Phim là bức tranh thu nhỏ về một vấn đề còn đang nhức nhối được tái hiện qua lăng kính điện ảnh. Show Poster phim (nguồn: phimmoi) Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông hay còn có tên gọi khác là Bi Thương Nghịch Lưu Thành Hà, tên tiếng anh của phim là Cry Me A Sad River, được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Quách Kính Minh. Anh là cha đẻ của series Tiểu Thời Đại và Tước Tích, là nhà văn và biên kịch nổi tiếng của Trung Quốc. Phim xoay quanh Dịch Dao (Nhậm Mẫn) một nữ sinh cấp 3 mất cha từ sớm và có mẹ làm nghề "massage". Dịch Dao có tuổi thơ và cuộc sống không mấy hạnh phúc, người bạn duy nhất của cô ở thời điểm này là Tề Minh (Triệu Anh Bác) – cậu hàng xóm thanh mai trúc mã. Dịch Dao là nạn nhân trực tiếp của bạo lực học đường, thế giới của cô sẽ là một vực sâu hun hút nếu không có sự xuất hiện của cậu bạn Cố Sâm Tây (Tân Vân Lai). Người giúp Dịch Dao chống trả lại những chiêu trò bắt nạt của bạn học, thay vì cậu hàng xóm Tề Minh. Nữ chính Dịch Dao (nguồn: variety) Những cảm giác bị bạn học dội nước trên tầng cao xuống, bị ăn trộm tiền, bị đổ thức ăn thừa, bị sỉ nhục bởi những lời lẽ hạ đẳng và ghê tởm, là trung tâm của những tin đồn vô căn cứ, chúng đã ám ảnh Dịch Dao và khiến tâm lí một nữ sinh bình thường bị ảnh hưởng nặng nề. Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông là sự phản ánh mặt tối của vấn nạn bạo lực học đường, là câu chuyện của những cô cậu học trò đang tuổi tâm sinh lí chưa vững vàng. Không riêng Dịch Dao mà những nhân vật còn lại như Tề Minh, chị em Cố Sâm Tây và Cố Sâm Tương, bạn học “ác quỷ” Đường Tiểu Mễ (Chu Đan Ni) đều có những câu chuyện rất riêng, rất đời. cậu bạn thanh mai trúc mã Tề Minh (nguồn: variety) Tề Minh là đứa con được nuôi “trong lồng trứng”, là kết quả của sự bảo bọc quá kĩ của bố mẹ mà mất đi chính kiến và tín ngưỡng của bản thân. Đường Tiểu Mễ là nạn nhân của bạo lực học đường nhưng đồng thời cũng chính là kẻ gián tiếp gây ra cái chết cho bạn học. Dù có quá khứ thế nào, Đường Tiểu Mễ vẫn đáng trách hơn là đáng thương, một người dùng đau khổ của bản thân để làm tổn thương người khác không xứng đáng có được sự cảm thông của khán giả. Phim còn có sự tham gia của nữ diễn viên gạo cội Ô Quân Mai trong vai mẹ nữ chính Dịch Dao, một người phụ nữ yêu thương con cái nhưng không bao giờ thể hiện ra ngoài. Khi biết sơ suất của mình là nguyên nhân làm Dịch Dao mắc bệnh phụ khoa, lần đầu tiên bà đã thể hiện tình yêu của mình với con gái, giờ đây những thứ như tiền nong hay cái nghề “massage” đó liệu còn quan trọng với bà. Hình ảnh cuối phim khi bà bán đi chiếc bàn nhắc lại quá khứ đáng buồn là một trong nhiều cảnh phim để lại ám ảnh cho khán giả. Diễn viên Ô Quân Mai trong vai mẹ Dịch Dao (nguồn: variety) Ai đó từng nói: Điện ảnh chân chính là bức tranh thu nhỏ tái hiện lại cuộc sống con người và phải phát triển bằng ngôn ngữ và thước đo của đại