Đạo mộ bút ký (giản thể: 盗墓笔记, phồn thể: 盜墓筆記, bính âm: Dàomù bǐjì) là một bộ tiểu thuyết về các cuộc phiêu lưu trộm mộ của Ngô Tà, một chàng trai trẻ có xuất thân từ gia đình có truyền thống trộm mộ lâu đời. Tác giả bộ tiểu thuyết là Từ Lỗi (徐磊), hay còn được biết đến bằng bút danh Nam Phái Tam Thúc[1] (南派三叔).
Hình bìa phiên bản tiếng Việt Ban đầu bộ tiểu thuyết được đăng tuần tự trên trang website văn học trực tuyến "Khởi điểm Trung văn" (giản thể: 起点中文网; phồn thể: 起點中文網; nghĩa đen: "Trang mạng điểm bắt đầu của văn học Trung Quốc"), một trang web của Trung Quốc chuyên xuất bản, viết và đọc tiểu thuyết trực tuyến. Được viết trong thời gian 5 năm và xuất bản thành chín cuốn tiểu thuyết riêng biệt, đây là bộ tiểu thuyết nổi tiếng nhất ở Trung Quốc từ năm 2007 với hàng triệu người hâm mộ và hơn 20 triệu bản được bán ra[2]. Tác giả cũng đã viết hai phần tiếp theo, Tạng Hải Hoa (藏海花) và Sa Hải (沙海), nhưng không cuốn nào trong số chúng được hoàn thành vào thời điểm tác giả công bố gác bút, 22 tháng 3 năm 2013[3].
Cùng với Ma thổi đèn, "Đạo mộ bút ký" đã góp phần rất lớn trong việc tạo ra một cơn sốt và trào lưu viết tiểu thuyết đề tài trộm mộ có yếu tố siêu nhiên tại Trung Quốc.
Vào năm 1952, một nhóm trộm mộ đã tìm được những bản đồ về vị trí của một kho báu thời Chiến Quốc, nhưng trong cuộc chạm trán với một cương thi đã khiến nhóm này gần như chết sạch. Hiện tại, người cháu trai của kẻ sống sót duy nhất, Ngô Tà, phát hiện ra bí mật trong các ghi chú của ông nội mình được gọi là "Đạo mộ Bút ký", trong đó có đề cập kiến thức cả đời của một gia tộc trộm mộ danh tiếng ở Trường Sa, Hồ Nam.
Xuất thân "Phú nhị đại" của một gia tộc từng rất giàu có, Ngô Tà sau khi tốt nghiệp lại mở một cửa hàng buôn bán đồ cổ. Ngày qua ngày, Ngô Tà tưởng rằng cả đời mình sẽ trở nên nhàm chán, không ngờ đến lại phát hiện "Đạo mộ Bút ký" của ông nội cùng vật được lấy ra khỏi cổ mộ kinh hoàng năm đó: Sách lụa Chiến Quốc.
Vì muốn làm một chuyện cả đời mình không hối hận, Ngô Tà cùng với chú ba của mình, Ngô Tam Tỉnh, và một vài tên trộm mộ giàu kinh nghiệm khác, lên kế hoạch tìm kiếm kho báu dựa theo gợi ý của cuốn sách lụa huyền bí này[4]. Tham gia vào những cuộc phiêu lưu kỳ bí trong 8 tập truyện, Ngô Tà dần làm sáng tỏ những bí ẩn đã bị ẩn dấu hàng thiên niên kỷ, thế giới quan ngây thơ của anh sụp đổ khi phát hiện ra những người xung quanh không giống như những gì họ thể hiện.
Từ ngôi mộ này dẫn Ngô Tà thám hiểm cổ mộ dưới đáy biển ở Tây Sa, biết được về sự bí ẩn của Uông Tàng Hải cũng như bí ẩn sự mất tích của đoàn thám hiểm Tây Sa hơn 15 năm về trước.
Sau khi trở về, Ngô Tà dò thám được thông tin về một cỗ quan tài huyền bí của Vạn Nô vương nước Đông Hạ. Căn cứ theo quyển trước, Uông Tàng Hải đã xây "Một cung điện trên mây" dành cho vị Quốc vương của quốc gia bí ẩn này.
Sau khi chờ Chú ba tỉnh lại, Ngô Tà có một cuộc nói chuyện dài hơi, được hé lộ thân phận chủ nhân ngôi mộ dưới đáy biển ở Tây Sa, cũng như chân tướng vụ việc Giải Liên Hoàn chết. Nhưng đó có phải là sự thật?
Một phần cam go của Ngô Tà khi khám phá ra thành cổ của Tây Vương Mẫu quốc - một quốc gia cổ đại theo chế độ nô lệ từng hưng thịnh ở Tây Vực. Cũng trong phần này, Ngô Tà dần biết được bí ẩn to lớn thời Thượng cổ, đều xoay quanh những tập tục cổ xưa của Tây Vương Mẫu quốc.
Sau khi gặp được Trần Văn Cẩm, Ngô Tà được tiết lộ bí ẩn Tây Sa năm ấy, cũng như chân chính hiểu được nền văn minh kỳ lạ của Tây Vương Mẫu quốc khi tôn thờ các loại ngọc, đỉnh điểm là tảng thiên thạch được cất giấu kỹ trong phần đáy của tòa thành cổ xưa này.
Cuối cùng khi thám hiểm cái Hồ ma giữa lòng núi, ngay giữa trại làng của dân tộc Dao, Ngô Tà kinh hãi phát hiện một quần thể Đại viện cổ lâu theo phương thức người Hán. Liên tiếp, Ngô Tà phát hiện những thứ kinh khủng, như lệ táng Người sắt và Hiến tế người sống, Tượng Lôi vương cùng Ảnh ảo trong thạch đá. Tất cả đều khiến Ngô Tà sợ hãi. Bên cạnh ấy, manh mối về "Nó" vẫn mơ hồ ẩn hiện.
Bí ẩn về Hoắc Linh và đội khảo cổ Tây Sa, thân phận không tầm thường của Muộn Du Bình, những bí mật này chồng chất lên nhau, rốt cuộc đội khảo cổ ấy đã thực hiện chuyện gì, vướng vào chuyện gì mà lại tạo liên hoàn rắc rối như vậy?! Vì muốn giải được toàn bộ đáp án, Ngô Tà lại kết hợp cùng Hoắc gia đi vào Trương gia Cổ lâu ở dưới Hồ ma. Muộn Du Bình đi theo Hoắc lão thái đi vào, đột nhiên bặt vô âm tính. Giữa lúc ấy, tin tức Chú ba mất tích khiến gia sản tại Trường Sa lâm vào bế tắc. Một mớ hỗn loạn liên tiếp diễn ra.
Khám phá Trương gia Cổ lâu, Ngô Tà cùng đám Bàn Tử và Giải Vũ Thần bị chia tách, đụng độ những sinh vật huyền bí ăn người tên Mật Lạc Đà. Bọn họ rốt cuộc có thể giải cứu đám người Hoắc gia và Muộn Du Bình hay không? Ai là người đang ở dưới tầng hầm nhà Chú ba? Bức thư mà kẻ ấy để lại có nội dung gì?
