5 nhà lãnh đạo quyền công dân hàng đầu năm 2022

Quyền chính trị là gì? Các quyền chính trị của công dân theo Hiến pháp? Quy định của pháp luật bảo đảm thực hiện các quyền chính trị của công dân.

Vấn đề về quyền công dân luôn là khía cạnh không thể thiếu của bất kỳ chế độ và Nhà nước nào. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến nền chính trị của quốc gia đó mà còn là động lực thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế.

Mục lục bài viết

  • 1 1. Quyền chính trị là gì?
  • 2 2. Các quyền chính trị của công dân theo Hiến pháp:
  • 3 3. Thể chế Hiến pháp nhằm bảo đảm thực hiện các quyền chính trị của công dân:

Cho đến nay có nhiều quan niệm và cách hiểu khác nhau về quyền chính trị. Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị năm 1966 (ICCPR) không đưa ra khái niệm, mà chỉ liệt kê một loạt các quyền và tự do cơ bản của con người trên cả hai lĩnh vực dân sự và chính trị.

Từ đó, có thể hiểu một cách đơn giản, các ” quyền chính trị là các quyền của cá nhân được tham gia một cách trực tiếp và gián tiếp vào công việc của Nhà nước và xã hội, bao gồm cả việc thành lập và quản lý nhà nước”. Để thực hiện các quyền chính trị, cá nhân phải tham gia cùng với những người khác, như quyền hội họp hòa bình, quyền bầu cử,…

So với việc thực hiện các quyền dân sự, thì mức độ thực hiện các quyền chính trị bao giờ cũng kèm theo những giới hạn nhất định, như: vì lý do an ninh quốc gia, trật tự công cộng, đạo đức chung, quyền và tự do của người khác,…Với cách hiểu này, nội hàm khái niệm quyền chính trị của công dân chỉ chủ yếu đề cập tới quyền về bầu cử để lựa chọn ra người thay mặt mình nắm giữ và thực thi quyền lực nhà nước và quyền ứng cử, tham gia vào cuộc đua để được cử tri/người dân lựa chọn vào bộ máy thực thi quyền lực nhà nước.

Hiện nay, do sự phát triển của dân chủ, nội hàm khái niệm quyền chính trị ngày càng được mở rộng, bao gồm cả việc tham gia với Nhà nước quyết định các vấn đề chính trị, trọng đại của đất nước, như ban hành các chính sách có liên quan tới quyền của người dân; quyết định về thể chế chính trị, hình thức Chính phủ, sửa đổi Hiến pháp,…

Ngoài ra, quyền chính trị còn có thể được mở rộng và có liên quan tới một loạt các quyền về tự do dân chủ của cá nhân, công dân; vì các quyền này, liên quan tới bản chất, chính sách và mức độ dân chủ của nhà nước. Đó là quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, hội họp, tự do biểu tình, tự do tín ngưỡng và tôn giáo,…

Các quyền kinh tế, xã hội, văn hóa được hiểu là các quyền cá nhân và cả quyền cộng đồng. Nếu các quyền dân sự, chính trị được hiện thực hóa – có thể tức thời nhờ quyết tâm và quyết sách chính trị của lãnh đạo nhà nước, thì các quyền kinh tế, xã hội, văn hóa chỉ được hiện thực hóa dần dần, từng bước, tương ứng với nguồn lực sẵn có của quốc gia.

Quyền chính trị trong tiếng Anh là: Political Rights

2. Các quyền chính trị của công dân theo Hiến pháp:

Hiện nay Hiến pháp năm 2013 quy định về nội dung các quyền chính trị bao gồm những quyền và nội dung sau:

Thứ nhất, về quyền bầu cử, ứng cử và quyền tham gia công việc quản lý nhà nước và xã hội:

Xem thêm: Nguyên tắc tổ chức bộ máy nhà nước trong Hiến pháp năm 2013

Các quyền này được quy định tại Điều 27, 28, 29 Hiến pháp năm 2013. Theo đó, công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân các cấp. Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội.Công dân có quyền biểu quyết khi Nhà nước tổ chức trưng cầu ý dân.Theo Điều 6, Nhân dân thực hiện quyền lực nhà nước bằng dân chủ trực tiếp, bằng dân chủ đại diện.

Thứ hai, về quyền tự do ngôn luận, báo chí; quyền tiếp cận thông tin:

Theo Điều 25 Hiến pháp năm 2013, công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin. Nếu như Hiến pháp 1992 chỉ quy định “Công dân có quyền được thông tin” (Điều 69), thì Hiến pháp năm 2013 tại Điều 25 đã thay chữ “được thông tin” bằng cụm từ “tiếp cận thông tin”. Nhờ quyền tiếp cận thông tin, mọi công dân có thể tiếp cận thông tin, cả về các quyền thực định cũng như về hoạt động tư pháp, để thụ hưởng đầy đủ và bảo vệ các quyền của mình theo Hiến pháp và pháp luật.

Thứ ba, về quyền tự do hội họp, lập hội,biểu tình: 

Quyền này được quy định tại Điều 25, Hiến pháp năm 2013:” Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.

Thứ tư, vềquyền tự do tín ngưỡng và tôn giáo:

Điều 24, Hiến pháp năm 2013 quy định: Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật.

Thứ năm, về quyền bình đẳng của các dân tộc: 

Xem thêm: Công dân là gì? Quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân theo Hiến pháp?

