Dan y kể lại một lần mắc lỗi với bạn năm 2024

Giáo án, tài liệu miễn phí, và các giải đáp sự cố khi dạy online có tại Nhóm giáo viên 4.0 mọi người tham gia để tải tài liệu, giáo án, và kinh nghiệm giáo dục nhé!

Dan y kể lại một lần mắc lỗi với bạn năm 2024

– Lý do làm cho em tận bây giờ vẫn còn nhớ rõ lỗi lầm đó?

Thân bài:

Đối tượng mà em mắc lỗi: Là ai? Ở đâu? Tên là gì? Bao nhiêu tuổi? Có quan hệ gì với em không?

Kể lại hoàn cảnh mà em mắc lỗi , em mắc lỗi gì? Ở đâu? Khi đó em học lớp mấy? Tại sao em lại mắc phải lỗi đó? Kể lại diễn biến quá trình em mắc lỗi:

– Các hành động của em và đối tượng mà em mắc lỗi

– Em và đối tượng mà em mắc lỗi nói những gì với nhau

– Lúc đó em suy nghĩ như thế nào?

– Em và đối tượng mắc lỗi bực tức gì không?

– Hành vi sai của em là gì?

– Kết thúc lúc ấy em đã nhận ra lỗi sai của mình chưa? Đối tượng mà em mắc lỗi có những phản ứng gì? Sau lần mắc lỗi ấy em cảm thấy thế nào, có dằn vặt , ân hận không? Em có muốn đến để xin lỗi đối tượng mà em mắc lỗi không? Em rút ra được bài học gì đắt giá không ?

Kết bài:

Bây giờ em có còn luôn nhớ đến bài học trong lần mắc lỗi đó không? Em đã ,đang ,và sẽ làm gì để thay đổi bản thân ,không để mình phạm phải sai lầm đó nữa không?

Dàn ý 2:

Mở bài:

Dẫn một câu nói Gợi ý : Tục ngữ có câu: Có dại thì mới có khôn. Quả thật chúng ta ai cũng có ít nhất một lần phạm phải sai lầm, thì mới có thể rút ra được nhiều bài học ý nghĩa và biết cách không để phạm phải sai lầm đó nữa được.

Kể sơ qua về lần mắc lỗi đó. Lý do khiến em vẫn còn nhớ lỗi lầm đó đến tận bây giờ : Tôi cũng vậy, tôi không thể nhớ nổi rằng mình mắc lỗi bao nhiêu lần nhưng có một lỗi lớn nhất mà tận bây giờ tôi vẫn còn nhớ đó là việc tôi nhận nhầm chiếc áo của bạn tôi, đó là lần làm tôi cảm thấy xấu hổ nhất và cũng là lần mà tôi cảm thấy may mắn nhất.

Thân bài:

Kể về hoàn cảnh, thời gian, địa điểm mà em mắc lỗi:

– Khi đó tôi là một em học sinh lớp 5 tuổi trường mầm non Kim Đồng, trước hôm tôi mắc lỗi ba mẹ có đưa tôi đi mua đồ mới và có một chiếc áo mà tôi vô cùng thích. Hôm ấy là ngày thứ ba tôi được ba mẹ gửi đến lớp học cả ngày, mọi chuyện đều bình thường cho đến lúc buổi chiều lúc ra về.

Giới thiệu về người bạn mà em mắc lỗi đó:

– Bạn ấy tên là Trang, học cùng lớp với em.

Lý do gây ra lỗi lầm của em:

– Bạn ấy cũng được ba mẹ đưa đi mua đồ và cũng có một chiếc áo giống y hệt chiếc áo của tôi.

Diễn biến quá trình em mắc lỗi:

– Ngày hôm đấy đi học vì tôi rất thích mặc chiếc áo nên có nhắc mẹ tôi để chiếc áo đó vào cặp cho tôi.

– Đến giữa trưa tôi thấy trong người nóng bức, tôi liền đi thay áo, và tôi tìm chiếc áo ấy trong cặp thì không thấy, nhưng tôi lại thấy chiếc áo ấy đang nằm ở trên sàn, tôi cũng thấy lạ, nhưng tôi nghĩ chắc là lúc đó tôi làm rơi nên không để ý thấy mà chắc không có ai có áo giống mình đâu nên tôi đã mặc chiếc áo đấy.

– Ăn trưa xong thì đi ngủ, đến chiều dậy, rồi đến lúc ba mẹ của các bạn trong lớp đến đón thì tôi thấy Quyên cứ nhìn tôi.Rôi Quyên chạy lại hỏi ” sao cậu có áo giống tớ thế. Mới lúc sáng tớ còn mặc đến trường nhưng bây giờ lại không thấy đâu nữa.” Tôi giãy nảy lên vì tôi nghĩ tôi bị oan và nói rằng: ” Đây là áo của tớ mà mẹ tớ mới mua cho mấy hôm trước” nhưng Quyên cũng một mực không nghe. Tôi nhất định không chịu cởi để trả, còn quyên thì vẫn luôn khẳng định rằng đó là chiếc áo của bạn ấy.

