Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Nhân Sinh như một ly trà,
Đào Hoa thơm vị, đậm đà khó phai.


Khi xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu của con người cũng ngày càng gia tăng. Và hình như cách sống của con người cũng ngày càng nhanh hơn, hối hả hơn, không còn thong dong, chậm rãi nữa. Họ sống cho cuộc sống của mình, sống vội, ăn vội, yêu thương vội.
Có lẽ tôi và rất nhiều độc giả khác trên diễn đàn
Bạch Ngọc Sách

thân yêu này cũng không nằm ngoài câu nói trên. Chúng ta mải mê, quay cuồng, vội vã, chìm đắm vào vũng xoáy " cơm, áo, gạo, tiền " ngày này qua tháng nọ, xuân qua hạ tới, thu sang đông về mà vô tình quên mất tuổi thanh xuân.

"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa."

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Tôi, 32 tuổi - khoảng thời gian trưởng thành nhất của mỗi người đàn ông, khi sự nghiệp và gia đình lúc này của tôi đều đã ổn định. Tôi đã bớt đi những suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ, suy nghĩ lúc này đã chín chắn hơn rất nhiều. Tôi không còn chạy theo những cô chân dài, mắt xanh, môi đỏ đến thâu đêm suốt sáng; không còn chạy theo những cuộc vui đắm chìm trong men say hay những trò chơi game online vang bóng một thời. Thay vào đó tôi dành thời gian cho công việc,cho gia đình, bạn bè và một phần cho những thú vui lành mạnh. Ngành logistic tôi đang theo đuổi nổi tiếng là bận rộn và nhộn nhịp. Ngày qua ngày, tôi bị cuốn vào hàng trăm email, hàng chục cuộc gọi, hàng tá lịch hẹn và không thiếu những cuộc họp kéo dài hàng giờ. Làm việc liên tục với mật độ cao suốt một thời gian dài, tôi cảm thấy ngộp thở và stress.

Những lúc đó, tôi thường nghe nhạc giải trí và tìm đến Bạch Ngọc Sách. Bởi ở đây có bộ truyện tiên hiệp tôi yêu " Phàm Nhân Tu Tiên " với rất nhiều đồng đạo chốn Phàm Nhân Tông và rất nhiều chiến hữu tại lầu thơ Đào Hoa Thôn, game show Đuổi Hình Bắt Ngọc.

Mới đây thôi, tôi hoạt động thêm tại box Nhân Sinh, một box tôi cho rằng rất hay và ý nghĩa theo sự giới thiệu của một vài trưởng bối với tư cách là một Moderator.

Tôi đã rất băn khoăn khi đồng ý nhận công việc này bởi công việc ngoài đời thực của tôi khá bận, tôi lo mình sẽ không có đủ thời gian để đồng hành cùng box, đồng hành cùng những ký giả và hàng nghìn độc giả của diễn đàn. Tôi sẽ cảm thấy có lỗi với Ban Quản Trị, với các huynh/tỷ đã tin tưởng giao trọng trách cho tôi khi tôi chưa thể đóng góp cho diễn đàn như sự kỳ vọng. Nhưng cũng tại đây, một trong những sở thích đã phủ bụi trong tôi : đọc và viết đã thêm một lần cháy lên trong những năm tháng tuổi trẻ.

Tôi bắt đầu tìm đọc những bài viết tin tức, những bài bình trải nghiệm, những review du lịch, ẩm thực...của rất nhiều đồng đạo đi trước bao gồm những Thanh Ngọc Ký Giả thành danh tới những đạo hữu mới tham gia vào hoạt động. Từ đó, tôi chắt lọc và cô đọng những tin tức nổi bật, những bài viết hay giàu tính nhân văn, mang đậm cảm hứng lan tỏa để gửi tới độc giả. Tôi tham gia hoạt động chém gió sôi nổi, phóng bút điểm thơ mỗi khi tôi bắt gặp một sự kiện hay. Tôi muốn góp sức mình hình thành lên giá trị chân-thiện-mỹ cho

Nhân Sinh, cũng như cho diễn đàn.



"Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn,
Biết ngày mai trắng đen hay tròn vuông."


