Kể lại một câu chuyện đẹp về tình người

Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi. Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng tất cả hành khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.

Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị ba tên côn đồ lôi vào bụi rậm bên đường.

Một giờ sau, ba tên du côn và cô lái xe tơi tả trở về xe và cô sẵn sàng cầm lái tiếp tục lên đường…

Kể lại một câu chuyện đẹp về tình người

–“Này ông kia, ông xuống xe đi!” cô lái xe la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình.

Người đàn ông sững sờ, nói:

–“Cô làm sao thế? Tôi mới vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?”

–“Cứu tôi ư? Ông đã làm gì để cứu tôi chứ?” Cô lái xe vặn lại, và vài hành khách bình thản cười. Người đàn ông thật sự tức giận. Dù ông đã không có khả năng cứu cô, nhưng ông không nên bị đối xử như thế chứ.

Ông từ chối xuống xe, và nói:

– “Tôi đã trả tiền đi xe nên tôi có quyền ở lại xe.”

Cô lái xe nhăn mặt nói:

– “Nếu ông không xuống, xe sẽ không chạy.”

Điều bất ngờ là hành khách, vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng yêu cầu người đàn ông xuống xe, họ nói:

-“Ông ra khỏi xe đi, chúng tôi có nhiều công chuyện đang chờ và không thể trì hoãn thêm chút nào nữa!”

Một vài hành khách khỏe hơn tìm cách lôi người đàn ông xuống xe.

Ba tên du côn mỉm cười với nhau một cách ranh mãnh và bình luận:

-“Chắc tụi mình đã phục vụ cô nàng ra trò đấy nhỉ!”

Sau nhiều lời qua tiếng lại, hành lý của người đàn ông bị ném qua cửa sổ và ông bị đẩy ra khỏi xe. Chiếc xe bus lại khởi tiếp hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ.

Xe lên đến đỉnh đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ của xe bus tăng dần. Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra trong hai mắt cô.

Một tên du côn nhận thấy có gì không ổn, hắn nói với cô lái xe:

-“Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?”

Cô gái không nói gì và chiếc bus ngày càng lao nhanh hơn. Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng, nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài vực như mũi tên bật khỏi cây cung.

Hôm sau, báo địa phương loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”. Một chiếc xe cỡ trung rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng. Người đàn ông đã bị đuổi xuống xe đọc tờ báo và khóc. Không ai biết ông khóc cái gì và vì sao mà khóc! .

Bạn có biết vì sao ông ta khóc? Nếu bạn có trên xe bus, bạn có đứng lên như người đàn ông kia? Chúng ta cần những người như ông để tạo dựng và duy trì một xã hội bình thường. Khi ta đối xử với người khác bằng cả tấm lòng, ta sẽ nhận được hơi ấm và tình yêu từ mọi người. Đây là một câu chuyện rất bi thảm. Bạn sẽ làm gì nếu như bạn là người lái xe?

Chiều 22-7, trên trang cá nhân của chị Nguyễn Thu Hương (ngụ huyện Hòn Đất, Kiên Giang) chia sẻ những hình ảnh cảm động tại một chốt kiểm dịch trên địa bàn.

Kể lại một câu chuyện đẹp về tình người

Chị Hương chia sẻ: khi cơn mưa chiều 22-7 ngớt hạt, chốt kiểm soát liên ngành phòng, chống dịch COVID-19 đặt tại địa bàn giáp ranh cầu Ninh Phước, xã Bình Sơn, huyện Hòn Đất thấy bà cụ khoảng hơn 70 tuổi đẩy chiếc xe thùng 2 bánh lom khom đi nhặt phế liệu là mảnh nilông, chai nhựa ven quốc lộ 80.

Khi tới chốt, bà cụ được các nhân viên tại đây giải thích không nên đi lại ngoài đường giữa lúc giãn cách để phòng dịch lây lan. Cụ bà hiểu, nhưng tỏ vẻ lo lắng vì nếu không ra đường nhặt ve chai thì không có tiền mua gạo ăn qua ngày.

Thấy tình cảnh của cụ bà quá khó khăn, thiếu tá Nguyễn Văn Thạch, thuộc Đội cảnh sát giao thông – trật tự cơ động Công an huyện Hòn Đất, đang làm nhiệm vụ tại chốt đã vận động đồng nghiệp, nhân viên tại đây được 600.000 đồng tiền mặt và 1 thùng mì gói tặng cho bà.

