Tại sao ghét bắc kì

Người Bắc có khả năng sử dụng ngôn từ rất điêu luyện, chính vì thế việc hiểu ẩn ý trong các thông điệp ngôn ngữ của người Bắc là rất quan trọng, để tránh bị dắt mũi lung tung, hoặc sa đà vào những việc tranh cãi vô bổ. Chúng tôi xin đưa ra một số ví dụ về các thông điệp ngầm của người Bắc như sau:

Người Bắc dùng truyền thông và cả ngôn từ ngoài đời chê gái miền Tây làm gái, không chung thủy => thực tế mấy năm nay trai Bắc cầm tiền xuống miền Tây để cưới vợ rất nhiều. Chê là để cho người ta né ra cho người Bắc vô cưới chứ không phải 100% là chê thiệt.

“Bọn ba que” là từ nói giảm nói tránh để chỉ người miền Nam. Người Bắc nào dám chửi đích danh người miền Nam thì rất là thật thà và dũng cảm. Trong chế độ VNCH có rất nhiều người Bắc di cư nhưng từ “ba que” là để ám chỉ người miền Nam mà thôi. Đặc biệt nếu ai ghét người Bắc thì người Bắc sẽ gọi người đó là “ba que” để cho người miền Nam nào không theo VNCH cảm thấy họ vô can, không bị chửi, nhưng thực tế người Bắc họ không quan tâm trong Nam ai theo cách mạng hay không, chỉ cần ai chửi người Bắc họ sẽ chụp mũ ba que ngay. Hành động “chính trị hóa” đối phương là một thông điệp ngầm để định hướng người khác rằng ghét người Bắc là do người ghét tham gia chính trị chứ không phải do người Bắc đối xử thế nào nên mới bị ghét.

Chê món ăn miền Nam dở => mặc cảm món ăn Bắc không ngon và phong phú nên phải dìm hàng món ăn miền Nam để tự trấn an bản thân. Thâm chí mấy năm gần đây người Bắc đã ăn cắp nhiều món năn miền Nam đem ra Bắc rồi chế biến theo cách của họ để làm phong phú thêm ẩm thực miền Bắc. Mặc cảm là người chiến thắng nhưng văn hóa không phong phú bằng, lại không muốn tiếp thu và tôn trọng văn hóa của người khác đã khiến người Bắc chọn giải pháp “chê phủ đầu”. Trò này cũng được người Bắc áp dụng cho nhiều giá trị văn hóa khác của miền Nam nói chung và Sài Gòn nói riêng, chê phủ đầu trước tuy nhiên vẫn học hỏi để hạ nhục vùng đất mà họ đã học hỏi.

Người miền Nam mà tao gặp đàng hoàng lắm ai như bọn mày => đây là cách người Bắc dùng để chia rẽ người Nam. Thực tế những người miền Nam mà người Bắc khen chính là những người miền Nam chưa hiểu nhiều về họ, còn đối xử quá tốt thậm chí để cho người Bắc leo lên đầu nên người Bắc yêu mến họ. Còn người miền Nam nào nhận ra sự thật về người Bắc thì họ sẽ có cách ứng xử khác để người Bắc không thể chiếm được tiện nghi. Nói cách khác, người Nam nào bảo thủ và có tinh thần giữ bản sắc thì sẽ bị người Bắc chỉ trích, cho rằng “không phải người Nam thứ thiệt, chánh cống” còn người Nam nào móc hết ruột gan, khúm núm, hạ mình trước người Bắc sẽ được người Bắc đối xử ngọt ngào, trìu mến. Người Bắc luôn chỉa mũi dùi vào những người có bản lĩnh dám chống họ ra mặt hoặc khôn hơn họ về mặt tâm lý, giao tiếp. Thủ thuật bôi xấu này rất cổ điển nhưng nhiều người miền Nam vẫn chưa biết được thông điệp ngầm này.

Chửi dân miền Tây dân trí thấp, thất học => Thực tế là người Bắc đang nóng mặt và khó chịu vì người miền Tây giữ bản sắc quá tốt và không chịu hòa nhập sâu vào nền giáo dục của người Bắc. Người miền Tây vẫn duy trì lối sống cũ, theo nghề của cha mẹ, ít ham làm giàu bằng bất động sản nên là một thành trì quan trọng trong việc bảo tồn văn hóa của miền Nam. Người Bắc bôi xấu đích danh nhóm người nào chính là đang cố gắng thuyết phục người dân nơi đó từ bỏ văn hóa của họ để gia nhập vào “hệ sinh thái” của người Bắc bao gồm kinh tế, văn hóa, tiêu chuẩn về giá trị sống… Người miền Tây nghe người Bắc sỉ nhục mình, nói tệ về mình thì cũng đừng từ bỏ lối sống đó, người Bắc chỉ đơn giản là chơi đòn khích tướng. Người miền Tây trẻ thì nên kết hợp học hành một cách thực dụng, bảo đảm có công ăn việc làm nhưng không nên quên duy trì bản sắc của cha ông mình qua cách dùng từ, ngôn ngữ và lối sống, không a dua chạy theo những thứ phù phiếm.

Người Bắc nói yêu miền Nam hoặc thích các giá trị âm nhạc, văn hóa của miền Nam chưa chắc là họ yêu thiệt. Đa số các trường hợp, họ chỉ làm bộ phát ngôn để lấy lòng người miền Nam trước, sau đó tranh thủ lồng ghép một số quan điểm để ru ngủ, định hướng người miền Nam, đây được gọi là thủ thuật tuyên truyền 40/60 được Đức quốc xã sử dụng, ban đầu nói 60% thông tin tốt ví dụ như thích nhạc vàng, yêu miền Nam, yêu Gia Long, v.v… tuy nhiên sẽ tranh thủ lồng ghép 40% để xuyên tạc, hạ nhục các giá trị văn hóa và bản sắc riêng của miền Nam. Các bạn trẻ cần đặc biệt chú ý trường hợp này vì hiện nay có rất nhiều người Bắc (và cả người Nam nhưng bán linh hồn cho người Bắc) trên mạng xã hội đang sử dụng phương pháp này.

Với bản chất khép kín và bảo thủ thì nếu miếng nào thật sự ngon lành, người Bắc sẽ ưu tiên cho họ hàng của họ và không bao giờ lọt được thông tin ra ngoài. Việc họ đem đến miếng lợi cho bạn chỉ nhằm mục đích mang lại lợi ích cho chính họ còn bạn phải thay đổi và đánh đổi nhiều thứ, kể cả việc thay đổi về suy nghĩ, tư duy, thế giới quan. Nếu bạn là người chủ động theo họ để kiếm ăn, họ sẽ nghĩ họ là người ban ơn và ràng buộc bạn bằng ơn nghĩa để luôn khiến bạn phải cảm thấy áy náy mà phục vụ, dần dần đánh mất đi cả sự tự trọng của bản thân.