Một buổi sáng se se lạnh đậm chất mùa đông của Hà Nội, vẫn như thường lệ tôi đang chăm chú theo dõi bản tin mới trên diễn đàn thì đột nhiên tôi thấy toàn thân lạnh toát, một cơn gió kèm một cục bông tuyết to chà bá ở đâu xuất hiện bay thẳng vào mặt tôi. Tôi ngã xô ra đất, tê dại và không thể thốt thành lời. Thì ra, tôi đã lĩnh trọn một cục tuyết siêu to khổng lồ, một vật phẩm vừa mới xuất hiện trên phường thị mấy ngày gần đây và đang nổi đình nổi đám. Tôi khá bất ngờ khi tôi là nạn nhân, vì tôi sống rất chan hòa và yêu thương mọi người, không có những xung đột hay cãi vã trước đó. Người ném tôi cũng là một người tôi cũng không ngờ tới - @Vongngucaca vì chính " dân chơi " này đã vô tình lèo lái tôi đến ngày nay.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Hoạt động ném tuyết này đã diễn ra từ vài ngày trước, các nạn nhân trước đó người thì tức tối, giận dữ; người thì khóc lóc, kêu la ...bla bla bởi một lẽ, nạn nhân bị ném tuyết sẽ không có quyền bình luận tại một topic nào khác ngoài topic Giao lưu cùng thành viên mới.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn



Dư luận bủa vây, phóng viên theo sát để đăng bài, buồn có, vui có, kẻ khóc, người cười. Tựu chung lại là nhiều cảm xúc. Nó như một luồng sinh khí mới cho không khí trầm buồn và đầy bận rộn của diễn đàn những ngày cuối năm.


Riêng tôi, tôi đón nhận nó thản nhiên lắm, nó như một cơ hội cho tôi có thời gian lắng lại bình tâm,quan sát nhiều hơn và có thêm thời gian để hoàn thành những dự định còn dang dở.

Tôi cảm ơn @Vongngucaca, vốn là người ám toán mà tôi nên thù địch và tìm cách trả thù vào ngày hôm sau bằng một bài thơ khá " chất " .

Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là “quý” nhau.
Trải qua mấy buổi đấu thầu,
Vật phẩm ném tuyết, vui sầu hài bi.

Mở hàng là bé @Hân Di,


Thông minh hoạt bát, bước đi nhẹ nhàng.
Gia thế quyền quý cao sang,
Lém lỉnh tinh nghịch, lão làng bút nghiên.

Kế đó là lão @Chưởng Thiên,


Phàm Nhân Tông hộ, soạn biên cũng tài.
Đi kèm đó là chữ tai,
Ngẩn ngơ ngơ ngác, lên đài Tru Tiên.

Đa mưu, túc trí, an nhiên


Đào Hoa ái nữ, ngoan hiền @Tường Vy.
Chỉ vì sai một nước đi,
Lên bảng đếm số, ướt mi ngược dòng.

Ăn to nói lớn lão Vong (@Vongngucaca ),


Tâm ngoan thủ lạt, mua phòng linh thân.
Nào đâu giới diện có thần,
Ra đảo độ kiếp, muôn dân vui mừng.

Đuổi hình bắt ngọc tửng tưng,


Thong dong tự tại, lửa phừng sục sôi.
Thản nhiên ngắm ánh Mặt Trời,

Dịch Anh ta đó, tiếng cười nhân sinh.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Bài viết về sự kiện tôi bị ném tuyết nằm chễm chệ đầu bảng tin, nơi vốn dành cho Phàm Nhân Tông nghị luận. Tôi có dịp được nhiều độc giả biết tới hơn, giao lưu kết bạn và thảo luận cùng mọi người. Cũng từ đó tôi nhận được một món quà từ tiên nữ @Lạc Đinh Đang , vật phẩm Que Diêm Sưởi Ấm . Nó đã được phường thị mở bán thêm xuất phát từ ý tưởng của tỷ @Cua Đá cùng với sự chỉ đạo phép thuật tới từ @pctrieu0812 . Còn gì hạnh phúc hơn trong những ngày đông giá rét khi chúng ta nhận được hơi ấm từ tình thương, tình người ấm áp phải không nào ?

