Tại sao con gái hay cắn người yêu

Tâm lý của nàng ở đây là: Em có thể làm đau anh, nhưng chắc chắn anh sẽ không làm đau em. Hơn nữa nàng cũng không thật sự cắn mạnh đến mức để bạn phải chảy máu, nàng chỉ cắn khi thấy thực sự đã tin tưởng bạn. Điều này cũng tương tự như đôi lúc hai chàng trai thân nhau lắm thì đấm nhau nhiều vậy.

2. Hành động này thay thế cho lời nói "em yêu anh"

Mỗi lần cắn của nàng đều có hàm ý cả đấy. Đây là một hành vi tấn công bao hàm sự thân thiết và tình yêu của nàng dành cho bạn, tuy nhiên nàng che đậy quá khéo nên bạn không nhận ra thôi.

3. Đôi khi đây là biểu hiện của làm nũng

Bạn đã bao giờ nhận được lời cảnh báo nũng nịu từ nàng chưa? – Cẩn thận không em cắn đó nhé!

Mỗi lần cắn của nàng đều có hàm ý cả đấy.

4. Tìm thấy một vài cảm giác mới lạ khi được cắn yêu đối phương

Nhiều khi cắn bạn xong nàng có cảm giác rất sung sướng, vì vậy cắn bạn chính là cách nàng chọn để tặng cho mình một kích thích tố, khiến mọi việc trở nên thú vị hơn.

5. Chứng tỏ sự sở hữu

Dường như nàng cắn bạn một phần là để thể hiện sự khống chế của nàng với bạn, cũng như bày tỏ sự sở hữu đặc quyền của mình.

6. Để lại vết tích của tình yêu

Nhìn thấy vết tích mình để lại trên cánh tay hay môi người mình yêu, các nàng thường âm thầm thích thú, tuy nhiên những vết cắn cũng không lưu lại quá lâu. Vì vậy nếu thực sự nàng cần một dấu vết “để đời” thì có lẽ hai bạn thích hợp hơn với hình thức xăm mình.

(ĐSPL) – Người chồng chung thủy này đã dành 56 năm để chăm sóc cho người vợ bị liệt của mình, bà Chu Yu’ai, và vẫn yêu bà như thuở ban đầu.

Trong chuyện tình yêu thì mỗi người có những cách thể hiện riêng biệt và không phải ai cũng giống ai. Ví như có người thích xoa đầu, vuốt tóc, véo má thì cũng có những người thích mạnh bạo hơn một chút, kiểu cắn yêu chẳng hạn.Thế nhưng cũng chính vì những hành động thể hiện yêu thương này mà có không ít cặp đôi bất đồng quan điểm, để rồi trở thành cãi cự nhau. Mới đây nhất trên một diễn đàn, câu chuyện của chàng trai có người yêu thích cắn đã thu hút hơn 10.000 lượt tương tác từ dân mạng.

Câu chuyện của chàng trai 9X khiến nhiều người quan tâm. (Ảnh: Chụp màn hình)

Anh chàng này là người Hà Nội, sinh năm 1995, còn bạn gái sinh năm 1998 là người Nghệ An, hiện cả hai đều đang là sinh viên tại Hà Nội. Cặp đôi quen nhau tính tới nay cũng được 5 tháng, có cùng chung nhiều sở thích nên anh chàng vô cùng thích bạn gái của mình. Nhưng duy nhất với chàng trai 9X này thì cô bạn gái mình có một điểm khiến anh lo sợ đó là nàng ta vô cùng thích cắn...: “Cứ lúc nào ở chỗ riêng tư có hai đứa thôi là lại cắn, mà cắn rõ đau. Nhiều lúc đau, mình không chịu nổi mới đẩy ra, thì y rằng mặt cô ấy cứ xị ra xong bảo:- Anh không thương em nữa à?- Anh yêu em nhưng mà em cắn đau lắm, anh không chịu được. Mà em cứ thích cắn anh làm gì vậy?- Em xem trên mạng, mấy đôi yêu nhau họ hay làm thế, lưu lại dấu vết trên người nhau. Hay mà.- Hay đâu chả thấy, anh chỉ thấy đau thôi. Mà nếu em thích thì “hickey” thôi cũng được, đừng cắn.*Cười nham hiểm*- Thôi cho cắn nốt miếng, em thương”.Chịu trận cho người yêu cắn, chịu đau cũng được, nhưng điều khiến anh chàng lo lắng thực sự là do trước đây đã từng đọc trên mạng thấy có một sự việc do bạn gái cắn, dẫn đến nhiễm khuẩn rồi tử vong, nên chàng trai này vô cùng lo lắng.

