Đánh giá phượng hoàng bóng tối

X-Men: Dark Phoenix là tác phẩm nằm trong series phim về biệt đội siêu anh hùng dị nhân X-Men. Bộ phim tiếp nối câu chuyện sau sự kiện trong X-Men Apocalypse (2016) và cũng là tập phim cuối cùng khép lại hành trình kéo dài suốt 20 năm qua của 20th Century Fox trước khi X-Men về đầu quân cho vũ trụ Marvel.

Nội dung phim

Bộ phim bắt đầu khi biệt đội dị nhân X-Men thực hiện nhiệm vụ giải cứu phi hành đoàn đang mắc kẹt bên ngoài không gian vì tàu vũ trụ gặp sự cố. Trong nỗ lực giải cứu thành viên cuối cùng của phi hành đoàn, Jean của X-Men đã phải hứng chịu cơn bão mặt trời khổng lồ. Những tưởng Jean đã thịt nát xương tan, về chầu ông vải nhưng sự thật ngược lại hoàn toàn. Jean hấp thu được nguồn năng lượng với sức mạnh khủng khiếp đến không thể tưởng tượng nổi. Nhưng đó cũng là nguyên nhân của những bi kịch sau này.

Jean dù sở hữu sức mạnh vượt trội, nhưng lại không biết cách kiểm soát nó; ngược lại đã bị sức mạnh đó khống chế và biến cô trở thành kẻ sát nhân máu lạnh. Đồng đội nghi ngờ, căm hận, bạn bè xa lánh, nhưng xẻ xấu lợi dụng để phục vụ cho mục đích của chúng…. Jean buộc phải tự mình giải thoát cho bản thân nếu muốn bảo vệ cho tất cả những người mình yêu quý.

Kịch bản của X-Men: Dark Phoenix khá đơn giản, khán giả hoàn toàn có thể đoán được các tuyến nhân vật, cũng như siêu năng lực của họ mỗi khi xuất hiện. Tuy nhiên tiết tấu của bộ phim khá nhanh, điều này gây ảnh hưởng không hề nhỏ đến cố truyện và khả năng hóa thân vào nhân vật của các diễn viên.

Theo đánh giá của Touch Cinema, nội dùng phần đầu của X-Men: Phượng hoàng bóng tối hấp dẫn hơn một chút khi gợi mở tạo nên sự tò mò cho người xem về nguồn năng lượng bí ẩn hay cảnh gia đình nhẫn tâm bỏ rơi một cô bé 8 tuổi nhỏ dại. Tuy nhiên càng về sau mức độ hấp dẫn của bộ phim giảm dần, thay vào đó là phần hình ảnh rất đẹp và mãn nhãn. Nhờ vậy nên X-Men dù chưa thực sự khiến khán giả thỏa mãn, song có thể dễ dàng đáp ứng được nhu cầu xem phim của những fan hâm mộ thể loại siêu anh hùng, đặc biệt khi đây là phần cuối cùng khép lại cuộc chiến của các dị nhân.

X-Men: Phượng hoàng bóng tối mang đến cho khán giả thông điệp về niềm tin và sự hi vọng trong cuộc sống. Trên thế giới này mỗi người đều đã từng mắc sai lầm nghiêm trọng, nhưng chỉ cần có người tin tưởng và dẫn lỗi thì mọi lầm đều có thể được sửa chữa. Vậy nên dù thế nào cũng hãy đặt niềm tin vào những người bên cạnh, đặc biệt là những người thân trong gia đình.

Đánh giá phượng hoàng bóng tối

Diễn viên và diễn xuất

X-Men: Dark Phoenix quy tụ dàn diễn viên khá nổi danh của nền điện ảnh thế giới và phần nào họ đã phô diễn được kỹ năng diễn xuất của mình. Tuy nhiên do điểm yếu về kịch bản nên phần thể hiện của họ chưa được trọn vẹn.

Gây ấn tượng nhất với Touch Cinema không phải là nữ chính Sophie Turner (vai Jean) mà là nam diễn viên James McAvoy (vai Charles Xavier). Anh đã có những phân đoạn truyền tải cảm xúc nhân vật rất ấn tượng khiến người xem có những lúc phải nghi ngờ đây mới là kẻ trùm sò phản diện trong phim.