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Lắng lại sau đó là khoảng thời gian tôi theo dõi các bài viết từ các chuyên mục, chủ đề khác. Thường ngày tôi sẽ góp lời bình luận khi bắt gặp những bài viết hay, bài bình chất lượng. Giờ đây, tôi chuyển sang nhấn like, thả tim và giữ lại những tâm sự cho riêng mình. Tôi vui khi thấy có đạo hữu lên chức ba, thi cử tốt. Tôi buồn khi có đạo hữu chưa trúng tuyển khi phỏng vấn xin việc. Tôi trăn trở khi thấy có những đồng đạo vẫn đang loay hoay tìm cách đăng bài, tính lương. Đỉnh điểm là tôi phẫn nộ, tiếc nuối khi tôi đọc được một dòng tâm sự của một độc giả đang chìm sâu vào những ngày tháng tăm tối, không tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời. Các bạn ạ, chúng ta may mắn được sinh ra trên cõi đời này với sự khỏe mạnh, cùng với sự giáo dục, rèn dưỡng từ gia đình, nhà trường và xã hội. Chúng ta nên cảm thấy mình thật may mắn khi không bị đói khát, mắc bệnh nan y, mù lòa hay lang thang cơ nhỡ. Mỗi sớm mai, chúng ta hãy dành vài phút để nghĩ về những điều tốt đẹp đang hiện hữu trong cuộc sống của mình, nhớ về những người thân yêu, nhớ rằng mình đang có một mái nhà che nắng che mưa hay vẫn có thể thưởng thức chén trà thơm khi thức giấc. Bản thân việc bạn có một đôi mắt sáng, thân thể lành lặn, khỏe mạnh đã là một điều kỳ diệu của cuộc sống. Chúng ta thường coi đó là điều đương nhiên và ít khi trân trọng.

Thi sỹ Saadi Shirazi từng nói: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi gặp một người không còn đôi chân.”

Vậy nên, hãy sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn và hãy cháy hết mình với thanh xuân các bạn nhé.

@Tiểu Dịch Anh

Nguồn ảnh : Internet

Có thể bạn quan tâm bài viết "Tuyết Yêu Thương"
Có thể bạn quan tâm bài viết "
Nhân, Duyên, Quà Tặng Mùa Xuân"
Có thể bạn quan tâm bài viết "

Chúc mừng Subin yêu quý tròn 2 tuổi"

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

CHúc mừng lão thêm giác ngộ.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Cầu lì xì

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn
Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn
Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Khi truyền tống trận được mở, lúc về đến giới diện, mời huynh nhanh chân ghé vào đăng ký tham gia Event Quà Tặng Mùa Xuân huynh nhé.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Thi sỹ Saadi Shirazi từng nói: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi gặp một người không còn đôi chân.”

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn
muội còn nhớ câu nói của vị thi sĩ này cũng chính là bài kiểm tra văn của muội


Page 2

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Nhân Sinh như một ly trà,
Đào Hoa thơm vị, đậm đà khó phai.


Khi xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu của con người cũng ngày càng gia tăng. Và hình như cách sống của con người cũng ngày càng nhanh hơn, hối hả hơn, không còn thong dong, chậm rãi nữa. Họ sống cho cuộc sống của mình, sống vội, ăn vội, yêu thương vội.
Có lẽ tôi và rất nhiều độc giả khác trên diễn đàn
Bạch Ngọc Sách

thân yêu này cũng không nằm ngoài câu nói trên. Chúng ta mải mê, quay cuồng, vội vã, chìm đắm vào vũng xoáy " cơm, áo, gạo, tiền " ngày này qua tháng nọ, xuân qua hạ tới, thu sang đông về mà vô tình quên mất tuổi thanh xuân.

"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa."

Tôi, 32 tuổi - khoảng thời gian trưởng thành nhất của mỗi người đàn ông, khi sự nghiệp và gia đình lúc này của tôi đều đã ổn định. Tôi đã bớt đi những suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ, suy nghĩ lúc này đã chín chắn hơn rất nhiều. Tôi không còn chạy theo những cô chân dài, mắt xanh, môi đỏ đến thâu đêm suốt sáng; không còn chạy theo những cuộc vui đắm chìm trong men say hay những trò chơi game online vang bóng một thời. Thay vào đó tôi dành thời gian cho công việc,cho gia đình, bạn bè và một phần cho những thú vui lành mạnh. Ngành logistic tôi đang theo đuổi nổi tiếng là bận rộn và nhộn nhịp. Ngày qua ngày, tôi bị cuốn vào hàng trăm email, hàng chục cuộc gọi, hàng tá lịch hẹn và không thiếu những cuộc họp kéo dài hàng giờ. Làm việc liên tục với mật độ cao suốt một thời gian dài, tôi cảm thấy ngộp thở và stress.