Món quà tuy nhỏ nhưng đã giúp bà cụ yên tâm đẩy xe nhặt phế liệu quay về nhà.

Thượng tá Phạm Văn Liêm, trưởng Phòng cảnh sát giao thông đường bộ Công an tỉnh Kiên Giang, cho hay vừa được báo cáo về việc làm cảm động của anh em trực chốt ở huyện Hòn Đất. Việc làm của thiếu tá Nguyễn Văn Thạch là rất đáng khen.

“Qua đây tôi cũng xin gởi lời động viên tới anh em thuộc lực lượng cảnh sát giao thông và các nhân viên khác đang vất vả ngày đêm làm nhiệm vụ tại các chốt liên ngành phòng, chống dịch COVID-19. Ngoài nhiệm vụ được giao, tôi mong cán bộ, chiến sĩ và toàn thể anh em nếu thấy những hoàn cảnh khó khăn thì bên cạnh việc tuyên truyền, vận động để bà con chấp hành quy định giãn cách, cần có biện pháp hỗ trợ kịp thời, của ít lòng nhiều. Nếu cần thì có thể đề xuất lên cấp trên hỗ trợ thêm” – thượng tá Liêm nói.

Kể lại một câu chuyện đẹp về tình người

Đề bài: Kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn

Phần 1: Dàn ý Kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn

Xem chi tiết Dàn ý Kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn tại đây

Tình bạn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng mà mỗi người trong chúng ta có được. Ai cũng có cho mình một người bạn trong đời, cùng đồng hành, chia sẻ niềm vui nỗi buồn cuộc sống. Tôi có rất nhiều bạn, nhưng người bạn thân nhất và để lại nhiều kỉ niệm đẹp với tôi nhất đó là Huy, cậu bạn gần nhà.

Hai chúng tôi lớn lên bên nhau, cùng nhau chơi bao trò chơi thú vị của tuổi thơ và cùng lũ con nít hàng xóm. Đó là những chiều chăn trâu, cắt cỏ, là những đêm trăng sáng chơi ú tìm, là những trận mưa bất chợt được thoả mình tắm mưa đầy thích thú. Đó là những buổi sớm mai hai đứa đèo nhau đến trường trên chiếc xe đạp ba Huy mua vào đầu năm học với những câu chuyện thú vị, những kiến thức bổ ích. Nhưng rồi, một biến cố xảy ra, tôi bị tai nạn do một lần chiếc xe máy của hai thanh niên say rượu, lạng lách tông vào, phải nghỉ học một thời gian để điều trị.

Từ ngày vào bệnh viện, ngoài gia đình ra thì Huy là người quan tâm và giúp đỡ tôi nhiều nhất. Ngày ngày, đi học về, cậu lại sang chơi với tôi, kể cho tôi nghe những câu chuyện vui ở lớp, ở trường. Bài vở được Huy ghi chép đầy đủ để tôi dễ học, những chỗ không hiểu hay thắc mắc đều được Huy giảng lại rất chi tiết. Thỉnh thoảng, cậu ấy còn tự tay nấu cháo đưa vào viện cho tôi, tôi vui sướng và cảm động vô cùng.

Sau một tháng, khi sức khoẻtôi có hồi phục hơn, bác sĩ cho ra viện để đi học. Vì chân còn chưa lành hẳn nên đi lại rất khó khăn. Vậy là ngày nào, Huy cũng chờ sẵn trước nhà đón tôi đi học, cõng lên tới lớp, rất vất vả. Đặc biệt, những ngày trời nóng ran, mồ hôi ướt đẫm cả lưng áo mà bạn chẳng bao giờ than vãn nửa lời. Lúc nào cũng cười cười, nói nói động viên tôi học tập, chịu khó cố gắng. Huy còn xin bố mẹ cho sáng ở lại nhà tôi để tiện chỉ cho tôi những kiến thức chưa vững.

Huy là người bạn tốt nhất của tôi. Tôi thầm cảm ơn ông trời vì đã cho mình một người bạn tuyệt vời như cậu ấy. Tôi vẫn luôn hy vọng rằng, sau này, dẫu có ra sao đi nữa thì tình bạn của chúng tôi vẫn mãi bền chặt theo thời gian.