Âm thanh, hình ảnh và kỹ xảo

Thành công nhất của X-men chính là phần hình ảnh và kỹ xảo cực kỳ mãn nhãn, sắc nét và đầy ấn tượng. Các góc quay trong phim được lựa chọn rất ấn tượng, giúp phô diễn tối đa khả năng chiến đấu của các dị nhân cùng với những cảnh chiến đấu hoành tráng. Trong đó phần kỹ xảo dành riêng cho Jean được đầu tư nhất, với những tia lửa điện xuất hiện đầy sinh động trên người cô nàng. Tuy nhiên vẫn có một số cảnh quay được thực hiện trên nền phông xanh xử lý chưa tốt, khiến một vài phân cảnh xuất hiện rất giả; rất may là những cảnh này xuất hiện khá ít nên không ảnh hưởng đến chất lượng bộ phim.

Phần âm thanh đủ tốt với những tiếng động sắc nét và định hướng chính xác, người xem sẽ có cảm giác tiếng trực thăng bay ngay trên đầu mình hoặc tiếng bánh xe lửa cọ xát với đường ray…. Tuy nhiên càng về sau phần âm thanh lại xuất hiện nhiều yếu điểm, những tiếng động không còn ấn tượng, đặc biệt là lồng quá nhiều âm nhạc vào những cảnh khiến đấu khiến những phân cảnh chiến đấu không đủ để thỏa mãn khán giả.

Tờ Empire có review phim có lẽ là sát thực nhất: “X-Men: Phượng Hoàng Bóng Tối hay hơn The Last Stand và Apocalypse. Bộ phim nếu đặt theo những người hùng vào trung tâm thì sẽ có góc nhìn hay hơn cả. Có thể chấp nhận được khi đây là lời từ biệt”

X-Men: Phượng hoàng bóng tối (tựa gốc: Dark Phoenix) lấy mốc thời gian sau sự kiện của X-Men: Apocalypse năm 2016. Tiêu diệt được Apocalypse, giúp thế giới thoát khỏi ngày tận thế, các dị nhân giờ đây đã được công nhận là công dân chính thức, sống chung với những người bình thường. Giáo sư Charles Xavier tiếp tục cùng bạn đồng hành trở thành người bảo vệ cho thế giới, đồng thời trường học dành cho những dị nhân cũng được công khai và đón nhận tự do hơn.

Một phi thuyền chở đầy các phi hành gia đang gặp phải cơn bão mặt trời kỳ lạ quét qua. Nhóm X-Men tức tốc bay ra vũ trụ để giải cứu. Nhiệm vụ hoàn thành nhưng Jean lại không kịp thoát khỏi đó và cô phải hứng chịu toàn bộ cơn bão mặt trời ấy. Tưởng chừng như đã mất một dị nhân tài giỏi, bất ngờ thay Jean không chết mà còn hấp thụ toàn bộ năng lượng của cơn bão. Nguồn năng lượng quá mạnh, khiến Jean không thể kiểm soát nổi, thứ thực thể này còn khiến những ký ức đau thương bị chôn giấu của cô quay trở lại. Vừa mất kiểm soát, vừa đau khổ, Jean trở thành "Phượng hoàng bóng tối" vô cùng đáng sợ. Đứng trước sức mạnh khủng khiếp đang ngự trị trong cơ thể Jean, nhóm X-Men một lần nữa phải cùng nhau bảo vệ thế giới khỏi nguy cơ diệt vong. Đau thương, mất mát, có người hi sinh, có người mất niềm tin và tuyệt vọng… tất cả sẽ có trong hành trình cuối cùng này.

Đánh giá phượng hoàng bóng tối

Một giáo sư như Hank McCoy (Beast), hay một kẻ có cái đầu tinh vi, đầy rẩy tính toán như Erik Lehnsherr (Magneto) lại có những suy nghĩ và cách hành động vô lý không thể chấp nhận Ảnh: 20th Century Fox

Phượng hoàng bóng tối được khởi động với nhịp phim nhanh, các sự kiện diễn ra liên tục, nhưng mọi thứ lại được tạo ra một cách quá hời hợt. Dù nhanh, nhưng cách kể chuyện của phim lại buồn tẻ và thiếu điểm nhấn. Người xem dễ dàng nhận ra được ý đồ tạo ra cao trào của phim, nhưng điều này lại được thể hiện quá tệ. Cảm xúc của khán giả bị lưng chừng khi nội dung của phim cứ đều đều kèm theo những quyết định sai lầm và kỳ quặc của những nhân vật mà người xem không thể ngờ tới.