Những lúc đó, tôi thường nghe nhạc giải trí và tìm đến Bạch Ngọc Sách. Bởi ở đây có bộ truyện tiên hiệp tôi yêu " Phàm Nhân Tu Tiên " với rất nhiều đồng đạo chốn Phàm Nhân Tông và rất nhiều chiến hữu tại lầu thơ Đào Hoa Thôn, game show Đuổi Hình Bắt Ngọc.

Mới đây thôi, tôi hoạt động thêm tại box Nhân Sinh, một box tôi cho rằng rất hay và ý nghĩa theo sự giới thiệu của một vài trưởng bối với tư cách là một Moderator.


Tôi đã rất băn khoăn khi đồng ý nhận công việc này bởi công việc ngoài đời thực của tôi khá bận, tôi lo mình sẽ không có đủ thời gian để đồng hành cùng box, đồng hành cùng những ký giả và hàng nghìn độc giả của diễn đàn. Tôi sẽ cảm thấy có lỗi với Ban Quản Trị, với các huynh/tỷ đã tin tưởng giao trọng trách cho tôi khi tôi chưa thể đóng góp cho diễn đàn như sự kỳ vọng. Nhưng cũng tại đây, một trong những sở thích đã phủ bụi trong tôi : đọc và viết đã một lần cháy lên trong những năm tháng tuổi trẻ.

Tôi bắt đầu tìm đọc những bài viết tin tức, những bài bình trải nghiệm, những review du lịch, ẩm thực...của rất nhiều đồng đạo đi trước bao gồm những Thanh Ngọc Ký Giả thành danh tới những đạo hữu mới tham gia vào hoạt động. Từ đó, tôi chắt lọc và cô đọng những tin tức nổi bật, những bài viết hay giàu tính nhân văn, mang đậm cảm hứng lan tỏa để gửi tới độc giả. Tôi tham gia hoạt động chém gió sôi nổi, phóng bút điểm thơ mỗi khi tôi bắt gặp một sự kiện hay. Tôi muốn góp sức mình hình thành lên giá trị chân-thiện-mỹ cho

Nhân Sinh, cũng như cho diễn đàn.



"Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn,
Biết ngày mai trắng đen hay tròn vuông."


Một buổi sáng se se lạnh đậm chất mùa đông của Hà Nội, vẫn như thường lệ tôi đang chăm chú theo dõi bản tin mới trên diễn đàn thì đột nhiên tôi thấy toàn thân lạnh toát, một cơn gió kèm một cục bông tuyết to chà bá ở đâu xuất hiện bay thẳng vào mặt tôi. Tôi ngã xô ra đất, tê dại và không thể thốt thành lời. Thì ra, tôi đã lĩnh trọn một cục tuyết siêu to khổng lồ, một vật phẩm vừa mới xuất hiện trên phường thị mấy ngày gần đây và đang nổi đình nổi đám. Tôi khá bất ngờ khi tôi là nạn nhân, vì tôi sống rất chan hòa và yêu thương mọi người, không có những xung đột hay cãi vã trước đó. Người ném tôi cũng là một người tôi cũng không ngờ tới - @Vongngucaca vì chính " dân chơi " này đã vô tình lèo lái tôi đến ngày nay.
Hoạt động ném tuyết này đã diễn ra từ vài ngày trước, các nạn nhân trước đó người thì tức tối, giận dữ; người thì khóc lóc, kêu la ...bla bla bởi một lẽ, nạn nhân bị ném tuyết sẽ không có quyền bình luận tại một topic nào khác ngoài topic Giao lưu cùng thành viên mới.



Dư luận bủa vây, phóng viên theo sát để đăng bài, buồn có, vui có, kẻ ngóc, người cười. Tựu chung lại là nhiều cảm xúc. Nó như một luồng sinh khí mới cho không khí trầm buồn và đầy bận rộn của diễn đàn những ngày cuối năm.