chúng. Bằng cách nào đó Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông là một tác phẩm như vậy. Phim phản ánh thành công được mặt tối của vấn đề xã hội đang rất nổi cộm và “gãi đúng chỗ ngứa” của nhiều người. Nỗi buồn của phim vương trong từng cái rung khẽ nhất của góc quay và gieo vào tim ngay từ những giây phút bắt đầu. Cá nhân tôi vẫn muốn tin vào đoạn kết rằng Dịch Dao còn sống và sẽ gặp lại Cố Sâm Tây, sự cố hôm nay không quyết định cả cuộc đời sau này bạn chỉ toàn là vấp ngã, mấu chốt là bạn có đủ sức mạnh vượt qua không. Bạn học Cố Sâm Tây (nguồn: variety) Sự ảnh hưởng bộ phim mang lại dù ít dù nhiều, dù tích cực hay tiêu cực thì cũng đánh một đòn mạnh xuống những “hung thủ” cả trực tiếp và gián tiếp của vấn nạn mang tên Bạo Lực Học Đường. Rằng, bạo lực đâu chỉ là những vết bầm trên cơ thể, nó còn là những vết hằn trong tim mà nhiều năm nữa những vết thương sẽ chẳng bao giờ khép miệng. Khi Giáo dục và nhà trường nói chung nên là nơi để nuôi dạy và kiến tạo nên những chủ nhân tương lai của mọi đất nước, thì đắng cay thay, lại là mồ chôn của hi vọng và tuổi trẻ. Từ bao giờ mà nơi chắp cánh những ước mơ lại trở thành một "địa ngục" trong mắt nhiều người. Một số khán giả đùa vui Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông dành cho những ai hay “khẩu nghiệp”, hãy xem và cảm nhận để quy về bản thân. Hãy suy nghĩ kĩ trước khi phát ngôn, đừng vì những lời nói chót lưỡi đầu môi mà làm tổn thương người khác, bởi sự ảnh hưởng của những lời tiêu cực đôi khi còn lớn hơn nhiều lần những vết thương da thịt. Đường Tiểu Mễ - nạn nhân đồng thời là kẻ chủ mưu bắt nạt bạn học (nguồn: variety) Có thể nói 6 phút cuối phim là lúc bao cảm xúc dồn nén tích tụ suốt hơn 1 giờ đồng hồ được xả ra hết, vừa buồn lại vừa thỏa mãn. Cái kết của Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông không có happy ending cho tất cả mọi nhân vật, phim có rất nhiều mất mát và đau khổ nhưng nó lại là cái kết phù hợp nhất. Trong nhiều trường hợp không phải cứ sống sót trở về và bắt đầu lại từ con số 0 mới là tốt nhất, đôi khi cái chết cũng là một phương án giải thoát tốt. Tuy nhiên, phim không hề cổ xúy hành vi tự sát, khi lâm vào đường cùng nhiều người sẽ có nhiều cách giải thoát khác nhau. Nhưng với Dịch Dao, lựa chọn như vậy là phù hợp nhất với cô và với mọi người. Phải cảm ơn đạo diễn Lạc Lạc đã thay đổi nội dung một chút so với tiểu thuyết gốc, những độc giả đã đọc Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông hẳn sẽ thấy cái kết của bản phim điện ảnh này đẹp và nhân văn hơn nhiều kết cục thật sự. Phim lược bỏ một số yếu tố đau khổ trong truyện và biến chuyển chút ít để vừa giữ cái hồn của tiểu thuyết gốc vừa giảm nhẹ tình tiết nặng nề gây ám ảnh cho người xem. 5 người trẻ đáng ra nên có cuộc sống tốt hơn (nguồn: lostbird) Với nhiều khán giả khó tính phim chưa tốt bởi nhiều lí do, có thể vì diễn xuất của dàn diễn viên trẻ chưa