Công chúa ngủ trong rừng tiếng hoa là gì năm 2024

Trang chủ » VH-NT » Công chúa ngủ trong rừng - Tên truyện

  • CỨ DỊCH SAI khi cuộc đời cho phép
  • Dịch Hợp đồng tiếng Trung DỄ hay KHÓ?
  • Dịch Trung Việt cần chú ý những gì?
  • ---
  • Làm bài test dịch nâng cao MIỄN PHÍ
  • Bài tập 完成句子 HSK5-HSK6 có đáp án MIỄN PHÍ
  • Bài tham khảo song ngữ tại đây
  • ---
  • Admin nhận dịch thuật và edit bản dịch
  • Việt-Trung; Trung-Việt; Giản thể - phồn thể,
  • CHI PHÍ HỢP LÝ
  • Bạn cần dịch thuật thì liên hệ với mình nhé!
  • ĐT/Zalo: 093.608.3856
  • Kết bạn với Admin nhé!
  • FB: https://www.facebook.com/NhungLDTTg
  • ---
  • Công chúa ngủ trong rừng tiếng hoa là gì năm 2024
    林中睡美人 / Lín zhōng shuì měirén ​
  • ​Bạn đọc truyện này phiên bản tiếng Trung tại đây nhé!
  • Tham khảo các mẫu câu Hợp đồng thực tế có đáp án
  • chỉ có tại hocdichonline.com​
  • Quay lại Trang chủ tham khảo thêm các từ vựng khác
  • ---
  • Mời bạn nghe truyện ngắn Admin dịch và đọc
  • Đăng ký kênh ủng hộ Admin nhé! 谢谢!

  • hocdichonline

    Once upon a time, there lived a King and a Queen, who said every day: “If only we had a child!” After many years, their wish came true, and a baby girl was born. Oh, how happy they were!

.jpg)

Ngày xửa ngày xưa, có một vì vua và hoàng hậu nọ ngày nào cũng nói: "Ước gì mình có con nhỉ! " Sau bao năm, ước mong của họ đã thành sự thật, và một bé gái đã ra đời. Ôi, họ hạnh phúc biết bao!

They shared their joy by inviting seven wise fairies to the palace. When the fairies sat down to eat, they each found a gift made of gold by the side of their plate.

Họ chia sẻ niềm vui của mình bằng cách mời bảy bà tiên thông thái đến lâu đài. Khi các bà tiên ngồi vào bàn ăn, mỗi người thấy có một món quà bằng vàng đặt cạnh đĩa ăn của mình.

Now there was one other fairy whose magic was more powerful than all the wise ones put together. Unfortunately, this fairy had an evil heart. When she heard of the celebrations for the baby princess, and found out that she had not been invited, she took great offence.

Towards the end of the evening, each of the wise fairies gave a magical gift to the baby princess.

Bấy giờ , một bà tiên khác có phép thuật mạnh hơn tất cả các bà tiên thông thái gộp lại. Thật đáng tiếc, bà này có trái tim độc ác. Khi nghe tin tổ chức tiệc mừng công chúa mới sinh, và biết mình không được mời, bà ta đã nổi giận lôi đình.

Khoảng cuối tối ấy, mỗi bà tiên thông thái tặng cho công chúa bé một điều ước.

The first wished her the gift of reason. The second wished her the gift of beauty. The third wished her the gift of grace. The fourth wished her the gift of music. The fifth wished her the gift of dance. The sixth wished her the gift of …

Bà đầu tiên ước bé tài giỏi. Bà thứ hai ước bé xinh đẹp. Bà thứ ba ước bé có tấm lòng khoan dung. Bà thứ tư ước bé giỏi âm nhạc. Bà thứ năm ước bé giỏi khiêu vũ. Bà thứ sáu ước bé ...

Well, we do not know what gift she would have wished for, because at that moment the Evil Fairy appeared in the centre of the great hall, her mouth fixed in a false smile, and her eyes delighting in spite.

Ừ, chúng ta chưa kịp biết bà định ước cho bé điều gì, vì đúng lúc đó, bà tiên độc ác xuất hiện giữa phòng tiệc, miệng bà ta nở nụ cười giả tạo, còn mắt bà ta đầy vẻ khoái trá độc ác.