Riêng tôi, tôi đón nhận nó thản nhiên lắm, nó như một cơ hội cho tôi có thời gian lắng lại bình tâm,quan sát nhiều hơn và có thêm thời gian để hoàn thành những dự định còn dang dở.
Tôi cảm ơn @Vongngucaca, vốn là người ám toán mà tôi nên thù địch và tìm cách trả thù vào ngày hôm sau bằng một bài thơ khá " chất " .

Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là “quý” nhau.
Trải qua mấy buổi đấu thầu,
Vật phẩm ném tuyết, vui sầu hài bi.

Mở hàng là bé @Hân Di,


Thông minh hoạt bát, bước đi nhẹ nhàng.
Gia thế quyền quý cao sang,
Lém lỉnh tinh nghịch, lão làng bút nghiên.

Kế đó là lão @Chưởng Thiên,


Phàm Nhân Tông hộ, soạn biên cũng tài.
Đi kèm đó là chữ tai,
Ngẩn ngơ ngơ ngác, lên đài Tru Tiên.

Đa mưu, túc trí, an nhiên


Đào Hoa ái nữ, ngoan hiền @Tường Vy.
Chỉ vì sai một nước đi,
Lên bảng đếm số, ướt mi ngược dòng.

Ăn to nói lớn lão Vong (@Vongngucaca ),


Tâm ngoan thủ lạt, mua phòng linh thân.
Nào đâu giới diện có thần,
Ra đảo độ kiếp, muôn dân vui mừng.

Đuổi hình bắt ngọc tửng tưng,


Thong dong tự tại, lửa phừng sục sôi.
Thản nhiên ngắm ánh Mặt Trời,

Dịch Anh ta đó, tiếng cười nhân sinh.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Bài viết về sự kiện tôi bị ném tuyết nằm chễm chệ đầu bảng tin, nơi vốn dành cho Phàm Nhân Tông nghị luận. Tôi có dịp được nhiều độc giả biết tới hơn, giao lưu kết bạn và thảo luận cùng mọi người. Cũng từ đó tôi nhận được một món quà từ tiên nữ @Lạc Đinh Đang , vật phẩm Que Diêm Sưởi Ấm . Nó đã được phường thị mở bán thêm xuất phát từ ý tưởng của tỷ @Cua Đá cùng với sự chỉ đạo phép thuật tới từ @pctrieu0812 . Còn gì hạnh phúc hơn trong những ngày đông giá rét khi chúng ta nhận được hơi ấm từ tình thương, tình người ấm áp phải không nào ?

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Lắng lại sau đó là khoảng thời gian tôi theo dõi các bài viết từ các chuyên mục, chủ đề khác. Thường ngày tôi sẽ góp lời bình luận khi bắt gặp những bài viết hay, bài bình chất lượng. Giờ đây, tôi chuyển sang nhấn like, thả tim và giữ lại những tâm sự cho riêng mình. Tôi vui khi thấy có đạo hữu lên chức ba, thi cử tốt. Tôi buồn khi có đạo hữu chưa trúng tuyển khi phỏng vấn xin việc. Tôi trăn trở khi thấy có những đồng đạo vẫn đang loay hoay tìm cách đăng bài, tính lương. Đỉnh điểm là tôi phẫn nộ, tiếc nuối khi tôi đọc được một dòng tâm sự của một độc giả đang chìm sâu vào những ngày tháng tăm tối, không tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời. Các bạn ạ, chúng ta may mắn được sinh ra trên cõi đời này với sự khỏe mạnh, cùng với sự giáo dục, rèn dưỡng từ gia đình, nhà trường và xã hội. Chúng ta nên cảm thấy mình thật may mắn khi không bị đói khát, mắc bệnh nan y, mù lòa hay lang thang cơ nhỡ. Mỗi sớm mai, chúng ta hãy dành vài phút để nghĩ về những điều tốt đẹp đang hiện hữu trong cuộc sống của mình, nhớ về những người thân yêu, nhớ rằng mình đang có một mái nhà che nắng che mưa hay vẫn có thể thưởng thức chén trà thơm khi thức giấc. Bản thân việc bạn có một đôi mắt sáng, thân thể lành lặn, khỏe mạnh đã là một điều kỳ diệu của cuộc sống. Chúng ta thường coi đó là điều đương nhiên và ít khi trân trọng.

