Bảy năm lại bảy năm review

Cố Sơ từng nghĩ tới vô số lần gặp lại nhau, nhưng không ngờ ngày này của bảy năm sau, nó lại tới một cách đầy bất ngờ. Cô hoảng loạn, bối rối. Anh vẫn bình tĩnh, thản nhiên. Cô lẩm bẩm: “Bắc Thâm.” Anh: “Tôi là Lục Bắc Thần!” Lục Bắc Thần, một người có thân phận cao quý lại khiến người ta phải kính nể. Anh là bác sỹ pháp y nhân chủng học quốc tế có quyền thế, là vị tiến sỹ có IQ cao khiến tội phạm không có chỗ lánh mình, là “người giải thích xác chết” có uy tín mà bất kỳ một manh mối nào cũng không thoát được khỏi đôi mắt hiểm của anh, là một giáo sư chuyên ngành đã được viện kiểm sát tối cao mệnh danh là “nam thần” khó mời nhất, là người nắm giữ “ngân sách Bắc Thần” tiếng tăm lẫy lừng. Anh có một gương mặt giống Bắc Thâm, nhưng lại không phải Bắc Thâm của cô. Có người nói Lục Bắc Thần quá lý trí, cả máu cũng lạnh. Có người lại nói Lục Bắc Thần quá nguy hiểm, vì chân lý chỉ được nắm trong tay anh.

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Bảy Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc!

  • Mới Cập Nhật

Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc

  • Bảy năm lại bảy năm review

    Người Tình Trí Mạng

    Ân Tầm
  • Bảy năm lại bảy năm review

    7 Ngày Ân Ái

    Ân Tầm
  • Bảy năm lại bảy năm review

    Hào Môn Kinh Mộng III: Đừng Để Lỡ Nhau

    Ân Tầm
  • Bảy năm lại bảy năm review

    Hào Môn Kinh Mộng: 99 Ngày Làm Cô Dâu

    Ân Tầm
  • Bảy năm lại bảy năm review

    Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

    Ân Tầm
  • Bảy năm lại bảy năm review

    Liêu Vương Phi

    Ân Tầm

Viên Trạch và Bạch Trăn yêu nhau bảy năm, trong lúc sự nghiệp diễn xuất của Bạch Trăn phát triển không ngừng, Viên Trạch không chịu nổi cô đơn rốt cuộc cũng bùng nổ.

Lời editor:

  1. Công thụ tam quan bất chính, nhưng thứ gì cũng có lý do của nó.
  2. Thụ có lẽ sẽ có lúc hơi lung lay, nhưng cuối cùng lại về bên cạnh nhau.
  3. Truyện này tui đọc xong rồi, băn khoăn dữ lắm mới quyết định làm. Truyện cũng nhẹ nhàng với motip quen thuộc thôi, có điều cách viết của tác giả khiến tui cứ muốn đọc tiếp đọc tiếp, có lẽ một phần là vì tui thích dạng nội dung thế này. Mong là tui có thể truyền tải hết sự sự thu hút đó

——————————–

Review (by YwindY)

Bạch Trăn và Viên Trạch yêu nhau được 7 năm, nhưng thời gian gặp mặt mỗi năm đếm được trên đầu ngón tay. Có khi vài tuần gặp một lần, hoặc vài tháng.

Bạch Trăn cực kì cưng chiều Viên Trạch, cậu muốn gì cũng có thể cho, nhưng cái Viên Trạch cần nhất là được ở cùng với anh thì lại không được. Lúc đầu anh thụ cũng quậy phá gây sự chú ý, vào trung tâm mua sắm quẹt đến thẻ tín dụng hết mức, anh công liền sai trợ lý đem thẻ đen (black card) đưa thụ, chắc chắn rằng lần này có thể quẹt tuỳ ý.

Anh thụ còn làm nhiều việc khác gây sự chú ý, cũng chỉ để anh công ở cạnh mình một chút. Đơn phương cố gắng cuối cùng cũng mệt mỏi, nhiều lần muốn nói kết thúc nhưng cũng không thể vì còn rất yêu Bạch Trăn.

Viên Trạch hi sinh nhiều vì Bạch Trăn. Yêu thích ca hát, từng một thời được nhiều bạn trẻ hâm mộ nhưng vì anh công muốn trở nên nổi tiếng hơn mà tình nguyện ở ẩn, lui xuống ánh đèn sân khấu để trở thành nhân viên bình thường, thu nhập vừa đủ sống.

