Nắng hạn gặp mưa rào review

Thể loại: Hiện đại, HE, Tình cảm, Trinh thám, Phá án, Hành Động, Giới giải trí, Hoan hỉ oan gia, 1v1

Số chương: 83 chương

Editor: Tử Phương Cốc

Nắng hạn gặp mưa rào review

Review

​ Nghê Lam, nữ hacker thiên tài chống khủng bố tầm cỡ quốc tế, thân phận giả là minh tinh, vô tình thay mất trí nhớ, quậy tung giới giải trí, trở thành nữ minh tinh đầy tai tiếng, thở thôi cũng lên hotsearch.

Lam Diệu Dương, tổng giám đốc của công ty giải trí hàng đầu, tài sản thừa kế hơn 10 tỷ. Là Lam đáng yêu của Nghê Lam, người duy nhất có thể "trị" được Nghê Lam.

Nghê Lam phải không? Alo, Lam Diệu Dương, anh sắp đến chưa?

Hai người mở một văn phòng thám tử, làm theo yêu cầu của người ủy thác, trong giới hạn pháp luật cho phép. Văn phòng thám tử Nhị Lam Thần.

Thế rồi tình cờ nhận được ủy thác tìm con gái của một bà mẹ gỡ con gái đã chết 2 năm lại vô tình nhìn thấy người giống con gái mình.

Bị cuốn vào một âm mưu to lớn. Cuộc đấu trí giữa cảnh sát và tổ chức tội phạm.

Trinh sát và phản trinh sát.

Bồ Câu và Ma Quỷ.

Chim Đầu Rìu và Kền Kền.

Tất cả đều sẽ được giải mã trong câu chuyện hấp dẫn này.

* * *

Về cảm nhận cá nhân.

Tin mình đi, chưa có bộ truyện nào gắn tag trinh thám mà không có dấu răng của mình đâu. Có thể có một số truyện mình chưa đọc vì không hợp gu nhưng chắc chắn mình đã từng lướt qua tên hay văn án của nó. Cũng chính vì vậy, mình có đủ tự tin để đánh giá đây là một bộ truyện hay, lôi cuốn của thể loại trinh thám, hành động.

Truyện chủ yếu là trinh thám, hành động. Hai nhân vật chính ngay từ khi câu chuyện bắt đầu đã yêu nhau, hiểu nhau, nắm tay nhau chuẩn bị đi đến hôn nhân, được gia đình đồng thuận. Nhưng không vì vậy mà tuyến tình cảm bị phai nhạt hay qua loa, trải qua từng chương từng câu chữ, đan xen với những tình huống hành động kịch tính, ta càng nhận thấy, càng hiểu tại sao hai con người tưởng chừng như hai thái cực này lại hấp dẫn nhau, yêu nhau nhiều đến thế.

Nghê Lam tùy hứng tự do. Lam Diệu Dương nội liễm kiềm chế.

Nghê Lam cảm tính. Lam Diệu Dương lý trí.

Nhưng họ yêu nhau, chỉ thế là đủ.

Truyện gắn mác trinh thám nhưng không phải kiểu các vụ án xảy ra liên tiếp như Conan rồi nhân vật chính đến hiện trường điều tra manh mối phá án. Từ đầu đến cuối chỉ có một vụ án, mới đầu tưởng đơn giản nhưng càng đào càng sâu, càng nguy hiểm. Xuyên suốt câu chuyện là cuộc đấu trí giữa 2 phe rõ rệt: Tổ chức tội phạm – Cảnh sát và Nhị Lam Thần. Plot twist hợp lý, lật qua lật lại logic. Đề cao chính nghĩa, ca ngợi những cảnh sát sẵn sàng hi sinh vì người dân. Cảnh sát có người tốt kẻ xấu, nhưng chỉ cần còn một người cảnh sát tốt, thì không đến phiên một công dân phải đứng ra hi sinh.

Đánh giá một bộ truyện hay hay không, mình thường cộng nhiều điểm về tính khả thi của việc bộ truyện ấy chuyển thể thành phim. Các bạn biết đấy, để chuyển thể thành phim cần nhiều yếu tố nữa. Và bộ này hoàn toàn phù hợp cho việc chuyển thể. Nó chỉn chu từ nội dung, tính logic, các tình tiết gay cấn, đến những giây phút cảm động. Tuy Nghê Lam và Lam Diệu Dương là nhân vật chính, nhưng thế giới này không xoay quanh họ, linh hồn của câu chuyện đặt vào những con người của chính nghĩa, thiện ác của con người. Dưới chân đèn có bóng tối, trong bóng tối có ánh sáng. Nếu mà chuyển thể thành phim, vừa có tính giải trí vốn có của phim, lại vừa tuyên truyền, ca ngợi những con người hi sinh để bảo vệ an bình của người dân. (Đảm bảo được phê duyệt)