“Soi gương bây giờ cổ mình chi chít “dấu vết yêu thương”. Rồi ngày qua ngày vẫn bị tra tấn, không cho thì ăn vạ hoặc rình “cắn trộm”. Trên mạng thì cứ có bài đăng tình cảm nào, các cặp đôi cắn nhau thì cô ấy lại tag mình vào xong cười hehe” – anh chàng tỏ ra vô cùng khổ sở vì thú vui kì lạ của bạn gái.Thế nhưng câu chuyện thực sự khiến chàng trai “điên đầu” là vào trưa ngày hôm qua...: “Mình và cô ấy đi ăn về, do chiều cô ấy phải đi học mà chỗ ăn gần nhà mình, nên mình bảo cô ấy về nhà mình nghỉ ngơi rồi chiều mình đưa đi học luôn.

Câu chuyện bây giờ mới thực sự "bùng nổ". (Ảnh: Minh họa)

Lúc đó mình đang thiu thiu ngủ, chưa say giấc đâu, thì thấy rất đau ở cổ, mình không biết là cái gì, theo phản xạ thì mình vung tay ra, thì ôi thôi, cả cái củi trỏ của mình thúc vào mặt cô ấy. Cô ấy khóc luôn xong bảo:- Anh là đồ tồi, đồ vũ phu. Lúc tán thì ngon ngọt, xong giờ đánh người ta. Tôi chỉ cắn yêu một tí mà anh đánh tôi. Tôi một thân một mình trên này không thương còn đánh.Cô ấy khóc to lắm mọi người ạ. Mình có xin lỗi, nói không cố ý. Cô ấy đẩy mình ra xong đi về. Mình gọi điện không nghe, nhắn tin xin lỗi các kiểu không ăn thua. Đến tối mình đi mua các món mà cô ấy thích ăn, mua cả thỏi son và đôi sneaker mà cô ấy thích, mang sang tận chỗ trọ của cô ấy. Mình gọi cô ấy không ra chỉ thấy bạn cô ấy ra bảo:- Trang nó bảo anh về đi. Nó không muốn gặp anh (Trang là bạn gái mình). Giờ mình không biết phải làm sao để cô ấy hết giận mọi người ạ. Nhìn cô ấy bị thế mình cũng xót lắm, nhưng mà mình không hề cố ý như vậy đâu”.

Theo bạn thì ai là người đúng, người sai trong câu chuyện này? (Ảnh: Minh họa)

Sự thật thì khi yêu rất nhiều cô gái có sở thích cắn yêu bạn trai mình. Biết rằng mỗi người đều có một sở thích thể hiện tình yêu, cách yêu khác nhau, thế nhưng cắn yêu thì được, chứ cắn để lại vết thâm chi chít, cắn chảy máu, hay làm bạn trai đau, thì cũng nên suy nghĩ lại chứ nhỉ!Còn bạn; bạn đang là nạn nhân hay thủ phạm của trò cắn người yêu này? Bài viết cùng chủ đề: Có nên thay đổi tính cách và sở thích vì người yêu? Sở thích kỳ lạ của cô vợ trẻ biến đêm tân hôn ngọt ngào trở thành kỷ niệm đắng chát Hương nước hoa yêu thích nói gì về bạn Clip cùng chủ đề: Hãy để người yêu cắn ! Cắn là thể hiện tình cảm

Các chàng trai vẫn luôn thắc mắc rằng sao người yêu mình luôn thích căn. Dưới đây là lời phân tích của các chuyên gia tâm lý cho biết tại sao nàng thích cắn bạn

Chứng minh sự tiếp xúc thân mật giữa hai người

Tâm lý của nàng ở đây là: Em có thể làm đau anh, nhưng chắc chắn anh sẽ không làm đau em. Hơn nữa nàng cũng không thật sự cắn mạnh đến mức để bạn phải ra máu, nàng chỉ cắn khi thấy thực sự đã tin tưởng bạn. Điều này cũng tương tự như đôi lúc hai chàng trai thân nhau lắm thì đấm nhau nhiều vậy.

