Vì sao cọ lưỡi vào khẩu cái lại nhột

/vi/tin-tuc/thong-tin-suc-khoe/song-khoe/vi-sao-ban-bi-mat-cam-giac-o-luoi/

Tê đầu lưỡi mất vị giác là khi bạn cảm thấy tình trạng sưng lưỡi, rát và ăn không ngon. Nguyên nhân gây tê lưỡi thường gặp nhất là do phản ứng dị ứng khi ăn một số loại thực phẩm, hạ calci máu, nhiễm trùng do vi khuẩn như bệnh Lymes hoặc các tình trạng liên quan đến hệ thần kinh. Khi biết được nguyên nhân gây lưỡi rát và mất vị giác sẽ giúp tiếp cận các lựa chọn điều trị phù hợp.

Tê đầu lưỡi mất vị giác cũng có thể xảy ra như hiện tượng tê hay mất cảm giác ở một bộ phận trên cơ thể. Nhiều người đã trải qua cảm giác này khi ngủ quá lâu trên cánh tay bị vẹo hoặc gõ quá lâu trên bàn phím. Tuy nhiên, triệu chứng tê đầu lưỡi mất vị giác lại không phổ biến và có thể rất đáng sợ. Hơn nữa, cảm giác tê lưỡi đôi khi còn có thể kết hợp với các triệu chứng khác khiến người bệnh cảm thấy lạ và khó chịu.

Theo đó, các triệu chứng có thể gặp phải kèm theo tê đầu lưỡi mất vị giác bao gồm:

  • Rát lưỡi
  • Cảm giác như bị đốt hoặc ngứa ran
  • Cảm giác giống kim châm
  • Sưng tấy lưỡi
  • Ngứa
  • Yếu lưỡi
  • Đau mặt

Các triệu chứng này có thể xảy ra đơn độc ở trên lưỡi hoặc gần lưỡi như quanh miệng. Thời gian xảy ra các triệu chứng tê đầu lưỡi mất vị giác thường là tạm thời. Tuy nhiên, bạn không nên chủ quan và điều quan trọng là phải khám với bác sĩ, xác định nguyên nhân và được chăm sóc thích hợp ngay khi nhận thấy các triệu chứng lưỡi rát và mất vị giác.

Tê thường là kết quả của tình trạng chấn thương, chèn ép hoặc kích thích dây thần kinh hoặc nhánh của một trong các dây thần kinh trong bộ phận cơ thể bị ảnh hưởng. Lưỡi bao gồm các dây thần kinh và các mạch máu nhỏ bắt đầu cao hơn ở mặt và não. Các dây thần kinh và mạch máu phân nhánh theo nhiều hướng khác nhau để cung cấp lưu lượng máu và cảm giác cho khắp lưỡi.

Hơn nữa, lưỡi còn là một trong những bộ phận cơ thể đầu tiên tiếp xúc với thế giới bên ngoài dù là đồ ăn, thức uống hay các chất khác, lưỡi là cửa ngõ bảo vệ cơ thể khỏi các yếu tố độc hại. Do đó, lưỡi rất nhạy cảm và có nhiều nguyên nhân có thể ảnh hưởng đến dây thần kinh và mạch máu ở lưỡi cũng như nguyên nhân kích hoạt phản ứng bảo vệ từ lưỡi.

Vì sao cọ lưỡi vào khẩu cái lại nhột

Triệu chứng tê đầu lưỡi mất vị giác thường là xảy ra tạm thời

  • Dị ứng: Nếu lưỡi tiếp xúc với thực phẩm, hóa chất mà hệ thống miễn dịch nhận ra là có hại, lưỡi có thể sưng lên, ngứa ran và tê do phản ứng.
  • Tự miễn dịch: Nhiều bệnh viêm nhiễm hoặc các bệnh tiềm ẩn dẫn đến việc cơ thể tự tấn công cũng có thể ảnh hưởng đến các dây thần kinh ở lưỡi và gây ra tổn thương dẫn đến tê. Các tình trạng như bệnh đa xơ cứngbệnh lupus là những ví dụ về các bệnh tự miễn dịch như vậy.
  • Nhiễm trùng: Nhiễm trùng do vi khuẩn như bệnh Lyme và nhiễm vi rút như bệnh zona có thể gây viêm và tổn thương dây thần kinh dẫn đến tê và liệt mặt. Tình trạng tê liệt này có thể lan sang cả lưỡi và xung quanh miệng.

Mất cân bằng vitamin: Có một số loại vitamin cần thiết cho chức năng thần kinh khỏe mạnh như vitamin D và B12. Sự thiếu hụt các vitamin này theo thời gian có thể dẫn đến tổn thương và tổn thương thần kinh. Ngược lại, tiêu thụ quá nhiều vitamin B6 cũng có thể gây tê.