Bên cạnh bài Kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn, các em có thể tìm đọc tại Taimienphi.vn nhiều bài văn đặc sắc khác như: Kể câu chuyện có nhân vật là những món đồ chơi hoặc những con vật gần gũi với trẻ em, Kể lại câu chuyện Con vịt xấu xí, Kể lại câu chuyện em đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ Có công mài sắt có ngày nên kim, Kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn.

Có rất nhiều câu chuyện kể về tình bạn, em đã được nghe hay chứng kiến một câu chuyện cảm động nào về tình bạn chưa? Hãy kể lại một câu chuyện cảm động nói về tình bạn cho các bạn cùng biết.

Kể câu chuyện nói về một loài chim Hãy kể một kỉ niệm khó quên về tình bạn Lời bài hát Mặc Kệ Người Ta Nói Kể một câu chuyện em đã được nghe hay được đọc nói về quan hệ giữa con người và thiên nhiên Kể lại một câu chuyện em đã chứng kiến hoặc một việc em đã làm thể hiện tình hữu nghị giữa nhân dân ta với nhân dân các nước Hãy tưởng tượng mình là Xi-mông, kể lại câu chuyện về người cha Phi-líp

Hướng dẫn

Đề bài: Bạn bè là những người sẵn sàng giúp đỡ nhau trong những hoàn cảnh khó khăn nhất. Có rất nhiều câu chuyện cảm động về tình bạn. Em hãy kể lại một câu chuyện cảm động về tình bạn mà em biết hoặc được chứng kiến.

I. Dàn ý chi tiết cho đề kể câu chuyện cảm động về tình bạn

1. Dàn ý 1

a. Mở bài

Giới thiệu về tình bạn của em: Tuổi thơ của mỗi người chắc hẳn đều có những người bạn thật thân thiết và gắn bó với mình

b. Thânbài

  • Giới thiệu qua những người bạn của em: Ba đứa em nghịch lắm, chẳng thua kém bọn con trai bất cứ trò nào
  • Kể lại kỉ niệm đó: Hôm ấy là một ngày nắng đẹp, cả xóm có một cái đám cưới mà nhạc nổi lên linh đình
  • Kỉ niệm đó đã để lại ấn tượng gì trong em: Em rất biết ơn Huyền, và cũng ngưỡng mộ bạn nữa

c. Kết bài

Ý nghĩa của tình bạn đối với em: Từ đó chúng em ít quậy phá hơn, hiền thục hơn và chơi những trò chơi nhẹ nhàng hơn.

2. Dàn ý 2

a. Mở bài

Giới thiệu về câu chuyện cảm động tình bạn của em: nhưng kỉ niệm làm em cảm động nhất đó chính là câu chuyện giữa em và một người bạn của em

b. Thân bài

  • Giới thiệu về tình bạn của em: Người bạn của em tên là Nhi, em quen Nhi trong một dịp nghỉ hè được về quê chơi với ông bà ngoại
  • Nội dung câu chuyện: Em cảm thấy rất xúc động, nhưng rồi em tâm sự với bạn
  • Câu chuyện đó có ý nghĩa như thế nào?: hẹn gặp bạn, nghe bạn kể chuyện mới biết năm đó bạn đã được đi thi học sinh giỏi của tỉnh

c. Kết bài

Ý nghĩa của câu chuyện cảm động về tình bạn đối với em: Em vẫn nhớ mãi nụ cười ấy, và mong rằng bạn sẽ ngày càng phấn đấu học giỏi hơn nữa.