Thi sỹ Saadi Shirazi từng nói: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi gặp một người không còn đôi chân.”

Vậy nên, hãy sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn và hãy cháy hết mình với thanh xuân các bạn nhé.

@Tiểu Dịch Anh


Nguồn ảnh : Internet

Vừa đọc kỹ và chiêm nghiệm sâu hơn những ý nghĩa và thông điệp Nhân Sinh truyền tải từ bài. Bài viết quả thật rất hay và sâu sắc, tại hạ mạo muội tặng huynh 2k ngọc vì bài viết ý nghĩa này. Cảm ơn huynh đã tham gia diễn đàn, cảm ơn huynh đã gia nhập BQT, mong huynh luôn cảm thấy vui khi làm những gì mình thích ở diễn đàn lẫn cuộc sống bên ngoài.

Nhân Sinh như một chén trà, Đắng, cay, bùi, ngọt đậm đà nhân sinh.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Nhân Sinh như một ly trà,
Đào Hoa thơm vị, đậm đà khó phai.


Khi xã hội ngày càng phát triển, nhu cầu của con người cũng ngày càng gia tăng. Và hình như cách sống của con người cũng ngày càng nhanh hơn, hối hả hơn, không còn thong dong, chậm rãi nữa. Họ sống cho cuộc sống của mình, sống vội, ăn vội, yêu thương vội.
Có lẽ tôi và rất nhiều độc giả khác trên diễn đàn
Bạch Ngọc Sách

thân yêu này cũng không nằm ngoài câu nói trên. Chúng ta mải mê, quay cuồng, vội vã, chìm đắm vào vũng xoáy " cơm, áo, gạo, tiền " ngày này qua tháng nọ, xuân qua hạ tới, thu sang đông về mà vô tình quên mất tuổi thanh xuân.

"Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa."

Tôi, 32 tuổi - khoảng thời gian trưởng thành nhất của mỗi người đàn ông, khi sự nghiệp và gia đình lúc này của tôi đều đã ổn định. Tôi đã bớt đi những suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ, suy nghĩ lúc này đã chín chắn hơn rất nhiều. Tôi không còn chạy theo những cô chân dài, mắt xanh, môi đỏ đến thâu đêm suốt sáng; không còn chạy theo những cuộc vui đắm chìm trong men say hay những trò chơi game online vang bóng một thời. Thay vào đó tôi dành thời gian cho công việc,cho gia đình, bạn bè và một phần cho những thú vui lành mạnh. Ngành logistic tôi đang theo đuổi nổi tiếng là bận rộn và nhộn nhịp. Ngày qua ngày, tôi bị cuốn vào hàng trăm email, hàng chục cuộc gọi, hàng tá lịch hẹn và không thiếu những cuộc họp kéo dài hàng giờ. Làm việc liên tục với mật độ cao suốt một thời gian dài, tôi cảm thấy ngộp thở và stress.

Những lúc đó, tôi thường nghe nhạc giải trí và tìm đến Bạch Ngọc Sách. Bởi ở đây có bộ truyện tiên hiệp tôi yêu " Phàm Nhân Tu Tiên " với rất nhiều đồng đạo chốn Phàm Nhân Tông và rất nhiều chiến hữu tại lầu thơ Đào Hoa Thôn, game show Đuổi Hình Bắt Ngọc.

Mới đây thôi, tôi hoạt động thêm tại box Nhân Sinh, một box tôi cho rằng rất hay và ý nghĩa theo sự giới thiệu của một vài trưởng bối với tư cách là một Moderator.


Tôi đã rất băn khoăn khi đồng ý nhận công việc này bởi công việc ngoài đời thực của tôi khá bận, tôi lo mình sẽ không có đủ thời gian để đồng hành cùng box, đồng hành cùng những ký giả và hàng nghìn độc giả của diễn đàn. Tôi sẽ cảm thấy có lỗi với Ban Quản Trị, với các huynh/tỷ đã tin tưởng giao trọng trách cho tôi khi tôi chưa thể đóng góp cho diễn đàn như sự kỳ vọng. Nhưng cũng tại đây, một trong những sở thích đã phủ bụi trong tôi : đọc và viết đã một lần cháy lên trong những năm tháng tuổi trẻ.