Mất cân bằng khoáng chất: Có một số khoáng chất trong cơ thể như canxi cần thiết cho hoạt động chung của cơ thể. Sự thiếu hụt các khoáng chất này gây hạ canxi máu và có thể dẫn đến ngứa ran quanh miệng, cảm giác rất giống với tê lưỡi.

2.3 Các bệnh lý toàn thân

Hệ thần kinh trung ương: Tê lưỡi hoặc quanh miệng thường có thể là triệu chứng báo hiệu của các tình trạng hệ thần kinh trung ương như đau nửa đầu hoặc đột quỵ sắp xảy ra.

Quá trình trao đổi chất: Rối loạn các quá trình mà cơ thể thực hiện hàng ngày, chẳng hạn như điều hòa glucose (hạ đường huyết), cũng có thể ảnh hưởng đến cách hoạt động của dây thần kinh, gây tê và ngứa ran ở lưỡi, miệng và các bộ phận cơ thể khác.

Mạch máu: Tình trạng co thắt mạch máu ở lưỡi có thể dẫn đến tê lưỡi vì lưỡi không nhận được lưu lượng máu cần thiết.

2.4 Mức canxi máu thấp

Hạ canxi máu là tình trạng không có đủ nồng độ canxi chức năng trong máu. Đây là một khoáng chất có trong máu, giúp tim và các cơ khác hoạt động bình thường, cần thiết để duy trì răng và xương chắc khỏe.

Các triệu chứng nghi ngờ hạ canxi máu thường gặp là mệt mỏi, khó thở, khó chịu, tê toàn thân, ngứa ran ở chân. Chẩn đoán xác định là xét nghiệm máu đo lường nồng độ canxi trong máu.

Mặc dù hạ canxi máu khá hiếm gặp, nhất là khi chế độ ăn uống đầy đủ và không mắc các bệnh lý nền nào khác, tình trạng này là khẩn cấp và cần can thiệp ngay lập tức, trước khi nồng độ canxi máu hạ quá thấp gây rối loạn nhịp tim, dễ đột tử.

2.5 Phản ứng dị ứng

Khi gặp phải các chất có hại, cơ thể sẽ phản ứng bằng tình trạng viêm và sưng tấy. Ở nhiều người, cơ thể phản ứng theo cách này với các chất không gây hại thông thường, như thức ăn hoặc phấn hoa. Đây là cơ sở của dị ứng hay hiện tượng quá mẫn loại 1.

Các triệu chứng của phản ứng dị ứng hàng đầu là sưng mặt, sưng môi, tê môi, tê lưỡi, phát ban, ngứa cổ họng, nặng hơn là khò khè, khó thở cấp tính, hạ huyết áp, trụy mạch.

Đây là tình trạng nguy kịch cần phải được can thiệp thuốc chống dị ứng trước khi phản ứng dị ứng diễn tiến nặng nề hơn và ảnh hưởng đến tính mạng.

Vì sao cọ lưỡi vào khẩu cái lại nhột

Tê đầu lưỡi mất vị giác thường cảnh báo triệu chứng của bệnh nguy hiểm

Cơn thiếu máu cục bộ thoáng qua, hoặc TIA, đôi khi được gọi là "cơn đột quỵ nhỏ" hoặc "cơn đột quỵ cảnh báo". Bất kỳ cơn đột quỵ nào cũng có nghĩa là dòng máu lưu thông ở đâu đó trong não đã bị tắc nghẽn bởi cục máu đông.

Các yếu tố nguy cơ của đột quỵ bao gồm hút thuốc, béo phì và bệnh tim mạch, mặc dù bất kỳ ai cũng có thể bị TIA.

Các triệu chứng "thoáng qua", có nghĩa là chúng đến và biến mất trong vòng vài phút vì cục máu đông tan hoặc tự di chuyển. Các triệu chứng đột quỵ bao gồm yếu, tê và liệt ở một bên của mặt và / hoặc cơ thể, tê đầu lưỡi mất vị giác, yếu lưỡi gây nói lắp, nuốt sặc, thị lực bất thường và đau đầu đột ngột, dữ dội.

TIA không gây ra thiệt hại vĩnh viễn vì nó kết thúc nhanh chóng. Tuy nhiên, bệnh nhân phải được điều trị vì TIA là một cảnh báo rằng một cơn đột quỵ nguy hiểm hơn có thể xảy ra. Do đó, khi phát hiện các triệu chứng đột quỵ, cần đưa bệnh nhân đến phòng cấp cứu để được chẩn đoán, can thiệp kịp thời, hạn chế di chứng tàn phế về sau.

