Không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết mình xấu

Dear.vn – Đàn bà đã xấu thì chẳng có gì bù đắp nổi. Khi xã hội vẫn cho rằng phụ nữ chỉ cần vừa xinh vừa đẹp đã có thể coi là “có trách nhiệm với xã- hội-đàn-ông”.

Tôi nhớ năm 1989, vở kịch “Già Kén” của tác giả Tất Đạt đã làm tôi thao thức rất nhiều đêm. Vở kịch chỉ hai vai, kén diễn viên. Trong đó nhân vật chính là một cô gái xấu xí, quá lứa lỡ thì, đúng ra là ế chồng, vừa xấu vừa kiêu căng, lại “táo bạo” tới mức, cứ đòi người ta nâng niu mình như mỹ nữ. Cô xấu tới nỗi, nếu muốn hôn, chàng trai chỉ có nơi phẳng phiu dễ thương duy nhất để có thể đặt môi tới là… mu bàn tay nàng.

Gái xấu trong “Già Kén” ngoài cá tính ra thì chẳng có gì đáng giá.

Đàn bà đã xấu thì chẳng có gì bù đắp nổi. Khi xã hội vẫn cho rằng phụ nữ chỉ cần vừa xinh vừa đẹp đã có thể coi là “có trách nhiệm với xã- hội-đàn-ông”.

Có những nghiên cứu xã hội về “hình ảnh phụ nữ” trong xã hội ngày nay có thật là hình ảnh của phụ nữ không? Hay đó là hình ảnh của mong ước xã hội về phụ nữ?

Là những hình ảnh đã vô hình và vô tình được dựng lên, có phong cách, nữ tính, nhã nhặn, ngọt ngào, đảm đang, nhu mì, khêu gợi, đẹp, mong manh, thanh khiết, nũng nịu, đẹp, xinh, có học… Đấy là những hình dung của xã hội về phụ nữ, mà ngay cả phụ nữ cũng đã tự biến những “mong ước ngoại tại” đó thành “nhu cầu bản thân”, thậm chí biến nó thành các giá trị thẩm mỹ và quan điểm sống của chính mình, là mục tiêu để mình nỗ lực.

Tôi thao thức rất nhiều đêm vì không nhan sắc là điềm báo của một phận phụ nữ khó khăn.

Tôi nghĩ tôi y hệt hàng trăm nghìn người, đã có lần đánh mất khả năng phán đoán của mình trước giá trị quan quá mạnh mẽ của xã hội này.

Tôi cũng bắt đầu từ rất sớm, rất nhỏ, cố nỗ lực để làm cho chính tôi phù hợp với xã hội này, được chấp nhận trong xã hội này. Mà quên mất rằng, trong quá trình đó, tôi có vui không, tôi có thấy hạnh phúc không? Bạn có thấy hạnh phúc không?

Phải chăng giới tính quyết định tính cách? Hoặc nói một cách khác, cá tính của chúng ta đã bị quyết định bởi giới tính? Nam giới không được khóc, phụ nữ không được xấu? Nam giới ăn to nói lớn, phụ nữ cấm lớn giọng và phải khép nép? Giới tính quan trọng trong cuộc đời chúng ta đến như vậy sao? Không lẽ giới tính quyết định tính cách của cá nhân, hay chính là xã hội và các mong ước xã hội đã ràng buộc tính cách của ta, lớn hơn là bóp nặn lại quan điểm về con người, thẩm mỹ quan của ta, thậm chí là quyết định cả số phận ta?

Quên chưa kể với bạn rằng, “Già Kén” kết thúc rất vui sướng, cô nàng ế chồng trở nên xinh đẹp giàu có. Bằng tri thức, bằng sức khoẻ, năng lực và sự tự chủ. Và anh chàng buổi ban đầu run như cầy sấy trước nhan sắc của cô, đã rất sung sướng được hôn, không chỉ lên mu bàn tay, mà còn lên nhiều chỗ khác của nàng.