Công bằng mà nói, đây không phải bộ trinh thám rối não, gay cấn nhưng không quá căng thẳng, pha chút hài hước giúp người đọc thả lỏng, các tình tiết đối với người thâm niên trong thể loại này như mình không đoán được 1, 2 thì cũng phải đoán được 3, 4. Nhưng truyện thắng ở văn phong tác giả (Minh Nguyện Thính Phong có bộ "27 nhát dao bí ẩn" cũng khá hay), thắng ở edit mượt, cách dẫn dắt, cách cài cắm hint, cách khai thác tâm lý nhân vật, trau chuốt từng lời thoại chủ chốt. Vì lẽ đó, tạo nên một câu chuyện hấp dẫn giữa thời buổi đói kém truyện trinh thám này, truyện hoàn thì đọc xong lâu rồi, mà nhiều bộ hay lại chưa hoàn.

Hay tự đọc và trải nghiệm nhé!

P/s: Phần 1 của truyện tên "Ngày nắng gặp mưa rào" thiên về tuyến tình cảm của hai nhân vật chính hơn nhé. Nói về quá trình nữ chính mất trí nhớ và yêu nhau với nam chính.

Cố Hoài An

..

Đoạn tiếp theo sẽ spoil nên nếu có thể hãy đọc xong truyện rồi quay lại đọc rồi chia sẽ cảm nhận của bạn cho mình biết nhé!

Nhân vật mình thích nhất trong truyện, theo mình đánh giá là cái hồn của câu chuyện là Hàn Châu.

Hàn Châu sinh ra trong bóng tối, trưởng thành trong bóng tối, làm việc với bóng tối. Bản thân anh là ma quỷ, trước giờ vẫn vậy.

Nhưng anh gặp được Hứa Văn Bách, cảnh sát năm vùng được cài vào tổ chức. Có tuổi thơ giống với anh, nhưng may mắn hơn anh, được cảnh sát giúp đỡ, trở thành một cảnh sát vĩ đại. Lúc chưa bị phát hiện, anh thật sự coi Hứa Văn Bách là đại ca, sau khi bị phát hiện, nội gian bị tra tấn, anh đứng xem. Từ đó, hàng đêm đều nằm mơ đến người con trai dù thương tích đầy mình vẫn kiên trì nói: "Tôi là cảnh sát."

Hàn Châu thông minh, liều lĩnh và không sợ chết. Tội phạm hay không đối với anh cũng không quá quan trọng. Chỉ là cuộc đời anh luôn thiếu một cái gì đó, một khao khát từ tận trong tâm. Hứa Văn Bách đã đánh thức điều đó.

Ngay từ đầu Hàn Châu đã luôn tự nhận mình là Ma Quỷ, đúng vậy, anh từng là Ma Quỷ, những đã trở thành Bồ Câu.

"Cảnh sát Quý vẫn coi anh là Bồ Câu."

"Trung tâm chỉ huy, Bồ câu trở về địa điểm xuất phát.

Bồ câu trở về địa điểm xuất phát.

Lặp lại, Bồ câu trở về địa điểm xuất phát."

Hàn Châu nằm mơ, mơ thấy đôi cánh đen sau lưng trở thành một màu trắng toát.

Từng câu chữ đều ám chỉ sự hướng thiện của con người này, sự hướng thiện được thừa nhận, được ghi công, được tôn vinh.

Đoạn cuối khi Hàn Châu quyết định trở thành Bồ Câu tìm ra Kền Kền, mình đã khá lo lắng, lo sợ tác giả vì muốn tạo ấn tượng trong lòng độc giả mà khiến anh hi sinh. Đọc đến chương cuối vẫn không ngừng lo lắng. May mà Minh Nguyệt Thính Phong không làm mình thất vọng, tác giả tạo ra một cái kết đẹp cho tất cả mọi người.

Mình không muốn cũng không thể nói quá nhiều về nhân vật này, đành chịu, vốn từ hạn hẹp quá. Chỉ không chỉ kiềm chế được mà nói vài câu. Đọc truyện mới cảm nhận được tác giả xây dựng nhân vật này thành công thế nào, bằng chứng của việc thành công là bây giờ, sau khi đọc xong 2-3 ngày, thoát truyện và đọc sang một bộ mới, mình vẫn bứt rứt phải viết review giải tỏa đây.