– Chúng tôi to tiếng cãi nhau, thì cô giáo vào hỏi chuyện, rồi đưa ba mẹ chúng tôi vào xem. Lúc này mẹ tôi mới chạy lại và bảo tôi rằng hồi sáng mẹ tôi đã quên để chiếc áo đó vào cặp của tôi. Tôi im lặng , cảm thấy xấu hổ và lặng lẽ cởi chiếc áo ra để trả cho Quyên. Tôi bỗng thấy hối hận, và nói xin lỗi với Quyên. Quyên cũng tha thứ cho tôi. Rồi đến nay Quyên đã trở thành một người bạn thân nhất của tôi.

Bài học rút ra: Từ sau lần đó tôi thấy là mình cần phải biết lắng nghe người khác nói hơn, cần phải xem xét kỹ vấn đề, không nên tùy tiện lấy đồ nếu vẫn còn nghi ngờ. Và tôi cũng nhận ra rằng biết nhận lỗi không phải là chịu thiệt thòi, mà là đem lại nhiều điều tốt đẹp hơn, hóa giải mọi hiểu lầm không đáng có.

Kết bài:

Cho đến tận bây giờ bài học ấy ẩn luôn được em ghi nhớ trong lòng và cũng đã trở thành phương châm sống của em.

Nhờ có bài học ấy mà em cảm thấy mình cần phải sống có trách nhiệm hơn, cảm thấy rằng biết xin lỗi khi mình sai là một chuyện tốt vì cũng nhờ lời xin lỗi ấy mà bây giờ em với Quyên đã trở thành bạn thân của nhau và khi nhớ lại thì cả hai đều cảm thấy rất vui vẻ và đó cũng chính là điều may mắn nhất của em.

Hòa là bạn thân của em suốt từ hồi học cấp một, chúng em chơi với nhau rất vô tư nhưng đôi khi chính sự vô tư quá khiến em nhiều lần mắc lỗi với Hòa. Điển hình gần đây nhất là em đã nói dối Hòa.

Sáng thứ sáu, sau khi tan học trên đường về nhà em và Hòa đi cùng nhau, chúng em hẹn với nhau hai giờ chiều sẽ đi mua sách ở tiệm sách. Chúng em chọn địa điểm là quán bánh mỳ của cô Hai, hẹn nhau tới đó rồi cùng đi. Về tới nhà, em ăn trưa xong lên phòng đi ngủ quên không nhắc mẹ hãy đánh thức dậy để đi mua sách. Và thế là em đã ngủ quên đến tận bốn giờ chiều mới thức giấc, em nhìn trời lại đang có mưa, không biết trời mưa từ khi nào nhưng em nghĩ mưa thế chắc Hòa cũng không đi.

Hôm sau tới lớp em gặp Hòa, em còn chưa kịp chào thì Hòa đã tiến gần đến chỗ em rồi hỏi "Hôm qua sao cậu lại không tới bắt tớ chờ lâu xong lại phải đi về!", em lúng túng một hồi mới dám trả lời "Tớ xin lỗi, hôm qua tớ bị đau bụng quá, không đi được, nay mới khỏi để đi học". Em nói dối Hòa mong Hòa sẽ cho qua nhưng không ngờ mọi chuyện lại rối ren hơn. Chiều hôm ấy Hòa gặp mẹ em lúc mẹ đi chợ chiều và biết được chiều hôm qua em ngủ quên không đi mua sách nên đã giận em. Lúc em tan học về qua quán bánh mỳ cô Hai cũng biết được Hòa đã chờ em suốt buổi chiều còn phải đội mưa đi về, em cảm thấy rất có lỗi với Hòa và quyết định sẽ xin lỗi bạn. Em liền đạp xe tới thẳng nhà Hòa, giải thích hết mọi chuyện và xin lỗi, hẹn Hòa chiều nay đi mua sách, Hòa cũng nhanh chóng tha lỗi và nhận lời đi mua sách với em.

Em hứa với Hòa từ giờ trở đi sẽ luôn thành thật và đúng hẹn, sẽ không vì bất cứ lý do gì để khiến bạn của em hay bất cứ ai khác phải chờ đợi mình.

2. Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân, mẫu 2 (Chuẩn)

Em có một cô bạn thân, chúng em rất hiểu nhau và chơi thân với nhau như hai chị em. Thế nhưng đã có lần em mắc lỗi với bạn của em, đó là lần em làm mất cuốn sách yêu quý của bạn, đến bây giờ em vẫn cảm thấy có lỗi.