NẾU HỌ KHÔNG NHẬN RA VẺ ĐẸP, THÌ ĐẤY LÀ LỖI CỦA NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐÓ, KHÔNG PHẢI LỖI CỦA EM!

Câu nói đó chấn động tôi rất lâu. Có lẽ vì thế cho đến tận ngày hôm nay tôi không làm sao quên được người đã nói. Người đã khăng khăng nhắc đi nhắc lại cho tôi hiểu rằng, xấu vẫn có năng lực hạnh phúc.

Nhan sắc nằm ở đâu?

Tôi nhớ ngày chưa cưới, chồng tôi thường bảo, từ hồi anh yêu em, bạn bè anh thường chê anh, hoá ra thẩm mỹ quan của mày tệ thế ư?

Những vết thương như thế rất lâu lành, vì nó nằm ẩn trong sâu thẳm.

Xã hội dạy những người phụ nữ phải cố gắng để trở thành… phụ nữ! (Kỳ lạ chưa!) Bằng những quảng cáo mỹ phẩm hoàn hảo đẹp lộng lẫy làm cho phụ nữ bỗng dưng tự thấy mình xấu đi, chán ghét bản thân mình. Những bìa tạp chí lạm dụng hình ảnh phụ nữ đã làm bao nhiêu nàng không dám chạy bộ, leo núi, lang thang khi có nắng bởi sợ làn da đen? Những mong muốn nào của xã hội đã khiến người phụ nữ cảm thấy một lời khen ngợi của nam giới trở thành mục tiêu đời mình – vượng phu ích tử, đảm đang, hy sinh…

Tôi tự hỏi người chồng nào đang ngồi rung đùi khen vợ mình có đức hy sinh?

Khi học được sự tự tin, bạn mới hiểu rằng cái đẹp và hạnh phúc thực sự vẫn luôn song hành với nhau. Nhưng không phải là thứ hạnh phúc do người ta mang đến, trang hoàng lên bạn, vì bạn đẹp, bạn trắng, má không tàn nhang, ngực chưa xệ, mà là sự mãn nguyện, hài lòng tự ngay trong tim bạn.

Để khi có bạn PM hỏi tôi, em ơi sao em xấu thế? Tôi đủ hài lòng về bản thân và sự tự tin để trả lời rằng, dạ, vì nho còn xanh lắm!

Mấy tháng trước, một tờ báo đăng hình tôi lên bìa đã bị chất vấn, này tại sao lại lấy ảnh con này làm bìa, văn chương làm sao bằng cô X, mà hình thế này báo ế chỏng gọng.

Thực sự là ngay cả tôi cũng tin số báo đó sẽ bị ế một đống chỉ vì cái hình bìa.

Nhưng rồi được biết, thư ký toà soạn đã trả lời:

“Văn chương ai hơn ai, hãy để hậu thế xét.

Còn nhan sắc, chúng tôi đăng hình cô ấy không phải vì cô ấy đẹp hay vì văn chương cô ấy hay nhất mà vì cho rằng, cô ấy là một nhà văn có tinh thần công dân.”

Trang Hạ

Tiêu chí về đẹp của mỗi người sẽ khác nhau không ai giống ai cả, nhưng nhìn chung đẹp là phù hợp với chuẩn mực đạo đức xã hội con người, đẹp là biết khuyết điểm mình ở đâu để khắc phục và nét nào nổi bật của bản thân mình để phô trương.

Không phải tự nhiên mà phụ nữ được gọi là phái đẹp, “Sắc đẹp là một món quà quý giá” mà họ được Thượng đế ưu ái dành tặng riêng. Phụ nữ phải biết trân trọng giữ gìn sắc đẹp thuộc “vốn quý” của mình.

Tuy nhiên,

Không phải người phụ nữ nào cũng ý thức được điều đó – Guồng quay hối hả của cuộc sống, công việc, gia đình và quá nhiều những mối quan hệ khiến người phụ nữ quên hẳn  nhiệm và đặc quyền làm đẹp của bản thân mình.

