Review biên nhược thủy

Edit:luchoa, clover, Nấm Rơm
Thể loại:  Đam mỹ hiện đại cường công nhược thủ

Truyện Biên Nhược Thủy là câu chuyện đam mỹ mà được tác giả Sài Kê Đản miêu tả lại một cách đặc sắc khi nam chính có tên là Biên Nhược Thủy là một nam nhân nhưng dáng dấp như nữ nhi, mặt thư sinh nên ngay từ lần đầu gặp mặt đã bị nam chính còn lại trêu chọc lại ở cùng ký túc xá với hắn. Cho nên Biên Nhược Thủy nếm đủ mùi vị bị hấn hành hạ bằng những trò ma quái. Cùng xem liệu câu chuyện này sẽ diễn biến như thế nào sau đó về hai con người này nhé.

Tên truyện: Biên Nhược Thủy

Tác giả: Sài Kê Đản

Tình trạng: 84 chương + 5 phiên ngoại ( xuất bản 4 tập , nxb Owlbooks , tặng kèm 2 bookmarks và 2 postcards )

Thể loại : thanh xuân vườn trường, thụ sủng công (?), ngược tâm, dương quang cố chấp công x thánh mẫu bướng bỉnh thụ, HE.

Lấy tên bạn thụ để làm tên truyện, nhưng lại được kể theo góc nhìn của bạn công.

Sài Kê Đản đã kể lại một câu chuyện đời thường một cách chân thực nhất, bằng cách tạo ra một nhân vật chính gần gũi nhất.

Một Tống Thiên Lộ mạnh mẽ nghĩa khí, sẵn sàng đánh nhau với bất cứ ai đụng tới bạn bè mình. Một thiếu niên tốt bụng, cho dù là kẻ thù cậu ghét nhất, nhưng khi nghe người đó có tình cảm với mình, cũng không ngần ngại ngồi xuống nghe thổ lộ hết một lần. Một con người ruột để ngoài da, yêu ghét đều thể hiện rõ ràng, ghen tuông đến mất lý trí.

Một Biên Nhược Thủy gầy gò nhút nhát, lại hay ' ra vẻ văn chương'. Tốt bụng đến mức thánh mẫu, ngoan ngoãn đến khó tin. Khó chịu, ghen tị, phiền não đều giấu kĩ trong lòng. Luôn tự cho rằng mình không tốt hoặc không xứng với tình yêu của Tống Thiên Lộ mà ôm đồm hết mọi việc.

Hai người như hai mảnh nam châm trái ngược, lại hút nhau không ngừng.

Đây không phải một câu chuyện màu hường ngọt ngào hay quá máu chó gia tộc, nó chỉ đơn thuần kể lại hành trình của hai thiếu niên khi đi tới tình yêu.

Lần chia xa đầu tiên, là khi mẹ Biên Nhược Thủy mất, thiếu niên không có nơi nương tựa đành phải gác lại việc học dang dở, kiếm tiền trang trải qua ngày. Tống Thiên Lộ đi khắp nơi để tìm cậu, lần đến địa chỉ nhà cậu, dạo quanh từng con phố lạ, để rồi tìm thấy Biên Nhược Thủy đơn thuần lại đi làm nhân viên thẩm mỹ viện. Hai người giằng co mấy ngày, vẫn là Tống Thiên Lộ cố chấp thắng, kéo cậu về nhà mình.

Lần thứ hai chia xa, là vào đêm giao thừa pháo bông rực rỡ, một Biên Nhược Thủy chưa bao giờ làm tổn thương người khác, lại dùng ngôn từ của mình để tổn thương Tống Thiên Lộ, phủ nhận lại mối quan hệ hai người, để Tống Thiên Lộ tưởng rằng mình vẫn thích con gái, để Biên Nhược Thủy có thể an tâm rời đi.

Lần này, hai người chia xa 2 tháng. Tống Thiên Lộ lần này hoàn toàn tuyệt vọng, cho dù cậu có cố gắng tìm kiếm như thế nào đi nữa, vẫn không thể lần được dấu vết của người thương. Năm học mới bắt đầu, Tống Thiên Lộ trở lại quỹ đạo của mình trước đây. Chỉ là Tống Thiên Lộ vui vẻ hào sảng trước kia không còn, chỉ còn cái dáng vẻ chán chường và tuyệt vọng. Nhưng một Tống Thiên Lộ với ánh mắt đầy cô đơn lại khiến Phó Tử Vân - cô hoa khôi xinh đẹp tài giỏi không kiềm chế được cảm xúc muốn lấp đi khoảng trống đó. Tử Vân là một nhân vật rất tuyệt, cô thay đổi con người Thiên Lộ, cho cậu ta niềm vui học đường đã bị đánh mất, phần nào khỏa lấp cái nỗi đau âm ỉ cứ bám lấy dai dẳng không ngừng.

Nhưng khi cậu ta nghĩ mình đã có thể quên Biên Nhược Thủy, đến với cuộc sống yên bình cùng Phó Tử Vân, thì Tống Thiên Lộ lại nhận được lá thư do Biên Nhược Thủy gửi cho mẹ của mình, bên trên viết rõ địa chỉ bưu điện.

Trái tim tưởng chừng đã lành lặn lại bắt đầu rỉ máu, Tống Thiên Lộ có lúc nghĩ, chỉ cần cậu ta để lá thư về chỗ cũ, giả vờ nó chưa từng tồn tại, cậu ta lại tiếp tục những ngày tháng cùng Phó Tử Vân, làm một con người bình thường.

Nhưng cuối cùng, thiếu niên lại lựa chọn trái tim mình, lần theo địa chỉ để tìm Biên Nhược Thủy một lần nữa .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

" Nếu tôi đã đi, sẽ không quay lại "

Tám chữ ấy ánh lên màu đỏ dưới ngọn đèn đường, tôi bấu chặt lên mặt đất, cảm nhận nỗi đau đớn khi trái tim mình bị khoét ra từng tấc một. Tôi biết, đó là những chữ được viết bằng máu, là vết thương không thể khép miệng cuối cùng cậu để lại cho tôi khi đã hạ quyết tâm đoạn tuyệt quan hệ. Sự tàn nhẫn của tình yêu tận trong xương tủy này tựa như máu của cậu, ngấm sâu vào nơi chúng tôi đã từng cười đùa vui vẻ, từng tấc, từng tấc một.
" Tống Thiên Lộ, hai năm nay tôi vô cùng nhớ cậu, nhưng tôi cũng rất sợ cậu tới, tôi biết cậu mà tới, tôi sẽ lại nhớ cậu tới hai mươi năm nữa"

" Tôi cũng từng giận chứ, nhưng là sau lưng cậu, tôi không dám giận dỗi trước mặt cậu. Tôi sợ mình cứ giận hờn lại khiến cậu thấy phiền nên đành nhịn, tôi đâu thể làm gì được cho câu, đành cố gắng không gây phiền phức cho cậu thôi.."

" Tôi muốn có một gia đình..."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mạch truyện như cái tên Biên Nhược Thủy, không có cao trào nóng bỏng, chỉ như dòng nước dịu dàng trôi, róc rách chảy trong con suối nhỏ, thỉnh thoảng lại gặp đá ghềnh chảy xiết, nhưng cuối cùng lại về trạng thái bình yên ban đầu.

Qúa đỗi bình yên, quá đỗi êm đềm, khiến người ta cứ mãi đắm chìm vào trong thế giới đấy.....

#ren