Nam chính là anh trai của bạn thân nữ chính

Giới thiệu về cuốn sách này


Page 2

Giới thiệu về cuốn sách này

  • Tác giả: www.wattpad.com

  • Ngày đăng: 26/5/2021

  • Đánh giá: 5 ⭐ ( 244 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 5 ⭐

  • Tóm tắt: Bài viết về Anh Yêu Em...Em Gái - Bạn Thân Của Anh Trai - Wattpad. Đang cập nhật...

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Read Bạn Thân Của Anh Trai from the story Anh Yêu Em...Em Gái by tamnhiizoey (恩心儿) with 4006 reads. uni5, maru, sara. Rầm! Rầm! Rầm! Mở một mắt, ...... xem ngay

2. Bạn Thân Của Anh Trai (H+) - Truyện langman - Doc Truyen

  • Tác giả: truyenwiki1.com

  • Ngày đăng: 4/3/2021

  • Đánh giá: 2 ⭐ ( 1285 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 3 ⭐

  • Tóm tắt: null

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Bạn Thân Của Anh Trai (H+). Bạn Thân Của Anh Trai (H+). Đọc Truyện Theo Dõi. Chưa có ai đánh giá truyện này! Thông Tin; Giới Thiệu; D.S Chương.

3. Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân - Tiểu Hoàng Nhân

  • Tác giả: s3.truyenhd.com

  • Ngày đăng: 3/6/2021

  • Đánh giá: 4 ⭐ ( 53599 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 4 ⭐

  • Tóm tắt: null

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân. Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân. Đọc Truyện Theo Dõi. 6.1/10 trên tổng số 165 lượt đánh giá.Tình Trạng: Hoàn Thành Rating: 6.1/10 · ‎165 votes

Nam chính là anh trai của bạn thân nữ chính

4. Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân - doc truyen online

  • Tác giả: dtruyen.com

  • Ngày đăng: 15/7/2021

  • Đánh giá: 3 ⭐ ( 51815 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 5 ⭐

  • Tóm tắt: Đọc truyện Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân của tác giả Tiểu Hoàng Nhân trên web đọc truyện online. Hỗ trợ đọc tốt trên mọi thiết bị.

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Đọc truyện Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân của tác giả Tiểu Hoàng Nhân trên web đọc truyện online. Hỗ trợ đọc tốt trên mọi thiết bị. Rating: 7.8/10 · ‎14 votes... xem ngay

Nam chính là anh trai của bạn thân nữ chính

5. Câu Được Anh Trai Thân Yêu - Chương 7 - SSTruyen

  • Tác giả: sstruyen.com

  • Ngày đăng: 16/4/2021

  • Đánh giá: 2 ⭐ ( 34297 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 3 ⭐

  • Tóm tắt: Truyện Câu Được Anh Trai Thân Yêu của tác giả Dư Phàm.

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: ❶❶❶ Câu Được Anh Trai Thân Yêu , chương 7 của tác giả Dư Phàm cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến ...... xem ngay

6. Anh Trai Thành Bạn Trai - Chương 2 - Đọc truyện online

  • Tác giả: muatruyen.com

  • Ngày đăng: 25/7/2021

  • Đánh giá: 3 ⭐ ( 78567 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 1 ⭐

  • Tóm tắt: Truyện Anh Trai Thành Bạn Trai của tác giả Cục Cứt Thú Dzị - Chương 2

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Truyện Anh Trai Thành Bạn Trai của tác giả Cục Cứt Thú Dzị - Chương 2. ... Tôi tự an ủi bản thân như vậy rồi nhìn sang cái đồng hồ đặt bên cạnh, ...... xem ngay

Nam chính là anh trai của bạn thân nữ chính

7. Nam chính là bạn thân anh trai nữ chính - WordPress.com

  • Tác giả: chanhmuoihaynhadam.wordpress.com

  • Ngày đăng: 28/8/2021

  • Đánh giá: 5 ⭐ ( 67282 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 3 ⭐

  • Tóm tắt: Visit the post for more.

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Automne De La Lune. ~ Ăn no + Ngủ say + Tự nhiên tỉnh ~. Home · List truyện đã đọc · List sắp theo thể loại · Tạm drop và lý do · edit · My love ...... xem ngay

Nam chính là anh trai của bạn thân nữ chính

8. Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân - Truyện FULL

  • Tác giả: truyenfull.vn

  • Ngày đăng: 3/8/2021

  • Đánh giá: 1 ⭐ ( 25992 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 3 ⭐

  • Tóm tắt: Truyện Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân của tác giả Tiểu Hoàng Nhân.

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Danh sách chương · 1: Thi Đại Học Xong · 2: Phó Nhụy · 3: Đi Ra Ngoài Chơi · 4: Thả Lỏng Một Chút · 5: Đi Hộp Đêm · 6: Bị Tới Gần · 7: Thay Cô Chắn Rượu · 8: Cậu Uống ...... xem ngay

9. [TÌM TRUYỆN KỲ 17] 12 MỤC 1. Cho... - Thư viện ngôn tình

  • Tác giả: www.facebook.com

  • Ngày đăng: 25/7/2021

  • Đánh giá: 5 ⭐ ( 39276 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 1 ⭐

  • Tóm tắt: See posts, photos and more on Facebook.

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Oct 2, 2017 Nam chính có 1 đứa em gái và là bạn thân của nữ chính vào ngày sinh nhật của nữ chính em gái nam chính đã bị anh trai nữ chính cưỡg hiếp và ...... xem ngay

10. Truyen ngan - Dieu bi mat - Google Books Result

  • Tác giả: books.google.com

  • Ngày đăng: 22/4/2021

  • Đánh giá: 1 ⭐ ( 74071 lượt đánh giá )

  • Đánh giá cao nhất: 5 ⭐

  • Đánh giá thấp nhất: 3 ⭐

  • Tóm tắt: Bài viết về Truyen ngan - Dieu bi mat - Han Nhu - Google Books. Đang cập nhật...

  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Han Nhu · 2015 · ‎Family & RelationshipsAnh không thích những cô gái liên quan tới em trai hoặc bạn thân của mình. Mà Minh đã hùng hồn tuyên bố rằng Minh yêu cô. Anh có thể không quan tâm tới cảm ...... xem ngay

Rời khỏi buổi tiệc, Lâm Dục Trung lấy xe của anh ta mang cô đến bãi biển vắng vẻ.Bên ngoài trời thì tối đen, nhưng cũng thấy được ánh đèn trong thành phố chiếu lên những ngọn sóng lăn tăn, không khí có vẻ hiền hòa và lãng mạn" Tại sao lại đưa em đến đây?" nhìn bốn phía không người trong lòng cô hơi sợ." Em không thấy không khí ở đây rất tốt sao?" Lâm Dục Trung mỉm cười nói:" rất thích hợp cho đôi tình nhân hẹn hò"" Chỗ , này..............." anh ta nói làm cô có chút khẩn trương" Cho nên...." thân thể anh bỗng quay ngang hướng về phía cô:" chẳng lẽ em không mong đợi quan hệ của chúng ta có chút phát triển sao?"" Phát triển............" trừng mắt nhìn khuôn mặt anh cách mình không quá 5 centimet. Đinh Vũ Du không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái." Anh, anh muốn phát triển như thế nào?"Nghe vậy, anh không khỏi cười lớn" Anh muốn .............hôn em". Anh nhẹ nhàng nâng cằm nhỏ của cô lên:" Sau đó ..............Làm em trở thành bạn gái chân chính của anh.............."Cái gì? Đinh Vũ Du ngẩn ngườiBạn gái chân chính?Đó không phải là, cô trở thành............ Ách........... Phụ nữ!Nhưng mà, nhưng mà..........Bất luận là nụ hôn đầu, hay lần đầu tiên của người con gái cô chỉ muốn dành cho anh Đinh Tử Hạo , chưa bao giờ cô nghĩ đến người khác, cho dù lúc nãy khi cô cùng Lâm Dục Trung rời khỏi buổi tiệc cô có nghĩ đến, nhưng bây giờ cô lại vô cùng do dựChẳng lẽ cô thật sự muốn giao bản thân cho người đàn ông trước mắt này sao?Vô cùng chần chừ, trong đầu cô lại hiện lên bóng dáng của anh, đó là người đàn ông cô đã yêu thật lâu, thật lâu.Ai, thôi! Dù sao thì anh chẳng cần cô, như vậy giao bản thân cho người khác, thì có khác biệt gì đâu?Người đàn ông trước mắt này ít nhất cũng đẹp trai lại còn khôi hài, cũng không khiến người ta chán ghét.Nghĩ đến đây Đinh Vũ Du chấp nhận nhắm mắt lại, chờ đợi đối phương tiến thêm 1 bước.Này? Có chuyện gì vậy?Qua một lúc, vẫn không thấy đối phương không có động tĩnh gì, lại không có ôm cô, cũng không hôn cô.Cô nhịn không được mở mắt ra, lại phát hiện Lâm Dục Trung cười híp mắt nhìn cô.Nét mặt cô tràn đầy nghi ngờ nhìn anh." Em thật hi vọng anh hôn em sao?" Lâm Dục Trung cười đáng sợ nói." Em............." Đinh Vũ Du cắn môi im lặng." Anh nhìn ra Đinh Tử Hạo đã bị em chọc cho tức muốn điên lên rồi".Buông cằm cô ra, anh ngồi trở lại vị trí của mình:" nhờ tài biểu diễn xuất sắc của em, em nhất định có thể đoạt giải Oscar nữ diễn viên chính xuất sắc"." Anh, anh biết.................." không nghĩ tới Lâm Dục Trung đã nhìn ra mục đích cô cùng anh tham dự , không khỏi trừng mắt nhìn anh.Lâm Dục Trung trừng mắt nhìn:" Nếu như anh mà là loại người có thể để cô gái nhỏ đùa giỡn, thật không xứng với lâu nay anh lăn lộn trên tình trường"." Đúng, đúng, đúng, em không phải cố ý..............." nghĩ đến mình lợi dụng người ta, trong lòng cô không khỏi băn khoăn." Không sao, anh rất vu lòng cùng một mĩ nữ như em diễn kịch". Lâm Dục Trung không bận tâm chút nào." Anh biết rõ, tại sao vẫn............."" Cùng em diễn kịch vui này?" anh thay lời cô nóiĐúng vậy, cô không hiểu.Đối với người đàn ông này mà nói, diễn kịch cùng cô thì vô cùng phí sức lại chẳng có kết quả gì, anh lại còn tốn đống tiền để mua quần áo cho cô, lại chọc giận bạn tốt của mình, cuối cùng lại không ăn được gì.Nếu như lúc đầu đã biết mục đích của cô, anh căn bản không cần làm như vậyĐinh Vũ Du sững sờ nhìn anh, chờ đợi đáp án của anh ." Khi thời điểm Đinh Tử Hạo khó khăn nhất, ủng hộ của em khích lệ cậu ấy rất nhiều ". Lâm Dục Trung nhìn cô cười một cái , đột nhiên nói sang chuyện khác.Nghe vậy, trong lòng cô giật mình:" Làm sao anh biết? Là anh ấy nói cho anh biết sao?"" Cậu ta sẽ không nói với anh những chuyện như vậy". Anh bĩu môi:" Khi đó cậu ta ngẫu nhiên đi công tác, sẽ gọi anh xử lý một chút email..................."" Cho nên anh nhìn lén email của em viết cho anh ấy". Đinh Vũ Du không nhịn được hét ầm lên." Cái gì mà nhìn lén?" anh cười hì hì một tiếng:" anh quang minh chính đại giúp cậu ta xem thư, phân loai thư , anh đương nhiên cũng phải xem qua xem thư nào quan trọng chứ"." Làm sao anh có thể................". Không nghĩ tới việc mình viết cho Đinh Tử Hạo thư tình cư nhiên lại bị người khác nhìn lén, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng lên." Ôi trời, em viết vừa khó vừa dài, cũng chẳng có kích tình, cũng chẳng có lãng mạn, thế nên anh chỉ lướt qua thôi". Anh cười nói:" Chie là, theo như anh biết cậu ấy luôn giữ lại những thư em gửi, 1 bức cũng không xóa đi, đối với cậu ấy mà nói, những thứ đó chắc là rất quan trọng trong lòng cậu ấy đi"." Đó cũng không có nghĩa gì....................." Cô thở dài" Cõ lẽ...........". Lâm Dục Trung nhún nhún vai:" Chẳng qua anh hi vọng cậu ấycó thể thấy rõ tình cảm của chính mình". Ngừng một lúc, anh lại nói:" Cậu ấy giống như anh em của anh, anh hy vọng cậu ấy có thể tìm được hạnh phúc của chính mình".Trái tim cô chảy ra 1 dòng nước ấm, cho tới giờ này Đinh Vũ Du mới biết rõ hơn về Lâm Dục Trung" Khuya lắm rồi, anh phải nhanh chóng đưa em trở về mới được". Lâm Dục Trung nhìn đồng hồ:" nếu về trễ chút nữa, ta sợ có người nghĩ an làm gì với em, đến lúc đó cầm dao chém anh, coi như xong".