Tất cả sự thật đều phơi bày ở tận những dòng cuối của truyện.
Ngoài ra còn có ba mục Hậu truyện sau 8 quyển Đạo mộ bút ký, cũng liệt vào đây. Cả ba hạng đề mục Hậu truyện này đều chưa được Nam Phái Tam Thúc hoàn thành, thậm chí hai cuốn Tạng Hải Hoa còn có ý định được tác giả viết lại. Cuốn Trùng Khởi đã được tác giả chấp bút đến quyển thứ 3, trong khi quyển đầu tiên đang được chỉnh sửa và tiến hành xuất bản bằng sách giấy.
Quyết tâm tìm hiểu, Ngô Tà đi đến Nepal, sau cuối cùng tạt qua vùng Mêdog của Tây Tạng. Thông qua bức tranh sơn dầu vẽ một nam nhân lẳng lặng nhìn núi tuyết cô độc, Ngô Tà dần biết được quá khứ đau khổ của Trương Khởi Linh và bí mật một cửa Thanh Đồng khác tại vùng đất này.
Bề ngoài là câu chuyện Ngô Tà tìm cổ mộ, thực tế đây là một kế hoạch lớn mang tên "Sa Hải" - kế hoạch mà Ngô Tà lập ra nhằm lật đổ thế lực của Uông gia, cũng chính là tác nhân "Nó" trong suốt 8 quyển Đạo mộ bút ký chính văn.
Phần sau đây có thể cho bạn biết trước nội dung của tác phẩm. Bộ ba nam chính của truyện. Lần đầu cùng gặp nhau ở Thất tinh Lỗ vương cung, khi ấy vẫn chưa hình thành quan hệ chặt sẽ. Sau lại cùng nhau trải qua nhiều cuộc chiến, đặc biệt từ khi cả ba tiến vào cuộc triển lãm của Khách sạn Tân Nguyệt gây náo loạn, họ được gọi là 「Thiết tam giác; 鐵三角」, nghĩa là "Tam giác sắt".
Thời kỳ Dân Quốc, có một nhóm gia tộc trộm mộ nổi lên ở vùng Trường Sa, Hồ Nam, họ được giang hồ gọi là 「Lão Cửu Môn; 老九門」 hay 「Cửu Môn Đề đốc; 九門提督」. Trong phạm vi khu vực đó, không ai không biết đến họ. Cả 9 gia tộc này đều có nhân số khổng lồ, chuyên buôn lậu văn vật cổ để kiếm tài sản, cơ hồ sở hữu đồ vàng vật quý hiếm đều phải thông qua 1 trong 9 gia tộc này. Cách gọi "Lão Cửu Môn" này được hình thành bởi vì các thành lớn thời cổ đều có 9 cửa, muốn thông qua thành đều phải chọn 1 trong 9 cửa. Xưng hô "Lão Cửu Môn" chính là muốn nói khi buôn bán ở Trường Sa đều phải tự chọn 1 trong 9 gia tộc này mà kết nói, nếu không sẽ không thể hành nghề. Từ sau khi Trường Sa giải phóng, Lão Cửu Môn trên danh nghĩa đã bị giải thể. Sau đó, trong giang hồ còn xưng gọi "Tân Cửu Môn", nhưng theo Ngô Tà ghi lại thì chỉ là tự phong, vĩnh viễn không sánh bằng Lão Cửu Môn được.
Lão Cửu Môn phân ra làm ba hạng:
Nếu muốn dùng một chữ để nói tóm tắt thì, "Thượng Tam môn" này chính là người của Nhà nước, "Bình Tam môn" là đạo tặc, còn "Hạ Tam môn" còn lại là thương nhân. Từ xưa đến nay, chuyện thương nhân và quan lại cấu kết làm ăn với nhau là chuyện thường, ở nơi này đương nhiên cũng không ngoại lệ. Câu chuyện cụ thể về Lão Cửu Môn được ghi trong hai phiên ngoại "Lão Cửu Môn" và "Ngô Tà tư gia Bút ký" do chính Nam Phái Tam Thúc viết.
Sau khi giải phóng, "Lão Cửu Môn" đã bị giải thể, nhưng con cháu của họ vẫn được giới giang hồ gọi là "Hậu nhân của Lão Cửu Môn", địa vị cũng có chút liên hệ. Những hậu nhân của Thượng Tam môn hầu như không còn ghi lại, chỉ biết được từ Bình Tam môn trở đi:
Tuyến nhân vật khác
Gia tộc họ Trương của Trường Bạch Sơn, khởi đầu mấu chốt cho câu chuyện, là một gia tộc chiếm cứ vùng Đông Bắc Trung Quốc. Không ai rõ xuất xứ của gia tộc này, nhưng từ hơn mấy ngàn năm trước họ đã tồn tại, hiện tại mạch truyện biểu thị họ có quan hệ với bí quyết trường sinh bất tử của Tây Vương Mẫu. Qua mấy ngàn năm, họ tiếp tục duy trì thể trạng đặc biệt là trường thọ để phát triển, ảnh hưởng lịch sử đồng thời tự bành trướng ra bên ngoài bằng một mạng lưới đồ sộ. Nhánh chính thống của gia tộc được gọi là Trương gia Bổn gia (張家本家), cũng gọi Nội tộc (內族). Căn cứ "Tạng Hải Hoa" quyển 1 thì thủ phủ của Bổn gia trong giai đoạn thời kỳ Dân Quốc (trước khi Đạo mộ bút ký chính văn diễn ra) được tọa lạc ở vùng núi Kim Lĩnh, gồm 7 tòa nhà mang kiến trúc Minh–Thanh liên kết với nhau, trước sau là 13 cổng vào. Xung quanh đó còn có mấy ngôi làng đều là do những người Trương gia bên ngoài trấn giữ. Những người Trương gia bên ngoài là từ đủ loại thân phận, đa phần đều không có nghiêm khắc quản lý về nhân khẩu, tuy họ cũng có địa vị nhưng năng lực và thể chất của họ đều thua người Bổn gia, họ được gọi là Trương gia Ngoại tộc (張家外族). Vì sự chính thống có phần hà khắc, quy tắc của Bổn gia dành cho hậu nhân rất nghiêm, thậm chí là ép người thái quá, trong khi Ngoại tộc lại có phần tự do hơn cả. Ngoài ra, Bổn gia có một quy chế hà khắc khác, là người trong Trương gia phải lấy nhau, tức thực thi chế độ hôn nhân cận huyết, để bảo toàn huyết thống "Kỳ Lân huyết" (麒麟血), từ đó mới có thể có những người Trương gia có huyết mạch trường thọ và tạo tiền đề ra đời các Tộc trưởng tiếp theo. Do vậy nhánh thuần huyết chuyên cho ra các Tộc trưởng của Trương gia còn được gọi là Kỳ Bàn tông (棋盤宗). Tuy nhiên, việc hôn nhân cận huyết này khiến đại đa số người Trương gia có một chứng bệnh tiềm tàng mang tính di truyền, gọi là Thất hồn chứng (失魂症). Loại chứng bệnh này trong một khoảng thời gian nhất định sẽ phát tác, khiến