Mỗi lần cắn của nàng đều có hàm ý cả đấy. Đây là một hành vi tấn công bao hàm sự thân thiết và tình yêu của nàng dành cho bạn, tuy nhiên nàng che đậy quá khéo nên bạn không nhận ra thôi.

Đôi khi đây là biểu hiện của làm nũng

Bạn đã bao giờ nhận được lời cảnh báo nũng nịu từ nàng chưa? – Cẩn thận không em cắn đó nhé!

Tìm thấy một vài cảm giác mới lạ khi được cắn yêu đối phương

Nhiều khi cắn bạn xong nàng có cảm giác rất sung sướng, vì vậy cắn bạn chính là cách nàng chọn để tặng cho mình một kích thích tố, khiến mọi việc trở nên thú vị hơn.

Dường như nàng cắn bạn một phần là để thể hiện sự khống chế của nàng với bạn, cũng như bày tỏ sự sở hữu đặc quyền của mình.

Nhìn thấy vết tích mình để lại trên cánh tay hay môi người mình yêu, các nàng thường âm thầm thích thú, tuy nhiên những vết cắn cũng không lưu lại quá lâu. Vì vậy nếu thực sự nàng cần một dấu vết “để đời” thì có lẽ hai bạn thích hợp hơn với hình thức xăm mình.

Thư tưởng rằng nếu cô đi tới đây thì sẽ không thể gặp anh được, nhưng ông trời hình như không muốn vậy. Giờ anh còn ở đây, ngay trước mặt cô, chị Mai có biết không? Cô đã bị thương đến mức độ này mà không thấy chị đến, chắc hẳn chị đã biết chuyện và giận cô lắm.

- Thôi thôi bà cô ơi, làm ơn đi, nếu cô có hận gì tôi thì cứ nói chứ sao lại khóc lóc vô cớ như thế này.Người đàn ông bị Mai doạ cho chết khiếp. Anh đâu có làm gì chị, cớ sao chị lại khóc ấm ức như thế? Quay qua quay lại nhìn mọi người, anh phải cười trừ với họ vì sợ họ sẽ hiểu lầm rằng anh đang khi dễ chị.

Mai nghe thấy hai từ "bà cô" đột nhiên không còn hứng thú gì để mà khóc nữa, chị bật cười, nhưng nước mắt vẫn đang lã chã rơi.

Nhìn Mai hết khóc lại cười, hết cười lại khóc, người đàn ông càng sợ hơn. Anh ta kéo Mai vào một góc khuất, nhìn cô đầy thương cảm:

- Nghe này, nếu cô không muốn làm mẫu thì thôi, tôi không phải người xấu đâu, thật đấy. Tôi chỉ muốn...

Mai lau hết nước mắt, chị giương đôi mắt đỏ au lên nhìn người đàn ông đang phân bua trước mặt mình. Dù chị không hiểu được hết những điều anh nói trong hoàn cảnh như thế này, nhưng chị vẫn cảm thấy anh khá là dễ thương. Chị sẽ không bỏ qua chuyện anh ta gọi chị là "bà cô", vậy nên chị nói:

- Mời tôi một cốc cà phê đi. Tôi sẽ bỏ qua cho anh tất cả.

Người đàn ông khựng lại, hai bàn tay đang giơ lên cũng dừng trong không trung. Chị ta thật khó hiểu, nhìn khuôn mặt hiền lành này mà xem, hoá ra đằng sau nó là cả một tâm hồn phức tạp. Nghĩ đi nghĩ lại thì anh đâu làm gì có lỗi với chị chứ? Chẳng lẽ chị vẫn giận anh vụ chụp trốm chị?

- Sao? Tiếc tiền quá à? Nếu thế thì tôi mời anh. Đi nào.

Không để người đàn ông kịp trả lời, Mai đã một mình đi bước sang đường và hướng đến quán cà phê đối diện. Chị muốn xem anh ta thành tâm đến cỡ nào, để chụp được chị anh ta sẽ làm những cách gì.

- Cô ta bị đa nhân cách sao? - Người đàn ông lẩm bẩm, anh gãi trán, đáng vẻ đầy suy ngẫm. Lần đầu tiên anh gặp được một người phụ nữ như thế này, chị ta tức giận, vui, buồn đều trong chớp nhoáng và không hề báo trước. Tại sao anh lại muốn chụp chị ta cơ chứ, cuộc đời nghệ thuật của anh thật là đã xuống dốc quá rồi.