2.7 Liệt Bell

Liệt mặt Bell có cơ chế gây bệnh hoàn toàn khác với đột quỵ và có thể biểu hiện dưới dạng liệt mặt cấp tính hoặc mãn tính. Tình trạng tê liệt này thường khởi phát đột ngột và trở nên tồi tệ hơn trong 48 giờ. Việc giải quyết các triệu chứng thường xảy ra trong vòng hai tuần đến sáu tháng nhưng hiếm khi xảy ra liệt vĩnh viễn.

Các triệu chứng của liệt bell thường chỉ khu trú gây tê liệt các cơ mặt và tê đầu lưỡi mất vị giác. Nguyên nhân của liệt Bell là do viêm hoặc tổn thương dây thần kinh mặt, vốn có chức năng là điều khiển các cơ trên mặt. Điều trị liệt Bell nhằm mục đích giảm viêm hoặc nhắm mục tiêu vào nguyên nhân cơ bản của tê liệt dây thần kinh mặt.

Tóm lại, tình trạng tê lưỡi, lưỡi rát và mất vị giác có nhiều nguyên nhân, trong đó thường xảy ra nhất là do tổn thương hệ thần kinh và đây cũng là nguyên nhân nguy hiểm nhất cùng với nguyên nhân là do phản ứng dị ứng. Tuy vậy, dù là nguyên nhân nào, tê đầu lưỡi mất vị giác luôn là triệu chứng cảnh báo của một tình trạng nguy hiểm. Lúc này, người bệnh cần được thăm khám và chẩn đoán nguyên nhân, điều trị kịp thời trước khi các biến chứng nặng nề hơn có thể xảy ra.

Bệnh viện Đa khoa Quốc tế Vinmec là địa chỉ chăm sóc y tế chất lượng cao với đội ngũ bác sĩ, chuyên gia, có nhiều năm kinh nghiệm, hệ thống trang thiết bị máy móc hiện đại. Do đó, khi có vấn đề về sức khỏe, khách hàng có thể tới Vinmec để được kiểm tra nhằm có những chỉ định phù hợp từ các bác sĩ chuyên môn.

Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để được giảm ngay 20% phí khám bệnh lần đầu trên toàn hệ thống Vinmec (áp dụng từ 1/8 - 30/9/2022). Quý khách cũng có thể quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn tư vấn từ xa qua video với các bác sĩ Vinmec mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng.

Nguồn tham khảo: medicinenet.com - buoyhealth.com

XEM THÊM:

Vì sao cọ lưỡi vào khẩu cái lại nhột
Mục từ này liên quan đến chủ đề giáo dục giới tính và tình dục. Thông tin ở đây có thể không phù hợp với một số đối tượng độc giả hoặc khi truy cập ở những nơi công cộng. Wikipedia không chịu trách nhiệm về những nội dung có thể không phù hợp cho một số người xem, xem chi tiết tại Wikipedia:Phủ nhận về nội dung.

Liếm dương vật[1][2] (hay còn có cách gọi khác là thổi kèn, blowjob) là một hành vi làm tình bằng miệng liên quan đến việc sử dụng miệng hoặc cổ họng do một người thực hiện trên dương vật của người khác hoặc của bản thân (tự liếm dương vật).[3][4] Việc liếm bìu dái cũng có thể gọi với cùng thuật ngữ[5][6] hoặc bằng các từ đá cà, đá bi, mút cà, đá trứng cút.[7]

Vì sao cọ lưỡi vào khẩu cái lại nhột

Người nữ đang liếm dương vật người nam

Liếm dương vật có thể gây kích thích tình dục cho cả hai người tham gia và có thể dẫn đến cực khoái cho người nhận.[3][4] Nó có thể được bạn tình thực hiện như là khúc dạo đầu trước các hoạt động tình dục khác (chẳng hạn như quan hệ qua âm hộ hoặc hậu môn),[3][8] hoặc như là một hành vi gợi tình và làm tăng cảm giác gần gũi.[3][4] Giống như hầu hết các hình thức hoạt động tình dục khác, hành vi này có thể là một nguy cơ lây nhiễm các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STIs/STDs). Tuy nhiên, nguy cơ lây truyền qua đường miệng, đặc biệt là lây truyền HIV, thấp hơn đáng kể so với quan hệ tình dục qua âm đạo hoặc hậu môn.[9][10][11]

Tình dục bằng miệng thường được coi là điều cấm kỵ, nhưng hầu hết các quốc gia không có luật cấm việc này.[3] Mọi người cũng có thể có những cảm giác tiêu cực hoặc ức chế tình dục về việc cho hoặc nhận tình dục bằng miệng; họ có thể từ chối tham gia.[3] Thông thường, người ta không coi các hình thức tình dục bằng miệng như ảnh hưởng đến trinh tiết của một trong hai người bạn đời, mặc dù ý kiến về vấn đề này khá đa dạng.[12][13][14][15]

 

Tranh minh họa liếm dương vật của Édouard-Henri Avril

 

Một người đàn ông đang thực hiện liếm dương vật cho người đàn ông khác

 

Hình minh họa phụ nữ bú ngập họng dương vật người nam giới.

