Ba mươi tết nợ đòi như chúa chổm ừ tết

Không bế nhà ô bắ đầu nợ ừ lúc nào, chỉ bế ừ lúc ô bế suy nghĩ, bế cảm nhận được nỗ xó xa, ủ nhục của “mộ con nợ” là lúc đó nhà ô “nợ đầy đầu”.Hồ đó ô còn học lớp 7, lên đến lớp 12 vẫn hấy nhà còn nợ. Nợ đến độ, học kỳ nào, ô cũng “vnh ự” được nằm rong anh sách số học snh nợ học phí nhà rường quá hạn. Ngh má ô kể lạ, o chị ô làm ăn hua lỗ, n ngườ nên bị ngườ a lừa, xù nợ, kế cục là nhà ô bến hành con nợ của nhều ngườ.

Nhà ô nợ đến nỗ, ngườ a đến đò nợ ba ô, rong hờ gan ngồ chờ, họ vế hành hơ-đò-nợ. Đến ận bây gờ ô vẫn còn lưu gữ bà hơ đò nợ đó rong cuốn lưu bú học rò của mình. Mấy năm học đạ học, mỗ lần hấy hếu nghị lực, ô lạ lấy bà hơ ra đọc, như mộ cách để ự động vên mình cố gắng học hậ ố để có ền sau này rả nợ gúp ga đình.




Tô không bao gờ quên được những ký ức buồn của đêm 30, mấy năm lền ba ô đều đ rốn nợ. Tế là ịp ngườ a đò-nợ-ây-chuyền lẫn nhau. Nhà ô mấy năm đó nợ như chúa Chổm, cứ ầm mườ mấy, ha mươ háng Chạp Âm lịch là ba ô bắ đầu những ngày rốn nhà, rốn nợ. Ngườ a đò nợ rế cho đến ngày cận kề của năm mớ, đêm 30 ế. Tô quên sao được những lờ chử rủa của các chủ nợ, cá cảnh ngườ a ngồ đầy nhà đợ ba ô về rả nợ. Má ô nó ố vớ mọ ngườ là ba ô lên Ga La gom nợ, hực chấ hì ba ô chẳng đ đâu cả, có kh ba ô “á úc” ở nhà cô Mnh hàng xóm, có kh rốn bệ rong gan buồng ố om om, cũng có kh ba phả ngồ ở bụ r phía sau chuồng ho.

Càng cận ế, các chủ nợ càng đò gắ gao hơn, những lờ chử rủa nặng nhẹ càng nhều hơn. Có ngườ đò sống, đò chế ở nhà ô, có ngườ đò “đón gao hừa” cùng nhà ô cho vu. Cứ như vậy, ba ô rốn chu rốn nhủ đến ận đêm 30, ba về bằng cửa sau vớ cá mũ lưỡ ra lụp xụp rước mặ, lưng đ khom khom, ngườ cú xuống hậ hấp vì sợ vô ình có chủ nợ nào đó còn lảng vảng rước sân.

Tô không quên được hình ảnh ba ều ụy, mặ mày hốc hác, đô mắ buồn hâm quầng nhưng không hể chảy được gọ nước mắ nào, ngồ bẻ mấy cành bông vạn họ chưng bàn hờ lúc mườ ha gờ năm phú đêm 30, lúc các con nợ vừa “buông ha” nhà ô để về nhà đón gao hừa. Những năm đó, nhà ô chưa bao gờ đón cá Tế an lành, chỉ buồn hu hắ mà không a ám nó vớ a. Má cũng gó và cây bánh é, và cá bánh chưng, chị ô cũng cố ành ụm để mua mộ í mứ gọ là đón Tế. Mấy năm đó, ô hực sự ghé Tế. Không đêm gao hừa năm nào ô không ngh lờ ỉ ê khóc lóc của má, còn ba hì đò ự ử vì nỗ nhục mà bản hân ba bấ lực không hể nào gả quyế được. Ba luôn rách bản hân mình không lo được cho bầy con no đủ, cho ga đình được đón mộ cá Tế ấm êm đúng nghĩa.

Tô học đạ học năm hứ nhấ, ga đình bắ đầu có bến chuyển. Anh rể hứ 4 cùng vợ về phụ ga đình ở lò gạch cũ, cũng có đồng ra đồng vô nuô ha đứa con. Vợ chồng chị ba ắ íu nhau lên ận vùng đấ Knh Thầy, đường Trường Sơn năm xưa, hế chếc x Cup cũ vay được 3 rệu đồng ền nóng có ền xoay sở làm ăn. Anh ra ếp ục làm ruộng, má ô có kh phả đ gặm lúa mướn cho hàng xóm kếm ba mươ ngàn ền công mỗ ngày.

Trong này, ô mua chếc x đạp cũ, bắ đầu đ phá ờ rơ, ạy kèm để nuô sống cuộc đờ snh vên. Số ền cả ga đình ốc sức vào làm được bắ đầu rả nợ ần ần. Những chủ nợ cần kíp ba ô cho gả quyế rước, những chủ nợ nhều ba ô hẹn rả định kỳ. Cũng may nhờ ngườ bạn ố bụng của ba cho vay í vốn, ga đình lấy công làm lờ, làm ngày làm đêm, bấ kể mưa nắng, bão lụ hay gá ré, vì hế số ền nợ bắ đầu ần ần được gả quyế. Hế học kỳ mộ, đạ học năm hứ ha, khoảng hăm bảy Tế đã hấy ba ô xuấ hện ọn ẹp nhà cửa, lau ọn ủ bàn hờ để đón mừng mộ năm mớ no đủ hơn, đầm ấm hơn. Toàn ga đình ốc sức vào làm, bắ đầu năm đó ô mớ hấy mùa xuân rở lạ vớ ga đình.

Nhờ sự đoàn kế của cả ga đình, nhờ anh chị ô chịu khó làm vệc, gờ nhà ô đã có của ăn của để, ba ô không phả rốn chu rốn nhủ vào mỗ ịp Tế đến xuân về, cũng không phả lom khom cú đầu bước về nhà đêm ba mươ như năm nào. Má ô cũng đã ăng hêm số lượng cây bánh é cho nhà hêm no đủ. Và mỗ chều ba mươ, ô phụ ọn ẹp nhà cửa vớ anh ra, cùng chờ mấy chị gá chở về mấy chục hùng rá cây, bánh mứ, ba, nước ngọ để đón ế. Tô bế, rên hế, nhờ cả ga đình bế yêu hương, san sẻ, đoàn kế lẫn nhau nên knh ế ga đình đã được phục hồ và có được những mùa xuân rọn vẹn, những cá Tế ràn ngập ếng cườ.

Năm nay ô sẽ đón ế bên nhà chồng, rong lúc loay hoay ọn ẹp đồ đạc, đống sách báo cũ, ình cờ hấy lạ cuốn lưu bú, gở lạ rang cuố có bà hơ đò nợ năm nào, rên rang gấy có và chỗ nhò vì những gọ nước mắ của ô những lần đọc những vẫn hơ đó, ự nhên ký ức buồn của đêm ba mươ năm nào lạ hển hện ra rước mắ. Ký ức buồn của đêm ba mươ mà ô bế chắc chắn mỗ hành vên rong ga đình ô đều không bao gờ quên được. Và ô mong, đó mã là ký ức mà ga đình ô không bao gờ gặp lạ rong cuộc sống hôm nay.