" Người ta nói chết dưới hoa mẫu đơn cũng thành quỷ phong lưu". Anh le lưỡi 1 cái:" Dù anh phong lưu cũng biết chỗ nào không nên dính vào, nếu không lai biết thành oan hồn thì xong".Nói đến đó, anh nhanh chóng khởi động xeNhìn thấy vẻ mặt thú vị của anh, Đinh Vũ Du nhanh chóng mỉm cười.Buổi tiệc kết thúc, Đinh Tử Hạo đưa tất cả các khách quan trọng, sau đó lập tức lái xe về nhàDọc đường đi, hình ảnh cô cùng Lâm Dục Trung rời đi không ngừng hiện lên trong đầu anh, mặc cho anh làm mọi cách cũng không thể nào xua đi đượcCô................. Bây giờ đang làm gì?Có hay không bị người đàn ông xâm phạm?Vừa nghĩ đến hình ảnh bạn tốt đè cô ở phía dưới muốn làm gì thì làm, ngực anh không khỏi một trận co rút, và thống khổ, anh kìm lòng không được đạp chân ga, xe bất chợt tăng tốc, suýt chút nữa thì đụng trúng một chiếc xe đang đi.Chợt lấy lại tinh thần, anh vội vàng thu xếp tình huống trước mắt, nhưng cả người cũng toát ra mồ hôi lạnhAnh đang làm gì đây? Đinh Tử Hạo không khỏi tức giận nghĩGiống như lời cô nói, cô là người đã trưởng thành rồi, là người có chủ kiến riêng, anh không cần phải lo lắng cho cô nhiều như vậy? Nếu như cô thích ở cùng Lâm Dục Trung, đó là sự lựa chọn của cô, dù sao đi 1 ngày học 1 sàng khôn, với lại có người nào trên con đường tình cảm chưa từng chịu những tổn thương và biến cố.Vậy thì tại sao anh lại phải lo lắng cho cô?Huống chi khi cô thích đối tượng khác, liền có thể quên đi đoạn tình cảm không nên có với anh, đó không phải là chuyện tốt sao? Vì vậy anh không cần phải suy nghĩ nữa.Nghĩ đến đây, anh thả lỏng tâm tình, nhưng lại có một cảm giác buồn bực đang đè nén ở trong lòng.Tại sao anh lại như vậy?Là do anh yêu mến cô quá mức, cho nên mới như vậy sao?Dù sao từ lúc anh bắt đầu hiểu chuyện, đã yêu thương cô gần 20 năm............Mang theo một bụng nghi ngờ, anh rốt cuộc trở về nhà, bước đi nặng nề trở về phòng nghỉ ngơi.Khi anh đi đến cửa phòng của cô thì thấy có ánh đèn hắt ra.Này? Cô đã trở về?Anh vội vàng nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ mới là 11 h đúngỪ, như vậy không coi là trễ, như vậy Lâm Dục Trung chưa ra tay với cô.Nghĩ đến đây anh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng tức giận kìm nén bây giờ lại bùng lênCốc ! Cốc ! CốcAnh dùng lực gõ mạnh vào cửa phòng cô, cánh cửa nhanh chóng phát ra tiếng vang kinh người" Vào đi"Anh không nói hai lời lập tức đẩy cửa bước vào, chỉ thấy cô đang đứng trước bàn trang điểm chải lại tóc, cô đã thay bộ lễ phục chướng mắt kia thay vào đó là áo ngủ trắng như tuyết.Nhìn thấy cơn giận của anh, cô không cảm thấy sợ hãi, cô hiểu tất cả đều là kiệt tác tối nay của cô, vì vậy trên tay cô không có gì ảnh hưởng mà tiếp tục chải tóc." Em............còn biết đường trở về?". Anh cười lạnhBiết rõ là cô đã về đến nhà, nhưng anh không thể khống chế được cơn giận của mình." Chẳng lẽ anh không muốn em trở lại, tiếp tục bên ngoài cùng người đàn ông khác chơi bời?" nghe thấy anh tức giận lên án, cô không khách khí đáp trả." Nếu như em muốn như vậy, thì anh cũng không có cách nào". có lẽ là do đã uống nhiều rượu , mặc dù chưa đạt đến trình độ say rượu nhưng anh bắt đầu không lựa lời mà nói." Em làm sao không biết?" cô ngừng chải đầu, kích động phản bác:" Chẳng lẽ anh có thể mang phụ nữ về nhà, còn em không thể lên giường với đàn ông khác"." Đó là hai việc khác nhau". Anh quát:" Em cũng không nhìn lại mình đi, cùng loại đàn ông như thế nào qua lại? Nếu lần sau em tùy tiện cùng người đàn ông khác ra ngoài chơi bời, em có tin sẽ giám sát em 24h?"Anh hoàn toàn quên mất mới vừa rồi mình ở trên xe đã quyết định không quan tâm đến cô" Anh................" cô tức giận:" Tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Đừng nói với em là anh đang ghen?"Ghen? Trong lòng anh giật mìnhTrời, làm sao có thể? Anh nhanh chóng gạt bay cái ý nghĩ này." Đừng ở đây nói bậy." anh tức giận cảnh cáo cô :" Bất kể có chuyện gì, em cũng vẫn là em gái anh, anh phải có trách nhiệm chăm lo cho em, chỉ cần em còn ở Mĩ một ngày, anh không thể bỏ mặc em muốn làm gì thì làm. Về sau không cho em cùng Lâm Dục Trung gặp nhau, càng không cho phép cùng cậu ta ra ngoài, có nghe rõ không?"Giờ phút này, anh đã quên mất quyết định sẽ không can thiệp vào chuyện của cô , cũng không can thiệp vào hành động của cô." Anh, anh thật quá đáng........................"Đinh Vũ Du giận đến phát khóc lên:" anh không muốn quan tâm đến em thì thôi, tại sao lại không cho phép em cùng người khác, làm sao anh có thể bá đạo như vậy? Anh coi em là cái gì...................?"Vào lúc này anh giật mình vì lời nói của mình, vội vàng lắc lắc một đống hỗn loạn trong đầu, vì hành động của mình mà giải thích:" Anh không phải là như vậy, anh chỉ không muốn em ở chung một chỗ với Lâm Dục Trung mà thôi".Vậy sao? Thật sự là như vậy sao?Cô chỉ mong rằng những suy nghĩ của mình chính là sự thật." Anh................" Đinh Tử Hạo ngây ngẩn cả người.Có khả năng sao?Là nguyên nhân đó nên anh mới không dứt bỏ cô sao?" Trong lòng anh chẳng lẽ không yêu em một chút nào sao?" Cô chậm rãi đi tới trước mặt anh, đôi mắt đẫm lệ nhìn anh:" Đem em cho người đàn ông khác, anh...............chẳng lẽ không có một chút đau lòng sao?"Tim anh đập mạnh, loạn nhịp không nói thành lời.Trong đầu anh là một mảnh hỗn loạn, cái gì cũng không rõ, cũng chẳng nói thành lời." Nói cho em biết, anh đối với em không phải là không có cảm giác................." cô lai gần áp hai bàn tay anh lên má mình. " trong lòng anh có hình bóng của em không?"" Anh........." có lẽ là do uống nhiều rượu, anh dần dần thổ lộ tâm sự:" Bất kể như thế nào cũng không thể...........ba mẹ , hai người sẽ không chấp nhận".Rất nhiều chuyện lúc nãy anh không thể nghĩ ra , nhưng ngay lúc này mọi thứ lại trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết:" Nếu họ biết anh tổn thương em, họ sẽ đau lòng như thế nào? Anh không thể nào làm tổn thương hai người ấy được"." Đó không phải là tổn thương". Cô lắc đầu phủ nhận:" Em thích anh, đó không phải là anh cưỡng bức em"." Không được..........phải nghĩ đến cảm thận của bọn họ được không? " Anh tàn nhẫn rút tay mình về." Em hiểu rõ, trong lòng anh chỉ muốn làm một đứa con trai ngoan của ba mẹ". Cô hận trừng mắt nhìn anh:" Anh sợ tổn thương họ, phụ sự kì vọng của bọn họ , nhưng anh có nghĩ cho em không?"Nước mắt cô tràn ra:" Em yêu anh lâu như vậy, yêu đến mức trái tim vì anh mà tan nát mất rồi, anh sợ bọn họ đau lòng tại sao lại không sợ em đau? Anh nhẫn tâm nhìn em thống khổ, vì anh mà rơi lệ, vì anh mà đau đớn cả đời sao? Sau đó anh vẫn giữ hình tượng người con trai ngoan trong lòng ba mẹ."" Tiểu Du, anh............"Nhìn thân thể mảnh khảnh, mềm mại của cô không ngừng run rẩy, một cảm giác xúc động khiến anh không kìm nén không nổi những yêu thương trong lòng, tất cả cứ thể tuôn ra, anh ôm cô vào lòng." Thật xin lỗi, thật xin lỗi..............." Anh thống khổ nói:" Tha thứ cho anh cái gì cũng không thể vì em, tha thứ cho anh, xin hãy tha thứ cho anh................"" Đừng nói lời xin lỗi, em không cần lời xin lỗi của anh................". Hai mắt cô đẫm lệ, vuốt ve khuôn mặt anh:" Đừng coi em là em gái, chỉ cần em coi em là một người phụ nữ anh yêu,................"Đôi môi cô từ từ hướng về phía anh:" Anh đừng lấy người khác, chúng ta yêu nhau âm thầm được không anh? Cũng chỉ có em và anh................""Tiểu Du..............."Hơi nóng cùng hương thơm mê người của cô không ngừng thôi thúc Đinh Tử Hạo, tình cảm cùng đau đớn hòa quyện nhau, trong tâm trí anh tràn ngập áy náy cùng sự lý trí vững vàng trước đây của mình.Anh run rẩy hôn lên đôi môi của cô.Đinh Vũ Du không nói gì đáp lại anh.Lửa nóng vây quanh hai người cộng men rượu làm chất xúc tác , môi hai người nhanh chóng liền kề nhau, kích tình cùng dây dưa , lửa nóng nhanh chóng lan tràn khắp nơi, thiêu đốt lý trí của hai người, không còn bất kì sự chần chừ, hai người cùng nhau cuốn vào vòng lóc xoáy.Đinh Tử Hạo thuần thục cởi bỏ tất cả ràng buộc của hai người, say rượu khiến anh không trở nên dịu dàng, tất cả như bản năng nguyên thủy, anh mãnh liệt yêu cầu và đòi hỏi người con gái ở phía dưới.Là người chưa bao giờ trải qua đây là lần đầu tiên của cô , Đinh Vũ Du vô lực cho anh tất cả, cho đến khi anh không hề báo động trước mà chen vào động hoa, cô mới đau khẽ kêu ra tiếng." Đau không?" Cô khẽ kêu, làm anh dừng lai động tác." Không............." Cô cắn môi, khẽ nhích lắc đầu:" Em rất vui, có thể giao bản thân............... Cho anh"" Tiểu Du...........". Lời nói của cô càng khiến anh cuồng nhiệt hơn, đó cũng chính là liều thuốc trợ tình cao nhất.Không hề nhẫn nại,cả người anh như phát điên, Đinh Tử Hạo điên cuồng hôn cô, hưng phấn trong cơ thể cô rút ra đâm vào" A.............."Đinh Vũ Du đau đến rơi nước mắt, tất cả những lời nói muốn thốt ra đều bị nụ hôn của anh nhanh chóng chặn lại, mà anh vẫn như cũ chìm trong bể tình, không phát hiện ra sự khó chịu của cô.Không có kháng cự, không có ngăn cản, đau đớn vì bị xé rách kịch liệt hành hạ cô, nhưng cô vẫn để cho anh tiếp tụcCô cầu xin anh yêu cô, muốn cô, đừng cự tuyệt cô, cho dù đau đớn có nhiều hơn nữa, cô cũng có thể nhịnĐã chờ đợi nhiều năm, tình yêu cay đắng nhiều năm, hôm nay nguyện vọng của cô đã được đền bù, trở thành người phụ nữ của anh.Nhắm mắt, hòa cùng với luật động của người đàn ông phía trên, cô cố gắng cảm nhận lúc này đây anh đang ở trong cô_ cô là người phụ nữ của anh.p/s: ôi trời ta phải nói là ngược , ngược và ngược thôi. Tội chị nữ chính của ta * chấm chấm nước mắt* tội chị quá a~.



Page 2

Ánh mặt trời chiếu rọi vào cửa sổ, trong phòng một mảnh trong suốtMột đôi mắt đẹp nhấp nháy , Đinh Vũ Du có chút mở mắt không raBây giờ là,............Trời ạ, đã trễ thế này......Khi cô miễn cưỡng liếc nhìn về phía đồng hồ mới biết bây giờ đã là 9h 30, không khỏi ngay lập tức ngồi thẳng dậyAGiật mình vì trên người cô không có quần áo, cùng với thân thể đau nhức khiến cô lảo đảo ngồi lại về phía giường, trí nhớ về tối hôm qua nhất thời ùa về trong tâm trí cô.Chẳng lẽ là thật.............. Cô cùng anh lên giường.Cho tới giờ phút này cô vẫn còn hoàn nghi mình đang ảo tưởng , nhưng nhìn vết máu trên giường cùng vết máu giữa chân , cùng với đau nhức trên thân thể khiến cô rõ ràng tất cả.Khuôn mặt nhỏ nhắn không che dấu được niềm vui mừng, nét mặt cô ửng hồng. Nhưng niềm vui sướng của cô không kép dài được bao lâuAnh trai đâu? Anh ấy đi đâu rồi?Tối hôm qua mệt mỏi kiệt sức, khi cô ngủ mê man cô có cảm giác thân thể ấm áp của anh, lúc nửa đêm cô còn cảm nhận anh đang ôm cô vào lòng.Nhưng bây giờ thì sao?Anh bây giờ ở đâu?Hôm nay là chủ nhật, chẳng lẽ anh còn đến công ty làm thêm giờ?Thấy hỗn độn cùng trống không ở trên giường , trong lòng cô mơ hồ cảm thấy bất an.Tại sao anh không chờ cô tỉnh lại?Tại sao anh lại để cô một mình trên giường?Chỉ vì không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô sao?Trong lòng cô tràn đày nghi ngờ , cô nhanh chóng mặc quần áo , thật nhanh đi xuống phòng.Khi cô phát hiện anh cũng không có trong phòng mình, cô nhanh chóng đi xuống lầu, sau đó nhìn thấy anh mặc quần áo chỉnh tề, đang cúi đầu ngồi trước ghế sofa.Ừm, không tồi.Ít nhất anh còn đang ở trong nhà , không trốn cô, cũng không để cô tìm không thấy người.Nghe thấy tiếng bước chân của cô , Đinh Tử Hạo ngẩng đầu lên , khi ánh mắt hai người giao nhau, anh hơi sững sờ." Em.....đã dậy......." mấy giây sau, anh mới thốt ra mấy tiếng hỏi thăm bình thản.Trên mặt anh viết lên sự lúng túng cùng nghiêm túc, không có sự vui mừng, trong khoảng khắc đó, trong lòng cô lập tức nguội lạnhCô hiểu người đàn ông này, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra hiện tại trong lòng anh tràn đầy hối hận." Tiểu Du, anh..................." Đinh Tử Hạo muốn nói lại thôi" Anh..... Muốn nói cái gì?" cô đi tới trước sofa." Thật xin lỗi". " Em nói rồi, em không cần anh xin lỗi". Cô lạnh lùng nói" Nhưng mà, anh có lỗi nên phải nhận lỗi với em". Anh đau khổ nói: " tất cả đều là lỗi của anh, tối hôm qua là do anh mất khống chế"." Mất khống chế?" " Đúng vậy, mất khống chế". Anh thừa nhận gật đầu.Sáng hôm nay, khi đầu anh đau muốn nổ tung, anh giật mình tỉnh giấc, lại nhìn thấy cơ thể trắng nõn mềm mại của cô rúc trong ngực mình thì anh hoảng sợ cùng kinh ngạc, không thể hình dung cảm xúc lúc đó của anh là gì, chân tay luống cuống suýt chút nữa là anh ngã xuống giường.Trời ạ! Anh điên rồi sao? Làm sao lại gay ra chuyện này?Anh thật sự đã nhúng chàm em gái của mình , đồng thời lấy đi lần đầu tiên quý giá của em gái.Đây là chuyện một người anh trai nên làm sao?Một cảm giác tội ác mãnh liệt trào dâng trong lòng anh.Nhất định là do tối qua anh uống quá nhiều rượu, nên mới có thể dao động khi thấy tiếng khóc của cô, nhất thời ý loạn tình mê , rốt cuộc cũng xảy ra một sai lầm không thể cứu vãn.Sai lầm đã tạo ra,, bây giờ anh phải làm sao?Một tội ác vô cùng nghiêm trọng, Đinh Tử Hạo ngồi trầm tư trên ghế sofa, trong lòng rốt cuộc đã có quyết địn." Chúng ta không thể tiếp tục như vậy" . Anh chậm rãi nói ra quyết định của bản thân :" Anh sẽ thay em tìm phòng ở gần trường học, sau đó em dọc qua đó ở đi.Anh không thể ở gần cô được nữa, với tâm trạng không ổn định như hiện nay anh sợ mình mất đi khống chế, anh sợ hai người sẽ tiếp tục cướp cò , anh nghĩ 2 người nên giữ một khoảng cách nhất định." Anh tính đuổi em đi?" Đinh Vũ Du ngước cặp mắt trống rỗng nhìn anh." Anh không phải đuổi em đi". Anh vội vàng giải thích:" anh chỉ là muốn mình tránh khỏi không phậm sai lầm ần nữa"." Sai lầm?" cô dường như sắp khóc:" Đối với anh mà nói, tối qua chỉ là sai lầm thôi sao?"Cô không nhịn được nghẹn ngào nói:" Chẳng lẽ trong lòng anh không yêu em chút nào sao? Nếu như vậy thì tại sao lại làm chuyện như vậy với em?"Anh thừa nhận tối hôm qua mình bá đạo yêu cầu cô, muốn cô khắc sâu trải nghiệm tình cảm của anh dành cho cô là mãnh liệt yêu thương. Nhưng chẳng qua là do cô tình nguyện, chứ không phải điều anh muốn." Tối hôm qua anh uống nhiều rượu quá". Cho đến bây giờ anh vẫn không thể tin được, lại càng không muốn thừa nhận sẽ có thể yêu em gái của mình". Anh là người đàn ông đã trưởng thành, em là cô gái xinh đẹp, anh hi vọng em hiểu rõ ràng chẳng qua là do nhất thời xúc động mới nảy ra phản ứng sinh lý".Nhất thời xúc động xảy ra phản ứng sinh lý..............Đây chính là lời giải thích cho những hành động tối qua mà anh đã làm." Là do anh lo lắng cho ba mẹ nên anh mới nói như vậy phải không?". Cô nắm lấy cây bè gỗ cuối cùng hi vọng anh có thể thay đổi :" Nếu như vậy, em sẽ giải thích với họ.............."Anh ôm đầu nhìn về phía sàn nhà:" chúng ta chỉ có thể là anh em, anh không muốn điều gì khác".Anh em, anh em, anh em,............