người Trương gia mất đi trí nhớ, đối với người Bổn gia nói chung và các Trương Khởi Linh nói riêng thì nguy cơ mắc chứng bệnh này càng cao hơn người Ngoại tộc, cũng một phần vì thói quen duy trì huyết thống thuần huyết do họ tự đề ra. Các thành viên Trương gia, cả Bổn gia lẫn Ngoại tộc, vào lúc tầm 15 tuổi sẽ trải qua một quá trình khảo nghiệm đi vào cổ mộ, sau này có thể ra bên ngoài tự tìm thanh danh, đây được gọi là Phóng dã (放野). Tộc trưởng của gia tộc được đặt cái tên 『Khởi Linh』, nghĩa là "Mang vác quan tài", nghĩa cổ là "Tiêu trừ Vong linh của Linh vị". Căn cứ nghiên cứu của Uông gia trong phần "Sa Hải", các Tộc trưởng của Trương gia đều là người thuần huyết của Kỳ Bàn tông, họ có nhiệm vụ vào một thời khắc nhất định sẽ đưa thi thể của người Trương gia vào Trương gia Cổ lâu. Việc các thành viên Trương gia bắt buộc phải được đưa vào Trương gia Cổ lâu chôn cất đến nay vẫn có rất nhiều nghi vấn, nhưng có một suy đoán rằng nếu họ được chôn cất bình thường thì những thi thể đó sẽ có khả năng xuất hiện thi biến (hóa thành cương thi) tương đối nguy hiểm, do đó bọn họ đều được đặt vào những quan tài bằng sắt - theo quan điểm trong truyện thì đây là biểu hiện rằng quan tài có chứa những cỗ thi thể có tình trạng rất nguy hiểm. Trên người của một Trương Khởi Linh hiển nhiên cũng có hình xăm Kỳ lân, đây là biểu thị của một khế ước cổ của gia tộc được di truyền. Đặc điểmĐặc điểm chung của toàn bộ người Trương gia, không kể Bổn gia hay Ngoại tộc, chính là có tuổi thọ lâu hơn người bình thường rất nhiều, trong đó thì người Bổn gia sẽ có tỷ lệ đạt được trường thọ cao hơn Ngoại tộc, hơn nữa tuổi thọ người Bổn gia cũng cao hơn. Ngoài ra trên người họ sẽ được xăm hình xăm để biểu thị thân phận Trương gia. Người Bổn gia biểu thị huyết thống thuần khiết "Kỳ Lân huyết", nên trên ngực trái của họ sẽ có hình Kỳ lân dùng loại mực được điều chế từ thảo dược và máu chim bồ câu theo quy trình rất đặc biệt, chỉ khi máu trong người nóng lên do sự tăng nhiệt độ cơ thể thì hình xăm này mới xuất hiện. Mà người Ngoại tộc, hoặc hậu duệ của Bổn gia với nữ thường hoặc nữ từ Ngoại tộc, đây đều là những người không bị ràng buộc bởi yêu cầu hôn nhân cận huyết, không có được huyết thống thuần khiết "Kỳ Lân huyết", do vậy trên ngực phải của họ đều có hình xăm là con Cùng kỳ (窮奇) - một lại hung thú trái ngược với Kỳ lân là thần thú. Một đặc điểm khác của người Trương gia, là họ có một bàn tay (trái hoặc phải) đặc biệt, thể hiện qua ngón tay của bàn tay ấy dài hơn bình thường, sự đặc biệt này một phần là thể chất, và phần khác là được tôi luyện từ "kỹ năng" của Trương gia. Người Trương gia nói chung có kiến thức đặc biệt về nghề trộm mộ, do họ được rèn luyện từ nhỏ bằng các loại kĩ năng và công phu đặc biệt, mà sự điêu luyện của họ về nghề trộm mộ chính là ngón trỏ và ngón giữa của mỗi người đều được dùng để dò thám các loại cơ quan đặc biệt trong cổ mộ, hoặc để lần mò trong những cỗ quan tài đặc biệt. Kỹ năng này sau khi được trình diễn bởi Trương Diêm Thành, giang hồ tán thưởng gọi là Song chỉ thám động (雙指探洞; nghĩa là "Hai ngón tay dò động") và trở thành một đặc điểm nổi bậc của người Trương gia. Phát triển cùng suy tànSau nhiều thế kỉ phát triển, gia tộc này luôn âm thầm cài đặt người của mình trong bộ máy chính quyền quân chủ, bằng chứng là rất nhiều danh nhân mang họ Trương (Trương Nghi, Trương Lương, Trương Giác, Đông Phương Sóc), họ còn cho lập nên rất nhiều những Kho hồ sơ ở rất nhiều vùng đất để thu thập đủ loại tư liệu văn kiện về truyền thuyết và cổ mộ (Chi tiết được đề cập trong Tiền truyện Hồ sơ Nam bộ), họ cũng thu nhận nhiều cô nhi đổi thành họ Trương để trấn giữ, tạo nên một mạng lưới Trương gia Ngoại tộc ở địa phương đồ sộ. Sự thịnh vượng của gia tộc này bắt đầu bị tác động bởi yếu tố quấy phá của Uông gia từ bên ngoài, dẫn đến chia ra phe phái nghi ngờ sự tồn tại của gia tộc. Để củng cố vị thế, lãnh đạo của Bổn gia đi vào cổ mộ của Chu Mục vương, đem ra một thai nhi được đặt bên trong một chiếc hộp sắt. Thai nhi này đã trải qua 3.000 năm mà vẫn còn sống, ý đồ của người lãnh đạo Bổn gia khi ấy là đem thai nhi này như một biểu tượng trường sinh bất tử để củng cố địa vị của danh hiệu Trương Khởi Linh, làm các phe phái khác trong Bổn gia lẫn Trương gia Ngoại tộc tiếp tục tin tưởng sự tồn tại của gia tộc. Nhưng yếu tố mấu chốt xảy ra, cái thai nhi là một tử thai, hoặc không thành công nuôi lớn, hoặc vì cảm thấy có nguy cơ trong việc nuôi lớn thai nhi này, mà cuối cùng lãnh đạo Bổn gia quyết định để một đứa trẻ thực sự thay thế, đó là Muộn Du Bình. Theo "Tạng Hải Hoa", Muộn Du Bình là con trai của một người Bổn gia với một phụ nữ người Tây Tạng, người đàn ông này từng đi Nepal chuyển hàng trong một thời gian rất lâu, thời điểm người đàn ông ấy quay về đã đem theo Muộn Du Bình. Lúc này là vừa xảy ra câu chuyện thai nhi, nên Trương Khởi Linh khi ấy quyết định đem Muộn Du Bình