3. Dàn ý 3

a. Mở bài

Giới thiệu về người bạn của em: người bạn mà khiến em có tình cảm thân thiết và cảm động nhất lại là bạn Mai

b. Thân bài

  • Em và bạn quen nhau trong hoàn cảnh nào: em đang trên đường đi chơi về thì gặp một cô bạn bán bỏng ở bên đường, trông bạn ấy có vẻ rất khó khăn
  • Điều gì khiến em cảm động: Nhưng khi em nói ra thì bạn Mai liền từ chối và nói muốn mua chúng bằng chính sự lao động của mình
  • Em và bạn đã có kỉ niệm như thế nào: Rồi chỉ vài hôm sau, em gặp bạn Mai trong đội thi học sinh giỏi toán của trường

Xem thêm:  Luyện tập xây dựng đoạn văn mở bài trong bài văn miêu tả đồ vật

c. Kết bài

Em có cảm nhận gì về tình bạn đó: Em cảm thấy rất trân trọng người bạn và tình bạn này

II. Bài tham khảo

1. Bài tham khảo 1

Tuổi thơ của mỗi người chắc hẳn đều có những người bạn thật thân thiết và gắn bó với mình. Em cũng vậy, tuổi thơ của em là những ngày tháng vui chơi và đi học cùng hai bạn Huyền và Duyên. Đó là những người bạn mang lại cho em những kí ức đẹp nhất về tuổi thơ.

Dù tháng năm có trôi qua thì em vẫn sẽ mãi mãi nhớ mãi về những kí ức những ngày hè. Ba đứa em nghịch lắm, chẳng thua kém bọn con trai bất cứ trò nào, đặc biệt là nhìn Huyền hơi ngăm ngăm, dáng người chắc khỏe, phong trần như một đứa con trai. Còn Duyên thì nhẹ nhàng hơn nhưng cũng nghịch lắm, lém lỉnh và nhanh nhạy. Hôm ấy là một ngày nắng đẹp, cả xóm có một cái đám cưới mà nhạc nổi lên linh đình, ba chúng em rủ nhau đi chơi chứ chẳng thèm theo bố mẹ đi đám cưới. Ba đứa đi dọc bờ sông thì nhìn thấy cây vú sữa nhà bác Hồng quả đã rất to và chín, lại chi chít quả, ba đứa nhìn nhau và nảy ra ý định “tiêu diệt” chúng.

Chúng em canh chừng rất lâu, khoảng 9h sáng bác Hồng đã khóa hết cửa và đi ăn cỗ, lại thêm nhà bác chẳng có con chó nào, nên chúng em đắc ý vì được một buổi quá dễ dàng. Ba đứa chúng em nhanh chóng len lỏi đến bên gốc cây vú sữa một cách an toàn. Em leo trèo khá giỏi nên đó là nhiệm vụ của em, còn bạn Duyên sẽ đứng nhìn xung quanh, bạn Huyền sẽ đứng dưới gốc cây hứng trái.

Chỉ trong chốc lát, em đã hái đầy chiếc túi nilon màu đen trên tay bạn Huyền, em tìm đường leo xuống. Bỗng em bị trượt chân vì giẫm phải cành cây khô đã mục, thế rồi “Đùng” một cái, em rơi thẳng xuống sông, em chưa hề bơi bao giờ nên rất hoảng sợ và la lên, chân tay em đập không ngừng, hít no nê nước, Duyên cũng không biết bơi nên Huyền lúc đó đã nhanh chân chạy tới, nhảy “ùm” một cái xuống ao, em tóm được cánh tay bạn, nổi lên và thở, bạn dìu em vào tới bờ an toàn. Em rất biết ơn Huyền, và cũng ngưỡng mộ bạn nữa, hóa ra là con gái mà bạn đã biết bơi từ rất lâu rồi, nếu không có bạn hôm đó không biết em sẽ ra sao.

Xem thêm:  Tả cây me tây trên đường đến trường

Từ đó chúng em ít quậy phá hơn, hiền thục hơn và chơi những trò chơi nhẹ nhàng hơn, nhiều lúc ngồi bên nhau chúng em lại nhớ về kỉ niệm đó, cùng ồm bụng nhau cười.

2. Bài tham khảo 2

Có rất nhiều những kỉ niệm đáng nhớ đối với em, những chuyến đi, những lần vui chơi, nhưng kỉ niệm làm em cảm động nhất đó chính là câu chuyện giữa em và một người bạn của em.