Khi anh hôn cô, chiếm đoạt cô, vẫn khăng khăng nói quan hệ của 2 người trước sau như một, không muốn cùng cô nói chuyện tình cảm, thậm chí còn nhanh chóng muốn đuổi cô ra khỏi nhà,............Anh đáng giận! Người đàn ông đáng giận!" Vậy anh coi em là cái gì?" Đinh Vũ Du tức giận keu gào:" Chỉ là công cụ thỏa mãn tình dục? Anh dùng xong thì vứt qua một bên, sau đó mặc kệ?"" Không phải như em nghĩ..............". Anh sẽ không bỏ cô lại một mình, anh vẫn yêu thương cô, chăm sóc cô, nhưng trên danh nghĩa là em gái, không có bất kì gì khác.Cô tiện tay nắm lấy cái gối ôm, hướng về anh mà đập:" Anh là tên xấu xa! Hèn nhát không dám chịu trách nhiệm! Không dám đối mặt với thực tế! Anh là đồ nhát gan!"" Coi như là vậy đi!" Đinh Tử Hạo ngồi ngơ ngác, không phản kháng chút nào, ngồi im cho cô đánh:" Em nói đúng, anh thực sự xin lỗi em......"" Em hận anh, em ghét anh". Cô vừa khóc vừa lấy gối ôm hung hăng ném về phía anh:" Từ giờ trở đi, anh không phải là anh trai của em nữa, em khôn có một người anh trai như vậy"Cô khóc rất lâu, nhốt mình và phòng, để lại Đinh Tử Hạo trong phòng khách, gặm nhấm nỗi đau khổ.Tiếng nước sôi vang vọng trong phòng bếp, đánh thức cô khỏi sự trầm tư.Cô kéo ngăn tủ ra lấy 1 ít trà pha vào đó, sau đó lại trở về bàn ăn đọc sách, bắt đầu đọc những quyển tạp chí mà ngày hôm qua mới mua.Đây là nhà trọ bốn tầng và cô đang ở tầng cao nhất , nơi này mặc dù không lớn, bên trong chỉ có một phòng và một nhà vệ sinh, tuy nhiên quang cảnh xung quanh khá đẹp , trọ ở đây thì tương đối thoải mái.Một tháng trước cô cùng Đinh Tử Hạo cãi nhau, ngay sau đó cô về phòng thu dọn hành lý , nhân lúc Đinh Tử Hạo lái xe ra ngoài ngay lập tức cô đi khỏi, cô không chờ đến khi anh tìm nhà ình nữa.Cả đời này cô không muốn dựa vào anh nữa, không bao giờ muốn gặp lại anh nữa.Lúc đầu cô tìm được một nhà trọ ở gần trường sau đó nhò Trình Sùng Ngạn giúp đỡ cô mới tìm được chỗ ở này.Đối với việc cô dọn ra ngoài, Trình Sùng Ngạn không có hỏi mà cô cũng không muốn nói.Cái gì cô cũng không muốn nói ra, vì đó là vết thương là nỗi đau trong lòng cô, nhắc đến nó cô lại cảm thấy ngực đau đớn.Mà Trình Sùng Ngạn đúng là một người bạn tốt, cậu ta vô cùng tốt với cô, không có việc gì sẽ đến nhà cô cùng nhau đọc sách không thì nói chuyện, thỉnh thoảng hai người cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn, cùng cô nấu ăn.Quan trọng là cậu ấy không bao giờ giận giữ, không vì suốt ngày cô bám lấy àm giận dỗi, cậu ấy lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc, khi nào cô cần sự giúp đỡ cậu sẵn sàng chìa tay giúp đỡ.Đối với tình bạn này, cô vô cùng cảm kích nhưng nhiều khi cô cũng cảm thấy vô cùng áy náy." Sùng Ngạn, tớ........................."Hôm nay Trình Sùng Ngạn lại cùng cô đi siêu thị mua thức ăn, nhìn cậu ta hứng thú dồi dào đẩy xe shopping, trong lòng cô không tránh khỏi cảm động." Sao vậy?" thấy cô muốn nói lại thôi, Trình Sùng Ngạn hỏi" Tớ đang suy nghĩ..............". Cô nhất thời dừng lại, :" Trong lòng cậu có chút nào oán giận tớ không?"" Oán cậu? " Cậu không hiểu nhìn cô, :" tại sao nói như vậy?"" Tớ.........giống như đang làm phiền cậu". Đinh Vũ Du ngượng ngùng nói:" Có chuyện gì cậu là người cuối cùng tớ nghĩ đến, mà cậu thì luôn luôn giúp tớ,..."Cô ngượng ngùng cúi đầu :" Nhưng tớ lại không thể tiếp nhận tình cảm của cậu"." Cho nên?" Trình Sùng Ngạn bình tĩnh nhìn côCô thở dài nhè nhẹ:" Cậu có bao giờ cảm thấy....giống như tớ đang lợi dụng cậu"." Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?" Cậu lạnh nhạt nói:" Cho dù không phải người yêu, cũng còn có thể làm bạn bè mà, giữa bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau không phải sao?"" Cậu thật sựu không trách tớ?" cô có chút không dám tin." Cậu xem bộ dạng tớ là đang trách móc cậu sao?" cậu ta chỉ chỉ vào lỗ mũi mình, cùng với đó là nhíu mày.Nhìn bộ dạng kì lạ của cậu, Đinh Vũ Du không nhịn được mà cười lên:" cậu luôn luôn hiểu và an ủi tớ"" Tối hôm nay muốn ăn món gì?" thấy trên mặt cô xuất hiện nụ cười , cậu nhanh chóng nói sang chuyện khác." Chúng ta nấu cháo gà có được không?" cô tiện aty cầm lên bịch gà đã được làm sạch." Ừ, thuận tiện chúng ta mua thêm ít cà rốt cho vào, sẽ tương đối ngọt"." Ưm......" vừa đem thịt gà bỏ vào giỏ mua sắm, Đinh Vũ Du sau khi ngửi được mùi thịt gà tanh, không nhịn được buồn nôn." Tiểu Du, cậu làm sao vậy?" nhìn thấy dáng vẻ cô không thoải mái, Trình Sùng Ngạn quan tâm hỏi" Không sao, không sao". Bịt lấy miệng thở dốc một lúc, cô miễn cưỡng cười cười:" Có thể là do bị cảm nhẹ, nên dạ dày có chút không thoải mái"." Vậy sao?" cậu đề nghị :" cậu có muốn tớ chở cậu đi khám bác sĩ không?"" Không cần chỉ là bệnh nhẹ, xíu tớ mua thuốc là hết thôi". Cô lắc đầu" Cũng sắp vào năm học mới, cậu phải chăm lo bản thân tốt đó". Cậu không yên tâm dặn dò cô." Ừ, tớ hiểu rõ". Đinh Vũ Du gật đàu một cái, trong bụng không khỏi bất an.Gần đây mỗi khi cô tỉnh giấc đều luôn cảm thấy buồn nôn, bình thường chỉ cần ngửi thấy mùi tanh là muốn ói, kinh nguyệt của cô đã qua nhiều ngày nhưng vẫn chưa thấy đến, đủ mọi dấu hiệu khiến cô kinh sợ ( kinh ngạc và sợ hãi)Chẳng lẽ, chẳng lẽ.............ông trời nhẫn tâm với cô vậy sao?Nội tâm cô không ngừng cầu nguyện, chỉ mong sao là do gần đây tâm trạng cô không tốt nên mới như vậy.Dĩ nhiên Đinh Vũ Du không phải là đà điểu là con người không dám đối mặt với thực tại, sau khi đi siêu thị xong, cô nói Trình Sùng Ngạn lái xe đến hiệu thuốc ." Tự tớ đi mua là được rồi". Khi Trình Sùng Ngạn định gửi xe theo cô xuống mua, cô lại cự tuyệt cậu" Không sao, tớ đi cùng cậu"." Thật không cần đâu". Cô vội vàng lấy cớ:"Ngoại trừ mua thuốc cảm, tớ còn mua một ít vật dụng hàng ngày, nếu cậu đi cùng tớ, tớ sẽ nói không dễ dàng nha"." Như vậy sao?" Trình Sùng Ngạn có chút ngạc nhiên nhưng cũng không đi cùng nữa.Sau khi thuyết phục cậu ở lại , cô thở phào nhẹ nhõm,một mình đi vào tiệm thuốc, để tránh kết quả không chính xác, cô mua một lúc 3 que thử tha.Cô nhanh chóng tính tiền, đang chuẩn bị đem đồ nhét vào balo của mình thì bất thình lình từ sau lưng nghe thấy tiếng gọi" Tiểu Du là em sao?"Nghe giọng nói quen thuộc, máu trong thân thể cô như muốn ngừng chảy.Đúng, đúng là anh? Không thể nào?Làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?Nhưng đúng là giọng nói của anh, giọng nói mà cả đời này cô không thể nào quên.Nhưng vấn đề là, cô một chút cũng không muốn thấy anh.Không chần chờ nữa, cô thật nhanh đem đồ nhét vào balo sau lưng, giả vờ như chưa từng nghe thấy giọng nói ở phía sau, nhanh chóng ra khỏi tiệm thuốc." Tiểu Du! Đợi một chút". Thấy cô không để ý đến mình, Đinh Tử Hạo nhanh chóng đuổi theo.Kể từ ngày cô lặng lẽ rời nhà, suốt một tháng anh không thấy cô, thậm chí anh không biết cô đang ở đâu, nếu không phải hôm nay anh tới đây mua thuốc nhức đầu, không biết đến bao giờ mới có thể gặp được côĐinh Vũ Du cắn răng tăng nhanh bước chân của mình , muốn thoát khỏi anh, nhưng thân hình cao lớn của anh đuổi theo rất nhanh, thậm chí kéo được cánh tay của cô.Bất đắc dĩ, cô phải dừng bước chân, cũng không quay đầu lại liếc anh một cái.Đinh Tử Hạo không thể làm gì khác là chủ động đi vòng qua lên phía trước" Tiểu Du, em gần đây thế nào?" nhìn thấy sắc mặt cô tái nhợt, anh không nhịn được lo lắng hỏi," Anh à, anh nhận lầm người". Đinh Vũ Du lạnh lùng quay mặt đi." Tiểu Du, em đừng như vậy............". Nhìn cô nối được làm được, một lòng không muốn nhận người anh trai này, Đinh Tử Hạo đau lòng cực kì." Tôi thế nào hả?" cô cười lạnh:" hung hăng đẩy tôi ra xa, không bao giờ muốn gặp lại tôi, đó không phải đều là ý muốn của anh hay sao? Hiện tại tôi đã chủ động cách xa anh, anh nên hài lòng, cần gì phải giả vờ, làm như anh quan tâm tôi lắm?"" Dường như em đã hiểu lầm ý của anh"" Tùy anh nói gì, tất cả đều không còn là quan trọng". Cô đi qua anh, trực tiếp đi ra ngoài." Tiểu Du, em hãy nghe anh nói được không?". Anh nắm lấy tay cô, ngăn cản cô rời đi, cố gắng đem mọi chuyện giải thích rõ ràng." Anh à, mời anh buông tay". Đinh Vũ Du lạnh lùng trừng mắt nhìn anh" ít nhất thì em cũng nói cho anh biết bây giờ em đang ở đâu?" dĩ nhiên Đinh Tử Hạo không dễ dàng buông cô ra.Cô cáu kỉnh cảnh cáo:" Buông tay, nếu không tôi gọi cảnh sát!"" Em....." anh không bao giờ ngờ tới cô sẽ quyết liệt như vậy.Thừa dịp Đinh Tử Hạo đang phân tâm, Đinh Vũ Du dùng sức rút tay về , nhanh chóng chạy lại chỗ để xe trên đường" Sùng Ngạn, mau lái xe". Đóng lại cửa xe, cô vội vàng yêu cầu, đồng thời quay đầu nhìn về phía sau." Đã xảy ra chuyện gì?" nhìn thấy Đinh Vũ Du thở hổn hển, giống như bị người nào đuổi theo, Trình Sùng Ngạn nhìn theo ánh mắt của cô nhìn về phía sau.Ngoại trừ thấy nguời qua lại trên đường, cậu cái gì cũng không nhìn thấy" Cậu có thể nhanh chóng lái xe được không?" cô gầm nhẹ, làn đầu đối với Trình Sùng Ngạn phát hỏaCậu hơi sững sờ, nhưng cũng không cùng cô nói thêm gì, nhanh chóng lái xe rời đi.Cô vẫn như cũ nhìn chằm chằm ngoài cửa xe, cho đến khi xe đi xa khỏi tiệm thuốc, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Đinh Tử Hạo nữa cô mới thở dài .Cô không muốn thấy anh, cả đời này cô cũng không muốn gặp lại anh." Tiểu Du..............". Một lúc sau, Trình Sùng Ngạn, thấy hơi thở của cô dần ổn định mới mở miệng hỏi:" Lúc nãy có chuyện gì vậy? Tớ thấy cậu rất khẩn trương"." Không có, không có chuyện gì". Cô vẫn không muốn tiết lộ chuyện mình gặp Đinh Tử Hạo:" Mới vừa rồi tớ gặp một người quái dị ở trên đường, anh ta vẫn luôn đi theo tớ, tớ cảm thấy sợ nên mới nói cậu lái xe nhanh lên".Nhớ lại thái độ mình hung hãn, cô thấy cực kì có lỗi:" thật xin lỗi cậu, tớ vừa rồi quá sợ, cho nên giọng điệu không được tốt lắm, cậu đừng để bụng"." Đồ ngốc, đây chỉ là chuyện nhỏ". Cậu tất nhiên sẽ không để trong lòng.Chỉ là cô nói thật sao? Có thật là có người quái dị theo cô?Trình Sùng Ngạn nghi ngờ cũng không hỏi thêm gì nữa.Chuyện cô không muốn nói, cậu tuyệt đối sẽ không ép cô.