Một người liếm dương vật người khác có thể được gọi là người cho, người kia là người nhận. Việc liếm dương vật có thể gây kích thích tình dục cho cả hai phía, nam giới thường đạt tới cực khoái và xuất ra tinh dịch trong quá trình này.[3][4] Mọi người có thể liếm dương vật như là một màn dạo đầu để kích thích tình dục cho bạn tình trước khi thực hiện quan hệ tình dục qua đường âm đạo hoặc hậu môn, hoặc thực hiện một hành vi tình dục khác,[3][8] hoặc họ có thể thực hiện hành vi này như một hình thức gợi tình hoặc tăng cảm giác gần gũi.[3][4] Mặc dù người được liếm dương vật là nam, bạn tình của người đó có thể có bất kỳ giới tính nào.[16]

Điểm thiết yếu của việc bú liếm dương vật đối với người bạn tình của người đàn ông là đưa dương vật vào miệng, sau đó đưa miệng lên và xuống dương vật theo một nhịp điệu bắt chước các chuyển động đẩy đưa của âm đạo hoặc hậu môn, với nước bọt đóng vai trò như một chất bôi trơn và phải cẩn thận không để răng cắn vào hoặc làm xước dương vật.[3] Người đàn ông được liếm có thể làm giảm nhịp điệu của việc kích thích bằng cách giữ đầu bạn tình trong hai tay mình.[3] Người bạn tình cũng có thể thực hiện những động tác khác với dương vật bằng cách ngậm, mút, hôn hoặc đùa nghịch nó với lưỡi và môi. Việc bú liếm cũng có thể bao gồm kích thích hai bìu của dương vật, với việc liếm, bú hoặc ngậm toàn bộ bìu dái vào miệng.[5][6]

Rất khó cho một số người thực hiện việc liếm mút dương vật, do độ nhạy cảm của họ đối với phản xạ nôn ọe tự nhiên. Những người khác nhau có độ nhạy cảm khác nhau với phản xạ này, nhưng một số người lại học được cách ngăn chặn phản xạ trên. Bú ngập họng là một hành động trong đó bạn tình của một người đàn ông đưa toàn bộ dương vật cương cứng vào sâu trong miệng của họ, theo hướng vào thẳng cổ họng.

Có nguồn cho rằng việc nuốt tinh dịch được nam giới đánh giá cao trên thang điểm gần gũi.[17] Người đàn ông được bú liếm nhận kích thích tình dục trực tiếp, trong khi đối tác có thể thấy hài lòng khi cho anh ta niềm vui. Việc cho và nhận liếm dương vật cùng lúc có thể xảy ra đồng thời ở các tư thế tình dục như 69 và nối vòng.

Liếm dương vật đôi khi được thực hành khi việc đưa dương vật vào âm đạo là khó khăn cho bạn tình. Ví dụ, trong thời gian mang thai thay vì quan hệ tình dục bằng đường âm đạo, các cặp vợ chồng có thể áp dụng nó để vẫn hoạt động tình dục thân mật mà tránh được những khó khăn của giao hợp qua đường âm đạo trong các giai đoạn cuối của thai kỳ.[18] Có thể có những lý do khác khiến phụ nữ không muốn có quan hệ tình dục qua đường âm đạo, chẳng hạn như nỗi sợ mất trinh, mang thai,[12][14] hoặc cô ấy đang có kinh nguyệt.

Đối với một số đàn ông có khung xương đủ linh hoạt, kích thước dương vật đủ dài, hoặc kết hợp cả hai, để thực hiện tự bú liếm dương vật của chính mình như là một hình thức thủ dâm; điều này được gọi là tự liếm dương vật. Rất ít người đàn ông có khung xương đủ linh hoạt và dương vật đủ dài để thực hiện gập người làm việc đó.[19] Tuy nhiên, tính linh hoạt của khung xương có thể tăng lên thông qua các vị trí hỗ trợ trọng lực và việc tập luyện thể chất như thể dục dụng cụ, uốn dẻo, hoặc yoga có thể giúp một số đàn ông thực hiện được điều này.