Lan là người bạn thân của em từ hồi em bắt đầu vào cấp hai. Lan là cô gái rất cởi mở, nhiệt tình và vui tính, cô bạn luôn say mê đọc những cuốn sách khám phá khoa học. Buổi chiều hôm ấy, em đến nhà Lan chơi, em đã đã bị thu hút bởi những cuốn sách Lan đang đọc, em không biết bên trong cuốn sách nói về những điều gì mà bạn em lại say sưa đến vậy. Em liền ngỏ ý mượn một cuốn sách về nhà xem, rất nhanh Lan cũng đồng ý cho em mượn ngay nhưng với điều kiện phải trả lại vì đó là quyển Lan cũng chưa từng đọc. Em hứa nhất định sẽ trả lại sớm và mang sách ra về.

Về tới nhà em chưa đọc sách ngay mà vẫn để trong giỏ xe đạp. Ngay chiều hôm ấy chị gái em đã đi chiếc xe đạp của em ra công viên chơi cùng các bạn, đến khi về thì không thấy cuốn sách đâu nữa. Em hỏi chị, chị nói chị không cầm cũng không đọc, chắc hẳn đã có người lấy mất khi chị gửi xe trong công viên. Em vừa buồn vừa lo sợ vì đó là quyển sách em mượn của Lan còn hứa sẽ trả cho bạn ấy nữa. Đắn đo mãi em với chị quyết tâm đi các nhà sách mua trả sách cho Lan nhưng đi tìm mãi cũng không có quyển sách đó, em đành phải đến nhà Lan để xin lỗi. Ban đầu Lan nghe tin em làm mất sách cô ấy rất bực mình và trách em "Cậu nên cất sách cẩn thận chứ!", em chỉ đành cúi mặt nhận lỗi, thế nhưng sau khi biết em cố gắng đi tìm sách mua trả cho mình thì Lan dường như đã nguôi giận. Lan bảo em "Mất quyển sách tớ có thể nhờ bố tìm mua lại được nhưng tớ không muốn mất đi người bạn như cậu, vì thế đừng buồn nữa, tớ còn nhiều sách khác mà, có điều lần sau cậu phải cẩn thận hơn".

Em rất vui vì Lan vừa tha lỗi cho em lại dạy cho em một bài học đó là phải có tính cẩn thận.

3. Kể lại một lần em mắc lỗi với bạn thân, mẫu 3 (Chuẩn)

Trước đây em và An có làm bạn nhưng cũng không thân lắm, cho đến một lần em vô tình mắc lỗi với bạn, thật kì diệu là qua lần đó thì chúng em trở nên hiểu nhau hơn và trở thành những bạn thân của nhau, chia sẻ cho nhau và luôn sát cánh bên nhau trong học tập.

Hôm nay lớp chúng em có giờ thể dục, ai cũng phải mang giày đến lớp để học thể dục nếu không có sẽ bị thầy giáo phạt chạy năm vòng quanh sân trường. Đám con trai chúng em tinh nghịch, thấy có một chiếc giày nam rơi ra chúng em liền mang giấu đi trong bụi cỏ sau dãy nhà học. Chúng em coi đó là một trò vui và dự định giờ ra chơi trước khi vào tiết thể dục sẽ tìm trả cho người bị mất.

Thế nhưng chúng em lại quên mất việc đó, đến khi vào giờ thể dục, cả lớp đã tập trung ngoài sân và thầy giáo cũng đã ra, lúc này em mới thấy An chỉ đi một chiếc giày ra sân, vẻ mặt vô cùng buồn. Khi thầy giáo hỏi tại sao An lại chỉ có một chiếc giày, em định sẽ đứng lên nhận tội với An và thầy giáo. Thế nhưng khi em bước lên còn chưa kịp nói gì thì An đã tự nói rằng cậu ấy mang thiếu một chiếc, nói xong An nhìn em ý nhắc em hãy về hàng đứng còn cậu ấy phải chịu phạt chạy năm vòng quanh sân.

Em nhìn An, hiểu rõ rằng việc mình làm không còn là trò đùa nữa, em rất áy náy và biết ơn, khi nãy chính là An không muốn em bị phạt nên mới nhận lỗi thay em. Sau khi hết tiết thể dục em đã gặp An và xin lỗi, chính em cũng đi tìm giày mang về cho An sau đó đến nhận lỗi với thầy giáo, mong thầy đừng ghi tên An vào sổ đầu bài.

Từ đó em ngày càng chơi thân với An, rất thích tính cách và sự thẳng thắn ở cậu bạn này. Em học hỏi được ở An rất nhiều cái hay, bỏ hẳn thói quen trêu chọc, nghịch dại với các bạn.