Page 3

Trừng mắt nhìn hai vạch trên que thử thai, Đinh Vũ Du chán nản ngồi trước bàn ăn, trong lòng lo lắng cùng hốt hoảng.Hai vạch xem ra cô thật sự mang thaiTại sao lại như vậy?Có người thử nhiều lần mong có được con cũng không được, cô chỉ là trải qua một buổi tối điên cuồng, như vậy mà trong bụng đã có một sinh mệnh.Đây rốt cuộc là ân huệ của trời cao hay là sự trừng phạt?Cô khóc không ra nước mắt.Giờ phải làm sao? Cô nên làm gì bây giờ?Theo tình huống trước mắt của cô, căn bản là không thích hợp có con, để tránh được sự ngạc nhiên của ba mẹ, cô nên lén phá đó là biện pháp thích hợp nhất. Mắc dù ở Mĩ chi phí giải phẫu cực cao, nhưng tiền đối với cô mà nói không thành vấn đề, chỉ cần cô tùy tiện nói vài lí do, cha mẹ sẵn sàng gửi tiền cho cô, huống chi cô còn có 3 tỷ phú vô cùng ham kiếm tiền, chỉ cần cô nói muốn ít tiền, chắc chắn ba vị chị gái của cô sẽ cho.Chỉ là...............Cô thật muốn bỏ đứa bé này sao?Đây là con của cô và Đinh Tử Hạo, là kết tinh của hai người, trong tương lai hai người không còn liên lạc gì, nhưng đứa bé này chính là cầu nối liên lạc giữa cô và anh.Cho dù cả đời này cô không muốn gặp anh, nhưng nếu cuộc đời này không cách nào khiến anh yêu cô, cô hy vọng mình có được một đứa con của anh................Nhưng , bằng điều kiện hiện tại của cô lúc này làm sao có thể sinh hạ đứa bé đây?Cô vẫn cồn đang đi học, không có năng lực kiếm sống, người nhà chắc chắn không ủng hộ cô sinh đứa bé, về phần Đinh Tử Hạo,........Haizz, cô ở trong mắt anh chính là phiền phức, anh sẽ không bao giwof chấp nhận sinh mệnh bé nhỏ này.Xem ra, dù là anh, hay cha mẹ khẳng đinh sẽ ép cô bỏ đứa béHay là cứ lừa gạt mọi người rồi sinh đứa bé này ra . Đến lúc đó mọi chuyện đã xong, cha mẹ không muốn tiếp nhận cũng không được. Đinh Vũ Du chợt nghĩ ra ý tưởng này.Nếu như vậy, cô tạm thời nghĩ nghỉ học, lấy tiền học phí ba mẹ cho cô trở thành tiền nuôi con, chờ sau khi sinh con xong cô sẽ kiếm việc làm, sau đó hai mẹ con sống cùng nhau.Phương pháp này dường như được, chỉ là............cái đó.........giống như....Suy đi nghĩ lại, Đinh Vũ Du có chút bất an, thậm chí cảm thấy không ổn, chuyện lớn như vậy trong nhất thời cô không thể tính kĩLúc này cô lại nhớ đến Trình Sùng Ngạn.Từ trước đến nay bất kì khó khăn gì cô đều nghĩ đến cậu ấy trước tiên.Chuyện quan trọng như vậy tốt nhất nên hỏi ý kiến của cậu ấy, có lẽ bạn tốt này có thể cho cô ý kiến tốt cũng không chừng.Vì vậy cô cầm điện thoại lên, gỌI điện cho Trình Sùng Ngạn." Cậu nói cái gì? Mang thai?"Nửa tiếng sau, Trình Sùng Ngạn đã tới nhà Đinh Vũ Du, giờ phút này đang đứng im lặng nhìn cô." Ừ". Cô gật đầu một cái.Trình Sùng Ngạn sửng sốt hồi lâu, đột nhiên thở dài:" Là đứa con của anh ta?"" Anh ta?" cắn môi cô không hiểu rõ" Anh ta" là chỉ ai." Đúng là.............". Cậu liếc cô một cái:" Trong lòng cậu thích anh ta".Việc đã đến nước này , cô cũng không giấu diễm nữa, vì vậy gật đầu dứt khoát thừa nhận." Cậu...... Nói cho anh ta biết chưa?"" Không có". Đinh Vũ Du lắc đầu một cái." Nếu anh ta là ba của đứa bé, tại sao cậu không nói cho anh ta biết, dể anh ta quyết định?" cô lúc này giống như tìm lộn người thương lượng." Anh ta............". Nghĩ đến Đinh Tử Hạo đối với mình giày vò dứt bỏ, hai vành mắt cô không khỏi hồng lên:" Anh ta không quan tâm tớ, làm sao quyết định đứa bé?"" Anh ta không yêu cậu sao lại...............". Chuyện như vậy anh không biết nói sao." Không cần hỏi được không?" cô khổ sở nói:" Mọi chuyện đã qua rồi"" Anh ta đối với cậu như vậy, cậu còn muốn sinh con cho anh ta?". Cậu không hiểu nhìn cô." Tớ.........". Cô thật sự không biết nên nói như thế nào" Cậu vẫn còn yêu anh ta?. Đột nhiên Trình Sùng Ngạn bắt đầu kích động" Tớ....tớ...........". Đinh Vũ Du không nhịn được mà khóc:" Tớ cũng không có biện pháp..........."Cô nhịn không được gục xuống bàn khóc:" Tớ cũng không muốn yêu anh ta......... Nhưng tớ không có biện pháp....... Tớ thật sự không có biện pháp.......huhu........"" Tiểu Du..........". Biết cô nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thấy cô khóc thương tâm đến thế, Trình Sùng Ngạn không khỏi ngây ngốc.Khóc một lúc lâu, cho đến khi tâm tình bớt một chút, cô mới ngừng khóc, cũng không nhức nhích núp ở trên ghế." Chúng ta kết hôn đi!" Trình Sùng Ngạn chợt cất giọng nói.Cái gì? Đinh Vũ Du ngạc nhiên trừng mắt nhìn cậu , cho là mình nghe lầm." Chúng ta kết hôn". Cậu bình tĩnh nói lại:" Tớ sẽ coi đứa bé này như con ruột của mình , sẽ chăm sóc bé, cậu không cần phải lo lắng"." Như vậy đối với cậu không công bằng". Cô làm sao có thể mang con của người khác lấy cậu được:" Với điều kiện của cậu, không cần như vậy"Trình Sùng Ngạn nhẹ nhàng thở dài:" Tớ cũng không muốn yêu cậu, nhưng mà tớ cũng không có biện pháp"." Sùng Ngạn..........". Đối mặt với sự thâm tình của cậu, Đinh Vũ Du không khỏi nghẹn ngào." Nếu cậu đã nghĩ đến việc sinh đứa bé này, chúng ta liền cùng nhau chăm sóc bé". Cậu khẽ mỉm cười:" Nuôi con là chuyện rất vất vả, tớ sẽ không đứng nhìn người mình yêu phải chịu khổ , chịu tội, huống chi đứa bé cần có một người cha, cậu không hi vọng bé biến thành con riêng chứ?" Nhưng cha mẹ cậu.............". Coi như Trình Sùng Ngạn có thể tiếp nhận đứa bé, không có nghĩa là cha mẹ cậu cũng tiếp nhận nha." Bọn họ chỉ biết đây là con của chúng ta". Trong lòng cậu đã có tính toán:" Cậu không nói, tớ không nói, không ai có thể biết bí mật này, về phần chuyện tiền bạc câu cũng không cần lo lắng, nhà tớ cũng không tệ lắm, nể mặt đứa bé, ba mẹ tớ nhất định sẽ cho lấy"." Nhưng là...........". Trừ Đinh Tử Hạo cô chưa bao giờ nghĩ tới chuyện lấy người khác, mặc dù cô luôn cảm kích Trình Sùng Ngạn , nhưng nếu lấy cậu ấy, cô vẫn cảm thấy do dự." gả cho anh được không? cậu dịu dàng nói:" tớ sẽ không giống với người kia, tin tưởng tớ".Nghe như vậy trong lòng cô không khỏi chấn độngCậu ấy sẽ không tổn thương cô, cậu ấy sẽ không..........Vì yêu cô nên sẽ không tổn thương cô, sẽ không gây tổn thương cho cô.