Anh thụ có một cái thẻ đến Nightwish – hộp đêm ngưu lang. (Còn có cách nào các bạn tự xem sẽ rõ (*/ω\*))

Sau đó gặp Hạ Thiên, ngưu lang cao cấp, theo lời edior nói thì là “ngưu lang ngầu nhất giới đambiz”. Mà mình thấy ai tên Hạ Thiên cũng ngầu, đọc truyện này mà cứ tưởng tượng ra mặt Hạ Thiên trong 19 days (*/ω\*)

Mình cực kì thích anh này, đúng là công thụ là dành cho nhau, còn nam phụ là dành cho hủ. Mặc dù anh có cố gắng nhưng tình yêu Viên Trạch dành cho Bạch Trăn sâu quá nên mãi không thoát được kiếp friendzone. Đọc mà chỉ mong anh tìm được em thụ cho riêng mình, hoặc tác giả có viết riêng truyện cho anh thì qt em cũng nhai được _(: з」∠)_

Có anh Thiên làm chất xúc tác khiến anh công hiểu rõ em thụ hơn, biết em thật sự cần gì muốn gì. Đoạn cuối có giải thích lý do của những việc anh làm. Nói chung cũng gỡ được nút thắt nhưng cảm thấy cái kết hơi hụt hẫng. Nhưng đề cử mọi người nên đọc vì độ ngầu của anh nam phụ (。・ω・。)ノ

——————————–

Review (wp reviewdammy)

Bảy năm trước, Bạch Trăn luôn dõi theo Viên Trạch từ đằng sau. Bạch Trăn cũng là người chủ động theo đuổi, chủ động trong mọi thứ. Còn ngày nay, Bạch Trăn có sự nghiệp đồ sộ còn Viên Trạch chỉ có hai bàn tay trắng nhưng mà Bạch Trăn vẫn yêu Viên Trạch như ngày đầu. Bạch Trăn của bảy năm về trước hay của hiện tại đều rất tự ti trong mối quan hệ này.

Bạch Trăn vì muốn thăng tiến trong sự nghiệp cũng như vì tương lai của hai người hơn hết là Bạch Trăn muốn nhìn thấy sự khen ngợi và sùng bái của Viên Trạch dành cho anh nên là Bạch Trăn làm việc rất là chăm chỉ nhiều lúc bỏ quên Viên Trạch một mình. Còn Viên Trạch vì bị Bạch Trăn bỏ bê mình như vậy nên nhiều lúc có cảm giác là Bạch Trăn không còn thương mình nữa. Cả hai đều muốn níu kéo mối quan hệ này nhưng mà níu giữ nhưng trong lòng rất nhiều đau khổ thì càng níu kéo sẽ càng mệt thêm. Bạch Trăn tặng cho Viên Trạch vé đi xem buổi biểu diễn ban nhạc là Viên Trạch thích nhưng mà bị nhầm thành card vip đi hộp đêm . Viên Trạch hiểu lầm là Bạch Trăn không thương mình nữa, không hề ghen mà còn cho mình card này để đi với “ ngưu lang” nên ảnh đi luôn. Sau đó sẽ có người thứ ba xuất hiện nè, Bạch Trăn và Viên Trạch dằn vặt cũng như trải lòng để thấu hiểu nhau hơn…

Sự lặng im, chịu đựng như là một trái bom nổ chậm trong mối quan hệ vậy, ta lặng im vì ta không muốn bị tổn thương,cứ ngậm ngùi bỏ qua vì cứ nghĩ rằng đó là cách giải quyết vấn đề tốt nhất. Nhưng khi đã là trái bom thì sẽ đến một lúc nào đó cần phải nổ mà thôi…

Tui thật sự rất thích ông Hạ Thiên vì khi ông ấy biết bản thân mình yêu Viên Trạch thì biểu lộ quan điểm rõ ràng của mình. Sẵn sàng bỏ nghề mà cùng Viên Trạch suy nghĩ về tương lai một cách nghiêm túc. Nhưng đáng tiếc là ổng đến quá trễ rồi.: )))))

Bộ này hay nè mấy thím ơi. Thay vì đọc những bộ quá hường phấn thì hãy hố bộ này nha, đảm bảo hay. Đừng vội ném đá ai khi chưa đọc hết nha mấy thím: ))))))