thuyết phục, góc quay không đẹp hay lời thoại còn nhào nặn nhưng về mặt ý nghĩa thì Bi Thương Ngược Dòng Thành Sông quả thực sẽ xứng đáng đến từng phút một. "Nguyện cho thanh xuân của người người đều được đối xử ấm áp" chính là ước vọng của nhà làm phim, mong một thế giới sẽ không còn bi ai bởi những người trẻ tự làm tổn thương lẫn nhau. Xin được lấy câu nói của Cố Sâm Tây để kết lại bài viết này: “Chào cậu, tên mình là Cố Sâm Tây, tây trong mặt trời mọc đằng Tây.” Mặt trời có thể mọc đằng Tây đó bạn học Dịch Dao, vậy cuộc sống của cậu chắc chắn sẽ tốt hơn dù có ở thế giới nào đi chăng nữa. Xin gửi tặng những lời chúc tốt đẹp và sức mạnh cho không chỉ Dịch Dao mà còn những bạn học đang phải đối mặt với khó khăn thử thách, mong bạn sẽ có một tuổi trẻ khi ngoảnh đầu nhìn lại không hối tiếc ! Mong không ai phải chịu cảnh như bạn học Dịch Dao nữa (nguồn: variety)
Phim bi kịch chống lại River City (Làm cho tôi khóc một dòng sông đau khổ) (Tôi khóc một dòng sông đau buồn) loại hình:Vườn trường trẻ trung, hiện đại. Thời lượng phim:103 phút dân tộc:Quản lý Trung Quốc Diễn xuất: Nam Man (vai Địch Dao) Chú Đúng (vai Tae Ming) Tan Van Lai (vai Ko Sam Tae) Zhou Danni (vai Tang Xiaome) Chuong Nhuoc Nam (vai Gu Sam Tuong)
Nội dung bi kịch qua sôngPhim hay còn có tên tiếng Anh là Cry Me A Sad River, được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của Quách Kính Minh. Ngoài ra, ông còn là tác giả của một số cuốn sách: Tiểu thời đại và bộ truyện Tước Tích, đồng thời là nhà văn, nhà biên kịch nổi tiếng của Trung Quốc. Phiên bản điện ảnh dài 103 phút có nội dung khác với phiên bản truyền hình với sự tham gia của nữ nhân vật chính là Triang. Phim bắt đầu với hình tượng nữ sinh trung học Dịch Dao. Một cô gái được nuôi dưỡng bởi một người mẹ đơn thân, gia đình cô ấy rất khó khăn. Mẹ cô phải kiếm sống bằng nghề xoa bóp đàn ông để kiếm sống, điều này sau đó dẫn đến bệnh tật của Phù Dao. Lớn lên bên Phù Dao có một cậu bé tên là Te Min, là những đứa trẻ xinh đẹp của nhau. Bi kịch của Ditch Doe bắt đầu khi cô trở thành nạn nhân của một căn bệnh lạ, một căn bệnh phụ khoa. Và trong một lần xuất thần, người bạn thân nhất của anh là Dịch Dao đã lật tẩy sự việc khiến người yêu của anh là Đường Tiểu Mễ tức giận và Tề Minh muốn tuyên chiến để giành phần thắng. Khi cô ấy bắt gặp Yi Yao tại một bệnh viện phụ khoa để ăn tối, Tang Xiaome đã chụp ảnh cô ấy và sau đó Yi Yao đã có một ngày tồi tệ.
Cô hiệu trưởng là người đại diện cho nạn nhân của bạo lực học đường, khi biết tin Dương Tử Mạt bị ốm do qua lại với đàn ông, nữ chính thất vọng vì mẹ của Phù Dao làm nghề massage. Đi đến đâu cô cũng bị bắt đi, và mỗi thước phim đều cho thấy hình ảnh một thế giới lạnh lùng vô tâm xung quanh Phù Dao. Bạn học của cô ấy cũng rót nước cho cô ấy. Trong khi đó, người bạn thời thơ ấu của anh, Tae Ming, được thay thế bởi người bạn Ko Sam Tae, người đã đứng lên bảo vệ Phù Dao.