Gả cho cậu ấy, ít nhất cả đời này sẽ không phải chiu đau khổNếu như gả cho cậu,................" Ừ". Giống như bị thôi miên, Đinh Vũ Du gật đầu chấp nhận" Thật tốt quá". Thấy cô gật đầu đồng ý, Trình Sùng Ngạn vui vẻ nắm chặt tay cô:" Tất cả hãy giao cho anh, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc".Ngồi trong góc của quán rượu, Đinh Tử Hạo uống một ngụm Martini, mặc dù anh đã sớm cởi cà vạt, nhưng như cũ anh vẫn cảm thấy khó chịuTrong lòng phiền loạn, anh lại tiếp tục nâng ly uống rượuKể từ sau khi cô rời nhà, tâm tình anh luôn hỗn loạn, trong tâm trí anh đều là hình bóng của cô, dù anh có cố xua đuổi nó vẫn như hình bóng bám lấy anh, làm cho anh một người từ trước đến giờ ít bệnh tật đã nhiều ngày nay phải uống thuốc nhức đầu.Vẫn tưởng rằng sau khi cô rời khỏi, cuộc sống của anh có thể khôi phục như trước đây, không nghĩ tới lại không phải như vậy, ngược lại một cảm giác mất mát cùng trống rỗng lại xuất hiện, hơn nữa mấy ngày trước gặp lại cô ở tiệm thuốc, thấy bộ dạng kiên quyết của cô, trong lòng anh giống nhưu có hàng ngàn cây kim đang đâm sâu vào lòng anh, trong lòng đau đớn không thể thở được.Là do anh làm chuyện có lỗi với cô, nên áy náy khiến anh không thể nào quên được côNếu không thì tại sao hình bóng của cô cứ quanh quẩn trong đầu anh không lúc nào ngừng.Nghĩ đến đây đầu anh càng đau dữ dội, không nhịn được anh lại lấy thuốc từ trong áo khoác ra uống.Đang chuẩn bị đem thuốc ném vào miệng, đột nhiên có người đoạt thuốc từ trong tay anh . ( eo bội phục cách uống thuốc của anh, mỗi lần em uống thuốc là mỗi lần cực hình =.=!!!)" Cậu muốn chết hay sao! Lại uống thuốc cùng uống rượu.........". Đặt mông ngồi xuống ghế cạnh anh:" Làm sao vậy? Có chuyện gì thì nói ra đi, nói cho thiếu gia nghe xem có giúp gì cho được không?"" Là cậu!" hừm, còn tưởng rằng ai nhiều chuyện như vậy thì ra là Lâm Dục Trung.Ngoài công việc hai người thường hay hẹn nhau tới đây uống rượu, gần đây anh đang đứng trong cảnh rối loạn, không có tâm tình hẹn gặp bạn bè bạn bè uống rượu, hôm nay gặp mặt ngoài ý muốn." Ngoại trừ tớ thì còn ai quan tâm cậu như vậy?" Lâm Dục Trung cười hì hì một tiếng:" Đúng rồi, em gái xinh đẹp nhà cậu đâu? Lâu rồi ta không thấy em ấy"." Cậu tránh xa cô ấy ra". Đinh Tử Hạo hận trừng mắt nhìn cậu ta:" Đều là tại tên khốn khiếp nhà cậu, nếu không phải tại cậu tớ cũng sẽ không,............"Ngày hôm ấy, nếu không phải Lâm Dục Trung mang theo Đinh Vũ Du đi chơi lêu lổng, anh cũng sẽ không mắng cô, cũng sẽ không nhất thời xúc động làm ra những chuyện không nên có, nếu như vậy cô cũng sẽ còn ở nhà, ít nhất vẫn còn gọi anh một tiếng đại ca, như vậy thì bây giờ anh không phải nhức đầu.Nếu như anh mà có chết vì uống thuốc, thì tên khốn này nhất định là hung thủ." Cậu sẽ không cái gì?". Lâm Dục Trung nhìn chằm chằm khuôn mặt đang hối hận:" Chẳng lẽ cậu............ Không phải gây ra chuyện gì chứ?"Những lời này lại đánh trúng chỗ đau của Đinh Tử Hạo , khiến anh khoogn khỏi nóng nảy quát nhẹ:" Câm miệng, nếu cậu nói thêm một câu nữa, tớ sẽ làm thịt cậu ngay lập tức"." Lamg thì làm đi, làm thịt tớ cũng vô dụng!" Lâm Dục Trung vẫn mang bộ mặt giễu cợt như trước:" Vậy bây giờ cậu có tính toán gì?"" Tớ có thể tính toán gì ?" Đinh Tử Hạo bóp lấy huyệt thái dương đang co rút, vẻ mặt sa sút." Ai da, chẳng lẽ cậu tính bội tình bạc nghĩa?" Lâm Dục Trung trợn lông mày, cố làm tâm trạng kinh hãi." Cậu ngứa da phải không?" Đinh Tử Hạo nắm quả đấm đến trước mặt anh:" Đừng nói hưu nói vượn, tớ liền đánh nát cái mặt thối của cậu , xem sau này cậu lấy gì đi quyến rũ phụ nữ"." Tớ nói hưu nói vượn sao?" Đối với quả đấm của anh, Lâm Dục Trung không hề phật lòng, chỉ là cười như không cười nhìn anh.Nghe vậy Đinh Tử Hạo dần dần buông lỏng tay, giống như mất hết khí lực cả người ngồi phịch xuống.Cậu ta nói không sai, anh đúng là bội tình bạc nghĩa" Cậu có cần thiết phải khổ tâm như vậy không?" Lâm Dục Trung thò tay uống ly rượu" Nếu như vậy, cưới cô ấy đi!"Anh cười nhạt:" một cô gái xinh đẹp như vậy, đừng lãng phí nhé!"" Cậu điên rồi!" giọng nói anh ngày càng thê lương:" Cô ấy là em gái tớ............."" Đó không phải là trọng điểm". Lâm Dục Trung hỏi:" Chẳng lẽ cậu không thích em ấy?"" Tớ......." Anh nhắm mắt lai:" tớ vẫn xem em ấy là em gái.........."" Đó là do cậu lầm tưởng". Lâm Dục Trung thấy anh đang lâm vào biển tình: nếu như thật sự cậu chỉ xem em ấy là em gái, cậu sẽ không đau khổ như vậy"" Cậu chừng nào biến thành thầy thuốc tâm lý". Đinh Tử Hạo không nhịn được cười khổ." Tớ không phải là thầy thuốc, nhưng tớ là cao thủ trong tình trường". Cậu ta vô cùng kiêu ngạo nói:" Thầy thuốc cần yêu vẫn phải hỏi ý kiến tớ nha"." Làm ơn, đừng nói đùa nữa........." Đinh Tử Hạo đã phiền chết rồi, không có tâm tình đùa giỡn với cậu ta." Sao không tin tớ?" Lâm Dục Trung khoanh tay trước ngực:" Được vậy tớ hỏi cậu, trong đầu cậu thường nghĩ đến ai nhất?"" Phải........ai?" Đinh Tử Hạo một chút cũng không muốn cùng cậu ta tiếp tục chơi trò chơi nhàm chán như vậy." Là Lê Anna sao?" đối với tình yêu của bạn tốt, anh cũng biêt sít nhiều cho nên thuận miệng nói ra LêAnnaNghe vậy, Đinh Tử Hạo chợt giật mình, hình như lâu rồi anh không nghĩ đến bạn gái của mình rồi." Xem ra là em gái xinh đẹp rồi!" Lâm Dục Trung nhìn sắc mặt, thốt lên một câu nói ra tâm sự của anh." Không thể nói như vậy". Suy nghĩ một lát, Đinh Tử Hạo lắc đầu nói:" Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, tớ dĩ nhiên lo lắng cho em ấy, như vậy thì chẳng thể chứng minh được điều gì"." Vậy sao?" Lâm Dục Trung rất xem thường, giọng nói mang vẻ giễu cợt:" Tớ không thể tin là anh trai có thể lo lắng cho em gái đến như vậy. Thậm chí lo lắng đến mức cả bạn gái cũng quên".Nghe thấy giọng nói châm chọc , Đinh Tử Hạo chỉ có thể đau khổ mà không thể chống đỡ.Đúng là Lê Anna đã từng chiếm hết mọi tâm tư của anh, nhưng mà chẳng bao lâu sau bóng dáng của cô dần dần phai nhạt, hiện tại chiếm giữ hết mọi suy nghĩ chính là em gái anh.Nhưng tớ không thể nào tưởng tượng mình cùng em gái..................". Anh bưng ly rượu lên một hơi đem ly Martini uống hết." cậu đang chống lại sao?" Trong ánh mắt Lâm Dục Trung có một sự đồng tình:" Cậu sợ cha mẹ cậu không thể tha thứ cho cậu, sợ bọn họ thất vọng về cậu, sợ bọn họ không thể chấp nhận cậu, cho nên cậu vẫn chống lại cùng em gái cinh đẹp ở cùng với nhau"." Haizz, tớ sẽ giải thích tâm tình cho cậu, từ hồi đi học cậu cũng mang dáng vẻ này". Lâm Dục Trung thở dài" Đừng chống cự nữa, nếu như cậu đối với em gái xinh đẹp không có cảm giác gì, chắc sẽ không nghĩ vè em ấy như vậy, càng sẽ không vì cô ấy mà đau khổ như bây giờ. Cái gọi là người trong cuộc u mê, ngoài sáng suốt, mọi chuyện đã rõ ràng, câu đừng dối mình dối người nữa".Anh đang tự dối gạt mình sao?Nghe thấy bạn tốt đang phân tích tâm sự của mình, Đinh Tử Hạo không khỏi sửng sốt không nói ra lời.Nhó lại nụ cười của cô, nhớ lại thời gian hai người sống chung vui vẻ, khóe miệng anh không khỏi hiện lên nụ cười vui vẻ.Anh thật sự nhớ cô, muốn cô trở về bên cạnh mình, cùng nhau trải qua những tháng ngày vui vẻ.Anh nhớ mỗi sáng thức dậy, liền nhìn thấy nụ cười của cô." Muốn cô ấy thì hãy mau mau tìm cô ấy đi". Lâm Dục Trung vỗ vai anh:" em gái cậu rất xinh đẹp sẽ có rất nhiều người muốn chăm sóc, nếu cậu không nhanh chân lên, đến lúc đó bị người khác đoạt mất, tớ không thể giúp cậu nha"." Cậu đừng giành lấy là tớ cảm ơn rồi". Hiểu được tâm sự của mình, Đinh Tử Hạo lập tức vui vẻ." Ha ha , có trời chứng giám, tớ chưa chạm vào cô ấy nha". Lâm Dục TRung khôi phục vẻ mặt cười cợt:" Cậu cũng dùng qua, biết tớ không nói dối nha"." Cậu tên khốn này đúng là miệng chó không mọc ngà voi". Đinh Tử Hạo lại cầm tay anh ta:" Chỉ là lần này, cảm ơn câu".Anh chưa bao giờ cảm kích tên bạn tốt này, dù công ty cậu ta có đặt nhiều đơn đặt hàng đi nữa" Cám ơn gì? Tớ không có chạm vào cô ấy?" Lâm Dục Trung cười cầm chặt tay anh:" Nhanh tìm em gái xinh đẹp đi, đừng lề mề, tớ không muốn nghe"." Hôm nay tớ mời". Đinh Tử Hạo cầm hóa đơn ra ngoài.Lần sau nhức đầu nhớ mua ít thuốc thôi.........". Lâm Dục Trung hướng anh vẫy tay:" Đem tiền ấy tiết kiệm mời tớ uống rượu, biết không?"Chưa bao giờ cảm thấy tinh thần thoải mái như vậy, nhức đầu dường như không cần thuốc cũng khỏe, Đinh Tử Hạo lái xe, không nhịn được mở radio ngheSau khi hiểu tâm sự của mình , anh hận không thể chạy ngay tới chỗ cô, nói cho cô biết rằng anh yêu cô, muốn cô biết rằng sau này anh sẽ không phụ cô nữa.Anh đã tính toán thực tế, sẽ chịu trách nhiệm vượt qua moi cửa ải khó khăn này.Anh làm sao nói cho ba mẹ biết chuyện này?Cha mẹ khi biết chuyện, sẽ phản ứng như thế nào?Trong tưởng tượng của anh có thể nghe thấy tiếng cha quát giận cùng tiếng khóc của mẹ.Dù có như vậy , anh cũng không thể dối lòng được nữa.Anh không thể trơ mắt nhìn cô đau khổAnh có trách nhiệm phải làm nguời mình yêu được hạnh phúc, không phải sao?Mặc dù anh rất muốn gặp cô nhưng bây giờ là 12h đêm, anh không muốn thấy cô mơ mơ màng màng.Huống hồ anh cũng cần sửa soạn một chútÍt nhất anh nên ngủ một giấc, đem con mắt đen thui của mình phục hồi, để có chút thể diện khi gặp côVì vậy anh cố nén xúc động muốn đi gặp cô, quyết định lái xe về nhà.Vừa vào cửa anh đã nghe tiếng chuông điện thoai kêu không ngừng.Đã trễ thế này có thể là ai" ALo". Không thể suy nghĩ nhiều anh bắt máy" Tử Hạo, cuối cùng cũng gặp được con rồi". Bên kia tay nghe vang giọng bà ĐinhĐể tránh bị quấy rầy, trước khi đến quán rượu anh đã tắt điện thoại , không nghĩ rằng mẹ lại có việc tìm anh." Có chuyện gì vậy mẹ?" hầu như toàn là anh gọi điện về nhà nói chuyện với ba mẹ rất ít khi ba mẹ lại chủ động gọi cho anh , khiến trong tim anh có cảm giác bất an." Tiểu Du gọi điện về nói là muốn kết hôn , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"Cái gì? Đinh Tử Hạo suýt quăng điện thoại xuống đất Mới có mấy ngày không gặp cô lại muốn kết hôn?Tại sao lại có chuyện như vậy?" Tử Hạo................alo..........alo........ Tử Hạo con còn nghe máy không?" Trong khoảng thời gian ngắn anh quá mức kinh ngạc , quên trả lời lại, khiến bà Đinh ở đầu bên kia cũng hoảng hốt theo" Con, con đang nghe.............". Anh rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần." Chuyện Tiểu Du là sao vậy? Đang còn đi học, tại sao lại muốn kết hôn? Con nói ẹ biết , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" bà Đinh lại tiếp tục hỏi." Chuyện này.............con cũng không rõ lắm". Anh ngập ngừng nói, anh cũng rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì." Con không rõ? Rõ ràng tiểu Du ở cùng với con, chuyện của em mà con không biết, con làm anh mà quan tâm đến em như vậy sao?". Có lẽ là do quá nóng lòng, bà Đinh trách móc anh." Con gần đây khá bận.........." anh tùy tiện viện cớ:" mẹ đừng lo lắng, con sẽ đi hỏi chuyện gì xảy ra, đến lúc đó con gọi lại ẹ sau".Xem ra cô cũng không nói nhiều chuyện, thậm chí chuyện cô chuyển ra ngoài cũng không nói oi người biết. Lúc này anh vô cùng nóng vội ngay khi cúp điện thoại , anh lập tức lao ra ngoài.