Mùi vị

Có ít phụ nữ thích mùi vị của tinh dịch. Tuy nhiên, giống như sữa mẹ, mùi vị tinh dịch có thể thay đổi theo chế độ ăn uống. Có những báo cáo không chính thức rằng ăn nhiều thịt đỏ và khẩu phần bơ sữa có thể làm tinh dịch có vị mặn. Có khẳng định là măng tây đã tạo ra vị đắng, trong khi rau mùi, cần tây, quế và nhiều loại trái cây (đặc biệt là trái cây nhiệt đới) khiến tinh dịch có vị ngọt. Tinh dịch của người nghiện rượu nặng và người nghiện rượu có khuynh hướng có vị chát.[cần dẫn nguồn]

Bệnh chlamydia, bệnh nhiễm virus papilloma ở người (HPV), lậu mủ, herpes, viêm gan (nhiều loại) và các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STIs/STDs), có thể lây nhiễm thông qua tình dục bằng miệng.[9][10][20] Bất kỳ trao đổi dịch tình dục nào với một người nhiễm HIV, virut tạo ra bệnh AIDS, đều có rủi ro lây bệnh. Tuy nhiên, nguy cơ nhiễm bệnh lây truyền qua tình dục thường được coi là thấp hơn đáng kể khi quan hệ tình dục bằng miệng so với quan hệ tình dục qua âm đạo hoặc qua hậu môn, với lây truyền HIV được coi là nguy cơ thấp nhất khi thực hiện tình dục bằng miệng.[10][11][21][22]

Có nguy cơ gia tăng nguy cơ mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục nếu người liếm dương vật tiếp xúc với vết thương trên dương vật của bạn tình, hoặc nếu người liếm dương vật có vết thương hoặc vết loét trên miệng hoặc trong miệng hoặc bị chảy máu nướu răng. Đánh răng, dùng chỉ nha khoa cọ răng, súc miệng trước hoặc sau khi liếm dương vật cũng có thể làm tăng nguy cơ lây truyền, bởi vì tất cả các hoạt động này có thể gây ra những vết xước nhỏ trong miệng.[23] Những vết thương này, ngay cả khi chúng cực nhỏ, làm tăng khả năng mắc các bệnh lây truyền qua đường tình dục qua đường miệng.[10][11] Sự tiếp xúc như vậy cũng có thể dẫn đến nhiều bệnh nhiễm trùng thường gặp hơn từ vi khuẩn và vi-rút thông thường được tìm thấy trong và xung quanh vùng sinh dục và các dịch tiết ra từ đó. Do những yếu tố nói trên, các trang y tế khuyên nên sử dụng các phương pháp tình dục an toàn khi thực hiện liếm dương vật hoặc được liếm trong khi làm tình với đối tác không rõ ràng về tình trạng bệnh tình dục của họ.[10][11][20]

HPV và liên hệ với việc ung thư lưỡi

Có báo cáo về sự liên hệ giữa ung thư lưỡi với những người nhiễm virus papilloma ở người.[24] Một nghiên cứu năm 2005 cho thấy tình dục bằng miệng không có bảo vệ đối với một người bị nhiễm HPV có thể làm tăng nguy cơ ung thư lưỡi. Nghiên cứu cho thấy 36% bệnh nhân ung thư có HPV so với chỉ 1% của nhóm không HPV.[25]

Một báo cáo năm 2007 cho thấy có hệ số tương quan giữa ung thư miệng và ung thư cổ họng. Người ta tin rằng điều này là do sự lây truyền của HPV, một loại virus đã được liên quan đến phần lớn các loại ung thư cổ tử cung và đã được phát hiện trong mô ung thư cổ họng trong nhiều nghiên cứu. Nghiên cứu kết luận rằng những người có từ một đến năm bạn tình đường miệng trong cuộc đời của họ có nguy cơ mắc ung thư họng gấp đôi so với những người không tham gia vào hoạt động này và những người có nhiều hơn 5 bạn tình đường miệng đã tăng nguy cơ lên tới 250 phần trăm.[26][27][28]

Thai nghén và tinh dịch

Liếm dương vật không thể làm có thai, vì không có cách nào để tinh trùng qua đường tiêu hóa đi tới tử cung để thụ tinh cho trứng. Dù sao đi nữa, axit trong dạ dày và các enzyme tiêu hóa trong đường tiêu hóa sẽ phá vỡ và tiêu diệt tinh trùng.

Nghiên cứu lâm sàng đã tạm thời cho thấy việc liếm dương vật dẫn đến sự điều hòa miễn dịch,[29] cho thấy việc liếm dương vật có thể làm giảm nguy cơ biến chứng trong thời kỳ mang thai. Các biến chứng có thể gây tử vong của tiền sản giật được quan sát thấy ít xảy ra ở những phụ nữ thường xuyên tham gia liếm dương vật, còn với những người nuốt tinh dịch của bạn tình thì có ít rủi ro hơn cả.[30] Kết quả phù hợp với thực tế là tinh dịch chứa TGF-β1, việc trao đổi chất này giữa các bạn tình có làm giảm nguy cơ tiền sản giật với nguyên nhân gây ra là phản ứng miễn dịch học. Cũng cần chú ý rằng việc liếm dương vật không phải là cách duy nhất để trao đổi TGF-β1.[29][31][32]

Cuối năm 1976, một số bác sĩ đã khuyên phụ nữ mang thai vào những tháng thứ tám và chín không nuốt tinh dịch vì nó gây ra tình trạng sinh non,[33] mặc dù bây giờ việc nuốt tinh trùng được cho là an toàn cho sản phụ.