Mẹ của Ditch Dao đã phát hiện ra bà là nguyên nhân gián tiếp khiến con gái mình bị bệnh nên đã đưa cô đến bệnh viện để điều trị. Tưởng chừng bi kịch đã kết thúc nhưng trên đường trở về, Phù Dao nhìn thấy Đường Bân đang bị một nhóm bạn quấy rối. Nữ chính không bao giờ thích điều này, vì vậy cô ấy đã đe dọa Dichao không được nói về nó, vì vậy cô ấy không đồng ý. Trong lòng lo sợ, Đường Tiểu Mễ thuê người hãm hại Dịch Dao, nhưng vì Dịch Dao hiểu lầm người nhận là chị gái của Gu Sam Tây nên đã đưa tin nhắn của Tiểu Mễ cho cô. Gu Sen Tuong sau đó ngã xuống và chết khi anh ta bỏ chạy, cảnh sát điều tra và nghĩ rằng Dch Dao là thủ phạm, và tin tức lan truyền khắp trường. Tránh phun sơn vào thức ăn rơi vãi vào người còn nguy hiểm hơn. Những bức hình khiến khán giả phải suy nghĩ về vấn nạn bạo lực học đường đang ngày càng nghiêm trọng này. Không tin nổi, bị khủng bố và chán ghét, Mương Dao quyết định nhảy xuống nước trước sự chứng kiến của bạn bè và nhiều học sinh cùng trường. “Tôi không phải là kẻ giết người, nhưng tôi chết hôm nay, và các người là thủ phạm giết tôi” – Đào Đào. Cái chết của một nữ sinh trung học đã khiến nhiều người thức tỉnh và sau đó bị điều tra và Tang Xiao Mi phải trả giá cho tội lỗi của mình. READ Nhà hàng Những Người Bạn - Phan Văn Trị | Daisudaiduongxanh Vấn nạn bắt nạt học đường
Có thể nói, bộ phim này đã mang đến một thông điệp thức tỉnh cho giới trẻ ngày nay nói riêng. Bạo lực học đường dường như xảy ra bằng lời nói hay hành động không chỉ ở bất kỳ quốc gia nào mà ở khắp mọi nơi, nó mang đến những vấn đề không nhỏ cho nạn nhân. Vì sự ích kỷ của Yi Dao Duong Tiu Mei, anh đã phải đánh đổi mạng sống của mình để chứng minh mình vô tội. Và vì ích kỷ, dùng nỗi đau của mình để gieo rắc nỗi đau tương tự cho các bạn cùng lớp, Dương Tiểu Mễ là nạn nhân của bạo lực học đường mà cô không nên tha thứ. Hình ảnh Dịch Dao đứng trên bờ vực cái chết trước người bạn thanh mai trúc mã, Dịch Dao dụng tâm trước người bạn thân không tin tưởng Dịch Dao là Cố Sâm Tây. , “Bạn là kẻ thù, không phải tôi”. Cái kết đáng buồn này dường như cũng đúng trong xã hội ngày nay. Tiếng chuông báo thức đã vang lên cho những người xem phim. Tình mẹ
Mẹ của Dịch Dao là một bà mẹ đơn thân không bằng cấp, không việc làm nên phải nuôi dạy con theo cách mà không một người phụ nữ nào mong muốn. Tuy nhiên, như bản năng của một người mẹ, cô luôn ngăn cản các con mình trở về nhà khi nhà có khách. Khi biết mình là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến căn bệnh truyền nhiễm của Phù Dao, cô đã tự tát mình và dùng hết số tiền tiết kiệm được để đưa Phù Dao chạy chữa. Hình ảnh trong phim lúc đó tươi sáng như một tia hy vọng mới trong cuộc đời của Phù Dao. Dù người mẹ thường xuyên la mắng, không nói lời nhẹ nhàng, trìu mến nhưng cuối cùng mẹ vẫn dành tình yêu thương cho con mình. Một người bạn chân chính là một người bạn luôn giúp đỡ chúng ta trong lúc khó khănQi Ming là bạn thời thơ ấu của Dịch Dao, nhưng khi cô bị quấy rối và ghẻ lạnh vì bệnh tật, cô không bao giờ chọn tin tưởng Dịch Dao trong sáng, người không bao giờ đứng ra bảo vệ cô. Đó là dấu chấm hết cho tình bạn của họ. Trong khi đó, Gu Sam Tay, người chưa bao giờ nặng lời với Dịch Dao, cũng đứng ra bảo vệ cô khỏi những tổn hại không đáng có. Những người bạn đang cần là những người bạn thực sự. Hơn thế nữa, đôi khi tình bạn không nhất thiết phải coi trọng một người không tin vào giá trị của bạn. Giữ một người bạn đang làm phiền chúng ta là điều không đáng, sự đau buồn của chúng ta khi đánh mất một mối quan hệ cũng không đáng.
Diễn viên tài năng trong phim Bi kịch Ngược dòng thành sông Cry Me A Sad River – Cry Me A Sad River Là bộ phim dài 103 phút với sự tham gia của dàn diễn viên tài năng đã tái hiện lại một thực trạng đáng sợ trong xã hội ngày nay. Còn chần chừ gì nữa mà không thử một lần trải nghiệm tác phẩm nghệ thuật điện ảnh đỉnh cao này? Do Thế Hồng viết kịch bản . |