Page 4

Mặc dù trời đã gần sáng nhưng Đinh Vũ Du không muốn nghỉ ngơi.Cô vừa ôm bồn cầu mang những thức ăn vừa mới ăn xong toàn bộ nôn ra , hiện tại đang nằm trên sofa nghỉ ngơi.Mặc dù mang thai cực khổ khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí khiến cô tiều tụy gầy gò, chỉ là cô vẫn không thay đổi ước nguyện ban đầu , vẫn mong đợi sinh mệnh nhỏ bé này ra đời.Đứa bé này là nam hay nữ?Con giống cô hay là.................Vuốt ve bụng , cô đang tưởng tượng về hình dáng đứa nhỏTinhtoooong................Tiếng chuông cửa vang lên trong đêm yên tĩnh này thật là vô cùng chói tai.Đã trễ thế này chắc không phải người ngoài, tám chín phần là Trình Sùng Ngạn để quên đồ, cho nên quay lại lấy.Đinh Vũ Du rất nhanh chống ghế sofa đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa cho cậuTrình Sùng Ngạn ở cùng cô cho đến bây giờ mới chiu về nhà, mặc dù hai người đã có quyết định kết hôn , nhưng cô không có giữ cậu qua đêm, bất luận là sinh lí hay tâm lí cô cũng chưa thể nào tiếp nhận một người đàn ông khác, mà cậu cũng cảm thông cho cô, không ép buộc cô phải lập tức chấp nhận cậu. Đối với việc này Đinh Vũ Du vô cùng cảm kích cậu, đồng thời cũng cảm thấy sự lựa chọn của mình là đúng.Cô kéo cửa ra không ngờ là ..............Tại sao lại là anh?Đinh Vũ Du vô cùng kinh ngạcĐinh Tử Hạo giống như âm hồn đứng trước cửa trợn mắt nhìn cô , cô nhất thời sửng sốt mấy giây , sau khi lấy lại tinh thần lập tức cắn răng đem cửa đóng phịch một cái.Cô không cần gặp anh, cả đời này cũng không muốn gặp." Tiểu Du, mở cửa"Bên ngoài vang đến tiếng gõ cửa cùng giọng nói của Đinh Tử Hạo, cô chỉ cần không để ý đến là được, để anh có thể tự điTừng giây phút trôi qua, tiếng anh la và tiếng gõ cữa cũng dần lắng xuống, cô cho rằng anh đã rời đi, thì một tiếng chấn động vô cùng lớn truyền đến.PhanhCửa của cô bị đá văng, anh vọt thẳng vào trong phòng, trợn mắt nhìn cô." Anh làm gì?". Đinh Vũ Du sợ hết hồn, cô chưa bao giờ biết rằng thì ra anh cũng có bộ mặt bạo lực này." Anh có chuyện muốn hỏi em". Đối với sự kiên quyết của cô, anh càng tức giận hơn, hơn nữa nghe tin tức cô muốn kết hôn, anh càng nóng lòng, thậm chí bất chấp tất cả đạp cửa xông vào" Làm sao anh biết tôi ở đây?" cô nhớ hôm đó vô tình gặp phải anh , anh cũng không đuổi theo, không phải sao?" Em cho rằng em không nói thì anh không biết sao?" Anh cười lạnhHôm ấy vô tình gặp được cô , anh lập tức đến hỏi bạn học của cô, biết được chỗ ở của cô, anh không thể nào chịu được khi mình không biết tung tích của cô, cho dù không gặp mặt, anh cũng phải biết được cô có sống tốt hay không." Anh không phải muốn nhanh chóng thoát khỏi tôi sao?". Cô cười lạnh trả lời :" LÀm gì phải biết tôi ở đâu?"" Anh phải nói bao nhiêu lần em mới hiểu được?" Đinh Tử Hạo vừa tức giận vừa buồn cười:" cho đến bây giờ anh vẫn chưa muốn thoát khỏi em, tất cả đều là suy nghĩ của em, là em đã hiểu lầm anh"." Muốn nói gì thì nói nhanh đi". Đinh Vũ Du xoay người đưa lưng về phía anh:" Tôi cần phải nghỉ ngơi". Cô không muốn cùng nguời đàn ông này nói thêm chuyện gì, chỉ hi vọng anh mau chóng biến mất khỏi cô." Nói cho anh biết tại sao em lại muốn kết hôn?" anh nói ra câu quan trọng" Bởi vì tôi thích". Cô biết nhất định là do mẹ gọi điện cho anh nói cho anh chuyện cô muốn kết hôn, chắc có việc nhờ vả anh nên anh mới đặc biệt tới đây hỏi han, vì anh nhanh chóng có thể thoát khỏi cô, nên anh vô cùng vui mừng, tới nơi đây chúc mừng cô sao?Nghĩ đến đó , trong lòng cô cảm thấy chua xót" Em.........." anh đi tới trước mặt cô:" Đây được coi là lí do sao?"" Anh là ai? Ai cần anh lo". Người đàn ông này thật sự chẳng muốn quan tâm đến cô, muốn đến lấy đáp án để nói ẹ thôi, cô chẳng cần phải quan tâm đến anh nữa:" Tôi muốn ngủ, nếu không có chuyện gì nữa, mời anh rời đi cho"Anh trừng mắt nhìn cô:" nói cho anh một lí do chính đáng anh sẽ rời đi"" Lí do chính đáng là tôi muốn". Cô trừng mắt lai nhìn anh:" Như vậy anh đã hài lòng chưa?"" Căn bản là em giận dỗi nên mới kết hôn". Đinh Tử Hạo nắm chặt tay hình quả đấm, giận dữ chỉ ra nguyên nhânVũ Du đối với anh vô cùng chung tình, căn bản là không thể nào trong thời gian ngắn như vậy liền thay đổi, nhất định là cô chịu đả kích quá lớn nên mới vội vã mang hạnh phúc cả đời của mình ra đánh cược" Giận dỗi? Tại sao tôi phải giận dỗi?" Cô lạnh lùng nói:" Sùng Ngạn yêu tôi vô cùng, có thể lấy cậu ấy tôi vui mừng còn không kịp, tại sao tôi phải giận dỗi?"" Em không yêu cậu ta, tại sao phải lấy cậu ta?" chẳng lẽ do cô đau lòng nhiều nên muốn tìm một chỗ để dựa vào sao?" Tôi không yêu cậu ấy, nhưng cậu ấy yêu tôi". Có lẽ cô muốn anh cảm thấy áy náy, nên mới nói ra điều này:" Ít nhất tôi sẽ không bao giờ bị tổn thương"." Tiểu Du, em..............". Trời ơi, rốt cuộc anh đã tổn thương cô sâu sắc như thế nào chứ? Khiến cô không có tình cảm mà lại muốn kết hôn ?Lời nói của cô giống như một chiếc roi vụt mạnh vào người anh, khiến anh cảm thấy vô cùng đau đớn." Nếu như hài lòng với câu trả lời của tôi, vậy thì anh đi đi". Điều gì muốn nói cũng nói xong cả rồi, người đàn ông này không cần phải ở đây nữa." Anh sẽ không đi". Anh cầm chặt tay cô:" Tiểu Du, em hãy nghe anh nói, anh........."" Đừng có nói gì nữa, bất kể anh có nói gì thì tôi vẫn sẽ kết hôn". Cho dù anh ta thay cha mẹ tới khuyên nhủ cô, cô cũng không muốn nghe, vì đứa nhỏ trong bụng cô, cô nhất định phải cưới"Em không thể lấy cậu ta, anh sẽ không để cho em lấy câu ấy". Đinh Tử Hạo kiên định nói" Sao anh lại như vậy?" cô vô cùng tức giận. Người đàn ông này không cần cô, bây giờ lại còn muốn nhúng tay vào việc hôn sự của cô:" Anh không có tư cách quản tôi, buông tôi ra"Do cô dùng hết sức tránh khỏi bàn tay của anh, lại không cẩn thận, cho nên cả người té xuống bàn ăn, xui thế nào bụng lại đụng trúng góc bàn." A..............." một trận đau nhức kéo đến, cô không kìm được mà ngồi ngay tại đó" Tiểu Du, em không sao chứ?" anh vô cùng sợ hãi, vội vàng đưa tay muốn đỡ cô, không ngờ lại thấy có vết máu" Đau quá...." bụng kịch liệt co rút khiến cô cuộn tròn người lại, trán không ngừng chảy mồ hôi lạnh" Tiểu Du, em bị thương chỗ nào? Cho anh xem.............". Cho là cô bị đụng trúng bụng hoặc dùi, anh vội hỏi:" Tủ thuốc em để ở đâu? Anh giúp em bôi thuốc"." tôi...............". Cô cắn môi lắc đầu, đưa tay cầm chặt tay anh:" Nhanh mang tôi đến bệnh viện, bụng của tôi vô cùng đau".Trừng mắt nhìn máu tươi không ngừng chảy ra, một nỗi sợ mất đi đứa bé ập đến:" Nhanh giúp tôi, tôi không muốn mất đi con, tôi không muốn mất đi con tôi..........."Cái gì? Cô.............. Có thaiNghe cô nói, anh ngây người" Cầu xin anh, nhanh đưa tôi đến bệnh viện". Thấy anh thờ ơ, cô không kìm được khóc to:" cầu xin anh nhanh lên............. Đứa bé ..........cũng là con của anh...........anh cứu nó được không?"Chỉ sợ anh xem cô là phiền phức không cần để ý đến, cô hốt hoảng nói ra bí mật, hi vọng anh vì đứa bé mà giúp cô, đừng bỏ mặc côĐứa bé..............là con của anhĐinh Tủ Hạo im lặng , cô rơi lệAnh do dự chuyện gì? Chảng lẽ anh lại tính toán không để ý đến cô rồi sao? Giống như khi anh đuổi cô đi......................" Cầu xin anh........đừng bỏ mặc nó..........". Trong mơ màng, cô lấy hết sức, bật ra trong miệng tiếng cầu xin" Tiểu Du, em ráng chống đỡ chút.............". Như ở trong mộng tỉnh lại, anh rốt cuộc có phản ứngAnh nhanh chóng ôm lấy cô dường như sắp ngất xỉu, thật nhanh chạy xuống lầu, một đường lái xe như bay, không để ý đến cảnh sát ở phía sau, đi tốc độ nhanh nhất tới bệnh việnNằm trên giường bệnh trắng toát, cô im lặng ngủ say, trên mặt không còn biểu tình hoảng hốt cùng đau đớn, nét mặt cô trở nên vô cùng bình anĐinh Tử Hạo ngồi trên ghế gần đó, không khỏi suy nghĩ về cô, mặc dù bây giờ anh vô cùng mệt mỏi, nhưng không ngờ xảy ra chuyện này khiến anh không hề có một chút cảm giác buồn ngủ.Bây giờ anh đã hiểu rõ nguyên nhân tại sao cô lại muốn nhanh chóng kết hônLà do trước đây anh không tiếp nhận cô, cho nên cô phải tìm một người ba cho đứa béCô cư nhiên tính toán lừa gạt anh, một mình gánh chịu tất cả.Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt gầy gò, anh không nhịn được mà đau lòng, nhẹ nâng bàn tay nhỏ bé của cô dặt lên môi mình

Giống như cảm nhận được yêu thương của anh, mí mắt cô hơi động đậy" Tiểu Du............. Em tỉnh rồi?" anh cúi người , nhẹ nhàng nói vào bên tai cô" Tôi.......". Cô từ từ mở hai mắt ra, trong mắt ngoại trừ khung cảnh trắng toát cùng với khuôn mặt mệt mỏi của anhTrí nhớ nhanh chóng ùa về, cô nhanh chóng nhớ đến chuyện quan trọng" Con tôi sao rồi?". Cô giẫy giụa muốn ngồi dậy, lại bị anh ấn nằm lại" Bác sĩ đã chích cho em một mũi an thai, đứa bé rất tốt, tất cả đều ổn". Anh cẩn thận dặn dò:" Chỉ là em không được cử động mạnh, phải ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi vài ngày, chờ quan sát thêm mới có thể xuống giường đi lại"." Vậy sao?" cô thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện lên vẻ cảm kích:" Cám ơn anh đã đưa tôi đến bệnh viện"" Không cần cám ơn, anh cần phải làm như vậy". Anh vỗ vỗ đầu cô, đối cới sự xa lạ của cô mà không ngừng khổ sở." Dù sao tôi cũng vô cùng biết ơn anh đã cứu con tôi ". Nhũng lời này là thật lòng, cô thật sự sợ sẽ mất đi đứa bé này." Là con của chúng ta". Anh đặc biệt nhấn mạnh từ" chúng ta"Nghe anh cố ý nhắc nhở, cô vô cùng chấn động" Làm phiền anh gọi điện cho Sùng Ngạn giúp tôi, cậu ấy sẽ đến chăm sóc tôi". Để tránh anh có ý kiến đối với sự tồn tại của đứa bé, cô giả vờ không nghe thấy lời anh nói:" Ngại quá, để anh cực khổ như vậy, anh về nghỉ ngơi trước đi"" Anh sẽ không đi". Đinh Tử Hạo dịu dàng nói:" Anh sẽ ở lại chăm sóc em"." Anh..........". Sự dịu dàng của anh khiến cô kinh hãi( kinh ngạc+ sợ hãi)Anh muốn ở lại làm gì? Sẽ không phải muốn cô đem bỏ đứa bé chứ?Nhưng nếu như vậy, tại sao anh lại đưa cô đến bệnh viện?Chăc chắn do anh không thể đứng nhìn cô té ở trong nhà, nếu như cô xảy ra chuyện, anh sẽ không biết trả lời như thế nào với ba mẹ cả........Trong tích tắc, cô đã nghĩ ra vấn đề" Ưm, chuyện này...............". Cô đã quyết định cùng anh vạch rõ phân cách:" Sùng Ngạn cùng tôi sẽ chăm sóc đứa bé, anh không cần phải lo chuyện đứa bé, tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh"." Cái gì mà không quấy rầy anh nữa?" đối với giải thích của cô anh vừa bực mình vừa buồn cười" là vậy..............tôi sẽ phụ trách đứa bé, tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho anh, cho nên xin anh đừng can thiệp vào chuyện của tôi và đứa bé, nói như vậy anh đã hiểu chưa?". Cô một hơi đem mọi chuyện nói rõ cho anh." Tất nhiên.............". Cô dường như nghĩ ra việc gì đó bắt đầu nói tiếp:" Chuyện về đứa bé tôi sẽ không nói cho ba mẹ biết, bọ họ chỉ biết rằng đó là con của tôi cùng Sùng Ngạn. Tôi biết rõ anh muốn làm đứa con hiếu thảo, luôn giữ hình tượng này thật khổ cực.....................vậy nên tôi sẽ không phá hư hình tượng con ngoan của anh trong lòng ba mẹ, anh yên tâm"." Cám ơn em đã thay anh suy nghĩ". Anh nhàn nhạt nói:" Nhưng mà anh không muốn con mình nhận người khác làm ba"" Anh muốn gì?". Cô không khỏi hoảng hốt" Anh nói rồi, anh sẽ không để em lấy người khác"." Làm sao anh có thể................." cô nhịn không được muốn ngồi dậy cùng anh nói chuyện nhưng lai bị anh đè xuống lại" Chính anh không quan tâm tôi, lại không muốn người khác quan tâm tôi, như vậy là sao? Tôi tuyệt đối không để anh can thiệp vào quyết định của tôi"."Ai nói anh không nhớ em hả". Anh dịu dàng nở nụ cười vén tóc cho cô: " Cả đời này em chỉ có thể lấy anh, không được lấy người khác".Anh muốn cô lấy anh sao? Lỗ tai cô ong ong như có hàng ngàn con ông đang bay quanh, cô không thể nào tin được những lời mới vừa nghe Tại sao?Trước đây anh nhất quyết cự tuyệt cô, tại sao bây giờ lại thay đổi chủ ý rồi?" Anh vì đứa bé chứ gì?" Cô đột nhiên nghĩ đến lí do nàyDù gì đi nữa anh cũng là một người đàn ông có trách nhiệm, chuyện cùng với cô lên giường chỉ là nhất thời xúc động, nhưng khi có đứa bé lại là một chuyện khácMới lúc nãy cô nghe anh nói rõ ràng, anh không muốn con mình gọi người khác là baNếu như vậy......Cô có phúc trong hoạ sao, cái gọi là mẹ nhờ con, như vậy cô có thể ở bên cạnh anh sao?Mặc dù c ô rất muốn ở bên anh, nhưng nghĩ đến nguyên nhân cô được ở cạnh, lòng cô lại cảm thấy chua xót " Anh không Cần phải miễn cưỡng mình như vậy". Cô quay đầu đi, giọng nói vô cùng buồn bã: " hơn nữa tôi cũng khong muốn sống chung với người ghét mìnhLúc trước anh coi cô là thứ đồ phiền toái, muốn nhanh chóng vứt cô đi, giờ lại muộn lượm về, nhưng cô vẫn vậy vẫn chỉ là món đồ bỏ đi, dù sao cô vốn là một cô công chúa được mọi người nâng niu, cô không Cần phải Hạ thấp chính mình, sống hèn mọn như vậyCô không cần, cho dù cô vẫn yêu anh vô cùng và vô cùng muốn được ở bên cạnh anh"Anh không hề miễn cưỡng mình, càng không chán ghét em". Đinh Tử Hạo nhẹ nhàng thở dài :" Nếu như anh nói anh thích em, liệu em có tin anh không?"Cô chớp mắt cặp mắt trừng trừng nhìn anh"Em nhất định không tin". Anh cười khổ:" Thử tin anh một lần được không em, tin những gì anh nói đều là sự thật"." Để cho tôi..." Cô sờ soạn khắp nơi nhất định cô phải ngồi dậy" Bác sĩ nói em không được ngồi dậy". Anh không cho cô ngồi"Tôi mặc kệ, anh để cho tôi....." Cô sờ soạn cuối cùng cũng tìm thấy cái nút, giơ tay ấn sau đó kê gối lên"Em thật không nghe lời, như vậy sao được ?" Anh trước giờ đều thua cô, chỉ có thể đứng một bên làm nhảm"Dù sao cũng vậy, chứ lúc ăn cơm làm sao?" Cô hung hăng nói" được rồi, được rồi, luôn luôn có nhiều lí do". Anh giơ tay đầu hàng"Anh nói tiếp đi" cô nhắc nhở anh"Nói cái gì?" Anh giả Bộ quên, muốn chọc cô"Anh....." Cô la lên:"Vừa rồi anh gạt tôi đúng không? Trí nhớ kém đừng học người ta nói láo, đến chuyện mình vừa nói láo cũng quên""Anh không có nói láo, những gì anh nói đều là sự thật". Vẻ mặt anh tràn đầy vô tội nhìn cô"Vậy chứng minh cho tôi xem". Cô yêu cầu"Anh phải chứng minh như thế nào?" Bé con này nhất định sẽ chỉnh anh thảm"Tuỳ anh...." Cô nháy mắt mấy cái:" chỉ Cần có thể khiến tôi tin tưởng ..,, ưm"Lời nói chưa hết cái miệng nhỏ nhắn của cô đã bị anh chặn lạiAnh hôn cô, hơn nữa.... Lại vô cùng dịu dàngCách một lúc sau...."Em vẫn chưa hồi phục, hôm nay chỉ vậy thôi." Anh buông cô ra ho nhẹ:" như vậy em đã tin chưa?" " tôi...". Cô hít một hơi thật sâu cho bớt giận, để đầu óc thanh tỉnh sau nụ hôn của anh:" ai biết có phải phải do phản ứng sinh lý nên anh nhất thời xúc động."Trong lòng cô đã tin anh, chỉ là do thù mới hận cũ, cô không muốn dễ dàng tha thứ cho anh như vậy"Anh xin lỗi em, em đừng nhắc lại chuyện đó nữa được không?". Biết mình là người có lỗi, anh vội vàng mở miệng cầu xin cô tha thứ"Nói xin lỗi?" Cô cười lạnh:" Anh không hề chuộc lỗi, noi xin lỗi không thì làm được gì, xin lỗi, tôi không chấp nhận....". Lúc trước cô cực khổ theo đuổi anh, bây giờ không dễ gì có cơ hội hành Hạ lại, đương nhiên là cô muốn đòi lại gấp đôi rồi"Vậy anh phải làm sao em mới tha thứ cho anh?"Haizz? Không có cách nào hết, anh thích một cô nàng tinh nghịch, biết trước rằng một cái hôn chẳng thể nào giải quyết được vấn đề"Thật nực cười, anh cầu xin tôi tha thứ hay tôi cầu xin anh tha thứ? Sao anh lại hỏi tôi chuyện như vậy? Chính anh phải có cách chứ?" Giọng nói cô lên caoKhó trị, khó trị quả nhiên là vô cùng khó trợNhưng có thể trách ai? Là do anh đã tổn thương cô mà" Vậy.... Vậy thì được". Đến nước này, anh chỉ nghĩ được một cách, nếu cách này không được anh cũng chẳng biết làm sao nữa" nếu anh nói...... Anh yêu em, em có chịu tha thứ cho anh không?" Anh cẩn thận quan sát phản ứng trên khuôn mặt cô "Anh nói cái gì? Tối chẳng nghe được....". Nghe được ba chữ kia, cô vô cùng vui mừng, nhưng cô phải để anh nói nhiều lần mới đượcCô cố ta vểnh tai, làm bộ như mình không nghe được"Anh nói là... Anh yêu em".lúc này anh không có nói to mà kề sát vào tai cô nhẹ nhàng nóiCô vui mừng ôm cổ anh:"Anh nói lại lần nữa cho em nghe đi"( ly: haizz con gái iu bằng tai mờ "Em ngoan ngoãn nằm xuống , chờ khi nào em khỏe hẳn, anh sẽ nói cho em nghe, đến lúc đó em muốn anh nói bao nhiêu lần anh đều nói cho em". anh nhân dịp trao đổi điều kiện với cô"Đồ hẹp hòi..." Tuy nói vậy nhưng cô vẫn ôm chặt lấy anh không chịu buông tay"Em ngoan ngoãn nằm xuống có được hay không?" Anh vỗ vỗ vai cô muốn cô buông tay, mặc dù anh cũng muốn ôm chặt cô, nhưng lại lo lắng thân thể cô không chịu nổi"Không, em muôn ôm anh cơ". Không đễnh gì có được tình yêu sao cô có thể dễ dàng buông tay"Nhưng như vậy không tốt sẽ ảnh hưởng đến con..,"Quả nhiên những lời này vừa nói ra cô lập tức đầu hàngCô ngoan ngoãn buông tay, ngoan ngoãn nằm xuống"Nói cho em biết 1 chuyện được không?" Cô nháy mắt, giọng nói trở nên dịu dàng hơn:" tại sao anh lại thay đổi?""Anh không thay đổi". Nhìn cô giả Bộ ngoan hiền khiến anh cảm thấy rất vui, anh yêu thương nhắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô:" anh phát hiện ra tình cảm của mình thôi".Anh dịu dàng nói:" sau khi em đi, mỗi ngày anh đều nhớ đến em, nghĩ về em, nghĩ đến nỗi đầu anh đau nhức , lúc đó anh mới phát hiện ra anh không thể bỏ em được"" chỉ là nhức đầu mà không phải đau lòng?". Cô lại co ý kiến" haizz, anh vô cùng đau lòng". Anh không nhịn được mà bật cười"Nhưng mà...." Cô có chút phiền lòng:" nếu va mẹ phản đối anh..."Anh có thể vì chuyện này buông tay cô không?Anh rất quan tâm đến ba mẹ, khả năng này rất có thể, cô không thể không đề phòng"Vậy anh sẽ nghĩ cách để họ đồng ý".anh không có nghĩ mình sẽ lùi bước"Vậy anh có cách gì không?" Cô biết tính tình ba mẹ mình vô cùng bảo thủ, họ tuyệt đối sẽ không đồng ý"Không có". Anh nói thật" Nếu bọn họ phản đối..." Cô nhíu mày"Em nghĩ sao?" Anh tò mò cô sẽ làm gì" vậy... " cô cười:" chúng ta bỏ trốn"" bỏ trốn". Anh không nhịn được mà bật cườiCô nhóc này luôn có cách khiến anh bật cười" không phải chứ?" Anh bóp cái mũi nhỏ của cô:" chúng ta cách họ rất xa, em còn muốn chạy đi đâu?"Ánh mắt cô long lanh:" ý anh là coi như chúng ta bỏ trốn , cho nên dù ba mẹ phản đối cũng vô dụng sao?"" Cái này..." Anh cười nhạt:" dù sao họ chấp nhận cũng là điều tốt nhất "" cái này có gì khác biệt ?" Cô bĩu môi đối với anh bày tỏ ý kiến"Dù sao.." Anh cam kết:" anh sẽ chịu trách nhiệm tới cùng với em, em không Cần lo lắng có được không?"" Cái gì mà chịu trách nhiệm tới cùng? Anh nói rõ một chút được không?"Phụ trách có nhiều loại nha, cô không muốn là cái từ phụ trách kia đâu" dù sao em ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi, chờ làm cô dâu của anh là được" anh hôn lên trán cô một cái" vậy Lê Anna làm sao?" Cô không quên bạn gái xinh xắn của anh" cô ấy" anh cười:" cô ấy gần đây không để ý đến anh, công khai cùng với người đàn ông khác rồi""Tại sao?" Cô sửng sốt"Còn không phải vì em sao?"nếu không phải anh suốt ngày nghĩ đến cô, anh sẽ không lạnh lùng với Lê Anna khiến cô ấy chạy mất"Đừng nói về anh nói về em đi" anh chuyển đề Tài:" về chuyện Trình Sùng Ngạn em tính sao?""Đợi chút nữa em sẽ nói rõ với cậu ấy, chắc cậu ấy sẽ tiếp nhận chuyện này". Nhắc đến cậu sắc mặt cô ảm đạm" thật xin lỗi" trong lòng anh áy náy:" tất cả đều là lỗi của anh, đã làm khó anh rồi"" thôi chỉ có thể nói là ý trời.." Cô an ủi anh, một bên nghĩ xem mình phải nói sao với cậu ấyNhớ đến tình cảm mà cậu ấy đã bỏ ra vì cô, mà cô chưa làm gì cho cậu ấy cả, chắc chắn cậu ấy sẽ bị tổn thương, trong lòng cô vô cùng áy náy, cũng vì vậy niềm vui sướng có được tình yêu cũng phai nhạt thay vào đó là sự lo lắng.