Phim khởi đầu rất vội vã để tập trung vào tiêu điểm chính là nhân vật Jean, vì thế mà người xem không có khoảng thời gian chiêm nghiệm để cảm nhận được các nhân vật khác hay thế giới của các dị nhân đã trở thành như thế nào sau sự kiện Apocalypse. Tâm lý của các nhân vật cũng thay đổi liên tục và lật mặt xoành xoạch bất cứ lúc nào họ muốn. Thậm chí, nhiều lúc khán giả còn không thể hiểu được hành động của các nhân vật đó để làm gì, có ý nghĩa như thế nào.

Đánh giá phượng hoàng bóng tối

Các tình tiết phim ghép nối lỏng lẻo, thiếu đầu tư, tạo ra như để cho có mà không để lại điểm nhấn gì đặc biệt

Ngoài việc các nhân vật được xây dựng qua loa thì dàn diễn viên dường như cũng đang cố gắng đóng cho xong vai diễn để hoàn thành bộ phim chứ không có một chút đột phá nào. Người xem có thể nhận thấy được họ không hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật. Ở mỗi nhân vật không còn cái gọi là hồn và khiến người xem không có nhiều cảm xúc để đồng cảm với họ nữa. Thần thái của các nhân vật khác hẳn so với các phim trước đây, rõ nét nhất là giáo sư Charles Xavier do James McAvoy thể hiện. Người xem không còn thấy ánh mắt đầy tình cảm ẩn chưa nhiều suy nghĩ, lo toan, tính toán của anh ấy nữa. Việc cắn rứt hay dằn vặt lương tâm bởi những sự lựa chọn của mình không còn trong Charles, mà mỗi lần anh xuất hiện chỉ để đối mặt và giải quyết vấn đề mà thôi.

Nếu như điểm nổi bật bất ngờ đến từ các nhân vật phụ là điểm mạnh của những phim trước, thì nó vẫn được tận dụng trong Phượng hoàng bóng tối. Điểm nhấn này giờ đây thuộc về nhân vật Kurt Wagner (Nightcrawler). Nhưng có chút tiếc nuối khi nhân vật này cũng chỉ xuất hiện để thêm chút hương vị cho phim, chứ không thể tỏa sáng được như màn thể hiện ấn tượng của Peter Maximoff (Quicksilver) trong hai phần phim trước. Phản diện chính xuất hiện cũng chỉ để tăng độ khó cho cái kết chứ không đóng góp gì nhiều cho bộ phim.

Đánh giá phượng hoàng bóng tối

Raven (Mystique) của Jennifer Lawrence cũng trở nên nhạt nhòa bởi một bộ phim có nội dung không thể tôn nhân vật lên Ảnh: 20th Century Fox

Có thể thông cảm cho hãng phim 20th Century Fox đang trong giai đoạn bị Disney mua lại làm ảnh hưởng đến chất lượng bộ phim. Nhưng để khép lại một thương hiệu đình đám 20 năm với 12 bộ phim để tri ân khán giả, thì Phượng hoàng bóng tối ít ra cũng phải để lại cho fan hâm mộ một chút gì đó ấn tượng và hoài niệm. Nhưng không! Đây là phần phim hời hợt và thiếu đầu tư. Nếu bạn là một fan hâm mộ của sê ri X-Men thì đây là một nỗi thất vọng rất lớn không chỉ về nội dung mà còn cả về hình ảnh và kỹ xảo.

Đánh giá phượng hoàng bóng tối

Không phủ nhận rằng bộ phim có một số cảnh quay với góc máy đẹp, lạ và những cảnh chiến đấu với kỹ xảo đẹp mắt, nhưng tất cả đều bị nội dung của phim đồng hóa và trở nên nhạt nhẽo Ảnh: 20th Century Fox

Phim là một hồi kết an toàn, dễ đoán và đơn giản đến không thể tin. Một phần do ảnh hưởng của người cầm trịch bộ phim là đạo diễn Simon Kinberg chứ không phải là Bryan Singer nữa nên không khí và những đặc trưng của ông tạo ra cho thương hiệu này cũng biến mất. Không đặc sắc, không bất ngờ và fan hâm mộ phải đón nhận một màn chào tạm biệt chứa đầy sự hụt hẫng, khó chịu và tiếc nuối của một thương hiệu đã đi vào lòng của rất nhiều thế hệ. Người hâm mộ sẽ phải còn chờ rất lâu để có thể gặp lại các dị nhân, và đó sẽ lại là một diện mạo mới do Disney và Marvel Studio tạo ra.