nói dối thành thai nhi 3.000 năm tuổi, còn thai nhi thực sự có lẽ đã thành tử thai. Nhưng lời nói dối này khiến các phe chống đối Trương Khởi Linh nghi ngờ và cuối cùng phát hiện ra, điều này đã chính thức khiến toàn bộ Trương gia rơi vào nội đấu. Muộn Du Bình, vốn được giáo dục và bảo hộ như Thần thánh, lập tức bị vứt bỏ không thương tiếc, trong quá trình trưởng thành bị đối xử tàn nhẫn, thỉnh thoảng được sai bảo lấy máu để xua đuổi sâu bọ trong cổ mộ cho người Bổn gia. Về sau, Trương Khởi Linh khi đó bị cuốn vào nội đấu và bị phe phản đối ám hại dìm chết trong Thành cổ Từ Châu. Gia tộc Bổn gia lúc này rơi vào khủng hoảng, đối diện với việc không có ai trở thành "Trương Khởi Linh", đồng thời tất cả thành viên Bổn gia lẫn Ngoại tộc đều rối loạn tứ tán, không ít người Bổn gia đều đi theo Trương Khải Sơn vốn đã tách ra từ lâu. Trọng trách Tộc trưởng "Trương Khởi Linh" qua nội đấu đã khiến người Trương gia nghi ngờ, không ai muốn tự mình gánh vác bất hạnh của gia tộc, vì thế họ lại đưa Muộn Du Bình đã bị vứt bỏ lên thay, trở thành "Trương Khởi Linh" hiện tại của mạch truyện, và có lẽ là cuối cùng. Một số thành viên Trương gia, cả Bổn gia lẫn Ngoại tộc. Trừ bỏ Trương Khải Sơn biểu thị Ngoại tộc và Muộn Du Bình biểu thị Bổn gia, trong thế giới Đạo mộ bút ký còn có những người Trương gia khác:
Khái niệm về "Nó"Trong suốt gần cuối chính văn Đạo mộ bút ký, từ tư liệu của Trần Văn Cẩm mà độc giả lần đầu tiên biết được khái niệm này, sự tồn tại của "Nó" đại biểu một thế lực phản diện vô hình của mạch truyện. 『Nó; 它』, chữ Trung dùng là một từ âm "Tha" nhưng trung tính, không thiên về đại từ xưng hô chỉ nam hay nữ. Sau phần "Sa Hải", nhân tố "Nó" được xác định chính là Uông gia (汪家). Đây không phải là một cái gia tộc, đây gần như là một dạng liên minh lấy tư tưởng chung hợp thành. Xuất phát của thế lực này là từ Uông Tàng Hải. Căn nguyên của sự việc, theo "Tạng Hải Hoa" tiết lộ, là khi Uông Tàng Hải nhận thức được sự bao trùm của Trương gia trong quá trình phát triển của nhân loại, do vậy ông ta có ý phản kháng lại thế lực của Trương gia và đã lần mò đến Trường Bạch Sơn - đất tổ của Trương gia - để tìm kiếm đáp án này. Nhưng chẳng may ông bị người Nữ Chân của Vạn Nô vương bắt được và bị đem làm nô lệ đi sửa lại Vương lăng, tức Vân Đỉnh Thiên cung trong truyện. Cũng từ đây, Uông Tàng Hải khám phá ra Chung Cực, ông kinh hãi về bí mật to lớn này, muốn cố gắng truyền ra nhưng đều bị Trương gia ngăn cản, do đó chỉ còn có thể lén lút che giấu thông tin này trên những con "Xà mi Đồng ngư", đặt những con cá này vào những cổ mộ trong bản đồ long mạch được thiết kế dẫn đến Trường Bạch Sơn. Ông ta hi vọng hậu thế sẽ có người tiếp thu lý tưởng của ông ta, và những người kế thừa ấy chính là Uông gia. Trong khi Trương gia che giấu bí mật về Chung Cực, Uông gia lại muốn công khai nó, do vậy cả hai đều ám đấu giao tranh, mà Uông gia có cách chia rẽ khiến Trương gia tự tan vỡ. Đến tận khi chính văn Đạo mộ bút ký kết thúc, "Uông gia" vẫn chưa là một khái niệm hoàn chỉnh, mà chỉ như là một dạng thế lực vô hình nào đó chia rẽ Trương gia. Căn cứ phần "Đại kết cục" ghi lại, Trương Khởi Linh Muộn Du Bình đã nhận thức được một thế lực ám hại cả gia tộc của mình, nên mới liên kết Lão Cửu Môn, song Lão Cửu Môn gặp phải biến cố mà đi đến sự diệt vong quá nhanh chóng. Hai nhà Ngô gia và Giải gia, khi ấy đã nhận thức thực sự có một thế lực nào đó không chỉ làm hại Trương gia mà còn khống chế Cửu Môn, nên lấy đại diện Ngô Nhị Bạch - Ngô Tam Tỉnh cùng Giải Cửu Gia - Giải Liên Hoàn lập nên kế hoạch đánh lạc hướng Uông gia qua sự ra đời của Ngô Tà. Đến khi quyển truyện kết thúc, Ngô Tam Tỉnh (Giải Liên Hoàn) vẫn nghĩ Uông gia là một tổ chức liên hệ với chính phủ nào đó, chỉ cần thiêu hủy cái "Thi thể quan trọng" kia và đợi khi vị lãnh đạo chết đi thì toàn bộ sự việc sẽ kết thúc. Về sau trải qua quá trình nghiên cứu khi mất tích trong "Sa Hải", Ngô Tam Tỉnh thông qua lời nhắn Xà độc gửi Ngô Tà, mới xác định được khái niệm "Uông gia" có tồn tại, mà cái khái niệm tổ chức khi trước Ngô gia lẫn Giải gia nhận định chỉ là một tầng sương mù ngụy trang của Uông gia mà thôi. Trong phần "Sa Hải", đại bộ phận Uông gia đã bị Ngô Tà tiêu diệt. Nhưng Uông gia chỉ là một dạng lý tưởng liên kết với nhau, nên hậu đại thừa kế vẫn còn rất nhiều. Âm mưu 3000 nămGiải thích về âm mưu này chỉ được hé lộ trong phần "Sa Hải", nhưng do có liên quan đến cốt truyện chính nên vẫn được liệt vào trong đây. Hơn 3.000 năm trước, Tây Vương Mẫu quốc ở phía Tây được biết đến qua công nghệ khai thác một loại thiên thạch cổ đại đặc biệt được gọi là Vẫn ngọc (陨玉), thứ này có liên quan mật thiết đến phương thức trường sinh bất lão trong thế giới Đạo mộ bút ký. Căn cứ học thuật mà người Uông gia tiết lộ cho Lê Thốc (Nhân vật chính phần Sa Hải), Chu Mục vương lên ngôi năm 55 tuổi, đối với người thời cổ là rất già rồi, ông ta đã rất