Page 5

Không giống như ngày thường là ngồi xem phim hoặc đọc báo trên sôfa hôm nay cô ăn mặc và trang điểm tỉ mỉ chuẩn bị ra đón ba mẹ và các chị gáiTừ hôm ở bệnh viện về, anh đã giúp cô làm thủ tục tạm thời nghỉ học, vốn là đám cưới anh cũng muốn hoãn lại chờ cô khỏe hẳn mới làm, nhưng cô không đồng ý, cô muốn tổ chức đám cưới trước khi bụng cô to ra.Cô không muốn bụng to mới kết hôn, cô phải nhân lúc mình còn xinh đẹp thì làm, cô muốn trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của anhBiết được tin cô sắp kết hôn, ba mẹ cô vô cùng gấp gáp, cô và anh ở trong điện thoại đều không nói rõ cho họ biết chú rể là ai, vì vậy đến bây giờ con gái mình lấy ai, họ tên là gì, họ cũng không biết chỉ biết rằng cô sắp lấy chồngVì vậy hai người họ phải nhanh chóng qua mĩ , biết đâu con rể không hợp ý thì ngăn cản còn kịpVề phần 3 chị gái là do họ tò mò cùng quan tâm cô, vì vậy mọi người trong nhà đều đến , họ rất muốn xem rốt cuộc là người đàn ông như thể nào khiến em gái quỷ quái của họ muốn lấyKính koong....Hả, không thể nào?Anh vừa mới ra sân bay đón mọi người, không thể trở về nhanh như vậy, huống hồ anh về cũng không phải bấm chuông, bây giờ anh không cho cô đi lại nhiều, chỉ sợ cô sơ ý té ngã, làm tổn thương đến đứa béAi đến vậy?Mang theo nghi ngờ , Đinh Vũ Du chậm rãi xuống lầu, kéo cửa ra một khe nhỏ"Xin chào!" Trình Sùng Ngạn đứng trước cửa, hướng về cô mỉm cười chào hỏi"Sùng, Sùng Ngạn..." Cô giật mình há miệng, không ngờ người đến lại là cậu ấyBan đầu cô giải thích mọi chuyện với cậu và xin lỗi, bên kia đầu dây cậu ấy vẫn vô cùng Bình tĩnh, không hề có một chút tức giận nàoTừ đó trở đi cô cũng không gặp lại cậuMặc dù cô rất muốn tìm cậu để nói chuyện và ăn cơm , nhưng cô không biết cậu có muốn ập mặt cô hay không, dù sao cô cũng làm cậu tổn thương, một vết thương nặng vô cùng Nặng" không mơi tớ ngồi sao?" Cậu cười hỏi" Mời , mời vào." Cô vội kéo cửa ra cho cậu vào" Anh trai cậu đâu? Không có ai ở đây sao?" Cậu ngồi trên ghế sôfa nhìn quanh bốn phía hỏi" Anh ra sân bay đón ba mẹ tớ rồi." Cô cẩn thận quan sát cậu phát hiện ra dường như cậu gầy đi:" Cậu gần đây .... Khỏe không?"" Cũng không tệ lắm". Trình Sùng Ngạn gật đầup, từ trong túi lấy ra một hộp quà tặng cho cô:" Tiểu Du, đây là quà tặng cậu kết hôn"." Cám ơn cậu". Cô cầm lấy quà tặng, vô cùng cảm động nhưng cũng không kém áy náy:" Sùng Ngạn , tớ ...."Cô cúi đầu:" tớ vô cùng xin lỗi cậu "." Tại sao lại phải xin lỗi ?" Cậu vẫn Bình tĩnh như trước :" cậu không có lỗi gì hết"." Nhưng , nhưng mà..." Tuy nói vậy nhưng cô đã phụ tình cảm của cậu" Chỉ Cần cậu hạnh phúc là được". Cậu trừng mắt nhìn cô" Tớ..." Cậu ấy đang muốn an ủi cô không muốn cô phải khó chịu" Nếu như có kiếp sau, tớ nhất định là trâu làm ngựa báo đáp cậu". Cô kìm lòng không được nói" Cần gì phải nói vậy". Cậu cười nhạt:". Có lẽ kiếp trước tớ nợ cậu quá nhiều nên kiếp này phải trả cho cậu, đúng không?"Thấy Thái độ của cậu tâm trạng cô đỡ hơn nhiều, ít nhất cô không còn tự trách mình nhiều nữaCô biết cậu sẽ là bạn tốt của cô, bạn tốt mãi mãiTrình Sùng Ngạn vừa đi không lâu thì Tử Hạo cùng ba mẹ và các chị gái cũng về đến nhàNhìn thấy con gái xa nhà hơn nửa năm, ông Đinh cùng bà Đinh hai người một lời còn chưa kịp nói, nhanh chóng ôm con gái bảo bối vào trong ngực ôm hônĐây là bảo bối đáng yêu nhất của họ, cũng chính là con gai khiến họ đau lòng, nếu không phải cô Kiên trì, bọn họ quả thực không thể nào để cô đến nước Mĩ xa xôi họcSau một lúc ôm hôn con gái, ông Đinh cũng nhớ mục đích chính đến đây" Tiểu Du". Sờ đầu con gái:" làm sao nhanh như vậy đã muốn lấy chồng? Tại sao không chờ học xong rồi tính hả con?"Ai da, chờ đến khi học xong thì không còn kịp rồi" Ba không phải ba thường nói con gái không Cần học nhiều mà quan trọng là tìm một người đàn ông tốt để lấy sao?"Đinh Vũ Du híp mắt nói:" Con vô cùng ngoan nha, con nghe lời ba nhất, cho nên quyết định tìm một người chồng tốt để lấy"." Con nói quả không sai". Ông Đing nghe vậy cười to mấy tiếng:" Vậy cậu ta đâu? Con rể tương lai của ta đâu? Phải cho chúng ta gặp mặt chứ?"Con nhóc này không biết có ý đồ gì mà thần thần Bí Bí ngay cả tên cũng không chịu tiết lộ, chỉ nói là mọi người đến dự đám cưới , chẳng lẽ lấy con gái ông là người ngoài hanh tinh hay có năng lực đặc biệt? Nếu không sao phải dấu dấu diếm diếm như vậy?Theo tính cách tinh nghịch của con gái, chuyện đó không phải là không ó khả năng, cô từ nhỏ đã có sở thích khác ba chị gái của mình, ba chị của cô không ôm gấu bông thì cũng là mèo kitty đi ngủ chỉ riêng cô - đứa bảo bối của ông lại thích ôm người ngoài hành tinh đi ngủĐối với sự lựa chọn của con về người con rể, ông vô cùng sợ hãi, con gái lại không tiết lộ điều gì, người làm cha như ông sẽ phải chuẩn bị tinh thần , hỉ cần....chỉ Cần con thích là được rồi" Anh ấy ở đây nha". Cô vẫn như cũ cười vui vẻ" Anh ta ở đâu? Trên lầu sao?" Liếc mắt nhìn khắp nơi trong nhà, nhà họ chỉ có 7 người làm gì có người thứ 8, không hề dư một người nào:" Vậy thì gọi cậu ta xuống, chẳng lẽ phải để a vợ đích thân lên đón?"" Chẳng lẽ do xấu hổ?" Ba chị gái cùng chung cách nghĩ" anh ấy không có ở trên lầu, anh ấy ở ngay đây, ngay trước mặt mọi người". Cô nói" Ở đây?" Ông Đinh đếm đi đếm lại vẫn chỉ có 7 người, khiến ông vô cùng sốt ruột hỏi:" Tiểu Du đừng quậy nữa, kêu cậu ta xuất hiện đi, chẳng lẽ con rể tương lai biết tàng hình? Nếu có như vậy mau kêu cậu ta hiện thân đi"." Anh ấy đâu có tàng hình." Đinh Vũ Du đi tới khoác tay Đinh Tử Hạo:" Anh ấy ở đây, ngay bên cạnh con".