Theo Điều 5, Hiến pháp năm 2013, các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng và giúp đỡ nhau cùng phát triển; nghiêm cấm mọi hành vi kỳ thị, chia rẽ dân tộc. Các dân tộc có quyền dùng tiếng nói, chữ viết, giữ gìn bản sắc dân tộc và phát huy những phong tục, tập quán, truyền thống và văn hóa tốt đẹp của mình. Nhà nước thực hiện chính sách phát triển toàn diện và tạo điều kiện để tất cả các dân tộc thiểu số phát huy nội lực, cùng phát triển với đất nước. Điều 42 Hiến pháp năm 2013 đã quy định một quyền mới là: Công dân có quyền xác định dân tộc của mình, sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ, lựa chọn ngôn ngữ giao tiếp.

3. Thể chế Hiến pháp nhằm bảo đảm thực hiện các quyền chính trị của công dân:

Một là, công dân và mọi người được hưởng các quyền con người một cách mặc nhiên và Nhà nước có nghĩa vụ công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm thực hiện và thúc đẩy các quyền con người, quyền công dân theo Hiến pháp và pháp luật.

Trong Hiến pháp năm 1992, chẳng hạn, Điều 51 quy định: “Quyền và nghĩa vụ của công dân do Hiến pháp và luật quy định“. Đúng là để được bảo vệ và thúc đẩy, các quyền con người cần phải được ghi nhận trong Hiến pháp và pháp luật; nhưng quy định kể trên đã gây hiểu nhầm là: Hiến pháp và pháp luật(hay nhà nước)là những chủ thể sản sinh ra các quyền con người. Quyền con người phải do và chỉ có thể do Hiến pháp và pháp luật(hay nhà nước) xác định thì mới có ý nghĩa thực chất, nếu không sẽ không được thừa nhận và áp dụng.

Cách hiểu như thế không phù hợp với nhận thức chung về quyền con người trên thế giới. Theo quan điểm của cộng đồng quốc tế, mọi thành viên của nhân loại khi sinh ra đã mặc nhiên có tư cách chủ thể của các quyền con người. Các nhà nước chỉ có thể công nhận (bằng Hiến pháp và pháp luật) các quyền đó là những giá trị vốn có của mọi cá nhân mà Nhà nước có nghĩa vụ công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm thực hiện và thúc đẩy.

Kế thừa Hiến pháp năm 1946 và tinh hoa tư tưởng nhân loại, trong Hiến pháp năm 2013, Khoản 1 Điều 14 quy định: “Ở nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, quyền con người, quyền công dân … được công nhận, tôn trọng, bảo vệ, bảo đảm theo Hiến pháp và pháp luật”. Quy định này đánh dấu bước phát triển mới về địa vị pháp lý của con người, của công dân trong tiến trình lập hiến ở Việt Nam.

Hai là, bảo đảm quyền con người, quyền công dân gắn bó mật thiết với bảo đảm chế độ chính trị

Trong Hiến pháp năm 2013, chương chế định về quyền con người, quyền công dânđược đưa lên Chương 2, ngay sau chương chế định về chế độ chính trị  (so với vị trí thứ 5 trong Hiến pháp năm 1992). Đây không chỉ đơn thuần là kỹ thuật lập hiến, mà phản ánh sự thay đổi trong nhận thức lý luận về Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam với 5 đặc điểm cơ bản:

1/ Quyền lực nhà nước là thống nhất, có sự phân công, phối hợp và kiểm soát giữa các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp;

Xem thêm: Các yếu tố xã hội tác động đến việc thực hiện pháp luật

2/ Tôn trọng Hiến pháp và pháp luật;

3/ Bảo vệ công lý, quyền con người, quyền công dân;

4/ Bình đẳng trong tham gia quản lý nhà nước (và xã hội);

5/ Sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật. Bằng cách đó đã khẳng định: Nhà nước (hay chế độ chính trị – xã hội) được lập ra để bảo vệ các quyền con người, quyền công dân, trong đó có các quyền dân sự, chính trị.

Ba là, thể chế tư pháp để bảo đảm quyền con người, quyền công dân

Hiến pháp năm 1992, Điều 71 chỉ quy định về cấm truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.Đến Hiến pháp năm 2013, ở Điều 20, lần đầu tiên trong lịch sử, Hiến pháp đã quy định việc cấm tra tấn nói riêng và cấm bất kỳ hình thức bạo lực, đối xử nào khác xâm phạm thân thể, sức khỏe, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của tất cả mọi người. Quy định này cụ thể, rõ ràng và rộng hơn so với quy định cũ, cả về hành vi bị cấm, cả về chủ thể được bảo vệ.

Hiến pháp năm 1992, Điều 72 quy định quyền tố tụng công dân chỉ gồm: suy đoán vô tội, bồi thường thiệt hại vật chất và phục hồi danh dự cho người bị oan sai trong tố tụng, xử lý nghiêm minh người thi hành tố tụng gây oan sai. Đến Hiến pháp năm 2013 đã bổ sung: Xét xử kịp thời, công bằng, công khai; không bị kết án hai lần vì một tội phạm; quyền tự bào chữa, nhờ luật sư hoặc người khác bào chữa (Điều 31). Quy định mới này đã mở rộng chủ thể và phạm vi quyền đòi bồi thường thiệt hại; buộc các cơ quan tiến hành tố tụng sẽ phải công bằng và khách quan trong việc tìm chứng cứ, và coi trọng cả chứng cử buộc tội, lẫn chứng cứ gỡ tội.