không cam tâm sự thật này, nên sau khi nghe được sự trường sinh của Tây Vương Mẫu quốc, Chu Mục vương đã dốc hết toàn bộ quốc lực để đi đến nơi này, và tại đó ông đã gặp Nữ vương của vùng đất bí ẩn này, Tây Vương Mẫu trong truyền thuyết. Cả hai đã yêu nhau, trao nhau nhiều tặng phẩm, Tây Vương Mẫu hoặc vì lời cầu xin của Chu Mục vương, hoặc vì cũng muốn gặp lại ông ta, mà quyết định trao cho thuốc trường sinh. Người Uông gia cũng nói:「"Chu Mục vương không thể dùng thuốc trường sinh, mà bản thân Tây Vương Mẫu cũng biết rõ"」, đây là bởi vì điều kiện trường sinh của Tây Vương Mẫu chính là ăn vào Đan dược kịch độc có chứa Thi biệt vương kèm theo phải ở trong Vẫn ngọc để tiến hành quá trình lột da qua nhiều năm. Thế nhưng, Vẫn ngọc là thứ độc nhất vô nhị, Tây Vương Mẫu không thể cho đi, cho nên điều kiện cần là Chu Mục vương cần quay lại Tây Vương Mẫu quốc, hoặc là một thứ có thể thay thế Vẫn ngọc, chính là "Ngọc dũng" được làm từ loại ngọc cùng chất với Vẫn ngọc. Tác dụng của Đan dược có thể duy trì tình trạng trường thọ tương đối hiệu quả, nhưng tác dụng phụ rất lớn đó chính là khiến người ăn gặp thi biến, tức là xuất hiện quá trình khiến cơ thể biến đổi dị dạng thành các loại quái vật, cũng chính là các loại "Huyết thi", "Cấm bà" hay "Hải Hầu tử" xuất hiện trong truyện. Để tránh tác dụng phụ này, Chu Mục vương lúc này lại không chọn quay về Tây Vương Mẫu quốc, mà tự mình thiết lập "Kế hoạch 3000 năm" đã khiến cốt truyện của Đạo mộ bút ký phát sinh. Ban đầu, Chu Mục vương vào lúc 105 tuổi tuyên bố mình từ trần, xây dựng lăng mộ của mình, sau đó ẩn dật và dùng Thiết Diện sinh (Có thuyết nói là tự mình cải trang) để thực hiện việc trường sinh trong cổ mộ của mình. Ông ta thông qua Thiết Diện sinh làm quân sư cho Vua nước Lỗ là Lỗ công, nói về thứ thuốc trường sinh bất lão năm xưa, rồi tiến cử Lỗ Thương vương - một kẻ trộm mộ, được ngụy trang thành một Kỳ nhân có thể thông nối âm giới. Tiếp đến, Chu Mục vương cần cải tạo "Lăng mộ Chu Mục vương" của mình và thuận tiện truy tìm "Ngọc dũng", mà để làm được điều này thì ông ta cần phong cho vị Lỗ Thương vương này lên tước Vương, danh chính ngôn thuận vào lăng. Khi ấy các chư hầu đều có vua, nhưng chỉ Thiên tử mới được xưng tước Vương, còn lại là tước Công trở xuống, việc phong "Lỗ Thương vương" rất là trái đạo. Do đó, Chu Mục vương lại thông qua thân phận Thiết Diện sinh thuyết phục Lỗ công, diễn ra trò 「"Chu Thiên tử sách phong Lỗ Thương vương"」, như vậy Lỗ Thương vương đã được Thiên tử sách phong nên có thể dùng tư cách này mở cửa và cải tạo lăng mộ Chu Mục vương. Trong quá trình đó, Chu Mục vương thông qua Thiết Diện sinh, lôi kéo Lỗ Thương vương thành công tìm được "Ngọc dũng" trong một cổ mộ khác. Rồi đợi khi Lỗ Thương vương cải tạo cổ mộ, ăn viên Đan dược Thi biệt vương và mặc thứ này lên, Chu Mục vương lại lôi hắn ra, biến vị Lỗ Thương vương này trở thành "Huyết thi" canh cửa mộ, còn mình mặc chiếc áo này vào, nằm trong quan tài bên dưới Cửu đầu Xà bách và chờ đợi lột da tái sinh. Bên cạnh đó, Chu Mục vương không rõ thời gian mình có thể tỉnh lại, nên thiết kế ra âm mưu dùng thai nhi chưa đủ tháng chôn cùng vào một cái hộp cũng làm bằng Vẫn ngọc ở trong mộ, dùng như một đồng hồ báo thức của mình. Để chuẩn bị cho việc mình sẽ trở lại, không thể thiếu tài phú, do đó Chu Mục vương cũng đã sắp đặt rất nhiều tại vật của mình trong lăng mộ, tất cả nhằm để thời điểm Chu Mục vương tái sinh, ông ta có đủ trường sinh thể chất và vật chất giàu có, từ đó thống trị vĩnh viễn. Cũng theo "Sa Hải" đề cập, tập tục Hậu táng (厚葬) - tức là đem tài vật chôn cùng vào lăng mộ của mình - xuất hiện từ thời kỳ Xuân Thu, ứng với thời điểm mà Chu Mục vương vẫn còn sống trong truyện. Đây chính là giai đoạn "Lễ nghi sụp đổ" (禮樂崩壞) và hình thành lệ Hậu táng kéo dài rất nhiều thế kỉ về sau. Cũng theo người Uông gia, Chu Mục vương làm vậy cũng đã phần nào hình thành nên nghề nghiệp trộm mộ trong lịch sử, dù mục đích của ông ta chỉ là phỏng theo những gì ông ta chứng kiến tại Tây Vương Mẫu quốc, sắp xếp những người có thể lưu truyền thông tin văn vật giúp ông ta trong khi bản thân mình đang ngủ đông mà thôi. Hiện tại, kế hoạch này đã được giải thích tương đối mập mờ và có phần cảm quan cá nhân của Uông gia trong "Sa Hải". Một ít suy luận từ độc giả, việc Chu Mục vương sắp đặt nghề trộm mộ, dường như là ám chỉ đến việc hình thành gia tộc Trương gia ở Đông Bắc - những người có kiến thức đặc biệt về trộm mộ và có liên hệ với bí mật Chung Cực tại cửa Thanh Đồng. Cuối cùng vào thời nhà Minh, nhân vật Uông Tàng Hải xuất hiện, phát hiện ra kế hoạch của Chu Mục vương, bí mật Chung Cực cùng sự tồn tại của Trương gia. Chính điều này dẫn đến việc ông ta đào tạo thế hệ thừa kế ý hướng của mình là Uông gia, phá hỏng kế hoạch của Chu Mục vương khi kích động người Trương gia mở quan tài thai nhi 3.000 năm trước thời hạn, từ đó cũng gây nên nội đấu