Nuốt tinh dịch có tầm quan trọng trong một số nền văn hoá trên thế giới. Trong nền văn hoá Baruya, có một nghi thức bí mật trong đó các cậu bé sẽ bú dương vật của những người đàn ông trưởng thành và uống tinh dịch của họ, "nhằm mục đích có thêm nam tính trước hôn nhân".[34] Trong cộng đồng người Sambia ở Papua New Guinea, bắt đầu từ 7 tuổi, tất cả nam giới thường xuyên phải chấp nhận việc được các thanh thiếu niên bú liếm dương vật trong tiến trình trưởng thành của nam giới với sáu giai đoạn, vì người Sambia tin rằng việc nam thiếu niên thường xuyên nuốt tinh trùng người lớn là điều cần thiết để thiếu niên bước vào tuổi dậy thì được trưởng thành về giới tính và nam tính. Đến thời điểm các thiếu niên này bước vào tuổi dậy thì, đến lượt họ lần lượt tham gia vào việc truyền tinh dịch của mình cho những thiếu niên trẻ hơn.[35][36]

Trinh tiết

Tình dục đường miệng thường được sử dụng để bảo toàn trinh tiết, đặc biệt trong các cặp đôi dị tính, điều này thỉnh thoảng được gọi là trinh tiết kỹ thuật (mà bao gồm cả tình dục hậu môn, thủ dâm lẫn cho nhau và các hình thức tình dục không xâm nhập khác, chỉ trừ tình dục dương vật-âm đạo).[12][13][14][37] Khái niệm "trinh tiết kỹ thuật" hoặc kiêng tình dục thông qua tình dục đường miệng đặc biệt phổ biến trong giới trẻ,[14][23][38] đặc biệt với các cô gái trẻ, vốn không chỉ liếm dương vật bạn trai để giữ trinh tiết cho mình, mà còn tạo cảm xúc gần gũi hoặc để tránh thai.[14] Các lý do khác cho việc thực hiện liếm dương vật trở nên phổ biến đối với các cô gái trẻ là sức ép của bạn bè và đây là hành vi khởi đầu cho các hoạt động tình dục của họ.[14] Những đàn ông đồng tính cũng thường coi việc liếm dương vật là cách để giữ gìn trinh tiết của họ, trong khi coi việc quan hệ tình dục hậu môn như là một hành vi làm mất trinh tiết của mình, trong khi một số đàn ông đồng tính khác coi việc này là một hành vi tình dục chính của họ.[12][15]

Truyền thống

 

Mô tả liếm dương vật trên Attic red-figure kylix, khoảng 510 TCN

 

Tình dục đường miệng trong Kama Sutra

Galienus coi việc liếm dương vật là mang tính chất tình dục đồng giới nữ vì phụ nữ trên đảo Lesbos đã đưa ra khái niệm dùng miệng để tạo khoái cảm tình dục.[39]

Kama Sutra - sách tình dục Ấn Độ cổ, từ thế kỷ 1, đã mô tả tình dục đường miệng[40] với mô tả chi tiết việc liếm dương vật (dành hẳn 1 chương mô tả auparishtaka (hoặc oparishtaka), "làm tình bằng miệng")[41] và chỉ nhắc đến liếm âm hộ rất ít. Tuy nhiên, theo Kama Sutra, liếm dương vật trên hết là một đặc điểm của hoạn quan (hoặc, theo các bản dịch khác, về những người đồng tính luyến ái hoặc chuyển giới giống như Hijra của Ấn Độ hiện đại). Hai dạng người này sử dụng miệng của họ để thay thế cho cơ quan sinh dục nữ.

Tác giả của Kama Sutra nói rằng việc liếm dương vật cũng được thực hiện bởi "những người phụ nữ không thanh khiết", nhưng đề cập rằng có những lo ngại truyền thống phổ biến về việc đây là một tập tục đồi bại hoặc ô uế, với những người áp dụng hành vi này được biết là những người yêu nhau ở nhiều nơi trên đất nước Ấn Độ. Tác giả dường như đồng ý với những thái độ này, cho rằng "một người khôn ngoan" không nên tham gia vào hình thức giao hợp đó trong khi thừa nhận rằng nó có thể phù hợp trong một số trường hợp không xác định.