Bốn là, chế định đầy đủ nghĩa vụ của Nhà nước trong việc bảo đảm quyền con người, quyền công dân

Xem thêm: Các biện pháp nhằm nâng cao hiệu quả của hoạt động thực hiện pháp luật

Trong khi Điều 50 Hiến pháp năm 1992 mới chỉ ghi nhận nghĩa vụ tôn trọng thì Hiến pháp năm 2013 ghi nhận cả bốn nghĩa vụ của Nhà nước về công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người (Điều 3 và Điều14) tương tự như quy định tại Lời mở đầu của Tuyên ngôn thế giới về quyền con người (năm 1948).

Điều 28 Hiến pháp năm 2013tiếp tục khẳng định quyền tham gia quản lý nhà nước được quy định trong Hiến pháp năm 1992 và bổ sung nội dung Nhà nước tạo điều kiện để công dân tham gia quản lý nhà nước và xã hội; công khai, minh bạch  trong việc tiếp nhận, phản hồi ý kiến, kiến nghị của công dân. Việc bổ sung này đã ràng buộc nghĩa vụ của các cơ quan nhà nước trong việc bảo đảm quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội của người dân. Qua đó, bảo đảm quyền này của người dân được bảo đảm thực hiện trong thực tế.

Năm là, chế định nghĩa vụ, trách nhiệm của mỗi người, mỗi công dân

So với các bản Hiến pháp trước đây, trong Hiến pháp năm 2013, việc quy định nghĩa vụ, trách nhiệm của mỗi người, mỗi công dân có nội dung đầy đủ, rõ ràng hơn. Điều 15 của Hiến pháp năm 2013 khẳng định: “ Mọi người có nghĩa vụ tôn trọng quyền của người khác”; “Việc thực hiện quyền con người, quyền công dân không được xâm phạm lợi ích quốc gia, dân tộc, quyền và lợi ích hợp pháp của người khác”.

Sáu là, chế định về hạn chế quyền

Khoản 2, Điều 14 của Hiến pháp năm 2013 quy định: “Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng”. Việc quy định về hạn chế quyền là cần thiết để bảo đảm quyền con người, quyền công dân được thể chế hóa và bảo đảm thực hiện một cách minh bạch theo luật định và phòng ngừa sự cắt xén hay hạn chế các quyền này một cách tùy tiện từ phía các cơ quan nhà nước.

Bảy là, quy định những công cụ hữu hiệu và quy định việc thiết lập cơ chế bảo vệ Hiến pháp, trong đó có các quyền con người đã được hiến định

Hiến pháp năm 2013 đã quy định những công cụ hữu hiệu cho việc bảo đảm quyền con người, quyền công dân,đó là quy định về Hội đồng bầu cử quốc gia, Kiểm toán nhà nước, và sửa đổi, bổ sung chức năng, nhiệm vụ của các cơ quan tư pháp. Khoản 2 Điều 119khẳng định: “Cơ chế bảo vệ Hiến pháp do luật định”. Đây là quy định có tính nguyên tắc nhằm từng bước thể chế hóa cơ chế bảo vệ Hiến pháp; trong đó có các quyền dân sự và chính trị đã được hiến định, một cách hiệu quả và ở mức cao nhất.

Xem thêm: Hoàn cảnh ra đời, nội dung cơ bản của Hiến pháp năm 2013

Sự đấu tranh bảo vệ, giải phóng loài người thoát khỏi ách áp bức, bóc lột, đi đến xây dựng xã hội dân sự, thực sự dân chủ, công bằng, văn minh là mục tiêu hàng đầu của hầu hết các dân tộc. Chính vì điều đó, quyền con người, quyền công dân là yếu tố quan trọng trong mục tiêu và động lực của sự phát triển kinh tế – xã hội và quyền con người, quyền công dân là một trong những nội dung cơ bản nhất trong mọi hiến pháp.

5 nhà lãnh đạo quyền công dân hàng đầu năm 2022

Ralph Abernathy (1926-1990) Bộ trưởng Montgomery 29 tuổi, Nhà thờ Baptist đầu tiên của Alabama, Ralph Abernathy đã đóng vai trò hàng đầu trong cuộc tẩy chay xe buýt 1955-56 tại thành phố đó, và đã bị ném bom nhà và nhà thờ. Được gọi là "người bạn tốt nhất mà tôi có trên thế giới" bởi các bộ trưởng và nhà hoạt động Martin Luther King, Jr., Abernathy đã đi cùng King với tư cách là đại diện của Hội nghị lãnh đạo Kitô giáo miền Nam và bị bỏ tù 19 lần từ năm 1961 đến năm 1965. Sau khi vua năm 1968 Assassination, Abernathy đã lãnh đạo chiến dịch của người nghèo và điều hành SCLC cho đến năm 1977.
The 29-year-old minister of Montgomery, Alabama's First Baptist Church, Ralph Abernathy took a leading role in the 1955-56 bus boycott in that city, and had his home and church bombed as a result. Called "the best friend that I have in the world" by fellow minister and activist Martin Luther King, Jr., Abernathy traveled with King as a representative of the Southern Christian Leadership Conference and was jailed 19 times between 1961 and 1965. After King's 1968 assassination, Abernathy led the Poor People's Campaign and ran the SCLC until 1977.