Xem qua video này:

https://ngocdung.net/wp-content/uploads/2018/11/khong-co-phu-nu-xau.mp4

Cùng là phụ nữ đứng trước bạn, một người có ngoại hình xinh đẹp và một người không mấy xinh đẹp bạn chọn ai? Bạn thích ngắm nhìn ai? Tất nhiên ở đây chúng ta chỉ bàn về vẻ đẹp bên ngoài chứ chưa xét mọi góc độ khác. Tại sao con người chúng ta cứ phải đẹp hay thích đẹp, bởi tình yêu đối với cái đẹp đã là một luận điểm mà không cần phải chứng minh.

Cô gái này có tư tưởng đơn giản, thích đẹp tự nhiên yêu chính những gì bản thân mình có, kể cả đó là những nốt tàng nhang lốm đốm. Tuy nhiên, câu nói của người xưa qua bao đời vẫn nguyên giá trị “người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân”, chỉ một chút thay đổi làm mới mình bạn đã có ngoại hình rất ưa nhìn mà vẫn không mất đi những nét đẹp tự nhiên, thuần khiết.

Không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết mình xấu

“Sao kỳ vậy ta, sao cô gái xinh đẹp kia nhìn giống cô Hechin vậy” trưởng phòng ngạc nhiên không tin vào mắt mình, cô thư ký cạnh bên còn không nhận ra “Trưởng phòng ơi, anh vẫn còn say rượu đó hả?”. Đúng là khi bạn xinh đẹp lên ai cũng phải ngước nhìn và có cái nhìn khác về bạn. Nói vậy không phải là chạy theo hình thức bên ngoài nhé, ý rằng các chị em cần đẹp và đẹp như thế nào lại là lựa chọn của mỗi người.

Tất cả mọi người trong văn phòng đền tròn mắt ngạc nhiên khi thấy một Hechin đẹp hoàn toàn mới, không còn là cô tóc xoăn ăn mặc xuề xòa, đơn giản nữa!

Không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết mình xấu

“Xin chào tất cả mọi người”

Không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết mình xấu

Điều tưởng như là bình thường nhưng đôi khi rất quan trọng trong cuộc sống thường ngày. Cứ nghĩ đơn giản rằng mình không luộm thuộm, lôi thôi là được rồi, mình đẹp tự nhiên. Đẹp tự nhiên ai cũng mong ước nhưng không nên giản dị quá! Phụ nữ à! Hãy yêu thương quan tâm đến bản thân một chút khi chăm lo cho gia đình và người thân.

Quả là không sai khi người ta thường nói rằng: “Anh hùng không qua ải mỹ nhân”. Nói không coi trọng hình thức bề ngoài chỉ là “câu nói đùa” thôi! Không quá chú trọng về hình thức nhưng chỉ mong tất cả những chị em phụ nữ dù đẹp hay chưa đẹp hãy cố gắng đẹp nhất trong khả năng mình có thể.

Đừng mãi sống với những đốm tàn nhang xấu xí, đừng để bản thân mình mãi thua thiệt và bị hiểu lầm về tuổi tác. Để lại ngay thông tin để Ngọc Dung gửi đến ưu đãi, và đòng hành cùng bạn trong hành trình “Đồng giá dịch vụ – Tâm trang nhan sắc” chỉ với 400.000đ (Giá gốc 2 triệu đồng).

Không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết mình xấu

Đẹp ngay đi, vì thanh xuân là không chờ đợi!

Nguồn: Tâm Giao

Tôi nhận thấy mình đẹp dần lên trong mắt chồng và câu nói nổi tiếng “Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp” theo tôi không ngoa chút nào, tôi rất tâm đắc.

