Chao ôi đối với những người ở quanh ta là suy nghĩ của nhân vật nào

Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu:

      Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi . . . toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương… Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.

                                                                       (Trích Lão Hạc, Nam Cao)

Câu 1: Đoạn văn trên là suy nghĩ của nhân vật nào trong truyện Lão Hạc của Nam Cao? Suy nghĩ ấy được diễn ra trong hoàn cảnh nào?

Câu 2: Tìm các từ cùng trường từ vựng trong đoạn văn trên và đặt tên cho các trường từ vựng ấy?

Câu 3: Tìm thán từ trong đoạn văn trên và cho biết tác dụng của thán từ ấy?

Câu 4: Trình bày suy nghĩ của em sau khi đọc những câu văn: Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi . . . toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương… 

                                                 Bài làm:

Câu 1:

-Đoạn văn trên là dòng suy nghĩ của nhân vật ông giáo trong truyện ngắn “Lão Hạc” của Nam Cao.

-Suy nghĩ ấy được diễn ra trong hoàn cảnh:

+)Kể cho vợ nghe về việc Lão Hạc sang nhờ ông giáo giữ tiền và tài sản cho con và gửi tiền làm ma sau này lão Hạc chết và lời đề nghị giúp đỡ của ông giáo đối với Lão Hạc.

Câu 2:

*Các trường từ vựng:

-Trường từ vựng về tính cách: gàn dở, ngu ngốc, xấu xa, bỉ ổi, ác, ích kỉ, tàn nhẫn.

-Trường từ vựng về trạng thái: lo lắng, buồn đau.

*Tác dụng:

-Nhằm bộc lộ dòng suy nghĩ của ông giáo về cách nhìn người, nhìn đời bằng đôi mắt thấu hiểu, nhân hậu, đồng cảm để phát hiện ra vẻ đẹp tiềm ẩn của họ.

Câu 3:

-Thán từ: Chao ôi

-Tác dụng: nhằm bộc lộ suy nghĩ của ông giáo trong đoạn văn trên.

Câu 4:

         Những câu văn trên khiến người đọc phải suy nghĩ trằn trọc . “Cố tìm hiểu họ” là hành động của con người biết thấu hiểu, đồng cảm trước những hành động thậm chí là thông cảm trước sai lầm của người khác. “Gàn dở, ngu ngốc, bần tiện,…” là cách đánh giá con người theo cách bề nổi bên ngoài, đánh giá một cách phiến diện. Những câu văn trên là những bài học về cách nhìn đời, nhìn người khác phải bằng đôi mắt thấu hiểu, đồng cảm để phát hiện ra vẻ đẹp tiềm ẩn bên trong của họ, bị cuộc sống toan tính, đời thừa che lấp mất. 

“Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa và bỉ ổi… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương…”a. Đoạn văn trên được trích từ tác phẩm nào? Tác phẩm được kể ở ngôi thứ mấy?b. Tóm tắt ngắn gọn các sự việc trong văn bản cho đến đoạn văn đã dẫn trên.

c. Đoạn văn trên là lời nói, ý nghĩ của nhân vật nào trong tác phẩm em vừa kể tên? Nhân vật đó đã tìm và hiểu được điều gì ở “họ”?

Các câu hỏi tương tự

“Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương….”

A. Than thở vì xúc động mạnh.

B. Than thở vì bất lực.

C. Than thở vì đau đớn.

D. Cả A, B, C đều sai.

Đọc đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu: Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi . . . toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. (Trích Lão Hạc, Nam Cao)

Câu 1: Đoạn văn trên là suy nghĩ của nhân vật nào trong truyện Lão Hạc của Nam Cao? Suy nghĩ ấy được diễn ra trong hoàn cảnh nào?

Câu 2: Tìm các từ cùng trường từ vựng trong đoạn văn trên và đặt tên cho các trường từ vựng ấy?

Câu 3: Tìm thán từ trong đoạn văn trên và cho biết tác dụng của thán từ ấy?

Câu 4: Trình bày suy nghĩ của em sau khi đọc những câu văn: Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi . . . toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương...

Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:

Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi…toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương…Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. Tôi giấu giếm vợ tôi, thỉnh thoảng giúp ngấm ngầm lão Hạc.

( Lão Hạc – Nam Cao)

1. Nhân vật “tôi” trong đoạn trích trên là ai? Bằng hiểu biết về toàn bộ văn bản “Lão Hạc” em hãy giới thiệu về nhân vật “tôi”. (2,0 điểm)

2. Nêu nội dung chính của đoạn văn trên. (0,5 điểm)

3. Nêu hoàn cảnh sáng tác và nội dung của văn bản “Lão Hạc”. (1,0 điểm)

3. Tìm một câu ghép trong đoạn văn trên. (0,5 điểm)

4. Qua đoạn văn trên, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì đến với người đọc? (0,5 điểm)

5. Tìm một câu ca dao, tục ngữ thể hiện nội dung thông điệp của tác giả. (0,5 điểm)

7. Viết đoạn văn quy nạp nêu cảm nhận của em về nhân vật “tôi”, trong đó sử dụng một câu ghép, một trợ từ (gạch dưới câu ghép, trợ từ trong đoạn văn và chú thích rõ). (5,0 điểm

“Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi … toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương …Vợ tôi không ác nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.” (Ngữ văn 8- Tập1- NXB Giáo dục) Câu 1:( 1 điểm) Đoạn văn trên trích trong tác phẩm nào? Tác giả là ai? Câu 2: ( 1,5 điểm )Những suy nghĩ trong đoạn văn trên là của nhân vật nào? Qua đó em hiểu gì về nhân vật này? Câu 3: ( 1,5 điểm ) Nêu nội dung chính của đoạn văn? Câu 4: ( 1,0 điểm) Tìm một trường từ vựng có trong đoạn trích và cho biết đó thuộc trường từ vựng nào? Mọi người ơi giúp với ạ

Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương: không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác, nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất. Tôi biết vậy, nên tôi chỉ buồn chứ không nỡ giận. Tôi giấu giếm vợ tôi, thỉnh thoảng giúp ngấm ngầm lão Hạc. Nhưng hình như lão cũng biết vợ tôi không ưng giúp lão. Lão từ chối tất cả những cái gì tôi cho lão. Lão từ chối một cách gần như là hách dịch. Và lão cứ xa tôi dần dần...

hãy đọc đoạn văn trên và viết một doạn văn:

nêu cảm nhận về tình yêu thương và sử động của con người trong cuộc sông

em hiểu như thế nào về câu:Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.(viết đoạn văn)

·       “ Chao ôi! Đối với những người ở quanh chúng ta, nếu ta không cố tìm mà họ hiểu, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa , bỉ ổi ... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ thấy họ là những người đáng thương ; không bao giờ ta thương... Vợ tôi không ác nhưng thị khổ quá rồi. Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến 1 cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì chẳng cồn nghĩ gì đến ai được nữa, Cái bản tính tốt của người ta bị những nổi lo lắng , buồn đau,

a, tác phâm, tác giả trên là của ai

b, suy nghĩ trong đoạn văn trên là của ai

c, nêu ý nghĩa chính của đoạn 

Video liên quan

Chủ đề