Muhammad Ali (Cassius Clay) (1942-) là nhà vô địch hạng nặng ba lần duy nhất của thế giới, Cassius Clay lớn lên ở Louisville tách biệt và bị ảnh hưởng sâu sắc bởi vụ giết Emmett Till. Clay trở thành một võ sĩ và phải chịu sự phẫn nộ khi giành được huy chương vàng Olympic cho Hoa Kỳ vào năm 1960 và bị từ chối phục vụ nhà hàng khi trở về nhà. Sau khi đánh bại Sonny Liston vào năm 1964, Clay tuyên bố rằng ông đã gia nhập quốc gia Hồi giáo và được Elijah Muhammad đổi tên thành Muhammad Ali. Ali nổi tiếng tuyên bố "Tôi không có cuộc cãi vã với Việt Cộng" và từ chối cảm ứng vào quân đội vào năm 1967, mà anh ta đã nhận án tù năm năm, nhưng Tòa án Tối cao sau đó đã lật lại bản án. Ali đã nghỉ hưu từ quyền anh vào năm 1981 và thắp lửa Olympic tại Thế vận hội năm 1996 của Atlanta.
The only three-time heavyweight champion of the world, Cassius Clay grew up in segregated Louisville and was deeply affected by the murder of Emmett Till. Clay became a boxer and suffered the indignation of winning an Olympic gold medal for the United States in 1960 and being refused restaurant service upon his return home. After defeating Sonny Liston in 1964, Clay announced that he had joined the Nation of Islam and was renamed Muhammad Ali by Elijah Muhammad. Ali famously declared "I ain't got no quarrel with the Viet Cong" and refused induction into the Army in 1967, for which he received a five-year prison sentence, but the Supreme Court later overturned the conviction. Ali retired from boxing in 1981 and lit the Olympic flame at Atlanta's 1996 Olympics.

Ella Baker (1903-1986) Sau khi sinh viên đầu tiên ngồi vào tháng 2 năm 1960, một cựu nhà tổ chức Harlem đã biến giám đốc hội nghị lãnh đạo Kitô giáo miền Nam, Ella Baker, đã làm việc để phát triển sự cố bị cô lập thành một loạt các cuộc biểu tình rộng hơn. Không giống như một số đồng nghiệp của cô, Baker rất nhiệt tình về phong trào sinh viên đang phát triển và các nhà lãnh đạo như John Lewis và Diane Nash. Cô đã tổ chức hội nghị tháng 4 năm 1960 dẫn đến việc thành lập Ủy ban điều phối bất bạo động và tiếp tục làm cố vấn cho nhóm đó.
After the first student sit-ins in February 1960, a former Harlem organizer turned Southern Christian Leadership Conferenceexecutive director, Ella Baker, worked to develop the isolated incident into a broader series of protests. Unlike some of her colleagues, Baker was enthusiastic about the growing student movement and leaders like John Lewis and Diane Nash. She organized the April 1960 conference that led to the formation of theStudent Nonviolent Coordinating Committee and continued to serve as an advisor to that group.

Amiri Baraka (Everett Leroy Jones) (1934-) sinh ra Everett Leroy Jones trong cuộc Đại suy thoái ở Newark, New Jersey, Jones đã đổi tên một vài lần. Ở trường đại học, ông đã thay đổi cách đánh vần tên đệm của mình thành phản chiếu từ tiếng Pháp cho vua, "Leroi." Sau đó, để tượng trưng cho sự biến đổi chính trị và tinh thần của mình, một bộ trưởng Hồi giáo đã đổi tên Leroi Jones "Ameer Barakat", có nghĩa là "Hoàng tử may mắn" trong tiếng Ả Rập. Sau đó, Maulana Karenga, người sáng lập The Kwanzaa Holiday, đã đổi tên ông Amiri Baraka.
Born Everett Leroy Jones during the Great Depression in Newark, New Jersey, Jones changed his name a few times. In college he changed the spelling of his middle name to mirror the French word for king, "LeRoi." Later, to symbolize his political and spiritual transformations, an Islamic minister renamed LeRoi Jones "Ameer Barakat," meaning "Blessed Prince" in Arabic. Subsequently, Maulana Karenga, founder of the Kwanzaa holiday, renamed him Amiri Baraka.

Một trong những nhà văn người Mỹ gốc Phi đã tạo ra một thời kỳ phục hưng đen thứ hai - & nbsp; Phong trào nghệ thuật đen của thập niên 1960 - & nbsp; Baraka sung mãn đã sản xuất những bài thơ, vở kịch, tiểu luận, tiểu thuyết và phê bình âm nhạc. Các tác phẩm của ông phản ánh một nhiệm vụ cho bản sắc và cá nhân cộng hưởng với một thế hệ người Mỹ gốc Phi. Trong kỷ nguyên sức mạnh đen, ông được coi là một nghệ sĩ nổi loạn, "Malcolm X của văn học". Baraka tuyên bố "Đó là thời đại quốc gia" trong thơ của ông và giúp tổ chức Hội nghị chính trị đen quốc gia vào năm 1972.

Được chọn là nhà thơ của New Jersey, người được giải thưởng năm 2002, Baraka bị chỉ trích vì một bài thơ về các cuộc tấn công khủng bố vào Trung tâm Thương mại Thế giới mang tên "Ai đó đã thổi bay nước Mỹ".