“Phái đẹp chớ phải lo âu
Đừng lo da sạm đừng quên nét ngà
Trắng đẹp là để kiêu sa
Thêm làn da đẹp mới là đáng yêu”


Tôi rất ấn tượng về đoạn quảng cáo này. Đúng là “Sắc đẹp là một món quà quý giá” mà Thượng đế đã dành riêng cho những người phụ nữ nên còn được mệnh danh là phái đẹp. Chúng ta phải biết tự hào và trân trọng giữ gìn sắc đẹp thuộc “vốn quý” của mình. Tuy nhiên, không phải người phụ nữ nào cũng nhận thức được điều đó - bởi vì có nhiều yếu tố chi phối như: điều kiện sống, môi trường làm việc, thời gian, sở thích… mà người phụ nữ quên hẳn đi công việc làm đẹp cho mình.

Điều tưởng như là bình thường nhưng đôi khi rất quan trọng trong cuộc sống thường ngày. Tôi là người phụ nữ đã một thời cũng bị lãng quên chuyện làm đẹp. Bây giờ ngẫm lại tôi thấy sắc đẹp là một lợi thế lớn trong cuộc sống. Quả là không sai khi người ta thường nói rằng “anh hùng không qua ải mỹ nhân”.

Lùi lại thời gian ngày ấy, khi tôi còn là học sinh trung học, lớp tôi có cô bạn thuộc vào loại hoa khôi của lớp, thậm chí là của trường. Cô ấy có đôi mắt đen láy, hai má lúm đồng tiền, mỗi lần cười thật dễ thương. Thêm vào đó, cô sở hữu một làn da trắng mịn màng. Tuy học không giỏi nhưng cô được rất nhiều chàng trai vây quanh. Còn tôi thì đối lập hoàn toàn với cô bạn ấy, vóc dáng nhỏ bé thấp thỏm, khuôn mặt lấm tấm những hạt mụn trứng cá, mái tóc thì rối xơ. Lũ bạn thường hay nửa đùa nửa thật với tôi rằng : “Mày đổi chỗ khác đi, ngồi bên Q.A (tên cô bạn) chỉ làm nền cho nó thôi !”. Tôi hầu như chẳng quan tâm vì không để ý đến chuyện sắc đẹp mà tập trung cho việc học hành, đó là mục tiêu hàng đầu. Tôi muốn học thật giỏi để sau này có nghề nghiệp vững vàng trong cuộc sống.

Mô típ người của tôi là mẫu người phụ nữ có gương mặt đẹp tự nhiên thuần khiết, toát lên từ vẻ đẹp tâm hồn và trí tuệ. Thế nên tôi thường ít quan tâm đến việc ăn diện, mốt miếc gì cả. Lúc nào tôi cũng trong bộ quần tây áo sơ mi nghiêm chỉnh. Thi thoảng chỉ đánh một lớp phấn mỏng và tô son nhẹ ở môi mỗi khi đi dự đám cưới hay gặp mặt bạn bè. Cứ mỗi lần họp lớp, lũ con gái chúng tôi xúm lại bàn tán về chuyện làm đẹp. Đứa thì khoe dùng loại mỹ phẩm này, đứa thì bày cách chăm sóc làn da mặt, bàn tay... Cứ như thể là những chuyên gia make up. Chúng nó ra vẻ sành điệu về các loại mỹ phẩm và cách làm đẹp. Nhìn làn da của mấy cô bạn, tôi cũng thấy ngưỡng mộ và bắt đầu có sự thay đổi quan điểm, cách nhìn nhận về cái đẹp.

Trước đây tôi thường cho rằng : “vẻ đẹp là tiềm ẩn ở bên trong”. Vẻ đẹp thực sự của người phụ nữ là vẻ đẹp hài hòa từ tâm hồn, đạo đức, lối sống đến phong cách, hình dáng bên ngoài; phụ nữ đẹp là người có thể thu hút được mọi người bởi nhân tâm của họ. Lũ bạn thường hay trêu chọc tôi: “Bao nhiêu năm gặp lại thấy mày vẫn mộc mạc chân quê, mày làm đẹp lên nếu không mất chồng như chơi đó!”. Tôi chỉ biết cười và cũng không hề bận tâm. Nhưng rồi bỗng có một ngày, tôi soi gương và thấy mình già đi rất nhiều, những nếp nhăn đáng ghét bắt đầu xuất hiện, da trở nên xạm và khô hơn. Phụ nữ ngoài tuổi 30 sắc đẹp có sự biến đổi. Bởi vì ở độ tuổi này đa phần đã trải qua những vấp váp của cuộc sống, trải nghiệm đủ những cung bậc cảm xúc vui buồn lẫn hạnh phúc. Vậy nên sắc đẹp có phần giảm sút, không giống như những cô gái mười tám đôi mươi nữa.

