Mất đoàn kết nội bộ là gì năm 2024

Tâm sự với một số cán bộ lãnh đạo cơ sở, hầu hết được xem là trẻ, dù đã trong độ tuổi ba mươi, một chủ đề được đặt ra và bàn luận sôi nổi, đó là đánh giá về sự đoàn kết trong cấp ủy, chi bộ thông qua ý kiến phát biểu trong cuộc họp.

Không ít ý kiến cho rằng, nếu trong cuộc họp mọi người đều thống nhất với dự thảo do lãnh đạo đề ra, đó là đoàn kết; còn nếu có những ý kiến trái chiều, thái độ gay gắt thì đó là biểu hiện mất đoàn kết hoặc do lãnh đạo không có uy tín, năng lực, trình độ yếu mới bị phản ứng.

Khi đem chuyện này tham khảo một số cán bộ về hưu thì nhận được những phân tích thấu đáo.

Theo đó, cán bộ lãnh đạo cũng là con người. Do trình độ, năng lực, tầm nhìn, thông tin tiếp nhận của bản thân; hoàn cảnh, điều kiện kinh tế - xã hội của địa phương, đơn vị; quy định pháp luật... nên những chủ trương, kế hoạch đưa ra không phải lúc nào cũng đúng và toàn diện. Vì vậy mới họp, để huy động trí tuệ tập thể, để “ba cây chụm lại thành hòn núi cao”.

Trong cuộc họp không có ý kiến phát biểu có thể do người chủ trì chưa khơi gợi, “gãi đúng chỗ ngứa” người dự về những vấn đề đang được đảng viên, Nhân dân quan tâm. Người dự họp không có ý kiến phát biểu cũng có thể rơi vào một trong bốn khả năng:

Một là, hoàn toàn thống nhất với dự thảo.

Hai là, không dám nói vì sợ bị đánh giá, bị trù dập.

Ba là, không muốn nói, vì có nói ra cũng chẳng ai nghe.

Bốn là, không thèm nói, chờ xem lãnh đạo bị phê bình, kiểm điểm, kỷ luật bởi biết rằng chủ trương, kế hoạch có sai sót.

Thực tế cho thấy, có những cấp ủy, chi bộ được đánh giá đoàn kết, lãnh đạo tài năng... khi mọi thành viên đều thống nhất chủ trương, kế hoạch lãnh đạo đề ra, nhưng đùng một cái, tập thể bị kỷ luật, cá nhân bị kỷ luật và bị khởi tố.

Còn có nơi, khi cuộc họp có nhiều ý kiến trái chiều, đập bàn, quát tháo... thì bên ngoài nhìn vào, cấp trên nhìn xuống cho rằng nội bộ mất đoàn kết trong khi chưa quan tâm tìm hiểu những ý kiến trái chiều, dù với thái độ gay gắt đó đúng hay sai, ở mức độ nào, có thật sự vì lợi ích chung hay không; việc ra nghị quyết và kết quả thực hiện tác động tích cực hay tiêu cực đến địa phương, đơn vị.

Mới thấy, trong cuộc họp không có ý kiến thảo luận hay có ý kiến trái chiều không phải là tiêu chí để đánh giá sự đoàn kết của cấp ủy, chi bộ. Thước đo của sự đoàn kết chính là hiệu quả thực hiện nghị quyết. Đó cũng là biểu hiện sinh động trong việc thực hiện nguyên tắc sống còn của Đảng ta là tập trung dân chủ.

Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) ngày 30/10/2016 về "Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện "tự diễn biến”, "tự chuyển hóa” trong nội bộ” đã cảnh báo: "Tình hình mâu thuẫn, mất đoàn kết nội bộ không chỉ ở cấp cơ sở mà ở cả một số cơ quan Trung ương, tập đoàn kinh tế, tổng công ty”.