Julian Bond (1940-) Mẹ của Julian Bond là một thủ thư chuyên nghiệp, và cha anh là chủ tịch da đen đầu tiên của Đại học Lincoln trước khi trở thành trưởng khoa giáo dục tại Đại học Atlanta. Bond đã theo học tại Đại học Morehouse của Atlanta khi sinh viên Sit-Inmement bắt đầu vào tháng 2 năm 1960. Ông và một nhóm bạn đã thành lập Ủy ban Kháng cáo về Nhân quyền và tổ chức lần đầu tiên của họ trong một tháng sau đó. Bond sau đó trở thành giám đốc truyền thông của SNCC và là người tổ chức đăng ký cử tri.
Julian Bond's mother was a professional librarian, and his father was the first black president of Lincoln University before becoming the dean of the School of Education at Atlanta University. Bond was attending Atlanta's Morehouse College when the student sit-inmovement began in February 1960. He and a group of friends formed the Committee on Appeal for Human Rights and held their first sit-in a month later. Bond later became SNCC's communications director, and a voter registration organizer.

Bond đã được bầu vào Hạ viện Georgia vào năm 1965, nhưng cơ quan đó đã bỏ phiếu không ngồi anh ta vì hoạt động chống lại cuộc chiến ở Việt Nam. Bond sẽ được tái đắc cử thêm hai lần trước khi Tòa án Tối cao phán quyết rằng Georgia đã vi phạm quyền của anh ta trong việc từ chối anh ta.

Năm 1971 Bond trở thành chủ tịch đầu tiên của Trung tâm Luật Nghèo miền Nam. Năm 1974, ông giành được một ghế tại Thượng viện Georgia. Ông đã mất vị trí chính của đảng Dân chủ năm 1986 cho một quốc hội Georgia cho nhà hoạt động dân quyền đồng nghiệp John Lewis. Năm 1998, trái phiếu được bầu làm chủ tịch của NAACP.

Elaine Brown (1943-) Người phụ nữ đầu tiên điều hành một bữa tiệc Black Panther do nam giới thống trị Bộ trưởng Thông tin trong Chi nhánh Los Angeles. Brown đã bị ấn tượng bởi sự trình bày của Panthers về những người đàn ông da đen mạnh mẽ, có trách nhiệm và cô cũng hoan nghênh cơ hội trở thành một người lính trong một đội quân của "cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa". Năm 1974, cô tiếp quản dây cương của tổ chức từ Bobby Seale; Brown rời Hoa Kỳ ba năm sau đó và sống ở Pháp trong 20 năm, cuối cùng trở lại Mỹ vào năm 1996.
The first woman to run what had been a male-dominated Black Panther Party, Elaine Brown moved to Los Angeles from her native Philadelphia in 1965 and became involved with radical politics, joining the Black Panthers in 1967 and becoming Deputy Minister of Information in the Los Angeles branch. Brown was impressed by the Panthers' presentation of powerful, responsible black men, and she also welcomed the opportunity to be a soldier in an army of "socialist revolution." In 1974 she took over the reins of the organization from Bobby Seale; Brown left the United States three years later and lived in France for 20 years, eventually returning to America in 1996.

Roy Bryant (1931-1994) và J. W. Milam (1919-1981) Vào mùa thu năm 1955, anh em cùng cha khác mẹ Roy Bryant và J. W. Milam đã bị đưa ra xét xử vì tội giết một người da đen mười bốn tuổi tên Emmett cho đến khi bị cáo buộc Tán tỉnh vợ của Bryant. Bồi thẩm đoàn đã tha bổng cho hai người đàn ông da trắng với lý do cơ thể bị cắt xén của cho đến khi không thể xác định được tích cực. Trong một cuộc phỏng vấn sau đó, được trả tiền với tạp chí Look, hai người Mississippi thừa nhận vụ giết người, tuyên bố rằng họ chỉ có ý định sợ cậu bé nhưng vì thiếu niên nói lắp sẽ không ăn năn, họ phải giết anh ta. "Chà, chúng ta có thể làm gì khác?" Milam nói với người phỏng vấn của mình. Một cuộc tẩy chay các cửa hàng của họ bởi cộng đồng da đen cuối cùng đã khiến Bryant và Milam rời khỏi doanh nghiệp.
In the fall of 1955, half-brothers Roy Bryant and J. W. Milam were put on trial for the murder of a black fourteen-year-old named Emmett Till who had allegedly flirted with Bryant's wife. The jury acquitted the two white men on the grounds that Till's mutilated body could not be positively identified. In a later, paid interview with Look Magazine, the two Mississippians admitted to the murder, claiming that they had only intended to scare the boy but because the stuttering teenager would not repent, they had to kill him. "Well, what else could we do?" Milam told his interviewer. A boycott of their stores by the black community eventually drove Bryant and Milam out of business.