Người bạn của em tên là Nhi, em quen Nhi trong một dịp nghỉ hè được về quê chơi với ông bà ngoại. Em rất ấn tượng với Nhi vì bạn rất hòa đồng, hôm đầu gặp nhau bạn ấy sang nhà ông bà em rất vô từ và còn rủ em đi chơi cùng nữa. Chúng em chơi cùng nhau rất vui, chơi những trò mà em chưa bao giờ biết đến, tất cả đều rất thú vị. Sau vài buổi đi chơi với nhau, em và bạn nói về chuyện học tập. Em có hỏi bạn thích học môn gì nhất, Nhi suy nghĩ trầm ngâm một lúc rồi nói rằng:

– Mình chẳng được đi học nữa rồi, thích học môn gì đâu còn quan trọng nữa đâu. Nhà mình nghèo lắm, mình muốn ở nhà giúp bố mẹ, bố mẹ cũng đỡ vất vả hơn nếu mình nghỉ học.

Nghe tới đây em cảm thấy rất bất ngờ, em dường như không tin vào tai mình nữa. Em cảm thấy rất xúc động, nhưng rồi em tâm sự với bạn:

– Bạn là một người rất thông minh và lanh lợi, chắc chắn bạn học rất giỏi. Bạn hãy phát huy tài năng đó của mình rồi sau này sẽ giúp cho bố mẹ được nhiều thứ hơn. Hãy cố gắng đi học tiếp nhé!

Bạn nhìn em cười, và nói sẽ về suy nghĩ và thuyết phục bố mẹ. Thế rồi hè năm sau em lại về, hẹn gặp bạn, nghe bạn kể chuyện mới biết năm đó bạn đã được đi thi học sinh giỏi của tỉnh, được thưởng rất to. Bạn khoe với em mà em cũng cảm thấy vui lây. Em vẫn nhớ mãi nụ cười ấy, và mong rằng bạn sẽ ngày càng phấn đấu học giỏi hơn nữa.

Xem thêm:  Phân tích bài thơ Căn nhà tranh bị gió thu phá nát của Đỗ Phủ

3. Bài tham khảo 3

Em có rất nhiều bạn bè, mỗi người bạn laị có những câu chuyện kỉ niệm khác nhau, tuy nhiên người bạn mà khiến em có tình cảm thân thiết và cảm động nhất lại là bạn Mai.

Em và Mai học cùng trường với nhau nhưng không hề biết nhau, cho tới một hôm, em đang trên đường đi chơi về thì gặp một cô bạn bán bỏng ở bên đường, trông bạn ấy có vẻ rất khó khăn. Trời lại đang mưa mà bạn không hề có áo mặc, chỉ cố che lấy nhứng túi bỏng. Em liền chạy tới, kéo chiếc áo mưa của mình che cho bạn và hỏi thăm. Bạn ấy tên là Mai, nhà bạn rất khó khăn, bạn phải đi bán bỏng để có tiền mua sách vở đi học. Em thấy bạn như vậy, muốn đem tặng cho bạn chiếc áo mà mẹ mới mua cho em, em đã có rất nhiều quần áo nên chưa hề mặc tới. Nhưng khi em nói ra thì bạn Mai liền từ chối và nói muốn mua chúng bằng chính sự lao động của mình.

Rồi chỉ vài hôm sau, em gặp bạn Mai trong đội thi học sinh giỏi toán của trường, thật bất ngờ và hạnh phúc, chúng em ôm lấy nhau rồ cùng nhau bước vào phòng thi. Đề thi hôm đó chỉ có một câu duy nhất hơi khó đối với em, loay hoay mãi em vẫn chưa tìm được đáp án, em nhìn sang chỗ bạn Mai, thấy bạn đã làm xong xuôi mọi thứ, mồ hôi ướt đầm trên trán. Rồi em bỗng thấy có mẩu giấy rơi trước mặt mình, nhưng nhìn sang Mai, em hiểu đó là sự giúp đỡ của Mai. Nhớ lại câu nói của Mai “Muốn tự lao động để mua mọi thứ”, nên em quyết định không mở tờ giấy, cố gắng suy nghĩ và cuối cùng cũng ra đáp án. Khi kết thúc giờ thi, Mai chạy tới chỗ em và nói rằng “Mình không thấy bạn mở giấy nhưng khi ném đi mình đã cảm thấy rất ân hận, bởi tốt nhất chúng ta nên tự sức mình thì sẽ tốt hơn.

Em và Mai cùng nhìn nhau cười và ra về vui vẻ với nhau. Em cảm thấy rất trân trọng người bạn và tình bạn này.

Theo Nhungbaivanhay.vn