khiến Trương gia tan vỡ, đạt được ước vọng khống chế và khám phá Chung Cực. Về sau khi Ngô Tà xuống Lỗ vương cung, Muộn Du Bình chém đứt đầu Huyết thi là thi biến của Lỗ Thương vương, sau đó bóp cổ xác chết trong Ngọc dũng, nói đó là Lỗ Thương vương, mà Huyết thi bên ngoài là chủ nhân thật sự của ngôi mộ. Thực tế, người bị Muộn Du Bình bóp chết chính là Chu Mục vương, chính Muộn Du Bình cũng đã nói gợi ý "Xác chết này đã 3000 năm rồi", cũng vì âm mưu đã bị đứt đoạn giữa chừng, Muộn Du Bình cũng giết chết Chu Mục vương, kết thúc toàn bộ âm mưu này. Lần trộm mộ lớn nhất lịch sửCái gọi là Lần trộm mộ lớn nhất lịch sử (史上最大盜墓行動), là một sự kiện được đề cập trong cuốn 7 của Đạo mộ bút ký, là sự kiện mấu chốt khiến Lão Cửu Môn suy thoái, cũng là sự kiện khiến Ngô Tà nhận thức được sự tranh đấu cao trào giữa Trương gia và Uông gia (lúc này vẫn chỉ ẩn mình) dưới lớp vỏ bọc truy tìm phương pháp trường sinh. Lần trộm mộ này có liên quan mật thiết đến thân thế của Muộn Du Bình, cũng như phần nào vén bức màn về gia tộc họ Trương ở Trường Bạch Sơn. Sự kiện diễn ra vào khoảng những năm 1963, do Trương Đại Phật gia Trương Khải Sơn phát động lấy Trương Khởi Linh khi ấy - tức Muộn Du Bình - làm Thủ lĩnh. Việc bắt đầu khi Trương Khải Sơn, lúc ở trên bàn rượu đã tiết lộ về thân thế gia đình của mình, đều có liên quan đến gia tộc Trương gia tại Đông Bắc. Khi đó, Trương Khải Sơn từng trở lại nơi phát tích của gia tộc mình, nhưng phát hiện nơi đây chỉ còn là một chỗ hoang tàn, ở chỗ đó có cả một hầm ngầm to lớn chứa đầy những cỗ quan tài bằng sắt, vì tính quỷ dị mà cuối cùng người của Trương Khải Sơn đã tiêu hủy căn hầm này. Khi đó Trương Khải Sơn cũng là quân nhân, do vậy câu chuyện về gia tộc của ông đã truyền lên một vị lãnh đạo, đã khiến vị lãnh đạo này rất hứng thú bí mật của gia tộc. Sau khi Cách mạng thắng lợi, Trương Khải Sơn cùng gia tộc ẩn mình, nhưng vị lãnh đạo kia bước sang tuổi già liền sợ hãi cái chết, vì vậy đã cho truyền gặp Trương Khải Sơn và không rõ từ đâu mà ông ta biết bí mật về thuật trường sinh của Trương gia, và yêu cầu Trương Khải Sơn tiến hành tìm hiểu về bí mật này. Vì có đặc quyền, Trương Khải Sơn tiến hành tra xét các "Huyện chí" ghi lại thông tin địa danh và gia tộc của rất nhiều quận huyện trong cả nước, cuối cùng phát hiện manh mối ở núi Tứ Cô Nương tại Tứ Xuyên, tìm ra được Trương Khởi Linh (Muộn Du Bình) và tiến hành "Lần trộm mộ lớn nhất lịch sử" như truyện đề cập. Cuộc trộm mộ này kéo dài 3 năm, vì một biến cố cực kỳ to lớn, sự kiện đã khiến Lão Cửu Môn thiệt hại nặng nề đến nhân khí, từ đó Cửu Môn cũng dần lụn bại. Không lâu sau đó, vị lãnh tụ cùng người phụ tá có liên quan của ông ta đều lần lượt qua đời, toàn bộ hạng mục công tác này cũng tự động kết thúc theo. Nhưng cũng theo Giải Vũ Thần trình bày, vẫn có người kế tục vị lãnh đạo kia - được gọi là thế lực A - muốn duy trì việc tìm kiếm thuốc trường sinh thông qua thế hệ của Ngô Tam Tỉnh, Giải Liên Hoàn, Trần Văn Cẩm và Hoắc Linh, tra xét các cổ mộ ở Tây Sa, rồi tiếp đó là Trương gia Cổ lâu tại Quảng Tây. Nhưng theo sự chứng kiến của Ngô Tà, họ nhận thức một thế lực B đối kháng thế lực A, giết và đánh tráo đoàn đội khảo sát tại Quảng Tây. Sự tranh đấu giữa A và B, chính là một sự ngấm ngầm giữa phe liên hệ với Trương gia (là Ngô Tam Tỉnh cùng Giải Liên Hoàn) cùng người Uông gia - nấp dưới vỏ bọc của thế lực B. Theo như giải thích về "Nó" ở phần trên, lúc này Uông gia vẫn rất ẩn náu, khiến Ngô Tam Tỉnh cùng Giải Liên Hoàn cho rằng đó là một tổ chức nào đó muốn thanh trừ thế lực A mà thôi. Cho nên họ cố gắng bày kế đánh lừa, hoán đổi thân phận, chờ đợi "Kẻ lãnh đạo cuối cùng của tổ chức kia" chết đi và thiêu hủy cái "Thi thể quan trọng" kia thì toàn bộ sự việc sẽ kết thúc, như kết quả quyển 8 thể hiện. Họ không ngờ thực chất sự việc còn phức tạp hơn. Vì là tiểu thuyết trộm mộ cùng phiêu lưu, Nam Phái Tam Thúc đã kỳ công xây dựng nên một thế giới riêng của mình. Trong đó có rất nhiều khái niệm đặc thù, không ít khái niệm là lấy từ thực tế sau đó lại được sử dụng vào trong truyện nên có biến hóa ý nghĩa nhất định. Thực thểHuyết thi (血屍) Đây là một loại cương thi (tiếng lóng dùng là "Bánh tông" 粽子), nhưng so với cương thi bình thường thì lợi hại hơn nhiều. Nguyên nhân có loại cương thi này là khi bị Thi biệt vương chạm phải, hoặc là ăn viên Linh đan có Thi biệt vương nhưng không được lột da trong lớp áo ngọc. Loại cương thi máu này mình đồng da sắt, trước mắt chỉ có Trương Khởi Linh cùng Hắc Hạt Tử là từng đẩy lui được. Trong truyện thiết kế, khi khám địa chất, nếu dùng xẻng Lạc Dương xúc đất có hiện tượng thấm máu nền đất, tức khắc biết được trong mộ có Huyết thi.Thi biệt (尸蹩) Một loại côn trùng lưỡng cư chuyên ăn xác chết, thân thể màu xanh đen, riêng Thi biệt vương (尸蹩王) có màu đỏ như máu. Thân thể của Thi biệt vương có kịch độc đáng sợ, có thể bay được, hễ khi Thi biệt vương