Angela Davis (1944-) Angela Davis được sinh ra ở Birmingham, Alabama và được giáo dục tại New York, Boston, Paris và Frankfurt. Khi cô được Bộ Triết học UCLA thuê, Hội đồng Quản trị của Đại học, bao gồm Thống đốc Ronald Reagan, đã sa thải thành viên trong Đảng Cộng sản. Mặc dù cuối cùng cô đã lấy lại được công việc của mình, nhưng sự công khai đã đưa cô đến sự chú ý của anh em Soledad, ba tù nhân người Mỹ gốc Phi bị buộc tội giết một người bảo vệ da trắng tại nhà tù Soledad của California. Davis đang làm việc trong vụ kiện của Soledad Brothers vào ngày 7 tháng 8 năm 1970 khi một anh trai của một trong những tù nhân tấn công một tòa án; Bốn người đàn ông đã chết trong một vụ xả súng. Davis trở thành một kẻ chạy trốn, tìm cách cung cấp vũ khí cho cuộc tấn công của tòa án. Trong khi đó, George Jackson, một trong những anh em của Soledad, đã bị bắn và giết trong tù. Cái chết của anh trở thành một trong những sự kiện kết thúc cuộc bạo loạn tại Attica.
Angela Davis was born in Birmingham, Alabama, and educated in New York, Boston, Paris and Frankfurt. When she was hired by the UCLA philosophy department, the university's Board of Regents, including Governor Ronald Reagan, had her fired for membership in the Communist Party. Although she eventually got her job back, the publicity brought her to the attention of the Soledad Brothers, three African American prisoners accused of murdering a white guard at California's Soledad Prison. Davis was working on the Soledad Brothers case on August 7, 1970 when a brother of one of the prisoners assaulted a courthouse; four men died in a shootout. Davis became a fugitive, sought for supplying weapons for the courthouse attack. In the meantime, George Jackson, one of the Soledad Brothers, was shot and killed in prison. His death became one of the events that precipitated the riots at Attica.

Davis cuối cùng đã được thử và được tha bổng. Cô tiếp tục giảng dạy, nói chuyện công khai và làm việc về cải cách nhà tù.

Dwight D. Eisenhower (1890-1969) Cựu tướng Dwight D. Eisenhower được bầu làm tổng thống vào năm 1952 và giữ chức vụ trong những năm khi phong trào dân quyền đạt được các cột mốc đầu tiên. Khi Tổng thống Eisenhower lần đầu tiên nghe quyết định của Hội đồng Giáo dục của Tòa án Tối cao, ông lo lắng rằng hội nhập trường học sẽ dẫn đến sự tan rã xã hội. Tuy nhiên, Eisenhower nhận thức sâu sắc về tầm quan trọng của câu hỏi chủng tộc đối với hình ảnh quốc tế của nước Mỹ ở giữa một cộng sản Liên Xô Waragainst lạnh. Lynchings được công bố rộng rãi và vụ giết Emmett Till đang xấu hổ quốc tế, cũng như cuộc khủng hoảng nhạc rock nhỏ.
Former general Dwight D. Eisenhower was elected president in 1952 and held office during the years when the civil rights movement achieved its first milestones. When President Eisenhower first heard the Supreme Court's Brown v. Board of Education decision, he worried that school integration would lead to social disintegration. However, Eisenhower was keenly aware of the importance of the race question for the international image of America in the midst of a Cold Waragainst Soviet Communism. Highly publicized lynchings and the murder of Emmett Till were internationally embarrassing, as was the Little Rock crisis.

Bất chấp sự dè dặt của ông về quyết định của Tòa án Warren ở Brown, khi Thống đốc Arkansas Orval Faubus bất chấp lệnh của tòa án liên bang và triệu tập Lực lượng Vệ binh Quốc gia để ngăn chặn các học sinh da đen được mệnh danh là "Little Rock Nine" để bảo vệ các sinh viên. "Quy tắc mob," ông nói trong một địa chỉ được truyền hình, "không thể được phép ghi đè lên các quyết định của tòa án của chúng tôi."

Medgar (1925-1963) và Myrlie (1933-) Evers Đại diện trường Mississippi của NAACP Medgar Evers đã dẫn đầu việc tìm kiếm các nhân chứng da đen để làm chứng trong phiên tòa xét xử Murder cho đến khi giết người. Sau đó, ông đã hỗ trợ những nỗ lực của James Meredith để đăng ký vào Đại học Mississippi vào năm 1962. Vào ngày 12 tháng 6 năm 1963, ngay sau khi Tổng thống John Kennedy đã phát biểu đầu tiên về quyền công dân, Evers đã bị bắn hạ bên ngoài nhà của ông bởi White Supremacist Byron de la Beckwith . Góa phụ của Evers Myrlie, người từng làm thư ký của mình, tiếp tục trở thành chủ tịch phụ nữ đầu tiên của NAACP. Cô cũng kêu gọi chính quyền Mississippi thử lại Beckwith, hai thử nghiệm đầu tiên đã kết thúc ở các hội thẩm Hung. Beckwith cuối cùng đã bị kết án giết người vào năm 1994 và chết trong tù.
The NAACP's Mississippi field representative Medgar Evers led the search for black witnesses to testify in the Emmett Till murder trial. He later assisted James Meredith's efforts to enroll at the University of Mississippi in 1962. On June 12, 1963, shortly after President John Kennedy had delivered his first speech on civil rights, Evers was gunned down outside his home by white supremacist Byron de la Beckwith. Evers' widow Myrlie, who had served as his secretary, went on to become the first woman chair of the NAACP. She also urged Mississippi authorities to retry Beckwith, whose first two trials had ended in hung juries. Beckwith was finally convicted of murder in 1994 and died in prison.

Fannie Lou Hamer (1917-1977) Fannie Lou Hamer là con út trong số 20 người con, người đã trở thành những người chia sẻ như cha mẹ của họ. Ông bà của cô đã là nô lệ. Mẹ của Hamer đã tạo ra một con búp bê đen cho cô ấy khi cô ấy còn trẻ, để cô ấy phát triển sự tự tin và tự hào bất chấp môi trường xung quanh tội nghiệp của cô ấy. Mẹ cô cũng dạy sức mạnh tâm linh của mình, bao gồm cả sức mạnh của bài hát.
Fannie Lou Hamer was the youngest of 20 children, who became sharecroppers like their parents. Her grandparents had been slaves. Hamer's mother fashioned a black doll for her when she was young, so that she would develop self-confidence and pride despite her poor surroundings. Her mother also taught her spiritual strength, including the power of song.