Video đang HOT

Trong quán cà phê ấm cúng, Mai vẫn uống đen đá không đường theo sở thích của mình, còn người đàn ông lại uống nước cam. Anh ta nói anh không giỏi uống cà phê, đặc biệt là khi đói.

- Anh đang đói sao?

Người đàn ông gật đầu không giấu giếm:

- Ừ, tôi là kẻ lười ăn. Thật ra là tôi không muốn ăn một mình.

- Anh có muốn dùng bữa với tôi không?

Người đàn ông tỏ ra suy nghĩ, chị ta đang toan tính cái gì sao? Hay là thật lòng muốn mời anh đi ăn? Anh chưa bao giờ cảm thấy run sợ thế này trước một ai, như sợ rằng chị ta sẽ lừa mình vào bẫy vậy. Cơ mà anh thì ai bẫy cơ chứ? Và vì sao lại bẫy?

- Anh sẽ chụp tôi mà phải không? Ít nhất anh cũng cần phải biết tôi là ai thì mới biết bắt khoảnh khắc đẹp chứ.

- Thật ra cũng không cần thiết lắm đâu, người chụp chuyên nghiệp có thể bắt khoảnh khắc từ những gì xa lạ nhất.

- Vậy sao? Nhưng nếu anh không tạo cho tôi sự thân thiết thì tôi sẽ không thật lòng diễn cho anh chụp được.

- Cô đúng là một nhà phê bình phim đấy.

Mai chống tay nhìn anh ta, đôi mắt của chị sâu xa như thể đang nhìn người tình. Ánh nhìn ấy khiến người đàn ông xấu hổ, anh quay mặt đi, giả vờ ngắm nhìn đường phố.

- Anh tìm hiểu về tôi sao?

Người đàn ông như vừa nhảy vào đống lửa, anh xua tay:

- Không không, tôi không...

- Chắc chắn rồi. Anh đợi tôi ở đây mỗi ngày, biết tôi làm gì, là ai...chắc chắn anh đã tìm hiểu về tôi. Anh tên gì?

- Tôi...tôi là Phúc.

- Anh thích tôi sao?

Lần đầu tiên anh gặp được một người phụ nữ như thế này, chị ta tức giận, vui, buồn đều trong chớp nhoáng và không hề báo trước. (Ảnh minh hoạ)

Lần này người đàn ông đứng bật dậy khiến cái ghế đổ xuống. Cả quán đều giật mình vì tiếng động lớn ấy, họ nhìn Phúc bằng vẻ hốt hoảng chừng một giây. Phúc cười cười rồi nhanh chóng nhặt lại chiếc ghế, anh lúng túng ngồi lên ghế, rồi cố gắng dùng chất giọng thật bình tĩnh, trầm trầm nói:

- Cô đang khiến vấn đề đi quá xa rồi đấy.

Mai biết mình có hơi phóng túng, chị chẳng bao giờ làm kiểu cách giống Thư như thế này. Trước kia chị luôn luôn tỏ ra rất nhu mỳ, trong khuôn khổ của một gái ngoan chính hiệu. Chị không bao giờ chủ động nói chuyện với đàn ông, hoặc là không bao giờ hỏi đàn ông lạ rằng có thích mình không. Nhưng chị phát hiện ra làm như thế này thật tốt, như một sự giải phóng vậy. Nó khiến cho người trước mặt chị trở nên thú vị hơn, câu chuyện cũng bất ngờ hơn. Dù anh ta có thích chị hay không thì chị cũng không quan tâm, chị vừa mới huỷ hôn với người đàn ông tốt đẹp nhất thế gian này, chị cần một người để giúp chị khuây khoả.

- Tôi đùa thôi mà sao anh lại tỏ ra sợ hãi như vậy? Tôi đã mong chờ anh sẽ đùa lại tôi đấy.

- Vậy sao?

Mai nhún vai:

- Đàn ông thì nên hài hước một chút.

- Tôi thích cô.

- Hả?

Phúc làm lại điệu bộ nhún vai của Mai:

- Tôi thích cô, cô thấy vui chứ?

Mai bật cười, rồi cuối cùng không nhịn được cô càng cười to hơn. Phúc thấy thế cũng bật cười theo. Cả hai người đều nghiêng ngả cười khiến cho mấy người trong quán lại lần nữa quay ra nhìn. Lần này thì họ nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng với cặp đôi ồn ào này. Chỉ có riêng Mai và Phúc đều biết đây là một chuyện đáng để cười. Nhưng lại không rõ tại sao lại thế.