chạm vào người nào thì người đó hóa dần thành Huyết thi. Từ đời Thượng cổ, các quốc gia Tây Vực đem trứng của Thi biệt để ở Hố đầu người, Thi biệt vương sinh sôi trong sọ người mà thành. Tây Vương Mẫu dùng Thi biệt vương làm nhân của Đan dược, khi ăn vào kết hợp ở trong một lớp Áo ngọc (hay bự hơn là Vẫn ngọc Thiên thạch), đợi sau khi lột da, liền có thể cải lão hoàn đồng. Nếu ăn xong viên Đan dược mà không lập tức cộng hưởng Ngọc khí, liền sẽ phát sinh Thi biến. Đội thám hiểm Tây Sa đại đa số đều không kịp vào Vẫn ngọc mà Thi biến, trong đó có Hoắc Linh, chỉ có Trần Văn Cẩm kịp thời đi vào.Cấm bà (禁婆) Một loại sinh vật nguy hiểm trong cổ mộ tương tự Huyết thi và Thi biệt vương. Truyền thuyết nói về Cấm bà rất phổ biến ở dân tộc thiểu số phía Nam, từ bộ tộc Miêu Dao ở Vân Nam cho đến ngư dân ở Hải Nam trong thực tế, Nam Phái Tam Thúc đem vào tiểu thuyết. Theo câu chuyện thiết kế, đây là một kết quả Thi biến nếu ăn Đan dược Thi biệt vương mà không tiếp xúc bao bọc bởi Ngọc khí. Đặc điểm là mái tóc dài kinh hồn, thân thể tỏa ra một loại Hương khí kì lạ, rất sợ lửa. Trước mắt theo Trần Văn Cẩm suy luận, đại đa số thành viên thám hiểm Tây Sa đều biến thành Cấm bà, trong đó Cấm bà mà Ngô Tà gặp ở Viện an dưỡng tại Cách Nhĩ Mộc chính là Hoắc Linh.Hải Hầu tử (海猴子) Là một loại thủy quái, hình dạng thân người, có lớp vẩy cứng, sức lực cực lớn. Khi thám hiểm lăng mộ dưới đáy biển, nhóm Ngô Tà đụng độ trong phần "Nộ hải Tiềm sa". Đây là một kết quả khác sau khi ăn Đan dược Thi biệt vương mà không có Vẫn ngọc bảo hộ, tương tự Huyết thi và Cấm bà.Nến Cửu Âm (烛九阴) Xuất hiện trong phần Tần Lĩnh Thần Thụ (秦岭神树), thực chất là một loài rắn độc với kích cỡ cực lớn sống ở thời cổ đại. Đời vua Thuấn người ta bắt thứ này để lấy mỡ làm nến chiếu sáng, người xưa ví nó như rồng, còn gọi là Nến Rồng, mắt của Nến Cửu Âm từ khi sinh ra đã nằm ngang. Con mắt này là bản nhãn (mắt chính), ngoài ra còn có một con mắt khác mọc phía trên tên là âm nhãn. Truyền thuyết ngàn năm nói rằng âm nhãn của Nến Cửu Âm nối liền với địa ngục, chỉ cần bị nó liếc một cái người đó lập tức bị ác quỷ nhập tràng, lâu ngày sẽ biến thành quái vật đầu người mình rắn.Nhân Diện điểu (人面鸟) Một loại quái vật thời kỳ Cổ đại, được mô tả trong Sơn Hải kinh, mình là chim nhưng mặt của con người. Trong tiểu thuyết, loại quái vật này xuất hiện trong phần "Vân Đỉnh thiên cung", bên trong bụng của những con chim này có những con khỉ không có da chui ra ăn con mồi mà loài chim này tha về. Theo nhóm Cầu Đức Khảo giảng giải cho Ngô Tà, đây là quan hệ cộng sinh: chim săn mồi mà khỉ trong bụng giúp tiêu hóa con mồi.Cửu đầu Xà bách (九頭蛇柏) Một loại thực vật nhiều dây đằng, tương tự một loại thực vật trong thực tế có tên khoa học là Schefflera actinophylla. Xuất hiện lần đầu trong phần Thất tinh Lỗ vương cung, có thân rất lớn, nhiều dây đằng quấn quanh nạn nhân. Theo "Ngô Tà tư gia Bút ký", đặc trưng sinh thái của loài thực vật này đại khái là: Sau khi giết chết động vật, nó sẽ dựa vào mùi thối rữa thi thể mà dẫn dụ côn trùng tới, truyền bá thụ phấn.Long Chất (蠪侄) Xuất hiện trong phần ngoại truyện Sa Hải: Sa mãng Xà sào (沙海 :沙蟒蛇巢), là một loài gần giống với hồ ly, thường hay bị nhận nhầm là hồ ly, cực kỳ hiếm gặp. Giống này thường hành động theo đàn chín con, có một con cái, hình thể rất lớn, tám con đực tương đối nhỏ. Chúng nằm trên lưng con cái, cùng nhau hành động, hơn nữa thân thể chúng lại vô cùng dài, đó là lí do Long Chất thường bị cho là có chín đầu, chín đuôi, có rất nhiều người kể rằng đã thấy hồ ly chín đuôi, cũng là bởi vì hiểu sai từ long chất.Vật thểChiến Quốc bạch thư (戰國帛書) Thời cổ đại Chiến Quốc, ngoài việc dùng thẻ tre, người ta còn dùng các loại vải dệt để ghi chép sử liệu, tương đối quý giá. Vật mà Ngô Lão Cẩu lấy từ ngôi mộ cổ Trường Sa là một loại Lỗ Hoàng bạch (魯黃帛) rất quý giá. Khái niệm "Chiến Quốc bạch thư" là có thật, sự kiện Cầu Đức Khảo lừa gạt lấy sách lụa cũng là Nam Phái Tam Thúc dựa vào sự kiện có thật khi một nhà truyền giáo Mỹ là Johu Hadley Cox khai quật được sách lụa ở Hồ Nam và đưa về Mỹ trưng bày.Xà mi Đồng ngư (蛇眉銅魚) Tổng cộng có 3 con, đều được Uông Tàng Hải bí mật dùng chữ Nữ Chân ghi lại việc mình tham gia sửa sang Hoàng lăng của Vạn Nô vương, biết được bí mật Chung Cực trong cửa Thanh Đồng. Vì hi vọng hậu thế biết được bí mật vĩ đại này, Uông Tàng Hải để 3 con cá vào 3 nơi phong thủy mà ông tự tạo nên, lần lượt là Thất tinh Lỗ vương cung - Tây Sa Hải mộ - Quảng Tây Cổ tháp. Vì tạo hình con cá bằng đồng, trên mí mắt có hàng lông mi được làm thành hình rắn, do vậy được gọi theo tên này.Quỷ nữu Long Ngư ngọc tỷ (鬼钮龙鱼玉玺) Tức là Ngọc tỷ Long Ngư có đầu núm khắc hình Quỷ. Trong truyền thuyết, Ngọc tỷ này có thể dùng để triệu hoán Âm binh. Thực tế đây là chìa khóa tiến vào cửa Thanh Đồng bên dưới sâu của Vân Đỉnh Thiên cung, có tổng 2 cái. Một cái từng được Khách sạn Tân Nguyệt bán đấu