Năm 1961, cô được khử trùng mà không có kiến ​​thức, như một phần của nỗ lực có hệ thống của Mississippi nhằm giảm dân số da đen nghèo. Ngay sau đó, Ủy ban điều phối bất bạo động của sinh viên đã đến thăm Nhà thờ Hamer; Cô là một tay Delta Field 44 tuổi, người đã trở thành người giữ thời gian trồng. Năm 1962, Hamer bị bắt khi cô cố gắng đăng ký để bỏ phiếu. Theo người viết tiểu sử của cô, chi phí cho hoạt động ban đầu của Hamer rất nghiêm trọng. Cô đã bị đuổi, bỏ tù và bị đánh đập, bị tổn thương thận và mù một phần.

As SNCC's Mississippi field secretary, she became vice chairman of the Mississippi Freedom Democratic Party and received national attention during its attempt to unseat the all-white Mississippi delegation at the 1964 Democratic Convention. Although the party's efforts were ultimately unsuccessful, Hamer riveted television audiences with her testimony. "If the Freedom Democratic Party is not seated now," she said, "I question America." Fannie Lou Hamer would continue to fight racism and poverty for the rest of her life.

Jesse Jackson (1941-)
The great-grandson of slaves, South Carolina native Jesse Jackson became involved in sit-ins while in college and joined the SCLC in 1965. In 1966, Martin Luther King, Jr. took the civil rights movement north with a campaign dubbed the Chicago Freedom Movement. It aimed to raise awareness of northern ghettos and end housing discrimination. Jackson led activists in Chicago, heading Operation Breadbasket, which organized boycotts of businesses that discriminated against African Americans. Jackson was ordained as a Baptist minister in 1968, and he left the SCLC and formed his own economic justice organization, Operation PUSH, in 1971. He helped register voters during the campaign that saw Harold Washington elected Chicago's first African American mayor in 1983. Jackson ran for president in 1984 and 1988 as head of the Rainbow Coalition, receiving millions of votes in the Democratic primaries.

Maynard Jackson (1938-2003)
The son of a prominent Atlanta pastor, Maynard Jackson became the city's vice mayor in 1969 and won the top position four years later when he was just 35 years old. The first African American mayor of a major Southern city, Jackson promised to create a "people's administration" and increase economic opportunity for all. To that end he instituted affirmative action programs that upped the number of black municipal employees and the percentage of city contracts that went to black-owned businesses. Jackson faced resistance from the white business community but the city saw unprecedented economic and civic growth during his tenure. He was twice re-elected and helped bring the Olympics to Atlanta in 1996.

Lyndon B. Johnson (1908-1973)
Lyndon Johnson was a white Southerner who took up the civil rights cause shortly after being elevated to president when his predecessor was shot. Five days after John F. Kennedy's 1963 assassination, Johnson urged passage of Kennedy's civil rights bill, and it became law on July 2, 1964. Content to wait before introducing more such legislation, Johnson was prompted to action by further civil rights demonstrations, particularly the televised "Bloody Sunday" incident in Selma, Alabama. Quoting the anthem of the movement, "We Shall Overcome", in a March 1965 televised address to Congress, Johnson presented a Voting Rights Act that would become law that August. But the Vietnam war eroded Johnson's support, and he decided not to seek reelection in 1968. Above all, President Johnson clearly understood there would be a political backlash to his civil rights initiatives, but he also backed civil rights and the domestic Great Society programs which form a major part of his legacy.

John F. Kennedy (1917-1963)
During the 1960 presidential campaign, Democratic candidate and Massachusetts Senator John F. Kennedy called Coretta Scott King after learning of her husband Martin's imprisonment for leading a nonviolent civil rights protest. Many black voters, who had voted Republican for almost a century, since Reconstructiondays, subsequently shifted their support to Kennedy, a Democrat, helping make him the 35th president.

In contrast to the Eisenhower years, blacks increasingly looked to the White House for leadership from the Kennedy administration. However, once in office, Kennedy was slow to support the civil rights movement. It would take the dramatic and televised violence against the Freedom Riders in 1961 and attempts to prevent James Meredith from integrating the University of Mississippi to spur federal intervention. In June 1963, Kennedy delivered a televised address on civil rights and subsequently introduced the first sweeping legislation on the subject since Reconstruction. He was assassinated that November, but his successor Lyndon Johnson saw the bill through to passage.

Robert Kennedy (1925-1968)
President John F. Kennedy's younger brother, who served as his attorney general, shared the chief executive's hesitation to act in the civil rights arena. But savage violence against the Freedom Riders began to change Robert Kennedy's mind. Kennedy ordered federal marshals to intervene during James Meredith's integration of the University of Mississippi in 1962, and the attorney general also urged the president to submit a forceful federal civil rights bill in 1963. After his brother's death, Robert Kennedy became a senator from New York and anti-poverty advocate. A presidential candidate in 1968, he broke the news of Martin Luther King's assassination to the crowd at an Indianapolis campaign event and was himself gunned down just two months later.