...

Lúc Thư tỉnh lại thì đã làm tầm chiều của một ngày nào đó, cô không rõ mình đã ngủ bao nhiêu lâu rồi những hình như là rất lâu thì phải. Mẹ cô đang ngồi xem tivi bên cạnh, một bộ phim dài tập của Ấn Độ. Thi thoảng bà lại lẩm bẩm gì đó như nói với nhân vật trong phim, không để ý đến việc cô đã tỉnh lại.

- Mẹ.

Nghe thấy tiếng gọi nhỏ mẹ liền quay ra nhìn, bà vui mừng hỏi:

- Sao rồi? Con thấy trong người sao? Để mẹ gọi bác sĩ.

Thư vừa há miệng định trả lời thì mẹ đã chạy ngay ra ngoài. Cô nhìn xuống bụng mình, ở đó có một vết khâu đã khô lại, khá là đau đớn khi cử động, vậy nên cô chỉ có thể nằm im như hình nhân ở trên giường. Thư nhớ lại toàn bộ sự việc trước khi mình ngất đi, cô đã gặp một tên cướp, đã sống chết với tên cướp đó và kết quả là...Thư thở dài, nhưng hình ảnh về anh đứng ở bên đường cô lại nhớ rõ nhất. Cô biết đó chỉ là mơ nhưng nó sinh động đến mức khiến cô nghĩ anh đã ở đó thật.

Thư cười nhạt, cô điên rồi khi cứ nghĩ về anh ta như thế. Cô mất trí rồi. Anh ta là kẻ đáng ghét, ngạo mạn, cô không thể nào thích anh được. Và dù nếu có, thì chuyện này thật đáng thương và đáng hận. Bởi anh sẽ không bao giờ đáp lại được tình cảm của cô.

Cô mất trí rồi. Anh ta là kẻ đáng ghét, ngạo mạn, cô không thể nào thích anh được. (Ảnh minh hoạ)

Bác sĩ và mẹ chạy vào, ông ta vạch mắt, kiểm tra vết thương, hỏi vài câu mang tính chất nghề nghiệp rồi ghi chép vào trong bệnh án. Ông ta nói rằng cô phải nghỉ ngơi cho đến khi vết thương lành hẳn, vì đây là vết mổ, nên tránh hoạt động nặng ít nhất 3 tháng tới.

- Không thể, tôi còn phải đi làm. Tôi đã hứa với chủ quán như thế.

Lúc này Thư mới nhớ ra mình chưa nói cho chủ quán biết chuyện này, anh ta sẽ mang tên ra mà đay nghiến suốt nhiều ngày qua cho mà xem.

- Mẹ, điện thoại của con đâu? Con phải gọi cho chủ quán.

Mẹ khoanh tay lại, dửng dưng nói:

- Nằm đó đi, mẹ đã nói với cái thằng đó rồi. Nó sợ chết khiếp, bảo là nếu mày mà có mệnh hệ gì thì quán nó cũng đi luôn.

Dù buồn cười nhưng Thư không thể cười nổi, vì cái bụng với vết khâu chằng chịt này.

- Mà mẹ đến từ khi nào vậy?

- Từ khi người ta gọi điện cho mẹ.

Vậy thì ai đã đưa cô vào đây nhỉ? Thư bỏ qua câu hỏi đó nhanh chóng vì cô nghĩ nó cũng chẳng quan trọng. Cũng may là cô còn giữ được cái mạng này.

- Tự nhiên đòi rời Hà Nội rồi sang đây bị người ta đâm cho, rõ là khổ.

Mẹ thở dài, dù mắt bà đang hướng lên màn hình. Mẹ với lấy túi cam ở trên bàn, miệng vẫn nói:

- Mẹ không muốn khi mà mẹ già cả thế này vẫn phải chăm con như lúc con còn bé nữa đâu. Ít nhất con cũng nên để mẹ yên tâm chứ.

- Mẹ có quan tâm đến con thật sao? - Thư nhướn mày hỏi - Mẹ có biết con cũng lo lắng cho sức khoẻ của mẹ không? Sao mà mẹ vẫn bỏ ngoài tai.

- Mạnh miệng quá nhỉ!