giá, bị Ngô Tà cướp đi. Một cái do Hoắc lão thái thái giữ, rồi trả lại Trương Khởi Linh. Khi Trương Khởi Linh tiến vào cửa Thanh Đồng chịu ải 10 năm, đem 1 cái giao cho Ngô Tà.Kỳ Lân kiệt (麒麟竭) Một loại thực vật đặc thù, niên đại càng lâu hiệu quả càng lớn, tục truyền đặt ở trên rốn thi thể thì giúp bảo trì xác chết không hư hỏng. Sau khi ăn vào, trong máu sinh ra biến hóa xua đuổi được các động thực vật hoặc thi biến.Ngọc dũng (玉俑) Một vật ở trong Thất tinh Lỗ vương cung. Chữ "Dũng" là danh từ chỉ đến hình nhân bằng gỗ để chôn theo người chết trong mộ cổ. Có thể hiểu thành "Áo ngọc", bởi vì theo mô tả thì nó được ghép từ những miếng ngọc thành hình như một cái áo giáp. Theo truyền thuyết, loại áo này không chỉ quý vì được làm từ ngọc, mà nó còn có tác dụng "Cải lão hoàn đồng", giúp người mặc nó vĩnh viễn có dung mạo tươi trẻ. Hình tượng loại áo này được Nam Phái Tam Thúc dựa trên Ngọc y (玉衣) - một hình thức khâm liệm cao cấp của hoàng gia và quý tộc đời Tây Hán.Vẫn ngọc (隕玉) Một loại ngọc có xuất xứ từ tảng thiên thạch rất đặc biệt tại Tây Vương Mẫu quốc Cổ thành. Theo như tiểu thuyết nói, thế giới khi ấy có khái niệm về Vẫn ngọc là một loại đá quý, một loại thiên thạch đặc thù, bởi vì tài chất xúc cảm đều tương tự ngọc, nên thường được sử dụng như ngọc, đối với đời Thượng cổ thì đây là một vật cực kỳ trân quý. Cũng theo tiểu thuyết xây dựng, Tây Vương Mẫu đã sử dụng sự phóng xạ từ loại ngọc này thực hiện việc trường sinh, khi ăn Đan dược Thi biệt vương, nếu không ở trong Vẫn ngọc thì sẽ xuất hiện sự thi biến theo thời gian. Ở trong Vẫn ngọc, người ăn Đan dược sẽ tiến vào trạng thái ngủ đông, trải qua khoảng thời gian rất dài từ từ lột da rồi mới dần có thể tái sinh.Thanh Đồng môn (青銅門) Cánh cửa bằng chất liệu Đồng điếu cao cỡ mấy chục mét nằm sâu dưới Địa cung của Vân Đỉnh Thiên cung. Bên trong cánh cửa này có thứ được gọi là 『Chung Cực; 終極』, tức kết thúc của vạn vật. Gia tộc họ Trương ở Trường Bạch Sơn chính là có nhiệm vụ bảo vệ bí mật của cánh cửa. Ở phần "Tạng Hải Hoa" tiết lộ, người Trương gia còn sử dụng chất Đồng điếu đặc biệt để tạo ra rất nhiều cửa Thanh Đồng khác trên nhiều nơi khác nhau, mục đích nhằm đánh lạc hướng những ai tò mò về Chung Cực đằng sau cánh cửa lớn nhất tại Vân Đỉnh Thiên cung.Địa danhThất tinh Lỗ vương cung (七星魯王宮) Là cổ mộ đầu tiên mà Ngô Tà đi cùng Chú ba Ngô Tam Tỉnh xuống. Chủ mộ là Lỗ Thương vương thời nước Lỗ.Tây Sa Hải mộ (西沙海墓) Là cổ mộ thứ hai mà Ngô Tà đi xuống, nhưng lại là cổ mộ đầu tiên mà Ngô Tà khám phá mà không có Chú ba. Mộ riêng mà Uông Tàng Hải xây dựng cho mình, giấu một miếng Xà mi Đồng ngư. Nơi đây cũng là nơi mà đoàn khảo sát Tây Sa mất tích.Quảng Tây Cổ tháp (廣西古塔) Một bảo tháp ở Quảng Tây, có cấu trúc kiểu Kính Nhi cung (鏡兒宮). Nơi đây là nơi Trần Bì A Tứ đem ra được con Xà mi Đồng ngư cuối cùng.Vân Đỉnh Thiên cung (雲頂天宮) Tọa lạc ở vùng Trường Bạch Sơn, giáp với ranh giới Triều Tiên. Đây là mộ địa của Vạn Nô vương (万奴王) - một thủ lĩnh Đông Hạ có hình thù kỳ quái, cả thân tỏa ra mấy cánh tay nhìn như Thiên thủ Quan Âm (千手观音). Theo như Uông Tàng Hải ghi lại trên Xà mi Đồng ngư, Vạn Nô vương đều thay các đời không phải là cha truyền con nối, mà khi Vạn Nô vương tiền nhiệm chết đi, từ cánh cửa Thanh Đồng bò lên một Vạn Nô vương khác.Tây Vương Mẫu quốc (西王母國) Một quốc gia từng xưng bá ở Tây Vực, ước đoán có tận từ thời Viêm Đế - Hoàng Đế. Văn hóa đặc biệt quái dị khi thờ rất nhiều rắn độc và lấy khai thác thiên thạch để làm ngọc. Tọa lạc ở Tháp Mộc Đà (塔木陀) thuộc Lòng chảo Tarim, chỉ khi mưa xuống mới có đường dẫn vào.Trương gia Cổ Lâu (張家古樓) Tòa lầu cổ 8 tầng của gia tộc Trương gia tại Trường Bạch Sơn, nơi an táng toàn bộ gia tộc họ Trương. Tòa cổ lâu tọa lạc dưới Hồ ma của làng Ba Nãi - một ngôi làng người Dao bên sườn Thập Vạn Đại Sơn. Bên cạnh địa điểm kỳ ảo ẩn dưới một cái hồ rộng, Trương gia Cổ lâu còn chứa bí mật về việc được dựng lên bởi "Dạng thức Lôi" (樣式雷) - một kiểu kiến trúc hết sức đặc biệt do gia tộc Lôi thị sáng tạo, một gia tộc chuyên về kiến trúc và vốn chỉ phục vụ riêng cho Hoàng triều Đại Thanh.Năm 2011, một bộ manhua của Dongdong và Yuelu đã được xuất bản. Sau tập thứ năm, tác giả của Đạo mộ bút ký đã có một cuộc tranh luận với hai tác giả truyện tranh. Không may, điều này dẫn đến việc kết thúc bộ manhua. Vào năm 2014, có thông báo rằng loạt phim chuyển thể từ bộ tiểu thuyết, Đạo mộ bút ký, sẽ được thực hiện với tám mùa. Tuy vậy, chỉ có mùa đầu tiên được thực hiện.[6] Năm 2016, bộ tiểu thuyết đã được chuyển thể thành bộ phim điện ảnh phiêu lưu hành động cùng tên. Bộ phim thu về 1 tỷ 4 triệu nhân dân tệ tại phòng vé, xếp thứ chín doanh thu phòng vé khu vực Trung Quốc đại lục năm 2016, và thứ năm nếu chỉ tính riêng phim Trung Quốc.[7] Năm 2019, mùa thứ hai của Đạo mộ bút ký bắt đầu phát sóng, song với dàn diễn viên hoàn toàn mới. Nội dung bộ phim được chuyển thể từ cuốn thứ hai.
|