Martin Luther King, Jr. (1929-1968) Con trai của một nhà truyền giáo Atlanta, Martin Luther King, Jr. đã tăng sự chú ý của quốc gia khi một bộ trưởng 26 tuổi mới bắt đầu ở Montgomery, Alabama, ông đã giúp lãnh đạo Bus Bycottthat khởi xướng phong trào dân quyền hiện đại. Năm 1957, King và một số cộng sự đã thành lập Hội nghị Lãnh đạo Kitô giáo miền Nam, và mặc dù có nhiều vụ bắt giữ và đe dọa, ông vẫn cam kết phản đối bất bạo động như là phương tiện để thực hiện thay đổi xã hội. King đã giúp Hoa Kỳ tái hiện lại như một nền dân chủ giữa các chủng tộc khi ông đưa ra bài phát biểu "Tôi có một giấc mơ" nổi tiếng vào tháng 3 năm 1963 tại Washington. Sau đó, thập kỷ đó, ông đã mở rộng sự tập trung của mình để bao gồm công lý kinh tế, Ghettos phía bắc và phản đối Chiến tranh Việt Nam. King đã bị James Earl Ray ám sát vào ngày 4 tháng 4 tại Memphis, Tennessee, trong năm hỗn loạn năm 1968. Năm 1986, sinh nhật của ông đã trở thành một ngày lễ quốc gia, khiến ông trở thành chủ tịch đầu tiên được vinh danh.
The son of an Atlanta preacher, Martin Luther King, Jr. rose to national attention when, as a 26-year-old minister just starting out in Montgomery, Alabama, he helped lead the bus boycottthat initiated the modern civil rights movement. In 1957 King and some associates formed the Southern Christian Leadership Conference, and despite numerous arrests and threats, he remained committed to nonviolent protest as the means of effecting social change. King helped the United States re-envision itself as an interracial democracy when he delivered the famous "I Have a Dream" speech at 1963's March on Washington. Later that decade he broadened his focus to include economic justice, Northern ghettos, and opposition to the Vietnam war. King was assassinated by James Earl Ray on April 4 in Memphis, Tennessee, during the tumultuous year of 1968. In 1986 his birthday became a national holiday, making him the first non-president to be so honored.

John Lewis (1940-) Khi còn là một chủng sinh trẻ ở Nashville, John Lewis đã tham dự một hội thảo về bất bạo động và sớm tham gia cùng các sinh viên khác trong việc thực hiện các cuộc thi ngồi. Một trong những tay đua tự do ban đầu vào năm 1961, ông đã giúp tạo ra Ủy ban điều phối bất bạo động của sinh viên và phát biểu với tư cách là đại diện của nó tại cuộc tuần hành tại Washington. Lewis cũng là một nhà tổ chức quan trọng của mùa hè tự do năm 1964 ở Mississippi. Lewis đã bị cảnh sát đánh bại trong cuộc tháng ba "Chủ nhật đẫm máu" năm 1965 tại Selma. Anh ấy đã rời SNCC vào năm sau vì những gì anh ấy thấy là chiến binh ngày càng tăng. Ông được bầu vào Quốc hội năm 1986, đánh bại nhà hoạt động đồng nghiệp Julian Bond trong tiểu học Dân chủ, và tiếp tục làm đại diện từ Georgia.
As a young seminarian in Nashville, John Lewis attended a workshop on nonviolence and soon joined other students in conducting sit-ins. One of the original Freedom Riders in 1961, he helped create the Student Nonviolent Coordinating Committee and spoke as its representative at the March on Washington. Lewis also was a key organizer of 1964's Freedom Summer in Mississippi. Lewis was beaten by police during the 1965 "Bloody Sunday" march in Selma. He left SNCC the following year because of what he saw as its increasing militancy. He was elected to Congress in 1986, defeating fellow activist Julian Bond in the Democratic primary, and continues to serve as a representative from Georgia.

Ai là nhà lãnh đạo dân quyền phổ biến nhất?

Các nhà hoạt động dân quyền, được biết đến với cuộc chiến chống lại sự bất công xã hội và tác động lâu dài của họ đối với cuộc sống của tất cả những người bị áp bức, bao gồm Martin Luther King Jr., Harriet Tubman, Sojourner Truth, Rosa park, W.E.B. Du Bois và Malcolm X.

Ai là người lãnh đạo lớn 6 của phong trào dân quyền?

Philip Randolph, Whitney Young, James Farmer, Martin Luther King Jr., John Lewis và chính anh ta. Họ được gọi là Big Six. Ông là một nhà báo và biên tập viên trước khi ông trở thành một nhà hoạt động dân quyền. Năm 1967, Tổng thống Johnson đã trao cho ông Huân chương Tự do của Tổng thống., and himself. They were called the Big Six. He was a journalist and editor before he became a civil rights activist. In 1967, President Johnson awarded him the Presidential Medal of Freedom.

Ai là 3 nhà lãnh đạo của phong trào dân quyền?

Phong trào Dân quyền là một cuộc đấu tranh cho công lý và bình đẳng cho người Mỹ gốc Phi diễn ra chủ yếu trong những năm 1950 và 1960.Nó được dẫn dắt bởi những người như Martin Luther King Jr., Malcolm X, Little Rock Nine và nhiều người khác.Martin Luther King Jr., Malcolm X, the Little Rock Nine and many others.

Ai là nhà lãnh đạo dân quyền tốt nhất?

Martin Luther King, Jr. Martin Luther King, Jr. (1929-1968) là nhà lãnh đạo nổi bật nhất của quốc gia trong cuộc đấu tranh cho các quyền dân sự thế kỷ 20. Martin Luther King, Jr. (1929-1968) was the nation's most prominent leader in the 20th century struggle for civil rights.