Mất đoàn kết gây ra hệ lụy nguy hiểm, khôn lường! Ví như vừa qua, do mất đoàn kết dẫn đến suy yếu, không ít nơi trong đó có một số cấp ủy trực thuộc Trung ương đã để xảy ra những sai phạm nghiêm trọng của tập thể, cá nhân đến mức bị kỷ luật. Việc một số ban thường vụ cấp tỉnh bị cảnh cáo, cùng hơn 110 cán bộ diện Trung ương quản lý bị kỷ luật trong nhiệm kỳ khóa XII vừa qua càng cho thấy điều đó.

Tại Điều 8 của Quy định số 102-QĐ/TƯ ngày 15/11/2017 của Bộ Chính trị về "Xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm” đã nêu rất rõ các hình thức kỷ luật từ khiển trách tới khai trừ khỏi Đảng đối với cán bộ, đảng viên có hành vi gây mất đoàn kết nội bộ.

Theo đó, đảng viên có hành vi bị kích động, xúi giục, mua chuộc, lôi kéo, cưỡng ép tham gia các hoạt động gây mất dân chủ, mất đoàn kết nội bộ nhưng gây hậu quả ít nghiêm trọng thì kỷ luật bằng hình thức khiển trách. Trường hợp tái phạm hoặc vi phạm lần đầu mà gây hậu quả nghiêm trọng thì kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo hoặc cách chức (nếu có chức vụ).

Cùng hành vi trên nhưng gây hậu quả rất nghiêm trọng hoặc lợi dụng quyền dân chủ để bè phái, lợi ích nhóm hoặc lợi ích cục bộ gây mất đoàn kết trong tổ chức, cơ quan, đơn vị nơi mình sinh hoạt thì sẽ bị kỷ luật bằng hình thức khai trừ.

Đây vừa là căn cứ để siết chặt kỷ cương, kỷ luật, vừa là cơ sở giúp mỗi cán bộ, đảng viên tự soi mình, tránh sa vào những hành vi gây mất đoàn kết nội bộ. Đối với mỗi cơ quan, đơn vị, nguyên nhân mất đoàn kết nội bộ đều xuất phát từ việc vi phạm Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam: kỷ luật, kỷ cương lỏng lẻo, không "thống nhất trong ý chí và hành động”; một số cán bộ, đảng viên không còn là "đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động”, động lòng tham nên vun vén cá nhân, tạo phe cánh, kèn cựa, đố kỵ lẫn nhau.

Để trị "bệnh" mất đoàn kết, phải thực hiện nghiêm nguyên tắc xây dựng tổ chức Đảng, đặc biệt là nguyên tắc tập trung dân chủ. Cơ quan, đơn vị phải xây dựng, ban hành đầy đủ các quy định, quy chế nội bộ, quy trình công tác chặt chẽ, rõ ràng, được công khai, minh bạch. Trong sinh hoạt Đảng, gắn với thực hành dân chủ, phải thường xuyên, nghiêm chỉnh tự phê bình và phê bình. Tự phê bình phải chân thành, trung thực. Phê bình phải có tình đồng chí thương yêu lẫn nhau.

Người phê bình không được lợi dụng để nói xấu; nhưng cũng không nên nể nang, né tránh, "dĩ hòa vi quý”, "dễ người dễ ta”... Người được phê bình phải thật lòng cầu thị, tiếp thu ý kiến, thực tâm chỉnh sửa. Cùng với đó, mỗi cơ quan, đơn vị cần đề cao kỷ cương, kỷ luật; chú trọng giám sát, kiểm tra thường xuyên và đột xuất; ngày càng nâng cao chất lượng, hiệu quả công tác đánh giá, xếp loại tập thể, cá nhân; kỷ luật nghiêm minh, khen thưởng đúng người, đúng việc, công bằng, thuyết phục. Cấp trên gương mẫu, cấp dưới noi theo; cùng thấm nhuần, thực hành đạo đức cách mạng, "dĩ công vi thượng", thật sự cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư.

Đây là trách nhiệm của tập thể, cá nhân lãnh đạo, của mỗi cán bộ, đảng viên từ Trung ương tới cơ sở, là liều "vắc xin" hữu hiệu giúp phòng, chống "bệnh" mất đoàn kết trong tổ chức Đảng cũng như trong đơn vị, biến đoàn kết thành "lực lượng vô địch” như Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta đúc kết.