“Do forgive me for dropping by uninvited,” she said, “I will not keep you for long. I have come to wish my own gift upon the baby princess.”

"Xin thứ lỗi cho tôi vì đã không mời mà đến," bà ta nói, "Tôi sẽ không làm mọi người mất thời gian nhiều đâu. Tôi đến để trao cho công chúa nhỏ điều ước của chính mình."

While the Evil Fairy held everyone’s attention, the seventh good fairy hid behind the curtains.

The wicked one continued: “I do so wish that the dear little princess shall grow up to be a radiant, accomplished and beautiful girl of sixteen years, the delight of her parents’ eyes, and then, on her seventeenth birthday, she shall prick her finger on the needle of a spinning wheel and DIE! How do you like that? Ha ha ha!”

Trong khi mọi người chú ý đến bà tiên độc ác, bà tiên tốt thứ bẩy núp sau màn cửa. Kẻ độc ác này nói tiếp: "Tôi ước cho công chúa nhỏ yêu quý này sẽ lớn lên thành một thiếu nữ mười sáu tuổi rạng rỡ, hoàn hảo và xinh đẹp, là niềm hãnh diện của cha mẹ mình, và rồi, vào sinh nhật lần thứ 17, nó sẽ đâm ngón tay vào kim của guồng bánh quay tơ và CHẾT! Chúng mày có thích không nào? Ha ha Ha! "

Still laughing dreadfully, she strode from the hall. Amid the uproar, the seventh wise fairy stepped out of hiding and waved her wand to cast the spell of silence.

“There remains a seventh and final wish that is mine to make,” she said. “It is not in my power to entirely overcome the evil wish, but I can at least do this -when the princess pricks her finger, let her not die, but fall asleep for 100 years until she is awoken by true love’s kiss.”

The very next day the King passed a law forbidding anyone in the land from owning a spinning wheel. After that, no one ever spoke of the ill fated banquet. The child, whose name was Talia, grew up to be as talented as she was beautiful. But she was also strong headed, and when, on her seventeenth birthday, the King and Queen forbade her to leave her room, she disobeyed them. She climbed out of her window to avoid the guard on the door, and walked around the grounds of the palace.

Vẫn cười man rợ, bà ta đi ra khỏi phòng tiệc. Trong lúc náo động hỗn loạn, bà tiên thông thái thứ bảy bước ra khỏi chỗ nấp và vẫy đũa thần làm phép bắt mọi người im lặng.

" Vẫn còn điều ước thứ bảy và là điều ước cuối cùng của tôi." bà nói. "Tôi không đủ quyền lực để khống chế hoàn toàn điều ước độc ác này, nhưng ít nhất tôi có thể ước thế này - khi công chúa đâm ngón tay, nàng sẽ không chết, mà chỉ ngủ thiếp đi 100 năm cho đến khi nàng được đánh thức bởi một nụ hôn của tình yêu chân thành ."

Ngay ngày hôm sau, Đức vua đã thông qua điều luật cấm tất cả mọi người cất giữ bánh xe quay tơ. Sau đó, chẳng còn ai nhắc đến bữa đại tiệc xui xẻo đó nữa. Đứa bé tên Talia, lớn lên vừa tài giỏi vừa xinh đẹp. Nhưng cũng hết sức bướng bỉnh, nên vào sinh nhật lần thứ 17 của nàng, Đức vua và hoàng hậu cấm nàng ra khỏi phòng, nàng đã không vâng lời. Nàng leo ra cửa sổ để tránh lính đang canh ở cửa chính, và đi dạo vòng vòng trong vườn hoàng cung.

She thought that she discovered every nook and cranny while playing hide and seek as a child, but, oddly enough, she now found an entrance that she had not seen before. She went through it and climbed the winding steps of a tower. Up, up she stepped, until right at the top she came to a room. The door was ajar. Inside she found an old woman, working intently at a strange wheel.