Văn hóa Moche của Peru cổ đại tôn thờ cuộc sống hàng ngày bao gồm các hành vi tình dục. Họ miêu tả hành vi liếm dương vật trên các đồ gốm.[42]

  • Liếm âm hộ
  • Liếm hậu môn
  • 69 (tư thế tình dục)

  1. ^ “fellation”. Merriam-Webster. Encyclopædia Britannica, Inc. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 9 năm 2010.
  2. ^ “Oral Sex”. BBC Advice. BBC. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 9 năm 2010.
  3. ^ a b c d e f g h i j k Janell L. Carroll (2009). Sexuality Now: Embracing Diversity. Cengage Learning. tr. 265–267. ISBN 978-0-495-60274-3. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2013.
  4. ^ a b c d e Wayne Weiten, Margaret A. Lloyd, Dana S. Dunn, Elizabeth Yost Hammer (2008). Psychology Applied to Modern Life: Adjustment in the 21st century. Cengage Learning. tr. 422. ISBN 978-0-495-55339-7. Truy cập ngày 26 tháng 2 năm 2011.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  5. ^ a b Nilamadhab Kar, Gopal Chandra Kar (2005). Comprehensive Textbook of Sexual Medicine. Jaypee Brothers Publishers. tr. 106. ISBN 8180614050. Truy cập ngày 12 tháng 9 năm 2013.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  6. ^ a b Robert Crooks, Karla Baur (2010). Our Sexuality. Cengage Learning. tr. 241. ISBN 0495812943. Truy cập ngày 12 tháng 9 năm 2013. Fellatio (fuh-LAY-shee-oh) is oral stimulation of the penis and scrotum.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  7. ^ Tom Dalzell, Terry Victor (2007). Sex Slang. Psychology Press. tr. 180. ISBN 0203935772. Truy cập ngày 12 tháng 9 năm 2013.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  8. ^ a b “What is oral sex?”. NHS Choices. NHS. ngày 15 tháng 1 năm 2009. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 9 năm 2010.
  9. ^ a b “Global strategy for the prevention and control of sexually transmitted infections: 2006–2015. Breaking the chain of transmission” (PDF). World Health Organization. 2007. Truy cập ngày 26 tháng 11 năm 2011.
  10. ^ a b c d e Dianne Hales (2008). An Invitation to Health Brief 2010-2011. Cengage Learning. tr. 269–271. ISBN 0495391921. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2013.
  11. ^ a b c d William Alexander, Helaine Bader, Judith H. LaRosa (2011). New Dimensions in Women's Health. Jones & Bartlett Publishers. tr. 211. ISBN 1449683754. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2013.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  12. ^ a b c d See here and 47-49 for male virginity, how gay and lesbian individuals define virginity loss, and for how the majority of researchers and heterosexuals define virginity loss/"technical virginity" by whether or not a person has engaged in vaginal sex. Laura M. Carpenter (2005). Virginity lost: An Intimate Portrait of First Sexual Experiences. NYU Press. tr. 295 pages. ISBN 0-8147-1652-0. Truy cập ngày 9 tháng 10 năm 2011.
  13. ^ a b Bryan Strong, Christine DeVault, Theodore F. Cohen (2010). The Marriage and Family Experience: Intimate Relationship in a Changing Society. Cengage Learning. tr. 186. ISBN 0-534-62425-1. Truy cập ngày 8 tháng 10 năm 2011. Most people agree that we maintain virginity as long as we refrain from sexual (vaginal) intercourse. But occasionally we hear people speak of 'technical virginity' [...] Data indicate that 'a very significant proportion of teens ha[ve] had experience with oral sex, even if they haven't had sexual intercourse, and may think of themselves as virgins' [...] Other research, especially research looking into virginity loss, reports that 35% of virgins, defined as people who have never engaged in vaginal intercourse, have nonetheless engaged in one or more other forms of heterosexual sexual activity (e.g., oral sex, anal sex, or mutual masturbation).Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  14. ^ a b c d e f Sonya S. Brady; Bonnie L. Halpern-Felsher (2007). “Adolescents' Reported Consequences of Having Oral Sex Versus Vaginal Sex”. Pediatrics. 119 (2): 229–236. doi:10.1542/peds.2006-1727. PMID 17272611.
  15. ^ a b Joseph Gross, Michael (2003). Like a Virgin. The Advocate/Here Publishing. tr. 44–45. 0001-8996. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2011.
  16. ^ “irrumatio in Sex-Lexis”. Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2009.
  17. ^ Men in Love - Men's Sexual Fantasies: The Triumph of Love over Rage (1982) by Nancy Friday. ISBN 978-0-440-15903-2