Tôi bắt đầu tìm đọc những bài viết tin tức, những bài bình trải nghiệm, những review du lịch, ẩm thực...của rất nhiều đồng đạo đi trước bao gồm những Thanh Ngọc Ký Giả thành danh tới những đạo hữu mới tham gia vào hoạt động. Từ đó, tôi chắt lọc và cô đọng những tin tức nổi bật, những bài viết hay giàu tính nhân văn, mang đậm cảm hứng lan tỏa để gửi tới độc giả. Tôi tham gia hoạt động chém gió sôi nổi, phóng bút điểm thơ mỗi khi tôi bắt gặp một sự kiện hay. Tôi muốn góp sức mình hình thành lên giá trị chân-thiện-mỹ cho

Nhân Sinh, cũng như cho diễn đàn.



"Đời mình đâu có mấy vui cớ sao lại buồn,
Biết ngày mai trắng đen hay tròn vuông."


Một buổi sáng se se lạnh đậm chất mùa đông của Hà Nội, vẫn như thường lệ tôi đang chăm chú theo dõi bản tin mới trên diễn đàn thì đột nhiên tôi thấy toàn thân lạnh toát, một cơn gió kèm một cục bông tuyết to chà bá ở đâu xuất hiện bay thẳng vào mặt tôi. Tôi ngã xô ra đất, tê dại và không thể thốt thành lời. Thì ra, tôi đã lĩnh trọn một cục tuyết siêu to khổng lồ, một vật phẩm vừa mới xuất hiện trên phường thị mấy ngày gần đây và đang nổi đình nổi đám. Tôi khá bất ngờ khi tôi là nạn nhân, vì tôi sống rất chan hòa và yêu thương mọi người, không có những xung đột hay cãi vã trước đó. Người ném tôi cũng là một người tôi cũng không ngờ tới - @Vongngucaca vì chính " dân chơi " này đã vô tình lèo lái tôi đến ngày nay.
Hoạt động ném tuyết này đã diễn ra từ vài ngày trước, các nạn nhân trước đó người thì tức tối, giận dữ; người thì khóc lóc, kêu la ...bla bla bởi một lẽ, nạn nhân bị ném tuyết sẽ không có quyền bình luận tại một topic nào khác ngoài topic Giao lưu cùng thành viên mới.



Dư luận bủa vây, phóng viên theo sát để đăng bài, buồn có, vui có, kẻ ngóc, người cười. Tựu chung lại là nhiều cảm xúc. Nó như một luồng sinh khí mới cho không khí trầm buồn và đầy bận rộn của diễn đàn những ngày cuối năm.


Riêng tôi, tôi đón nhận nó thản nhiên lắm, nó như một cơ hội cho tôi có thời gian lắng lại bình tâm,quan sát nhiều hơn và có thêm thời gian để hoàn thành những dự định còn dang dở.
Tôi cảm ơn @Vongngucaca, vốn là người ám toán mà tôi nên thù địch và tìm cách trả thù vào ngày hôm sau bằng một bài thơ khá " chất " .

Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là “quý” nhau.
Trải qua mấy buổi đấu thầu,
Vật phẩm ném tuyết, vui sầu hài bi.

Mở hàng là bé @Hân Di,


Thông minh hoạt bát, bước đi nhẹ nhàng.
Gia thế quyền quý cao sang,
Lém lỉnh tinh nghịch, lão làng bút nghiên.

Kế đó là lão @Chưởng Thiên,


Phàm Nhân Tông hộ, soạn biên cũng tài.
Đi kèm đó là chữ tai,
Ngẩn ngơ ngơ ngác, lên đài Tru Tiên.

Đa mưu, túc trí, an nhiên


Đào Hoa ái nữ, ngoan hiền @Tường Vy.
Chỉ vì sai một nước đi,
Lên bảng đếm số, ướt mi ngược dòng.

Ăn to nói lớn lão Vong (@Vongngucaca ),


Tâm ngoan thủ lạt, mua phòng linh thân.
Nào đâu giới diện có thần,
Ra đảo độ kiếp, muôn dân vui mừng.