" Ở bên cạnh con? Con nói là....." Ông Đinh nhìn con gái lại nhìn đứa con trai , thoáng chốc sắc mặt biến đổi:" con nói là.... Các con...."" không phải là chúng con sao?" Cô chỉ chỉ mình, lại chỉ chỉ anh vô cùng vui vẻ gật đầu" Các con...."Vào lúc này không chỉ ông Đinh mà ngay cả bà Đinh và ba chị gái đều ngây ngốc , đứng hình tại chỗThật là một sự thật làm người ta kinh ngạc mà!Nếu hôm nay Đinh Vũ Du lấy tổng thống Mĩ làm chồng cũng không khiến họ kinh sợ như thếTrong phòng khách phút chốc im lặng, dường như nay cả tiếng hít thở cũng nghe thấyChuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?" Từ lúc chào đời đến nay đây là lần đầu tiên ông Đinh lớn tiếng quát tháo:" Ta tuyệt đối không tin chuyện đùa này của hai đứa con"" Ba, ba hãy nghe con nói". Nhìn thấy ba tức giận như vậy, Đinh Tử Hạo vội vàng giải thích:" Chúng con................"" Câm miệng, không cần phải nói gì hết. Không cho phép, không cho phép". Ông Đinh vẫn quát tháo như cũ." Không cho phép cũng không được". Đinh Vũ Du chu miệng lên:" Trong bụng con đã có con của anh ấy, chẳng lẽ ba muốn cháu ba sinh ra thì không có ba?"Cái gì? Những lời này như sét đánh giữa trời, khiến mọi người trong nhà suýt nữa té xỉu" Anh cả"" tiểu Du"Đinh Vũ Thiến, Đinh Vũ Khiết, Đinh Vũ Như không nhịn được hét chói tai, không thể tin anh trai cùng em gái lại có thể làm ra chuyện này." Mày, mày là đồ bất hiếu". Ông Đinh chỉ vào người Đinh Tử Hạo mắng to:" Ta mang Tiểu Du đến gần mày là muốn mày chăm sóc em gái, không ngờ mày....mày..mày lại làm nó mang thai? Mày.. Mày muốn chọc ta tức chết có phải không?"" Ba, con.." nghe ba chỉ trích, sắc mặt anh không khỏi trắng bệch, hai đầu gối muốn nhũn ra, anh chỉ còn cách quỳ xuống trước mặt ba để nhận sai lầm, chứ anh không thể nói gì biện minh ình được" Mày, đồ bất hiếu". Ông Đinh không nhịn được nữa, nhanh chóng bước lê một bước, cánh tay vung lên đánh vào mặt đứa con trai lớnCú đánh này quả thật không nhẹ, Đinh Tử Hạo là một người cao lớn, vậy mà cú đánh này khiến anh lùi lại mấy bước" ba , đừng đánh nữa"" Ba , đừng như vậy"Thấy thế mọi người nhanh chóng chạy lại ngăn cản, không cho ông tiếp tục đánh nữa.Ông Đinh bị ba cô con gái ngăn cản, nhưng vẫn nổi trận lôi đình:" Tiểu Du còn nhỏ không hiểu chuyện, mày là anh trai sao lại cùng nó làm bậy? Uổng công ta tin tưởng mày như vậy, mày thật sự làm ta vô cùng thất vọng"" Con xin lỗi ba, con.." nghe ba lên án , khiến anh vô cùng áy náy, anh cúi đầu nhìn nền nhà, bây giờ ba muốn đánh chết anh anh cũng cam chịu, tuyệt đối không đánh trả." ông già, ông làm gì vậy?" nhìn thấy con trai bị đánh bà Đinh vô cùng đau lòng vội chạy đến lau vết máu trên khóe miệng con:" Có chuyện gì từ từ nói, không nên dùng vũ lực. Ông xem ông đánh con thành như vậy..."Nói đến đó mắt bà đỏ lênTuy con gái là bảo bối, nhưng con trai cũng là như vậy. Mỗi đứa con đều do tận tay bà nuôi lớn, bất luận có chuyện gì xảy ra với chúng, bà đều đau lòng hết.Nhìn thấy sự việc loạn lên trước mắt, anh bị ba đánh, cô khóc lớn" Ba, có trách thì ba trách con là được". Cô khóc đến nỗi thở không ra hơi:" Là con không đúng, tất cả đều do con ép buộc anh, không liên quan đến anh, ba đánh anh làm gì?"Cô nghẹn ngào nói:" Hôm nay dù ba có đồng ý hay không, cả đời này con chỉ lấy anh, ba không đồng ý thì ba đánh chết con đi"" Nếu như đánh chết con có thể giải quyết mọi chuyện, hôm nay ba đánh chết con". Nhìn thấy thái độ khăng khăng của con gáu, ông Đinh mắng to:" Nếu chuyện này để người ngoài biết ba mẹ làm gì còn mặt mũi nào nhìn người ta?"" Ba, không phải ba muốn con như vậy sao?". Đinh Vũ Du một không làm, hai không dứt, khóc lớn chạy lên cầu thang,đứng ở bên cạnh lan can:" Được rồi, nếu ba đã nói như vậy, con cũng không muốn sống nữa, con sẽ nhảy xuống ở đây, cùng với đứa bé trong bụng cùng nhau ngã chết, như vậy sẽ không làm ba mất mặt rồi"" Tiểu Du"" Con điên rồi"" Nhanh xuống đây"Mặc dù đây là ban công lầu hai, nói gì đi nữa cũng khá cao, ở nơi đó tuy không té chết, nhưng có thể gãy chân gãy tay, nếu như mà gãy xương sống có thể cả đời này sẽ bị tàn phế, hơn nữa Đinh Vũ Du hiện tại đang mang thai không biết ngã xuống sẽ có kết quả gì?" Con không xuống". Cô thậm chí đem một cái chân thò ra lan can" Tiểu Du". Cả nhà cùng nhau hét chói tai, Đinh Tử Hạo càng như muốn phát điên lên, muốn nhanh chóng xông tới cứu cô" Mọi người đừng đi lên". Đinh Vũ Du khóc ngồi lên lan can:" Ai dám đi lên, con lập tức nhảy xuống"" Tiểu Du, em đừng như vậy". Đinh Tử Hạo dừng bước lai, cầu khẩn nhìn cô:" Chuyện gì cũng có thể giải quyết mà em. Cùng lắm thì chúng ta chuyển đến nơi không ai biết chúng ta rồi cùng nhau sống. Em xuống trước có được hay không?" Anh gạt em". Cô vừa tức giận vừa khóc nói:" Ba vừa mắng anh, anh cái gì cũng không dám nói, chờ lúc em xuống anh lại tính toán bỏ rơi em phải không?"" Anh làm sao có thể bỏ rơi em?" Đinh Tử Hạo lo lắng nói:" Anh nói rồi , anh sẽ chịu trách nhiệm với em đến suốt cuộc đời, em phải tin tưởng anh được không?"" Dù sao mọi người đều giống nhau, luôn miệng nói yêu em, đến khi có chuyện thì chẳng ai quan tâm đến em..........". Nói xong cô không nhịn được lại khóc lớn" Tiểu Du, con, con xuống trước................". Ông Đinh bị con gái làm cho sợ hãi tới mức huyết áp tăng cao:" Con là con gái bảo bối của ba, ba làm sao không yêu con, con xuống trước..............."" Ba gạt con! Ba coi mặt mũi còn quan trọng hơn con, con không phải là con gái bảo bối của ba, không phải ba muốn đánh chết con sao? Hiện tại không cần ba đánh, con tự chết cho ba xem"" Ai ai, ba nhất thời hồ đồ thôi, con đừng để trong lòng có được không?" ông Đinh sợ con sơ ý mà té ngã, chỉ đành phải đáp ứng con:" CHỉ cần con xuống, moi chuyện ba đều đồng ý hết"." Ba không phải sợ người ta nói khó nghe? Khiến cho ba mất mặt sao?"" Người ta muốn nói thế nào là chuyện của người ta, con ngoan ngoãn xuống đây có được không?" bây giờ ai nói gì đều không quan trọng, quan trọng là con gái bảo bối của ông được an toàn" Ba không gạt con". Cô vẫn như cũ khóc sướt mướt" Ba làm sao gạt con?" nếu để con gái biết được ông lừa nó, không biết còn làm ra chuyện đáng sợ gì nữa" vậy ba phải thề.". Cô vẫn không yên tâm" Được , thề..........." Ông Đinh nhìn cô:" Ta, ta không biết..........."" Được rồi, vậy ba đọc theo con"Cô lấy tay lau nước mắt, giọng nói vì khóc mà khàn khàn:" trên trời dưới đất làm chứng.........."" Trên trời,.................". Ông Đinh quả thật không đọc ra được" Tại sao ba không đọc? Ba đang tính lừa con sao?". Cô lại khóc" Được, ba đọc, ba đọc". Ông đọc giống như đang niệm kinh:" Trên trời, dưới đất làm chứng................."" Tôi......Đinh Bá Thực nếu ngăn cản con gái kết hôn................."Đinh Vũ Du đọc một câu, ông đọc theo một câu" Sẽ khiến con gái.............."" Sẽ khiến con gái............"." Chết không toàn thây.."" Chết, chết...........". Câu cuối cùng này, sao ông dám đọc theo?" Tiểu Du con đừng thề nặng nề như vậy chứ? Chuyện gì ba cũng đáp ứng với con rồi, con còn không mau xuống đi?"" Con không biết, ba đọc đi". Cô đá chân khóc lớn lên" Được rồi, được rồi, ba đọc, ba đọc, con đừng lộn xộn được không?" nhìn thấy cô chao đảo sắp ngã, ông nhanh chóng làm theo:" Chết, chết không toàn thây.."Tuy là nói bừa, nhưng ông lại vô cùng sợ nha:" Được rồi, ba đã thề xong rồi, con còn không nhanh chóng xuống?"Thấy chuyện đã xong, cô cuối cùng cũng hài lòng, ngoan ngoãn từ trên lan can leo xuống, vừa bước chân xuống, lập tức bị Đinh Tử Hạo ôm lấy ở phía sau" Tiểu Du,sao em có thể làm chuyện nguy hiểm như vậy?" anh ôm chặt cô vào ngực:" nếu như em có chuyện gì, thì anh phải sống sao đây?"" Đừng lo". Cô cười híp mắt :" Em giả bộ để gạt ba đó............ Tất nhiên là em sẽ không nhảy xuống"" Em......" anh ngây ngẩn cả người:" vừa rồi em chỉ giả bộ sao? Vậy em không nói trước cho anh biết, khiến anh lo lắng muốn chết"" Kĩ thuật diễn xuất của anh kém như vậy, nhìn thấy ba liền mềm nhũn, làm sao có thể nói cho anh biết trước? Nếu không thì làm sao diễn như thật đây?". Cô cười vô cùng đắc ý" Em quá tùy hứng!" trên mặt anh không hề có nụ cười:" Em biết em làm như vậy vô cùng nguy hiểm? Lỡ như té xuống thì làm sao?"" Em rất cẩn thận................"" Cần thận cũng có bất trắc". Anh không che giấu được tức giận nói:" Em cam tâm chịu nguy hiểm cũng không chịu tin tưởng anh sẽ lấy em phải không?"" Em........em chỉ...............". Thấy anh tức giận , mắt cô bắt đầu nóng lên:" EM sợ anh sẽ không chống cự lại áp lực của ba, đến lúc đó lại muốn em,..............nếu như vậy em tình nguyện ngã chết"Cô tình nguyện ngã chết..........thà chết không toàn thây.............." Tiểu Du............sao em ngu ngốc như vậy?" nghĩ đến cô thề độc, anh vừa đau lòng vừa cảm kích:" không cần tốt với anh nhiều như vậy, anh không biết phải làm sao bây giờ?"" Làm gì ư?" cô ôm chặt anh:" Lấy em không phải là chuyện tốt nhất sao?"" Bé ngốc!". Anh dịu dàng nói:" dù cả thế giới có phản đối, anh vẫn lấy em, em không cần phải làm chuyện nư vậy".Anh ôm cô thật chặt:" Dù sao chúng ta cũng có thể bỏ trốn, đúng không em?"" Đúng vậy, trốn đến nơi không ai biết chúng ta........". Cô dựa sát vào người anh, hạnh phúc nói thầm



Page 6

" Oa oa oa"Hơn tám giờ sáng, khi Đinh Vũ Du đang ngủ say, bé con oa oa khóc tỉnh giấc" Bà xã, bã xã, dậy dậy". Đinh Tử Hạo đang thắt cả vạt, vội vàng chạy lại lay Đinh Vũ Du tỉnh giấc:" Con trai giống như đói bụng, em nhanh dậy cho con ăn đi"" Con, con đói bụng...........". Đinh Vũ Du nửa mê nửa tỉnh từ trên giường nò dậy, ôm lấy tiểu quỷ đang khóc, cởi vạt áo ra bắt đầu cho con bú sữa" Em thật sự không mời vú em sao?" trong lòng anh vô cùng thương xót vợ,:" Em tìm người đến phụ giúp được không? Như vậy thì em không phải mệt như vậy............."" Không sao". Cô lắc đầu cười cự tuyệt:" Chờ mấy tháng nữa, con lớn hơn rồi như vậy em sẽ không mệt nữa"" Vậy cũng được". Mặc dù đau lòng cho vợ, nhưng vợ anh kiên trì như vậy anh cũng không thể làm gìAnh trước giờ đều như vậy, cô đã quyết định chuyện gì anh đều không có khả năng thay đổi, từ nhỏ đến lớn đều như vậyLấy cà vạt quơ quơ trước mặt con , trêu chọc bảo bối đáng yêu" Bảo bối a bảo bối, còn nhỏ mà đã đáng yêu như vậy, khi trưởng thành sẽ như thế nào đây?" anh cười hì hì nói:" thật không hổ là kết tinh tình yêu của ba mẹ , thật hoàn mĩ nha"" Vậy sao". Trong lòng cô cực kì vui vẻ , nhưng ngoài miệng cũng không quên kể khổ:" Em nhớ có người nói....là do nhất thời xúc động, là phản ứng sinh lý , lúc nào thì trở thành kết tinh tình yêu?"Đinh Tử Hạo chắp tay trước ngực , làm biểu tình biết lỗi" Bây giờ anh đối xử tốt với em, tạm thời tha cho anh". Cô nở nụ cười, sau đó lại thở dài" Haizz, thật đáng tiếc, một nhân tài như em, lại lưu lạc đến mức ở nhà trông con , sớm biết như vậy đã không kết hôn sớm, rồi sinh con, khiến bây giờ........"" Hừm, phải không?" Lúc này đổi lại phiên anh kể khổ:" mục đích em tới Mĩ đâu phải vì việc học, là vì muốn câu anh: hiện tại con cá lớn đã mắc câu , em còn đi học làm gì?"" Anh..." trợn mắt nhìn thật lâu , cô đột nhiên cười:" Nói cũng đúng nha"Cô dường như nhớ ra một chuyện:" Đúng rồi,hôm qua mẹ gọi cho em , nói tối mai sẽ đến, anh nhớ ra sân bay đón mọi người đó"" Yên tâm, làm sao anh quên được". Anh cười nói:" vì muốn gặp cháu trai mà họ trở thành người trung thành với máy bay rồi , chắc phải mang ba mẹ qua đây ở luôn thôi"" ha ha, anh không sợ ba nhìn anh lại tức giận đánh anh nữa sao?" cô làm mặt quỷ trêu chọc anh" Nếu như mấy cú đánh có thể đổi lấy một người vợ đáng yêu , thì nhiều hơn anh cũng chịu". Sờ cằm nhớ đến vụ mình bị đánh đến trật khớp , trong mắt anh tràn ngập yêu thương:" thật sự, anh cảm thấy mình thật hạnh phúc"" Vậy sao?" cô cảm động trừng mắt nhìn anh:" em cũng vậy, em cũng cảm thấy thật hạnh phúc"Bốn mắt nhìn nhau, hạnh phúc lan tràn khắp nơi