  18. ^ “Is it safe to swallow semen during pregnancy?”. BabyCenter. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  19. ^ Savage, Dan. Savage Love, page 242 (Plume 1998).
  20. ^ a b “Sexually Transmitted Disease Surveillance” (PDF). Centers for Disease Control and Prevention (CDC). 2008. Truy cập ngày 6 tháng 12 năm 2011. Also see Fact Sheet
  21. ^ Robert J. Pratt (2003). HIV & AIDS: A Foundation for Nursing and Healthcare Practice. CRC Press. tr. 306. ISBN 0340706392. Truy cập ngày 21 tháng 8 năm 2013.
  22. ^ Marshall Cavendish Corporation (2010) [2009]. Sex and Society, Volume 1. Marshall Cavendish Corporation. tr. 61. ISBN 0761479066. Truy cập ngày 29 tháng 8 năm 2013.
  23. ^ a b “Oral Sex and HIV Risk” (PDF). Centers for Disease Control and Prevention (CDC). tháng 6 năm 2009. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 10 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 30 tháng 8 năm 2013.
  24. ^ “The HPV Connection”. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 2 năm 2014.
  25. ^ “Oral Sex Linked To Mouth Cancer Risk”. MedIndia. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  26. ^ D'Souza G; Kreimer AR; Viscidi R; và đồng nghiệp (2007). “Case-control study of human papillomavirus and oropharyngeal cancer”. N. Engl. J. Med. 356 (19): 1944–1956. doi:10.1056/NEJMoa065497. PMID 17494927.
  27. ^ Khamsi, Roxanne, "Oral sex can cause throat cancer" Lưu trữ 2007-09-30 tại Wayback Machine, New Scientist, London, ngày 9 tháng 5 năm 2007.
  28. ^ “New Scientist: "Oral sex can cause throat cancer" - ngày 09 tháng 5 năm 2007”. Newscientist.com. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 9 năm 2007. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  29. ^ a b “Sex 'primes woman for sperm'”. BBC News. ngày 6 tháng 2 năm 2002. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  30. ^ Koelman, CA; và đồng nghiệp (2000). “Correlation between oral sex and a low incidence of preeclampsia: A role for soluble HLA in seminal fluid?”. Journal of Reproductive Immunology. 46 (2): 155–166. doi:10.1016/S0165-0378(99)00062-5. PMID 10706945.
  31. ^ Taylor RN (1997) "Review: Immunobiology of preeclampsia" American Journal of Reproductive Immunology Volume 37 pp. 79-86
  32. ^ Chaouat et al., (2005) "Fourth International Workshop on Immunology of Pre-eclampsia, December 2004, Reunion, France" Journal of Reproductive Immunology Volume 67 pp. 103-111
  33. ^ Sandra Margot; Tonianne Robino (2002). The Pregnant Couple's Guide to Sex, Romance, and Intimacy. tr. 122–123. ISBN 978-0-8065-2323-1.
  34. ^ “New Left Review - Jack Goody: The Labyrinth of Kinship”. Truy cập ngày 24 tháng 7 năm 2007.
  35. ^ Herdt, Gilbert (1994). Guardians of the Flutes, Vol. 1. University of Chicago Press. ISBN 0-226-32749-3.
  36. ^ “Intro to Cultural Anthropology: The Sambia”. Faculty.mdc.edu. ngày 4 tháng 10 năm 1999. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 9 năm 2011. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  37. ^ Ken Plummer (2002). Modern Homosexualities: Fragments of Lesbian and Gay Experiences. Routledge. tr. 187–191. ISBN 1134922426. Truy cập ngày 24 tháng 8 năm 2013. The social construction of 'sex' as vaginal intercourse affects how other forms of sexual activity are evaluated as sexually satisfying or arousing; in some cases whether an activity is seen as a sexual act at all. For example, unless a woman has been penetrated by a man's penis she is still technically a virgin even if she has had lots of sexual experience.
  38. ^ Jayson, Sharon (ngày 19 tháng 10 năm 2005). “'Technical virginity' becomes part of teens' equation”. USA Today. Truy cập ngày 7 tháng 8 năm 2009.
  39. ^ “Priapeia, translated by Leonard Smithers and Richard Francis Burton: Irrumation”. Sacred-texts.com. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  40. ^ “The actual kama sutra or kamasutra: Part II: On Sexual Union: Chapter IX. On Holding the Lingam in the Mouth by Kamashastra”. Kamashastra.com. Bản gốc lưu trữ ngày 13 tháng 3 năm 2010. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  41. ^ “The age-old question: Spit or swallow?”. The Badger Herald. Bản gốc lưu trữ ngày 28 tháng 9 năm 2011. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2010.
  42. ^ Berrin, Katherine & Larco Museum. The Spirit of Ancient Peru:Treasures from the Museo Arqueológico Rafael Larco Herrera. New York: Thames & Hudson, 1997.

Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Liếm_dương_vật&oldid=69029293”