Đuổi hình bắt ngọc tửng tưng,


Thong dong tự tại, lửa phừng sục sôi.
Thản nhiên ngắm ánh Mặt Trời,

Dịch Anh ta đó, tiếng cười nhân sinh.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Bài viết về sự kiện tôi bị ném tuyết nằm chễm chệ đầu bảng tin, nơi vốn dành cho Phàm Nhân Tông nghị luận. Tôi có dịp được nhiều độc giả biết tới hơn, giao lưu kết bạn và thảo luận cùng mọi người. Cũng từ đó tôi nhận được một món quà từ tiên nữ @Lạc Đinh Đang , vật phẩm Que Diêm Sưởi Ấm . Nó đã được phường thị mở bán thêm xuất phát từ ý tưởng của tỷ @Cua Đá cùng với sự chỉ đạo phép thuật tới từ @pctrieu0812 . Còn gì hạnh phúc hơn trong những ngày đông giá rét khi chúng ta nhận được hơi ấm từ tình thương, tình người ấm áp phải không nào ?

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn


Lắng lại sau đó là khoảng thời gian tôi theo dõi các bài viết từ các chuyên mục, chủ đề khác. Thường ngày tôi sẽ góp lời bình luận khi bắt gặp những bài viết hay, bài bình chất lượng. Giờ đây, tôi chuyển sang nhấn like, thả tim và giữ lại những tâm sự cho riêng mình. Tôi vui khi thấy có đạo hữu lên chức ba, thi cử tốt. Tôi buồn khi có đạo hữu chưa trúng tuyển khi phỏng vấn xin việc. Tôi trăn trở khi thấy có những đồng đạo vẫn đang loay hoay tìm cách đăng bài, tính lương. Đỉnh điểm là tôi phẫn nộ, tiếc nuối khi tôi đọc được một dòng tâm sự của một độc giả đang chìm sâu vào những ngày tháng tăm tối, không tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời. Các bạn ạ, chúng ta may mắn được sinh ra trên cõi đời này với sự khỏe mạnh, cùng với sự giáo dục, rèn dưỡng từ gia đình, nhà trường và xã hội. Chúng ta nên cảm thấy mình thật may mắn khi không bị đói khát, mắc bệnh nan y, mù lòa hay lang thang cơ nhỡ. Mỗi sớm mai, chúng ta hãy dành vài phút để nghĩ về những điều tốt đẹp đang hiện hữu trong cuộc sống của mình, nhớ về những người thân yêu, nhớ rằng mình đang có một mái nhà che nắng che mưa hay vẫn có thể thưởng thức chén trà thơm khi thức giấc. Bản thân việc bạn có một đôi mắt sáng, thân thể lành lặn, khỏe mạnh đã là một điều kỳ diệu của cuộc sống. Chúng ta thường coi đó là điều đương nhiên và ít khi trân trọng.

Thi sỹ Saadi Shirazi từng nói: “Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi tôi gặp một người không còn đôi chân.”

Vậy nên, hãy sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn và hãy cháy hết mình với thanh xuân các bạn nhé.

@Tiểu Dịch Anh


Nguồn ảnh : Internet

Viết bài hay vkl tặng cho bé bie 1k ngọc
Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Vừa đọc kỹ và chiêm nghiệm sâu hơn những ý nghĩa và thông điệp Nhân Sinh truyền tải từ bài. Bài viết quả thật rất hay và sâu sắc, tại hạ mạo muội tặng huynh 2k ngọc vì bài viết ý nghĩa này. Cảm ơn huynh đã tham gia diễn đàn, cảm ơn huynh đã gia nhập BQT, mong huynh luôn cảm thấy vui khi làm những gì mình thích ở diễn đàn lẫn cuộc sống bên ngoài.

Nhân Sinh như một chén trà, Đắng, cay, bùi, ngọt đậm đà nhân sinh.

Sách Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu Thương nhiều hơn

Cảm ơn đệ rất nhiều, chúc đệ nhiều sức khỏe để giúp sức phát triển diễn đàn ngày càng lớn manh.


Page 3


You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an alternative browser.

  • Thread starter Đạo Phong
  • Start date 19/12/19