Công chúa tưởng mình đã khám phá mọi ngóc ngách khi chơi trò trốn tìm hồi còn bé, nhưng, lạ một điều là, bây giờ nàng lại tìm thấy một lối đi chưa từng thấy trước đây bao giờ. Nàng bước vào và leo lên các bậc tam cấp xoay tròn của một toà tháp. Nàng cứ leo lên mãi đến đỉnh tháp thì vào một căn phòng. Cửa khép hờ. Bên trongnàng nhìn thấy một bà cụ đang chăm chú làm việc bên bánh xe quay kỳ lạ.

“Pray tell me, good woman, what is that?” asked Talia. “Don’t you know? It is your destiny my dear,” replied the woman. “If it is my destiny, may I try it?”

The old woman let the princess sit and play with the fascinating toy. The wheel spun and the needle bobbed up and down. “What fun!” exclaimed Talia, but oh! The princess was not used to spinning thread, and she pricked her finger on the needle. “Look! I am bleeding!” she exclaimed.

"Cụ tốt bụng ơi, làm ơn cho con biết đây là cái gì ạ? " Talia hỏi. "Con không biết à? Đó là số phận của con đó, con yêu, "bà ta trả lời. "Nếu đó là số phận của con, bà cho con thử làm nha? "

Bà cụ cho công chúa ngồi xuống nghịch món đồ chơi hấp dẫn này. Bánh xe quay và cây kim nhảy tới nhảy lui. "Vui ghê! " Talia kêu lên, nhưng ối! công chúa không quen quay tơ nên đã đâm ngón tay vào cây kim. "Trời! Con bị chảy máu rồi! " cô kêu lên.

The princess returned down the steps of the tower. Her legs felt weaker and weaker, and when she reached the rose garden she lay down on the grass and fell into a deep sleep.

The courtiers carried her to her room. On and on she slept, and gradually everyone else who lived in the palace was also overcome with sleep. In less than a week, a great forest had grown around the walls enclosing the palace entirely.

Công chúa quay về, leo xuống các bậc thang của toà tháp. Chân nàng thấy yếu dần, yếu dần, và khi đến vườn hồng, nàng nằm xuống cỏ và ngủ thiếp đi.

Các cận thần đưa nàng vào phòng. Nàng cứ ngủ suốt, và dần dần tất cả những người khác sống trong cung điện cũng ngủ theo không cưỡng lại được. Chưa đầy một tuần, một rừng cây mọc quanh tường thành và che kín cung điện hoàn toàn.

One hundred years later, a prince was out hunting. He asked his companions, “What are those towers above the treetops?”

Some said that an ogre lived there, others said that witches danced there at full moon, and a third theory went that it was home to a sleeping princess.

The curious prince pointed his horse towards the tower and rode through the trees. He soon came to a dark place where the thorn bushes were so thick and sharp that no one could pass through them. But for him alone, the brambles parted and made way. On he rode, through the gates of the palace itself, where he found that every lord and master, every horse and hound, lay fast asleep. He saw food on plates, glasses half full, fire’s still burning, everything exactly as it had been.

Một trăm năm sau, một hoàng tử đi săn. Chàng hỏi người cùng đi, "Những toà tháp trên ngọn cây kia là gì vậy? "

Người thì bảo có một con yêu tinh sống ở đó, người thì bảo các mụ phù thuỷ nhảy nhót ở đó khi trăng tròn, và còn người thì bảo đó là nơi một nàng công chúa đang ngủ.

Hoàng tử tò mò hướng ngựa chạy về phía toà tháp và xuyên qua rừng. Ngay lập tức chàng đi vào một nơi âm u, đầy bụi gai rậm rạp và nhọn đến nỗi chẳng ai đi qua được. Nhưng với riêng chàng, các bụi gai tách ra, dành lối cho chàng. Thế là chàng phi ngựa, qua các cánh cổng của lâu đài, và nhìn thấy nào là quan quân, nào là ngựa chó, đang nằm ngủ say. Chàng thấy thức ăn trên đĩa, ly rượu đầy vơi, lửa vẫn cháy, mọi thứ y như xưa.

He passed down a marble hall, knocked on doors and peeped into rooms, until eventually he found a gilded chamber, inside of which, among embroidered covers and silken cushions, lay a princess. She slept serenely. The prince knelt down beside her, picked up her hand, and kissed it. Her eyes opened. They were blue and full of curiosity.