Giờ tôi đã nhận ra rằng: sắc đẹp đã trở thành một thứ “tài sản” rất riêng mà chỉ ở độ tuổi này mới cảm nhận được một cách trọn vẹn.Tôi quyết định sẽ thay đổi nhận thức để làm đẹp mình, làm mới cho chính mình. Tôi bắt đầu tìm đọc các tạp chí, sách báo nói về làm đẹp và thực hiện theo những gì họ hướng dẫn, như: “dưỡng da vào ban đêm trước khi đi ngủ”, “thái dưa leo thành từng lát mỏng và đặt lên mắt trong 20 phút sẽ giúp vành mắt thâm quầng trở nên tươi tắn và giảm thiểu nếp nhăn cho khóe mắt”… Trong thực đơn mỗi ngày của tôi là hai hũ sữa chua đặc biệt có bổ sung Collagen, Vitamin C và các chất chống oxy hóa, bảo đảm cung cấp cho da những dưỡng chất cần thiết nhất để luôn săn chắc, tươi trẻ và căng mịn. Ngoài ra tôi còn mua những bộ đồ bắt mắt, quyến rũ, duỗi tóc thẳng mượt mà.

Tất cả những việc tôi làm quả thực đã đem lại hiệu quả rõ rệt, tôi trở nên đẹp hơn, điệu đà hơn trong những chiếc áo, chiếc váy khiến cho chồng tôi cũng “ngạc nhiên chưa?”, còn học sinh của tôi cũng thốt lên “Ồ! Hôm nay cô đẹp quá!” làm cho tôi lúc đầu có chút ngại ngùng nhưng sau đó tôi cảm thấy vui, tự tin hẳn lên và xem như đó là nguồn động viên để tôi làm đẹp mình hơn nữa.

Từ đó chồng tôi cũng thường hay ngắm nghía tôi hơn và năng đưa tôi đi chơi cùng bạn bè anh ấy, điều mà trước đây ảnh ít khi làm, chắc có lẽ ảnh sợ mọi người đàm tiếu về vợ mình không đẹp.

Tôi nhận thấy mình đẹp dần lên trong mắt chồng và câu nói nổi tiếng “Không có phụ nữ xấu, chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp” theo tôi không ngoa chút nào, tôi rất tâm đắc.

Đến bây giờ tôi vẫn đang trong “công cuộc hoàn thiện” vẻ đẹp bản thân để tôi tự tin trước mọi người, chí ít là những người thân xung quanh tôi, họ sẽ nhìn tôi với ánh mắt cảm mến và ngưỡng mộ. Tôi nghĩ đó cũng là “bí quyết giữ chồng” của tôi cũng như nhiều phụ nữ khác. Trước đây do cách nghĩ đơn giản, bận rộn với công việc và tất bật với con cái khiến tôi lãng quên chuyện làm đẹp. Giờ đây nghĩ lại tôi cảm thấy mình thật ấu trĩ, nhưng vẫn chưa muộn.

Trong thời đại ngày nay giữa nhịp sống ồn ào và vội vã, biết bao lo toan trong cuộc sống, chị em phụ nữ chúng ta nên giành một ít thời gian để chăm sóc bản thân mình. Lúc ấy mình mới cảm thấy cuộc sống đáng yêu hơn rất nhiều, nhất là người bạn đời của bạn. Người ấy sẽ không tiết kiệm một lời khen giành cho vợ: “em đẹp dần lên trong mắt anh đấy! Em biết không?”.