Khả mở cửa, anh xuất hiện bất ngờ trong bộ vest lịch lãm như mọi khi. Anh ta bỏ qua sự kinh ngạc của Thư, cúi đầu chào mẹ của cô rồi đi đến nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô. Khả tỏ ra hài lòng với sắc thái trên mặt của Thư, anh nói:

- Xem ra đã minh mẫn lại rồi đấy. Còn chờ vết thương lành nữa thôi?

- Anh nói gì?

Khả nhìn đồng hồ, đáng ra anh đã về lại Hà Nội từ hôm qua, nhưng nghe mẹ nói Mai đã đến và phá hỏng tất cả hội trường cưới khiến anh chưa muốn về. Anh đang suy nghĩ không biết phải đối diện với chị như thế nào, anh sẽ nói gì với chị. Và hơn hết, anh vẫn muốn biết Thư đã khoẻ lại chưa.

- Tôi là ân nhân của cô đấy.

- Ân nhân? - Thư cười nhạt, anh ta mắc bệnh hoang tưởng chăng.

- Tôi đã đưa cô đến bệnh viện.

Anh ta đưa cô đến bệnh viện? Như vậy hình ảnh của anh đứng bên kia đường là sự thật? Anh đã ở đó trước khi cô ngất đi? Có sự trùng hợp như vậy sao? Thư tưởng rằng nếu cô đi tới đây thì sẽ không thể gặp anh được, nhưng ông trời hình như không muốn vậy. Giờ anh còn ở đây, ngay trước mặt cô, chị Mai có biết không? Cô đã bị thương đến mức độ này mà không thấy chị đến, chắc hẳn chị đã biết chuyện và giận cô lắm.

- Anh và chị tôi...- Dù không muốn nhưng Thư vẫn hỏi - Lễ cưới tốt đẹp rồi chứ?

Khả cũng không muốn nhắc đến chuyện này vì anh lại lần nữa bị Mai đá. Chị không tin tưởng anh, cũng không tin tưởng vào tình yêu này. Nhưng giờ đây anh cảm thấy không giống như lần đầu, càng không giống như lần thứ hai bị chị bỏ rơi, anh cảm thấy bình thản. Giống như một thói quen vậy, khi người ta gặp phải một chuyện quá nhiều lần, cơ thể và cảm xúc tự có cách để đối phó lại, giữ cho mọi thứ ở mức độ bình thường nhất có thể.

Mẹ cũng hiểu được lúc này không nên nói những chuyện đó, bà chép miệng rồi ấn nút nâng đầu giường lên. Thư bị bất ngờ, cô la lên:

- Mẹ, mẹ muốn giết con sao?

Không khí trầm mặc bị phá vỡ, kèm theo đó là tiếng cười giòn của mẹ:

- Đau sao? Mẹ cứ tưởng mày mình đồng da sắt chứ. Còn dám chặn một tên cướp có hung khí cơ mà.

Thư nhăn nhó:

- Nhiều khi con không biết mẹ có phải là mẹ con không nữa.

- Xin lỗi, hình như con vừa bỏ qua chuyện vui gì đúng không?

Khả, Thư và mẹ nhìn Mai bước vào với một vẻ tự tin và lãnh đạm đến mức kinh ngạc. Chị đang đứng ở đây, không hề uỷ mị, không hề tức giận hay nói những lời khó nghe. Nhưng thẳm sâu trong lòng chị đang cảm thấy run sợ khi biết Khả ở đây, chị sợ rằng anh sẽ nhìn ra chị đang đau đớn. Chị muốn giải thoát cho anh, nhưng để giải thoát cho anh chị phải tự đâm con tim của mình. Mà anh sẽ không hiểu điều đó đâu.

Mai mỉm cười nhìn Khả:

- Em nói đúng chứ Khả? Anh sẽ không bao giờ thoát được khỏi số phận đâu.

Thư nhìn cả hai người, đột nhiên có linh cảm không tốt. Hai người họ đã xảy ra chuyện gì ư?

Theo eva.vn

Gặp người yêu trong đám cưới bạn thân, tôi bật khóc khi nhìn anh làm chú rể 28 tuổi, tôi lần đầu nhận ra ngoài bố mẹ người thân, tất cả những ai không cùng dòng máu đều có thể lừa gạt mình - kể cả có là người từng chơi với mình 5 hay 10 năm đi chăng nữa. Tôi và Lan chơi với nhau ngót 10 năm có lẻ, Lan là bạn cấp 3 nhưng mãi tới khi...

Video liên quan

Chủ đề