ chín

Lại một lần, Lã Động Tân đi thuyền đi xa thì gặp nước sông dâng cao. Thuyền đi đến giữa sông thì đột nhiên nổi cơn cuồng phong, nước sông cuộn sóng dâng trào, thuyền lắc lư dữ dội. Người trên thuyền đều kinh hoàng thất sắc, khóc lóc kêu gào ầm ĩ, tán loạn nháo nhác cả lên.

Lã Động Tân đã vượt qua nhiều thử thách, lần này dường như càng bình thản trầm tĩnh hơn. Chỉ thấy ông thần thái điềm nhiên như không, vẫn ngồi ngay ngắn bất động, giống như pho tượng Thần.

Lần thử thách này là để xem đệ tử có định lực vượt qua sự sống và cái chết hay chưa.

Thử thách lần thứ mười

Một lần khác, Lã Động Tân một mình ở nhà, bỗng nhiên từ trong nhà vọt ra vô số yêu ma quỷ quái hình dạng cổ quái kỳ lạ. Có con muốn giết ông, có con lao đến đánh ông, có con lại dọa dẫm ông... Lã Động Tân vẫn ngồi yên bất động, nét mặt không hề biến sắc.

Tiếp theo, một bầy quỷ Dạ Xoa lại đến, áp giải một tử tù máu me be bét đến trước mặt Lã Động Tân đòi mạng rằng: "Đời trước ngươi giết ta, bây giờ hãy trả mạng cho ta".

Lã Động Tân nói: "Giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền, lý đương nhiên là như vậy, ngươi cứ việc giết ta đi".

Ông cứ thản nhiên để mặc nó lao vào cắn, đánh, chửi.

Đây là thử thách cuối cùng, kinh hoàng và nguy hiểm, để xem đệ tử đã tu được cái tâm tĩnh lặng vô vi, vô dục tắc cương hay chưa.

Đúng lúc này trên không trung bỗng có tiếng thét lớn, quỷ quái yêu ma bỗng biến mất, Chung Ly Quyền xuất hiện vỗ tay cười lớn. Từ đó trở đi, hai thầy trò luôn bên nhau, Lã Động Tân được thầy truyền thụ cho những linh bảo bí pháp, thượng chân bí pháp…

Tường Hòa (biên dịch)

Tác giả Trần Tuyết - soundofhope.org

Xem thêm:

Video liên quan

Chủ đề